Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 59: Theo đuổi vợ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Theo đuổi vợ


“… Phải không? Hay là cậu nhớ nhầm.” Ngô Tuệ trả lời một cách vô tội, thậm chí đến bản thân cô ấy còn tin, “Đúng rồi, sau khi cậu nằm viện, đạo diễn Đào muốn tới đây thăm cậu, nhưng kết quả đã bị vệ sĩ của tổng giám đốc Trần ở bên ngoài ngăn lại.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngày đầu tiên《Đại Loan Đao》được phát sóng, nó đã thể hiện vô cùng tốt, vì vậy Lý Lâm Lâm đã vào trang web để xem thử bộ phim. Vốn dĩ cô chỉ muốn nhìn thử một chút, để xem chất lượng của nó như thế nào, cũng như để g·i·ế·t thời gian, nhưng không ngờ càng xem thì càng không dừng lại được, kịch bản vô cùng chặt chẽ, chế tác cũng rất xuất sắc, căn bản không nhìn ra được đây chính là bộ phim bị đứt vốn giữa chừng.

Sau khi Trần Nhất Nhiên đi khỏi, Lệ Lâm Lâm lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho mẹ cô: “Mẹ, có phải trước đây ba đã đi gặp Trần Nhất Nhiên không?

Trần Nhất Nhiên: “…”

Rất tốt, từ bây giờ trở đi, ông ấy sẽ trở thành một người vừa đẹp trai vừa lạnh lùng ít nói.

“Ừm.”

Giọng nói của Trần Nhất Nhiên rất nhẹ nhàng, như thể đang trò chuyện với người nhà của mình. Lệ Lâm Lâm không hiểu tại sao vành tai của mình lại nóng lên, cô dời tầm mắt, cố gắng tránh đi ánh mắt của Trần Nhất Nhiên đang rơi trên người cô: “Anh không sợ ba em là được.”

Lệ Lâm Lâm hiếu kỳ nhìn qua, Trần Nhất Nhiên tìm được chốt mở, ấn nút ghi âm: “Như vậy là có thể ghi âm, em muốn thử một chút không?”

“Ba con quả thật có đi gặp Trần Nhất Nhiên một lần, nhưng ông ấy không có động thủ, chỉ bảo sau này không được quấy rầy con nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phòng bệnh lại rơi vào yên lặng một lát, giữa chừng y tá có đến đây một lần, nhắc nhở Trần Nhất Nhiên đã đến giờ thăm khám. Trần Nhất Nhiên nhìn băng gạc trên đầu Lệ Lâm Lâm, nghĩ bụng muốn để cô nghỉ ngơi, nên lập tức đứng dậy chuẩn bị rời đi: “Vậy anh về trước, em nhớ nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai anh lại đến thăm em.”

Ngoài kịch bản và chế tác, thì diễn xuất của các diễn viên cũng vô cùng bắt mắt, tuy nhìn vẫn còn non nớt nhưng diễn xuất rất có cảm giác, thật sự rất đáng khen ngợi.

“Cái gì mà đổ lỗi lên đầu cậu ta? Đây nhất định là do cậu ta làm!”

Trần Nhất Nhiên ngồi trên giường bệnh nhìn Lệ Lâm Lâm ăn cháo, có chút không biết làm sao khi bị cô hỏi như vậy.

“Còn một xíu.” Lệ Lâm Lâm có chút mất tự nhiên muốn tránh tay anh, Trần Nhất Nhiên khẽ thở dài, thu tay lại.

Cô vừa nói vừa nhìn Dư Vãn: “Mẹ, gần đây mẹ có cảm thấy ba ngày càng dài dòng không? Hay là do không bận công việc nên sinh ra nhàn rỗi?”

Trái ngược với tin lúc nãy, tin tức này khiến Lệ Lâm Lâm có hơi sửng sốt, gần đây cô bận rộn với mớ công việc của mình, suýt chút nữa thì quên mất chuyện này: “Ồ, cái này mới thật sự là tin tốt.”

Trần Hi: “…”

Lúc Trần Nhất Nhiên đến đây, Lệ Lâm Lâm vẫn còn đang say sưa theo dõi bộ phim, sách chuyên ngành đã bị cô ném sang một bên từ lâu, rơi xuống sàn cũng không thèm để ý.

