Trái Đắng - Phì Não Lão Lư Thính Phong
Phì Não Lão Lư Thính Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Chương 11
Ánh sáng vàng rực rỡ chiếu sáng căn phòng, trên bàn ăn, chiếc bàn kính xoay được bày đầy những món ăn tinh tế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
9
Tôi cắn nhẹ môi dưới, đoán rằng có lẽ Tuỳ Hoài đã báo tên anh khi liên lạc với bố mẹ tôi trước đó nên mới khiến họ nghi ngờ.
“Không sao đâu, tớ không sao.”
“Lâm Niên, trước đây cậu chưa bao giờ khách sáo với tôi như vậy.”
Tuy nhiên, trên mặt bố tôi tiensinh cũng lộ ra nụ cười.
Trình Hàm nhíu mày, nhìn tôi từ đầu đến chân, “Mới họp xong… Cậu sao vậy?”
Bố tôi là một người cha điển hình ở một thị trấn nhỏ, ông đánh giá một người dựa vào khả năng uống rượu của họ trên bàn ăn. Rõ ràng, hành động của Trình Hàm vừa rồi đã khiến ông có ấn tượng tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói đến đây, ông như nghẹn lại, giọng nói cũng bắt đầu ru n rẩ y.
Nghe thấy câu quan tâm ấy, nước mắt tôi lại không kìm nổi mà muốn rơi xuống.
“Cậu… sao cậu lại ở đây?”
Sau đó, anh uống cạn ly. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi khựng lại, ngẩng đầu nhìn anh, chưa kịp mở miệng, Trình Hàm hình như sợ tôi từ chối, lại tiếp tục nói.
Mẹ tôi vỗ tay, “Tuyệt quá! Con gái tôi sắp lấy chồng rồi, sắp lấy chồng rồi!”
Chương 11: Chương 11
Tôi cúi đầu, bất chấp hình tượng, nhanh chóng lau đi nước mắt.
“Bất kể điều gì xảy ra, tôi cũng có thể giúp cậu… bất cứ chuyện gì.”
Tôi ngạc nhiên quay đầu lại, không ngờ nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.
Trình Hàm thở dài, cởi chiếc áo vest của mình khoác lên vai tôi.
Mặt tôi ngay lập tức đỏ bừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Hàm ngồi bên cạnh tôi, nâng ly rượu và khẽ gật đầu chào bố mẹ tôi, “Bác trai, bác gái, chào hai bác ạ, con là Trình Hàm.”
Mẹ tôi có vẻ hào hứng, “Các con sắp kết hôn rồi?”
Vừa dứt lời, đúng là đã thu hút sự chú ý của bố mẹ tôi ngay lập tức.
Trình Hàm có vẻ muốn trêu đùa, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay tôi và nói: “Vợ sắp cưới?”
Ông vỗ tay, liên tục khen “tốt.”
Thấy vậy, Trình Hàm lập tức hiểu, nắm lấy tay tôi đang đặt trên bàn ăn, với vẻ mặt tươi cười nói: “Quên tự giới thiệu, con là Trình Hàm, là vị hôn phu của Niên Niên.”
Nghe đến đây, tôi không thể kiềm chế nữa, mũi bắt đầu chua xót, tôi lén lút đưa tay lên lau nước mắt.
Có lẽ bố tôi đã uống hơi nhiều, mặt đỏ bừng, nói năng cũng lan man.
Tôi cảm thấy hơi bất lực, sợ hành động của bố mẹ sẽ làm Trình Hàm sợ hãi. Nhưng khi quay đầu nhìn anh, tôi vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt đầy ý cười của anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Con gái nhỏ của chúng tôi từ bé đã rất có chính kiến, nếu đã quyết định chuyện gì thì sẽ không quay đầu lại. Hồi đó khi nó nói không muốn kết hôn, cả hai chúng tôi đều lo lắng đến mức số t ru ột… Chúng tôi cũng không phải ép buộc nó, chỉ là sợ sau này nó sống một mình sẽ bị người khác ứ c hiế p. May mà… may mà, nó đã gặp được cậu, cậu phải thật tốt với nó đấy, nếu không…”
Bố tôi đứng bên cạnh nói: “Nhìn em kìa, đừng để con rể thấy mà cười, khiến người ta nghĩ rằng con gái chúng ta khó lấy chồng lắm ý.”
Anh có vẻ hơi bực bội, đưa tay lên đầu tóc đen của mình vò vò, rồi rất nghiêm túc gọi tên tôi.
Còn mẹ tôi, khi nghe thấy cái tên này, đầu tiên bà hơi ngạc nhiên, rồi lặp lại: “Trình Hàm?”
Nhìn biểu cảm của bà, tôi chỉ đành gật đầu theo.
Trên bàn ăn, tôi nhận ra rằng dù bố mẹ tôi có nói về chủ đề gì, Trình Hàm đều có thể tham gia vào cuộc trò chuyện. Từ chứng khoán, cổ phiếu, đến chuyện gia đình, anh đều nắm bắt rất tốt từng khoảng khắc.
Trà Sữa Tiên Sinh
“Không thì tôi sẽ không tha cho cậu đâu!”
Mẹ tôi biết ông đã say nên vội vàng nắm lấy cánh tay ông, vỗ lưng ông, rồi ngẩng đầu lên với vẻ mặt xin lỗi nói: “Ông xã say rồi hay nói bậy, Trình Hàm cháu đừng để tâm nhé.”
Rõ ràng, bố mẹ tôi đều rất hài lòng với Trình Hàm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.