Tôi Ở Nhân Gian Livestream Đoán Mệnh
Mặc Nhĩ Ngọc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 807: Cuộc sống thường ngày – Tôi không phải là gấu Bắc Cực
dưới đáy biển cho chính phủ, vừa có thể kiếm tiền, vừa có thể chọc tức lão già
trên đầu anh lại xuất hiện danh hiệu bảng xếp hạng. Anh lại không muốn thua (đọc tại Nhiều Truyện.com)
livestream, tìm kiếm thông tin trong phần hậu trường, sau đó đưa màn hình cho
Tiểu Bạch Long xem: “Người đứng đầu bảng xếp hạng này không phải là anh
tiền do anh vất vả làm ba công việc mới kiếm được.
sao?”
lên, đặt bên cạnh bình sữa.
lòng, cứ như thể tiền tài đối với anh chỉ là vật ngoài thân, căn bản không phải là
chút.
trong phòng livestream của An Như Cố, rất nhiều khán giả đã chạy ra kêu gọi
Sau đó, vị trí số một trên bảng xếp hạng đã được giữ vững, tiền cũng chẳng còn (đọc tại Nhiều Truyện.com)
gấu trắng đen kia: “Không phải chỉ là cơm bưng nước rót, được mọi người gọi
rất ngưỡng mộ chúng vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thế nhưng, trước đó có một đại gia nói muốn donate để leo lên vị trí số một
Người đứng đầu bảng xếp hạng trong phòng livestream của cô có nickname là
hắn. Lúc đó, trong lòng hắn rất khinh thường, loài người nhỏ bé, cũng dám leo
An Như Cố nhướn mày, đầy hứng thú nói: “Sao tôi lại cảm thấy anh như đang
không thể.”
Thấy anh luống cuống, An Như Cố mỉm cười: “Được rồi.”
Mặc dù rất tiếc tiền, nhưng Tiểu Bạch Long vẫn không muốn để lộ vẻ mặt đau
là bảo vật quốc gia thôi sao, có gì đáng để ngưỡng mộ chứ?”
“Không thể nào!” Tiểu Bạch Long lập tức phản bác, cúi đầu nhìn những con
“Quốc Bảo”, đã donate gần chín con số. Nếu không phải tình cờ nhìn thấy điện
sữa nữa.
Anh đã thừa dịp lúc Đông Hải Long Vương không có ở nhà, lén lút bán đá quý
không thích ăn măng nữa rồi? Vậy thì uống sữa đi, sữa cũng ngon như măng
Lúc đầu chỉ là xem cho vui, nên mới donate tiền. Nhưng sau khi donate xong, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ơn tôi, dù sao tôi cũng nhiều tiền, để đó cũng chỉ bám bụi, tiện tay donate cho
Quân Quân sáng nay đã uống một bình rồi, đáng lẽ ra không nên uống bình thứ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
định sau khi dạo vườn thú xong sẽ đến đó ăn, nếu anh đã nói vậy, vậy thì thôi
donate như vậy nữa.
An Như Cố ngừng một chút, đột nhiên lấy điện thoại di động ra, mở nền tảng
keo kiệt kia.
thế chưa sâu, tiêu tiền lại quá phung phí, cô sẽ giữ số tiền đó giúp anh, chờ đến
Trên mặt anh tỏ vẻ không quan tâm, nhưng thật ra trong lòng lại rất để ý, tiền
của anh đâu phải tự nhiên mà có, đều là do anh vất vả lắm mới kiếm được.
Trong lúc bọn họ đang trò chuyện, Quân Quân đã được nhân viên chăm sóc bế
khi nào anh cần thì đưa cho anh.
cô thôi.”
giọng điệu thản nhiên, như thể không coi số tiền đó ra gì: “Không cần phải cảm
Ngoài ra, ngày thường anh còn hợp tác với chính phủ, giám sát việc trị thủy,
vậy.”
Tiểu Bạch Long nghe vậy, lập tức không vui, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vừa
Chương 807: Cuộc sống thường ngày – Tôi không phải là gấu Bắc Cực
đến nịnh nọt du khách, vì vậy liền bưng bình sữa cho nó.
kém người khác, vì vậy càng donate càng nhiều.
Nghĩ đến đây, nhân viên chăm sóc có chút bất đắc dĩ, anh ta là nhân viên chăm
“Là tôi.” Tiểu Bạch Long khoanh tay, hơi ngẩng cằm lên, dáng vẻ kiêu ngạo,
thoại của Tiểu Bạch Long, cô cũng không biết đối phương lại donate nhiều tiền
lên trên đầu hắn sao?!
Tiểu Bạch Long mím môi, lúc này mới vui vẻ trở lại.
khỏi đi.”
thì mới phát hiện ví tiền đã teo tóp đi rất nhiều, quyết định sau này không thể
Tiểu Bạch Long: “???”
xem livestream của An Như Cố.
sóc chuyên nghiệp, đã từng chăm sóc rất nhiều gấu trúc, bình thường gấu trúc
“Ồ, vậy là anh không ngưỡng mộ rồi.”
Anh ta cứ nghĩ Quân Quân không muốn ăn măng nữa, nên mới buồn chán chạy
Thực ra, cô không có ý định lấy tiền của Tiểu Bạch Long, Tiểu Bạch Long nhập
Nhân viên chăm sóc xoa đầu gấu trúc, cười nói: “Hiếu động như vậy, có phải là
hai, nhưng vì muốn dỗ dành Quân Quân, anh ta cũng đành để nó uống thêm một
Anh nào biết mình đã rơi vào cái bẫy của chủ nghĩa tiêu dùng, khi hoàn hồn lại
lương của đạo quán Xuất Vân.
hay tôi cũng hơi đói rồi, tuy chỉ là quán ăn nhỏ, nhưng cũng không phải là
nhận tiền lương do chính phủ trả. Rồi còn giúp An Như Cố chạy vặt, nhận tiền
An Như Cố thản nhiên nói: “Vậy à, trùng hợp là có một fan hâm mộ giới thiệu
cho tôi một quán ăn nhỏ ở Nam Thành, nói là đồ ăn ở đó rất ngon. Ban đầu tôi
như vậy cho mình.
“Đương nhiên là không rồi.”
ba công việc, mệt muốn c.h.ế.t đi sống lại. Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi, anh lại
Một nghìn năm trước, anh không màng thế sự, vậy mà bây giờ lại một mình làm
một xu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.