Trần Nhất Nhiên: “…”

Trần Nhất Nhiên nhíu mày suy nghĩ, nhìn cô nói: “Mặc dù chuyện này không phải do cậu ta làm, nhưng cũng không thể đảm bảo rằng cậu sẽ không làm thêm chuyện gì khác trong tương lai, em vẫn nên cách xa cậu ta một chút.”

Được lắm.

Lệ Lâm Lâm đáp: “Em thấy việc đi lại của tổng giám đốc Trần có thuận tiện lắm đâu nhỉ, chắc gì người để mắt đến anh ít hơn người để mắt đến ba em.”

“… Chuyện này cũng không thể đổ lỗi lên đầu Trần Nhất Nhiên?”

Trần Nhất Nhiên tỏ vẻ hết sức lấy lòng: “Vậy ngày mai anh sẽ mua thêm cho em.”

Lệ Lâm Lâm suy nghĩ, cô ăn hết bánh ngọt trong tay, sau đó cầm lấy gấu bông rồi ấn nút ghi âm, nói vào đó một câu: “Này Trần Nhất Nhiên, này tên ngốc to xác.”

Cả hai ở lại phòng bệnh đến gần trưa mới ra về, buổi chiều Lệ Thâm và Dư Vãn lại đến thăm Lệ Lâm Lâm, thấy cô đang ôn bài, đại ca Lệ Thâm lại cảm thấy không vui: “Trên đầu con đều là vết khâu, tại sao bây giờ còn đọc sách? Là ai không hiểu chuyện như vậy, dám mang sách đến đây cho con? Là Ngô Tuệ sao?”

Lệ Lâm Lâm vô thức siết chặt con gấu bông trong tay, nói với Trần Nhất Nhiên: “Nếu không phải anh ta làm, vậy thì em có thể xuất viện được chưa?”

“Vụ tai nạn giao thông của em đã được điều tra rõ ràng, đó chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn, không phải do Cố Ân sai người làm.” Trần Nhất Nhiên nhìn miếng băng gặc trên trán Lệ Lâm Lâm, không nhịn được đưa tay xoa đỉnh đầu cô, “Miệng vết thương còn đau không?”

“Dạ, bái bai ba mẹ.” Lệ Lâm Lâm vẫy tay với bọn họ.

Trần Nhất Nhiên nghiêm mặt nói: “Dù thế nào đi nữa thì chú Lệ cũng là một siêu sao quốc tế, khi đi ra ngoài nhất định sẽ có nhiều người để mắt đến chú ấy, như thế sẽ rất bất tiện.”

“Anh đã nói hôm nay sẽ đến thăm em.” Trần Nhất Nhiên nói xong, anh như có ma thuật, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một con gấu bông, “Vừa rồi trên đường đến đây anh đã gắp nó, sợ em ở trong bệnh viện một mình sẽ nhàm chán nên đặc biệt mang nó đến cho em.”

“Ba dài dòng?” Lệ Thâm giống như chịu phải đả kích vô cùng lớn, ông ấy nghiêng đầu nhìn Dư Vãn, “Con bé nói anh dài dòng!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dư Vãn: “…”

Trần Nhất Nhiên ngồi bên cạnh không lên tiếng, Lệ Lâm Lâm một mình ăn xong bát cháo, cô nhìn anh: “Mùi vị cũng không tệ.”

Như muốn bỏ qua chủ đề này một cách tự nhiên, Dư Vãn gửi liên tiếp mấy tấm hình của Tiểu Sài Sài mà Lệ Thâm đã chụp gần đây. Lệ Lâm Lâm vốn dĩ cảm thấy chiêu này hết sức vụng về, nhưng Tiểu Sài Sài thật sự quá đáng yêu, nên rất nhanh sau đó cô liền toàn tâm toàn ý ngắm c·h·ó.

Vốn dĩ vết thương của cô không cần phải nằm viện lâu như vậy, nếu cô có thể xuất viện thì sẽ nhanh chóng trả lại phòng bệnh cho những người khác.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc dù Trần Nhất Nhiên không thú vị bằng hai cô, nhưng anh lại làm được một vài chuyện khác.

“…” Khi nghe thấy tên anh, Lệ Thâm càng không vui, “Người này có vấn đề rồi đúng không? Bản thân cậu ta cuồng công việc thì thôi đi, đằng này còn muốn để con đi theo học hỏi nữa là sao?”

“Anh đã hỏi bác sĩ, những thứ này em đều ăn được.” Trần Nhất Nhiên mở hộp ra, bày nó lên bàn, “Muốn nếm thử không?”

