Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 102: 102: Đêm Nay Cho Em Ăn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: 102: Đêm Nay Cho Em Ăn


Bà đã khai sáng rất nhiều, toàn tâm toàn ý vì con gái suy nghĩ.Diệp Đồng nghe xong mắt đỏ lên, Lâm Túc cũng nghe thấy được, lúc Diệp Đồng nói chuyện, một bàn tay lành lạnh đưa tới nắm lấy tay Diệp Đồng.Vừa rồi nói ít chuyện nhà, mẹ cô thấy được hotsearch cũng biết con gái cùng phụ nữ bên nhau, nhưng không có theo ý Trần Thư lấy gia đình ép cô rời khỏi Lâm Túc, mẹ cô trái lại cho cô tự do lớn nhất, cho cô an ủi cùng cổ vũ, trước sau ủng hộ cô, không giống Lâm gia trước đây sau khi phát hiện liền bất chấp ngăn cản.Phát triển như vậy chắc chắn là chuyện tốt, nhưng cũng tràn đầy drama, Diệp Đồng cảm thấy cuộc sống chuyện không như ý tám chín phần, mà một hai phần trong đó sớm muộn cũng rơi xuống đầu.Lâm Túc nhìn thấy Diệp Đồng để điện thoại xuống, cô giơ tay ôm lấy Diệp Đồng, hôn lên gò má Diệp Đồng: "Em có được một người mẹ tốt." Lâm Túc còn nói: "Mà chị sắp có mẹ vợ tốt.""..." Diệp Đồng bị chọc cười, nhẹ nhàng đẩy vai Lâm Túc: "Ít chảnh chọe lại, nhanh lên thay đồ của chị đi."Quần áo cởi ra đã được xếp chỉnh tề đặt bên cạnh sofa, Lâm Túc nhìn lướt qua, nhặt quần áo nhét vào trong tay Diệp Đồng, nhìn Diệp Đồng mập mờ cười nói:"Đồng Đồng, em giúp chị mặc."Diệp Đồng không nhúc nhích, đem quần áo trả lại vào tay Lâm Túc, đứng lên từ trên cao nhìn xuống: "Vậy chị đừng mặc, l** th* đi." co ngón trỏ không khách sáo búng lên trán Lâm Túc: "Còn nữa, đêm nay không được tới nhà em.""Hữm?"Diệp Đồng rất bình tĩnh nói:"Khi nãy chị đã đem số lần dùng hết rồi.""..."Lâm Túc không nói, đứng lên cởi áo choàng tắm lộ ra cơ thể, nhặt từng món quần áo mặc vào, Diệp Đồng ngồi trên sofa cứ như vậy nhìn Lâm Túc chậm rãi ung dung mặc quần áo, trái lại Lâm Túc rất thản nhiên thong thả, mặc áo sơ mi vào, từng nút từng nút áo thắt lại.Quá trình này, đối với cảnh đẹp kinh diễm kia Diệp Đồng quay mặt qua chỗ khác chưa được vài giây lại quay lại, hai người chống lại tầm mắt của nhau, Lâm Túc nhướng mày cong môi:"Đêm nay cho em ăn, có muốn không?"Sắc mặt thản nhiên, khóe môi mang theo ý cười dịu dàng.Hoàn toàn mất hết vẻ làm càn khi nãy, nhưng chỉ là khiến người khác không thể dời ánh mắt sang chỗ khác.Diệp Đồng xoa xoa eo bị dằn vặt đến đau nhức, nhìn chằm chằm Lâm Túc hồi lâu, như hạ quyết tâm gì đó, cô cầm điện thoại lên, trước khi ra ngoài bỏ lại bốn chữ:"Tối nay về nhà.". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mẹ Diệp từng học Đại học, cũng xuất thân danh môn khuê tú, phương diện tư tưởng đã được văn hóa khai sáng, ít cổ hủ phong kiến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Túc nghiêng người, gần như dán chặt, Diệp Đồng nằm nghiêng dựa vào gối mềm trên sofa, dây buộc tóc bị Lâm Túc tháo ra, mái tóc dài đen tuyền phát sáng thuận theo phủ khắp gối, vài lọn tóc rơi xuống phía ngoài sofa.Diệp Đồng còn muốn nhắc nhở đang giờ làm việc nhưng Lâm Túc không để cho cô có cơ hội.Không thể làm gì khác hơn là nhân lúc đ** l*** **t *t mềm mại trượt vào lúc này vồ lấy lưỡi mềm của người kia cắn lên, Lâm Túc không những không lui ra ngoài ngược lại còn duy trì liên tục để nụ hôn sâu thêm, dường như muốn cướp hết dưỡng khí của Diệp Đồng, để cho đầu óc cô choáng váng nặng nề không đỡ được thế tiến công của người kia.....!Mãi cho đến khi kết thúc.Môi của hai bên vừa tách ra, Diệp Đồng th* d*c còn chưa ổn định lại cũng chưa bình tĩnh hơi thở thì bị Lâm Túc ôm lên dựa vào lưng sofa.Ánh mắt Lâm Túc sáng quắc như sóng thu chuyển động, giọng khàn khàn chọc người:"Chúng ta ở phòng làm việc làm được không?"Trước đây cũng không phải chưa từng làm qua, khi bên nhau càng ngày càng thân mật càng muốn giải tỏa những điều không thể miêu tả, chỉ khi hai người ở phòng làm việc, lần đầu tiên làm xong quả thật không thể vãn hồi, thỉnh thoảng hay bị Lâm Túc lấy lý do mở mấy cuộc họp nhỏ gọi đến...!sau đó...!Diệp Đồng khó có thể bày tỏ loại cảm giác này, bởi vì văn phòng là nơi làm việc nghiêm túc khó tránh khỏi mang theo dè dặt nhưng vì vậy mà so với bình thường càng...Bên tai truyền tới làn khí nóng, Lâm Túc khẽ cười:"Không phải em cũng thích thế này à?"Lời gì cũng chưa kịp nói ra, một tay Lâm Túc đã cởi nút áo sơ mi thứ hai của cô, tay kia không an phận vói vào trong quần áo làm loạn, Diệp Đồng đè người kia lại:"Lâm Túc, chị mở phường nhuộm* hả...""Ừm..." Lâm Túc chuẩn xác tìm được điểm nhạy cảm của Diệp Đồng, vừa xoa vừa bóp, nhanh chóng khiến người kia mềm nhũn ra, Diệp Đồng vô lực dựa lên sofa, cắn môi:"Cho chút màu sắc liền liền huênh hoang*."*"Cho người ta chút nhan sắc, người ta liền khai phường nhuộm": Ý tứ là "Khoan dung nhường nhịn người ta, người thì được một tấc lại muốn tiến một thước, bắt đầu lên mũi lên mặt", hình dung người đắc ý vênh váo, vô cùng cuồng vọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 102: 102: Đêm Nay Cho Em Ăn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Sao có thể..." Diệp Đồng ngừng lại, vừa phối hợp với Lâm Túc vừa đứt quãng kháng nghị: "Thiếu một lần.""Em không quỵt nợ đó chứ?" Rời khỏi đôi môi kia, Lâm Túc duy trì tư thế nằm sấp này, lắng nghe tiếng th* d*c nhẹ nhàng rung động lòng người, trong nhất thời Diệp Đồng không có sức lực, đỏ mặt: "Không thừa nhận, không tin?"Diệp Đồng thành công bị dẫn dắt từ trọng tâm câu chuyện làm việc chuyển qua trọng tâm câu chuyện không đứng đắn, thậm chí không kịp nghĩ nhiều, cô lại bị một bàn tay lạnh lẽo ôm lấy, hơi thở nóng rực tiến vào lỗ tai làm người ta tim đập thình thịch:"Không phải em để chị đếm à, không thể nào nhiều hơn một lần?""