Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12


Khoảng 5 phút sau A Tân đang đứng trước cửa Âu Gia.

"Được cháu lên coi cậu ta thế nào rồi." vừa nói vừa đi lên hướng phong của Lạc Thần.\(Tg.Mình giả thích một chút A Tân là bác sĩ riêng của Lạc Thần cũng là bạn thân của Cô tổng và Âu tổng đang là viện trưởng của một bệnh viện nổi tiếng nhất thành phố S.\)

"Bằng...bằng " viên đ·ạ·n đã bắn thẳng vào lưng anh làm cho Kiều Kiều mọi người sợ. Cô nhìn hướng phát ra tiếng s·ú·n·g thì thấy có một tên đang đứng vẫn đua s·ú·n·g về bên này .Cô rút s·ú·n·g ra bắn tên đó c·h·ế·t tại chổ. Cố Mạnh Hùng thấy vậy chạy tới chổ của ba người họ . Lúc này Âu Lạc Thần đã ngã ra đất nằm trên đùi của Kiều Kiều.

"Cậu chủ không sao chứ cậu Cố." Dú nuôi của Âu Thần Lạc lên tiếng. Và ngạc nhiên hơn nữa là cậu chủ của họ không gần nữ sắc sao có thể nắm tay cô gái kia chứ.

" Mời cậu A Tân vào"

Cố Mạnh Hùng và Kiều Kiều diều anh lên phòng của mình. Mọi người làm đều lo cho cậu chủ của họ liên chạy lên hỏi thăm.

"Mình biết mà." Kiều Kiều nói

HẾT CHAP 12

"Không sao là tốt rồi "

cô rút tay lại nhưng không được đành nói"Ừm được rồi thả ra đi." Lúc này anh thả tay cô ra nở một nụ cười làm cho cô tim muốn rớt ra ngoài.

"Ai sai tụi mày g·i·ế·t tao." Kiều Kiều lên tiếng

Bên Âu Lạc Thần và Cố Mạnh Hùng ngạc nhiên.

"Anh không sao em có sao không." Lạc Thần hỏi với giọng lo lắng.

"Cái đó mày không cần phải biết. Tao nhận được lệnh phải g·i·ế·t được mày trong tối nay."

Kiều Kiều và Noãn Noãn sau khi đánh xong ngồi xuống ghế đôi mắt hướng về tên kia nở nụ cười của ác quỷ.

" Mình còn sống hơi dai.

"Cậu biết. Là ai."

"Được rồi mọi người ra ngoài đi." A tân nói

"Làm cái gì để mình ra nông nổi này." vừa nói vừa nhìn Kiều Kiều

BIỆT THỰ ÂU GIA

"Dạ cậu Cố" Nói rồi ra ngoài

"Thím Trương Lạc Thần sao rồi.A Tân nói (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Chúng ta đi bệnh viện thôi." Noãn Noãn lúc này mới lên tiếng

"Được Doãn Kiều Kiều này g·i·ế·t ai cũng để cho họ biết thân phận của mình." Vừa nói vừa lấy s·ú·n·g bắn vào cánh tay hắn viên đ·ạ·n sấy sau vào xương tay của hắn rồi văn ra ngoài.

Vừa nói xong cả đám xong lên.Khuôn mặc của hai cô gái xinh đẹp nở nụ cười khiến đối phương bị khinh thường. Tiếng s·ú·n·g "Bằng..bằng...bằng" Vang lên trong đêm như một giai điệu.Thân hình của hai cô gái mỏng manh lướt qua nhau g·i·ế·t từng tên một. Chưa được 10phút cả đám sát thủ nằm dưới đất.Chỉ còn lại một tên duy nhất .

"Đúng "

"Với nhiêu đây mày nghĩ sẽ g·i·ế·t được Kiều Kiều của tao." Noãn Noãn lên tiếng

Mọi người đứng dậy đi ra ngoài thì anh vẫn nắm chặt tay cô nói " Hãy chờ anh nhé " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tao không muốn nói nhiều tối nay hai tụi mày sẽ c·h·ế·t." tên cầm đầu nói.

" Kiều Kiều tại sao cậu không hỏi hắn ai sai tới." Noãn Noãn lên tiếng.