Lệ Lâm Lâm nói xong, cô còn thử bật chức năng phát lại, chỉ cần không nhấn nút tắt thì nó sẽ liên tục lặp lại đoạn ghi âm, cho nên bây giờ trong phòng đều tràng ngập câu nói “Này Trần Nhất Nhiên, này tên ngốc to xác”.

Lệ Thâm bị Dư Vãn lôi đi, cả người vẫn còn đang chìm đắm trong câu nói dài dòng của Lệ Lâm Lâm: “Lâm Lâm lại ghét bỏ anh chỉ vì anh dài dòng, chắc chắn là do Trần Nhất Nhiên làm hư con bé.”

… Cô không tìm hot search thì hot search cũng tự tìm đến cô.

“Vậy ngày mai anh sẽ giúp em làm thủ tục xuất viện, có được không?”

“So với trước đây thì có một chút.”

“Được.” Lệ Lâm Lâm lên tiếng, dáng vẻ có cũng được mà không có cũng không sao.

Lệ Lâm Lâm nhìn nó một lúc, sau đó chọn một cái mà mình thích để ăn. Trần Nhất Nhiên mỉm cười nhìn cô, anh cầm lấy con gấu bông lúc nãy, loay hoay chỉnh sửa gì đó: “Con gấu bông này khác với lần trước, nó có thể ghi âm.”

Lệ Lâm Lâm nói: “Không có, công ty của anh ấy có nhiều việc như vậy, nào có nhiều thời gian.”

Dư Vãn nhướng mắt nhìn Lệ Thâm: “Em cảm thấy Lâm Lâm nói rất đúng, có lẽ trong khoảng thời gian này anh quá nhàn rỗi.”

Dư Vãn ngồi trên ghế sô pha, nhìn Lệ Thâm đang chơi đùa với c·h·ó trên thảm lông trong phòng khách, sau đó trả lời Lệ Lâm Lâm: “Trần Nhất Nhiên đã nói cho con biết rồi?”

Lệ Thâm cầm lấy cuốn sách trên tay Lệ Lâm Lâm: “Được rồi, đừng đọc nữa, nghỉ ngơi thêm đi.”

Trước đó Đào Dã tìm đến cô, anh ta đã nói rằng, bởi vì trong lúc quay phim anh ta luôn muốn bộ phim của mình phải thật hoàn hảo, nên đã chi tiêu vượt quá ngân sách, và bây giờ cô đã tin vào điều đó.

Lệ Lâm Lâm nghe anh nói xong, mở to hai mắt nhìn anh: “Tại sao anh lại nghĩ rằng em và ba sẽ phát sinh mâu thuẫn vì anh? Anh cũng thật tự tin.”

Lệ Lâm Lâm ngước mắt ngìn Ngô Tuệ: “Lần trước lúc mình đầu tư, cậu không có nói như vậy.”

“Hôm nay anh Nhất Nhiên có tới đây không?” Vẻ mặt Trần Hi hóng hớt hỏi. Ngã bệnh luôn là cơ hội tốt để phát triển tình cảm!

Lệ Lâm Lâm cướp sách trở về: “Chẳng phải sắp thi cuối kỳ rồi sao?”

Đột nhiên nhìn thấy bóng dáng của mình năm đó trên người Lâm Lâm.

Lệ Lâm Lâm ở bên cạnh cười muốn ná thở, Trần Nhất Nhiên cầm lấy gấu bông, tự mình nhấn nút tắt: “Vui lắm sao?”

Lệ Lâm Lâm chỉ cong môi chứ không lên tiếng, nếu không phải đang ở trước mặt Trần Nhất Nhiên, thì cô đã không mắng văn minh như thế.

Trần Nhất Nhiên nhặt cuốn sách lên, nhìn người đang nằm trên giường bệnh cười cười: “Còn nói muốn ở chỗ này ôn bài, anh lại thấy em càng thích xem phim hơn.”

“Phản hồi của đoạn trailer lần trước rất tốt, mình khá coi trọng bộ phim lần này!”

Chương 59: Theo đuổi vợ

Anh cầm túi giấy ở dưới chân lên, rồi đặt nó lên giường, Lệ Lâm Lâm mở ra nhìn thử, bên trong đều là bánh ngọt được gói một cách tinh xảo.

“… Mình tiếc nuối cái gì?” Lệ Lâm Lâm nhìn Trần Hi, “Anh ấy làm sao thú vị bằng hai cậu?”

