Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 73: Mặc Thù Tán Nhân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 73: Mặc Thù Tán Nhân


Từ phía xa, một chấm màu tím đen lấy tốc độ chậm chạp từ xa dần dần bay tới.

“Nếu Chung trưởng lão tháo mạng che mặt thì chưa biết thế nào.” Tống Phong trong lòng bỗng dưng toát ra ý nghĩ này.

Mặc dù trong lòng thầm mắng Mặc lão này khéo nâng giá, vừa rồi còn bảo cái gì khó khăn phải thôi động bí pháp. Lúc này lại ra vẻ thảnh thơi nhẹ nhàng như vậy, xem ra là bọn họ bị Mặc lão giở công phu sư tử ngoạm rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Không sao, danh ngạch không cần các vị lo. Lão phu đã quan sát, Cổ Chiến Trường này tuy không gian yếu, nhưng thêm hai cái Luyện Tinh Cảnh đi vào nữa cũng không vấn đề gì. Ít nhất cũng có thể duy trì mười ngày nửa tháng. Như đã hứa hẹn, đây là một trăm tám mươi mai Truyền Tống Phù. Sau mười ngày ta sẽ thiết lập pháp trận, chỉ cần ở trong phạm vi cách cửa ra vào hai mươi dặm trở xuống sử dụng thì sẽ được truyền tống trực tiếp ra ngoài. Nhưng nếu như sử dụng phù này trước thời hạn lão phu bày pháp trận, các ngươi sẽ bị truyền tống đến một nơi bất kỳ chung quanh đây hai trăm dặm hoặc thậm chí là truyền tống đến không gian loạn lưu, c·h·ế·t bất đắc kỳ tử. Hết thảy tự chịu trách nhiệm.”

Cuối cùng, để bảo toàn lợi ích lớn nhất, những đại môn phái này quyết định mời Mặc lão, một trong ba vị Lục phẩm Cấm sư còn hành tẩu trong tu tiên giới.

Mà thiếu nữ bên cạnh thì sắc mặt nhợt nhạt tựa như bệnh nặng lâu năm, nàng này mặc một bộ bạch y, eo thon dáng ngọc,tóc đen tùy ý buông dài, gương mặt dù nhợt nhạt nhưng vẫn không thể làm mất vẻ đẹp ba phần tuyệt mỹ, bốn phần yếu đuối của nàng. Khiến cho người nhìn vào liền có cảm giác muốn tiến lên ôm nàng vào lòng che chở.

Việc này khiến cho Tống Phong ngạc nhiên.

“Mặc lão, vất vả.”

Chấm tím đen này càng ngày càng lớn, chẳng mấy chốc đã lộ rõ là một đám mây tím mang theo ba người từ từ hạ xuống trước mặt mọi người.

Ba người này có một người dẫn đầu là một lão nhân mặc tử sam, da dẻ nhăn nheo, nét mặt già nua. Khí tức trên người thì chỉ có thể dùng ‘Sâu không lường được’ để hình dung.

Đám người chín đại môn phái gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không trách tông chủ Linh Hư Tông sốt ruột. Tông môn của y thật vất vả mới tới tay mười danh ngạch. Hiện tại Mặc lão lại đòi ra hai cái, chưa biết chừng cái nồi này sẽ ụp lên đầu Linh Hư Tông bọn hắn.

Chưởng môn của chín đại phái, mặc kệ là tông phái nào, khi nhìn thấy lão giả này đều tiến lên chắp tay chào hỏi.

Tất nhiên, vẫn còn nhiều vị Cấm sư khác nhưng đa số đều như thần long thấy đầu không thấy đuôi, mai danh ẩn tích.

Chỉ cần đầu óc chưa bị hỏng, liền sẽ tận lực tránh xa phiền phức!

Mà Mặc Thù Tán Nhân giờ phút này dưới sự chào hỏi của đám chưởng môn, đều nhẹ gật đầu xem như đáp lễ. Chỉ có điều, khóe mắt như có như không nhìn về Uông Thăng, dường như lời nói của Uông Thăng vừa rồi đã bị lão nghe được vậy.

“Đêm nay giờ Tý, âm khí đại thịnh, ta sẽ bố trí trận pháp mở ra lối vào. Lưu ý, trận pháp này chỉ duy trì trong hai mươi nhịp thở, các ngươi nhớ căn dặn môn nhân đệ tử tiến vào đúng thời gian, nếu như quá thời gian lão phu sẽ không chịu trách nhiệm.”

Mà cho dù là Mặc lão, thì bọn họ vẫn cần ra một cái giá rất lớn mới có thể mời lão đến xuất thủ.

Chín vị tông chủ riêng phần mình lấy tới Truyền Tống Phù, sau khi xem xét phát hiện không có vấn đề gì liền phát ra cho chúng đệ tử.

Người nam là một thanh niên phong trần tuấn lãng mặc thanh y sắc mặt lạnh lùng quan sát hết thảy.

Tiếp theo, lão xoay người nhìn chín đại tông chủ nói ra:

Tống Phong nghe vậy, gật đầu nhìn y một cái làm dấu cảm ơn.