"Được." Kiều Kiều lên tiếng

Chương 12

"Viên đ·ạ·n này....kiểu bắn này...chỉ có một mình Fanny mới có thể b*n r* được sao cô."Không phải cô là Fanny chứ." Hắn vừa lo sợ vừa nói với chất giọng rung rung vì hắn biết Fanny này không tha cho một ai có ý định g·i·ế·t mình.

Vừa mở cửa bước vào phòng thì điều khiến anh ngạc nhiên là tại sao trong phòng lại có hai cô gái từ trước tới giờ Lạc Thần chư từng cho một cô gái nào bước vào phòng mình sao bây giờ lại có hai cô chứ. Và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là còn đang nắm lấy ta một cô gái. Hình như anh cũng đoán được một phần nào đó của vụ tai nạn này.Vì Lạc Thần không bao giờ sơ suất để mình bị thương. A Tân đi lại gần chổ Lạc Thần nói.

\(......................\)

"Đang trúng đ·ạ·n nằm ở trên phòng."

"Xem ra mẹ con ả bắt đầu chịu không nổi rồi."

"Cái kiểu bắn này không phải chỉ có Fanny mới b*n r* được cái đường bắn tuyệt diệu nay sao." Cố Mạnh Hùng hết sức ngạc nhiên nói

Ở một góc khuất trong khuôn viên có người đang chỉa s·ú·n·g vào Doãn Kiều Kiều. Hai cô gái đang nói chuyện không đề phòng tới trường hợp này . Bên đây Âu Lạc Thần đã nhìn thấy.Trong tình hình này anh có thể bắn c·h·ế·t tên đó nhưng không. Vì lo cho sợ an toàn của cô anh không nghĩ nhiều như vậy chạy thẳng tới chổ cô ôm cô vào lòng. Làm cho mọi người ngạc nhiên.Bổng

"Tôi không sao" Kiều Kiều nói

"Anh không sao chứ."Kiều Kiều lo sợ hỏi bằng chất giọng ôn nhu chưa từng có. Làm cho Noãn Noãn lấy làm lạ.

"Rốt cuộc hai cô là ai." tên cầm đầu ngạc nhiên vì bản lĩnh của hai cô

" Đúng" Cô vừa nói xong là viên đ·ạ·n bay thẳng vào đầu hắn gã xuống đất máu bắt đầu chảy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Cậu làm bác sĩ thì mau làm đi .Nói nhiều.". Âu Lạc Thần lên tiếng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lạc Thần cậu không sao chứ."

Kiều Kiều bình tỉnh như không có chuyện gì rút trên tóc ra một con dao nhỏ nói."Nếu tụi mày tìm tao ở bên ngoài thì tao có thể tha .Nhưng tụi mày vào phá buổi tiệc của Noãn Gia thì tao không thể tha." Kiều Kiều nhanh như chớp con dao trên tay đã cắt vào động mạch chủ người đứng kế bên tên đó ngã xuống đất một vũng máu bắt đầu chảy ra. Cô lấy s·ú·n·g trên ta hắn xoay vài vòng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"G·i·ế·t người phải g·i·ế·t bằng s·ú·n·g như vậy mới thích. Lên hết đi." Kiều Kiều lạnh giọng lên tiếng

"Cậu chưa c·h·ế·t ."

" Không cần đưa tôi tới Âu gia là được rồi." Lạc Thần nói

" Chính là cô ấy." Âu Lạc Thần nở một nụ cười ôn nhu chưa từng có làm cho người đứng kế bên nổi cả da gà.

"Tin...tin..tin"

MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ MÌNH NHA COMMET VÀ LIKE NẾU THÍCH NHÉ.TẠM BIỆT

" Mình không sao."

" Không c·h·ế·t được ,thím đi gọi A Tân đến nhanh đi."

Mạnh Hùng ngạc nhiên vì ở một khoảng cách như vậy anh ta có thể bắn c·h·ế·t tên kia một cách dễ dàng. Nhưng sao Lạc Thần lại đi lao mình vào đở đ·ạ·n cho Doãn Kiều Kiều chứ."Xem ra cô gái này có tầm ảnh hưởng đến tảng băng nghìn năm này rồi." Đành dẹp bỏ đi suy nghĩ hỏi

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12