..."Lời này có phải không biết xấu hổ không, tối hôm qua rõ ràng dằn vặt đến sau nửa đêm, Diệp Đồng trước khi chìm vào giấc ngủ còn cố ý nhìn thời gian, đếm không rõ mấy lần, cái miệng Lâm Túc không thể tin tưởng."Thiếu phải trả."Ánh mắt Lâm Túc rơi vào đôi môi óng ánh căng mọng kia, đôi con ngươi sâu thẳm nóng lên, tay trái chống lên tay vịn sofa, tay phải trêu chọc các sợi tóc của Diệp Đồng, thi thoảng cọ cọ chóp mũi Diệp Đồng."Trả cái đầu chị." mặt Diệp Đồng vốn đo đỏ, lần này hoàn toàn đỏ bừng lên, cùng với chiếc cổ thon dài cũng nhuộm màu xấu hổ: "Sao chị...""Hửm?" hai đầu gối Lâm Túc quỳ trên sofa hai tay lướt qua đem Diệp Đồng giam trong vòng tay, "Chị cái gì?" Lời vừa nói ra, thấy mặt Diệp Đồng đã đỏ lên, cô cúi đầu, trêu đùa hỏi Diệp Đồng: "Em muốn nói chị hư hay hồ ly tinh?" Những điều này Diệp Đồng đều nói qua, Lâm Túc cười khẽ: "Hay lẳng lơ?"Một câu cuối cùng, Diệp Đồng hận không thể chui vào khe đất, da mặt Lâm Túc lúc nào cũng dày hơn tường thành, đặc biệt về phương diện kia càng không câu dẫn cô đến mất hết kháng cự không bỏ qua, trên thực tế Lâm Túc nhoẻn miệng cười, cái nhan sắc thanh thuần xinh đẹp đập vào mắt, Diệp cũng đã bị chọc đến chống đỡ không nổi, cô há miệng cắn vai Lâm Túc, thề thốt phủ nhận:"Em chưa từng nói qua..."Lâm Túc cũng không phá hư, trong mắt đầy ý cười, từng chút một sát tới gần đem đôi môi giống như mời gọi người ta xâm nhập thưởng thức kia ngậm lấy tiếp tục hôn, nụ hôn dài đằng đẵng, rơi vào tận cùng.Điện thoại sớm đã bị tắt máy ném qua một bên, chỉ chú ý hưởng thụ sự thoải mái vô cùng này, hầu như đã quên chuyện phiền lòng cũng quên cần phải đối mặt với mưa gió, lúc này phòng làm việc vắng vẻ không ai quấy rầy, chỉ có tiếng hít thở hỗn loạn."Hôm nay có nhớ chị không?"Diệp Đồng nghe thấy không thừa nhận:"Bận, không rảnh nhớ, không nhớ...""Nhóc con bịp bợm."Bị hôn, Diệp Đồng không quên nhắc nhở:"Lâm Túc, đây là văn phòng..." Phía sau còn một câu không thể xằng bậy còn chưa nói ra đã bị Lâm Túc trước một bước dùng môi lưỡi ngăn chặn.Hôn hồi lâu, lúc này Lâm Túc mới trả lời:"Chị biết.""..." Diệp Đồng túm tóc Lâm Túc: "Biết mà chị còn câu dẫn em."Rõ ràng lý trí vẫn còn tồn tại, rất tỉnh táo nhưng bị người kia câu dẫn, để Lâm Túc tùy ý muốn làm gì thì làm, chìm đắm trong nụ hôn nóng bỏng.Sofa văn phòng cũng đủ rộng rãi, dư sức chứa hai người, vị trí này là lần trước bất chấp tất cả đè Lâm Túc hôn nồng nhiệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: 102: Đêm Nay Cho Em Ăn