Một âm thanh nhỏ như muỗi kêu truyền vào tai Tống Phong.

Nếu không phải Mặc lão này tu vi cao cường hơn hắn nhiều lần, sớm đã bị y một bàn tay chụp tới, quát lớn “Mau đi mở cấm chế!” nào có chuyện phải chờ đợi như thế này.

“Mặc lão, hai thành thù lao dễ nói. Nhưng hai danh ngạch kia…” Người nói chính là tông chủ Linh Hư Tông, một đạo nhân tay mặc đạo bào màu vàng, tay cầm phất trần. Gương mặt hắn không biết vì sao lại có một đồ án thái cực ở giữa trán trông có vẻ rất kỳ bí.

Âm thanh này chính là của Uông Thăng.

Mặc lão nghe tới ba chữ “Địa Tức Tửu” ánh mắt đục ngầu vậy mà sáng lên, khuôn mặt già nua nở nụ cười: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lại nói, lần này bọn họ sở dĩ phải mời Mặc lão đến mở ra thông đạo là vì để mở ra lối vào Cổ Chiến Trường chỉ có hai cách.

“Hắc hắc, một chút thế võ mèo cào, làm sao sánh bằng Tu La Cấm Thuật của Mặc huynh đây. Gần đây lão phu mới thu hoạch một đám Địa Tức Tửu, đợi đám nhỏ đi vào trong, chúng ta uống một chén, thế nào?” Dịch Phong bật cười, qua loa đáp.

Mặc lão nói xong, vung tay lấy ra một trăm tám mươi lá Linh phù.

“Tốt.”

Mặc lão hình như cũng không có phật lòng, ngược lại vuốt râu bình thản nói:

Mặc lão này không môn không phái, một thân cấm chế càng là tinh thâm. Một khi xuất thủ phải nắm chắc nhất chiêu lấy mạng, nếu không thì một khi trở mặt với người dạng như thế này sẽ là vô tận phiền phức.

“Chư vị, thứ lão phu nói thẳng. Lần này lối vào Cổ Chiến Trường này lão phu đã kiểm tra qua, có chút khó giải quyết. Lão phu phải vận dụng một chút bí pháp thì mới được. Cho nên, thù lao lần này lão phu muốn thêm hai thành. Ngoài ra, hai đệ tử này của lão phu cũng cùng lúc tiến vào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mặc lão, ngài đã đến.”

Cách còn lại chính là dùng lực mạnh mẽ đánh xuyên qua cách giới, tạo thành thông đạo đi vào bên trong. Tuy nhiên, cách làm này cũng đồng thời tạo thành tổn thương đối với sự ổn định mong manh của Cổ Chiến Trường, giảm đi rất nhiều thời gian mà đệ tử có thể ở lại.

Cách thứ nhất là có người tinh thông cấm chế, thi triển trận pháp, phá bỏ lớp cấm chế cách giới tạo thành thông đạo tiến vào bên trong. Cách này chẳng những an toàn nhất mà còn kéo dài được một chút thời gian ở lại của đệ tử khi vào trong.

Nhóm tông chủ nghe vậy thì đồng loạt cau mài, phảng phất không ngờ lúc này Mặc lão lại nói ra điều này.

Phía sau lão nhân này là hai người, một nữ một nam.

“Vị này là Mặc Thù Tán Nhân, là một vị lão tiền bối tán tu nhàn vân dã hạc. Một thân cấm chế tạo nghệ kinh thiên địa, khiếp quỷ thần. Ngày hôm nay, chín đại môn phái đã tổn hao một cái giá lớn để mời vị tiền bối này đến đây để hiệp trở mở ra lối vào Cổ Chiến Trường.”

Chương 73: Mặc Thù Tán Nhân

“Được, hết thảy cứ như Mặc lão mà định. Chẳng qua là, khi nào ngài mới bắt đầu xuất thủ?” Người nói chuyện là Huyết Đồ, bộ dáng có chút nóng vội.

“Dịch đạo hữu, khí tức trên người ngươi cũng không cạn. Xem ra mấy năm qua đối với môn Quyền pháp kia cũng lĩnh ngộ càng sâu đi.” Mặc lão ánh mắt lóe ra một tia kiêng kị, hiếm thấy mở miệng đáp lại.

Tống Phong cầm tới Truyền Tống Phù, lập tức ngưng thần quan sát. Thấy phù này chất liệu tựa như làm bằng da một loại yêu thú nào đó đã qua xử lý, bên trên có vẽ chằng chịt những loại phù văn khó hiểu, liền cẩn thận thu vào.

Ngay cả Tống Phong mặc dù tự nhận cũng không phải chưa gặp tuyệt sắc giai nhân, nhưng nét đẹp thoát tục xuất trần như thiếu nữ này thì hắn quả thật chưa nhìn thấy bao giờ.

“Mặc huynh, lâu ngày gặp lại, xem ra tạo nghệ lại có tiến bộ a! Ha hả…” Dịch Phong đại trưởng lão cười thoải mái đi tới.

Cho đến sáng ngày thứ hai, Tống Phong đang đả tọa, đột nhiên hai mắt mở ra nhìn lên bầu trời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 73: Mặc Thù Tán Nhân