Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 140
Ngôn Tiểu Nặc mở to mắt hoài nghi nhìn Lục Đình. “Được bầu làm trợ lý của hội trưởng là…bạn Ngôn Uyển Cừ.”
Thực ra lúc nộp bài thi Ngôn Tiểu Nặc đã nhìn thấy tên của cô ấy, nhưng Đồng Tiểu Nhiên đã nói vậy, nên Ngôn Tiểu Nặc vẫn gật đầu, “Chào cô, tôi là Ngôn Uyển Cừ.”
Ngôn Tiểu Nặc tỏ ý mình hiểu rõ, “Tôi biết, cô ở khoa nào vậy?”
“Da, vậy anh phải giao việc cho em nhé, nếu không em cũng không yên lòng được.”
Ngôn Tiểu Nặc nhớ đến điện thoại đã bị vỡ vụn của mình, nghĩ ngợi rồi nói, “Cô thêm Weibo của tôi nhé, tên Weibo của tôi là Ngôn Tiểu Nặc” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngôn Tiểu Nặc yên tĩnh ngồi ở trên ghế đợi kết quả, cô gái vừa nãy cảm thấy rất buồn chán, quay sang tám chuyện với cô, “Vừa nãy chưa kịp giới thiệu bản thân, tôi tên là Đồng Tiểu Nhiên.”
Đã tuyên bố xong ban cán sự và phó phòng của các phòng ban, nhưng chức trợ lý của hội trưởng được mọi người để mắt đến nhất vẫn chưa thông báo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô gái kia lập tức không nói chuyện nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lục Đình gật đầu, “Tối mai có thời gian không?” Ngôn Tiểu Nặc cười nhẹ, “Chắc là có ạ, có chuyện gì không anh?”
“Ồ, cô nói đừng nói chuyện nữa thì chúng tôi không được nói chuyện nữa đúng không?” Một cô gái lạnh lùng mở miệng. “Bạn học sinh này, trong lúc đợi kết quả, xin giữ yên lặng” Giọng nói ôn hòa của Lục Đình vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người cũng đã đi hết, chỉ còn lại cô và Lục Đình. “Lục học trường, em thực sự có thể làm trợ lý của anh sao?” Ngôn Tiểu Nặc đen bây giờ vẫn không dám tin mình lại có thể nhận được vị trí mà ai cũng thèm muốn này, “Không phải có sai sót ở đâu chứ ạ?”
“Tôi biết cậu, hihi.” Đồng Tiểu Nhiên cười, sau đó vội vàng nói, “Có điều cô đừng hiểu nhầm, tôi không phải có thành kiến gì với cô đâu.”
Ngôn Tiểu Nặc ngại ngùng cúi đầu, “Lục học trưởng, không giấu gì anh, thực ra em là vì chuyện điểm số mới đến đây.”
Đồng Tiểu Nhiên cười dịu dàng, “Chúc mừng cô, Ngôn Uyển Cừ”
Sau khi nộp bài thi xong, là quá trình đợi kết quả.
Ngôn Tiểu Nặc cười gượng với Lục Đình, Lục Đình đáp lại với cô bằng một nụ cười an ủi. “Bây giờ chúng tôi sẽ thông báo kết quả tuyển chọn” Lục Đình hơi cất cao giọng nói, biểu cảm trở nên nghiêm túc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cô chính là Ngôn Tiểu Nặc à!” Đồng Tiểu Nhiên rất kích động, “Tôi đã theo dõi cô từ lâu rồi, chi là dạo này không hay lên Weibo cho lắm.” Ngôn Tiểu Nặc gật đầu, “Điện thoại của tôi rơi vỡ rồi, cô gửi cho tôi một tin nhắn nhé, tôi sẽ theo dõi Weibo của cô “Ừm, cái này cũng không gấp.” Đồng Tiểu Nhiên cười, “Cô bận việc đi nhé, tôi cũng đi tìm trưởng ban Chu đây.” Ngôn Tiểu Nặc tự nhiên cũng không nói gì thêm.
“Anh biết” Trên mặt Lục Đình không hiện lên chút khúc mắc nào, “Lúc đầu anh nói đến chuyện tuyển chọn em cũng không có chút hứng thú nào, nhưng anh vừa nhắc có tính tín chỉ em liền đồng ý.
Chương 140
“Tôi ở khoa mỹ thuật.” Đồng Tiểu Nhiên cười tít mắt nói, lúc cô ta cười lên hai bên má lộ ra lúm đồng tiền dễ thương “Tôi nói này Đồng Tiểu Nhiên, cô muốn lôi kéo làm quen với người đứng thứ nhất thì cũng đừng dùng cách cũ mèm này chứ?” Cô gái cùng chung một nhóm với họ có thái độ quái gở nói. Khuôn mặt nhỏ của Đồng Tiểu Nhiên nóng bừng lên, lộ ra vẻ dè dặt, giọng nói có chút nghe không rõ, “Tôi không phải đang lôi kéo làm quen.”
Nếu như cô ấy có thành kiến với mình, thì mình đã không nói chuyện với cô ấy.
Kết quả đã được xác định một cách tự nhiên như thế.
Ngôn Tiểu Nặc vẫn cảm thấy áy náy.
“Cô cũng giỏi mà, được bầu làm phó ban nghệ thuật” Ngôn Tiểu Nặc cũng vui mừng thay cho Đồng Tiểu Nhiên.
“Đương nhiên là không.” Lục Đình cười tươi như gió xuân, “Học sinh cũng rất bận rộn, nếu như em làm cán sự khác, chắc chắn sẽ không có đủ thời gian, anh thấy em vẫn nên chú trọng vào việc học của em thì hơn?”
“Lục học trưởng!” Ngôn Tiểu Nặc sửng sốt ngấng đầu, vội vàng nói, “Em không có ý này, nếu đã nhận được chức vụ này, em sẽ đảm nhiệm nó thật tốt”
Tuyển chọn cũng kết thúc rồi, cũng nên để mọi người tu tập làm quen với nhau.” Giọng nói của Lục Đình rất ôn hòa, “Như vậy sau này cũng sẽ không có ai nói được gi.”
Lục Đình cười nhẹ lắc đầu, “Không sao, lúc nào anh bận quả thì sẽ gọi em.”
“Cô ấy chỉ chào hỏi tôi một câu mà thôi.” Ngôn Tiểu Nặc điểm đạm nói, “Chúng ta cũng đừng nói chuyện nữa, sắp có kết quả rồi.”
Mời các bạn đã được bầu đi trình diện với cấp trên của mình.” Tiểu Chu nhắc nhở một câu.
Ánh mắt của mọi người lại lần nữa hướng về người cô, nhưng cũng chỉ nhìn mà thôi, không ai dám có ý kiến gì.
Ngôn Tiểu Nặc không biết trả lời như thế nào, chỉ cảm thấy có chút hổ then. “Không sao đâu, chức trợ lý này, có hay không cũng không quan trọng làm.” Lục Đình cười, “Em ở chỗ anh, vẫn có thể làm chuyện mà em muốn, lại còn được tính điểm số.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.