Ngô Tuệ ho nhẹ một tiếng, tiếp tục đổi chủ đề: “Còn một tin tốt khác, web-drama mà cậu đầu tư sẽ phát sóng vào tối nay.”

Anh ho nhẹ một tiếng, không trả lời thẳng mà chỉ nói: “Chú Lệ vốn dĩ đã có thành kiến với anh, nếu anh ở trước mặt em nói rõ đúng sai với chú ấy, khiến em và chú ấy phát sinh mâu thuẫn, thì chú ấy nhất định sẽ càng ghét anh hơn.”

“…” Dư Vãn kéo tay ông ấy, nói với Lệ Lâm Lâm, “Ba mẹ sẽ không quấy rầy con nữa, con cứ từ từ đọc sách, ngày mai ba mẹ lại đến.”

“Sau khi xuất viện, chúng ta cùng nhau đến nhà em đón Tiểu Sài Sài được chứ?”

“Vậy thì bọn họ thê thảm quá rồi, bởi vì CP mà bọn họ gặm sắp có kết cục BE.” Lệ Lâm Lâm trả lời một cách bình thản.

Lệ Lâm Lâm nhìn tin nhắn của mẹ cô, đầu tiên là hơi trầm mặc, sau đó mới trả lời: “Ba con đúng là siêu sao quốc tế, ngay cả sếp lớn của một tập đoàn đa quốc gia mà cũng nghe lời ông ấy như vậy. Nhất định là fan ruột của ba.”

Lâm Lâm vẫn còn tinh thần như vậy, xem ra con bé thật sự không bị thương nặng.

Trần Hi hơi nhích người lại gần Lệ Lâm Lâm, cẩn thận nghiên cứu nét mặt của cô: “Có phải cậu đang cảm thấy tiếc nuối?”

“Em biết.”

Lệ Thâm: “…”

Lệ Lâm Lâm một mình đọc sách trong phòng bệnh được một lúc, sau đó lấy điện thoại ra lướt Weibo để thư giản. Hôm nay, Ngô Tuệ chỉ nói với cô về việc phát sóng chương trình giải trí và wed-drama, nhưng lại không nói cho cô biết rằng một mình cô đã gánh một nửa giang sơn trong danh sách hot search. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“…” Mức độ tổn thương trong lòng Lệ Thâm nhân đôi, “Vãn Vãn, chẳng lẽ em cũng cảm thấy anh dài dòng sao?”

Ngô Tuệ: “…”

Dư Vãn: “…”

“Không cần, em nhờ ba mua giúp là được.”

Sáng sớm ngày hôm sau, Ngô Tuệ và Trần Hi cùng nhau đến thăm cô, còn mang cho cô một ít đồ ăn. Lệ Lâm Lâm vừa ăn vừa nghe Ngô Tuệ lải nhải bên tai: “Chương trình giải trí về tình yêu của cậu và tổng giám đốc Trần đang được phát sóng, số lượng người xem đã tạo kỷ lục mới, có rất nhiều cư dân mạng bắt đầu gặm đường từ CP của hai người.”

[Lâm Lâm]: Anh ấy không nói, nhưng con hiểu rõ ba.

Trần Nhất Nhiên: “…”

Trần Nhất Nhiên sắp xếp vệ sĩ cho Lệ Lâm Lâm, hôm qua cô cũng đã nhìn thấy, cô cảm thấy Trần Nhất Nhiên còn làm lố hơn cả ba cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gấu bông anh gắp vẫn là một con c·h·ó nhỏ, nhưng không giống Kẹo Bông Gòn ở nhà, nó chỉ là c·h·ó con bản địa. Lệ Lâm Lâm cầm lấy gấu bông, bóp bóp nó vài cái, rồi ngước mắt lên nhìn Trần Nhất Nhiên: “Có phải anh chỉ biết mỗi chiêu này thôi không? Thật sự quá kém cỏi.”

Lệ Lâm Lâm nghe thấy giọng nói của Trần Nhất Nhiên, mới phát hiện có người đi vào, cô ngước mắt nhìn anh một cái, sau đó ấn nút tạm dừng bộ phim: “Anh lại đến?”

“Không phải, là Trần Nhất Nhiên.”

Mặc dù hôm nay Trần Nhất Nhiên không nói cho cô biết, nhưng với tính cách của ba cô, sau khi nghe được chuyện này từ Ngô Tuệ, thì cô không tin là không có chuyện gì xảy ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Theo đuổi vợ