Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45: 45: Xe Chú Cháy Rồi
#35: Ôi, não tôi tự động nghĩ ra 10 ngàn chữ ngược luyến tình thâm!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sản nghiệp nhà họ Tống không lớn, những việc bận rộn đều là nhà họ Lục bên kia.
Hệ thống học tập: "( ^..
Cảnh tượng Lục Chẩn kéo cổ áo phú nhị đại nói một câu, người kia lập tức chạy về xe cũng được vô số người tận mắt chứng kiến.
Ánh mắt Lục Chẩn cũng đen kịt, không biết vì sao lại khiến người ta có một ảo giác vô cùng bi thương.
Tống Triệu Lâm lén lút ảo tưởng, suy đoán rất có thể là do anh bị đại mĩ nhân một lòng quyết tâm học hành tuyệt tình từ chối nên hồn xiêu phách lạc!
Chủ tus: Vợ chồng tui là real! Tui xin tuyên bố thuyền Sở Cố và tất cả cp khác đều BE!!
Nhưng dường như không nhìn ra được bất kỳ manh mối nào trên kịch bản.
#36: Thím trên, tôi có một người bạn muốn xem văn cậu nghĩ!
Hơn nữa thằng em trai ngu ngốc suốt ngày chỉ biết chơi bời, không thèm học hành, nom cũng không quá thông minh, sau này phần nhiều là không dựa dẫm được.
...Thứ quỷ quái gì đây?!
Dù sao cậu cảm giác trạng thái gần đây của anh Chẩn rất kém, thường xuyên có cảm giác mất ngủ.
-
Hách Điêu thoắt cái đã phát hiện ra bài đăng này, vừa hô to "ngọt c·h·ế·t mất thôi, ngọt c·h·ế·t mất thôi" vừa rơi lệ: Tại sao, cả hai người đều không thuộc về tôi, chung quy là trao tình cảm sai chỗ!
Tống Triệu Lâm vừa than ngắn thở dài, vừa buồn cười trên sự đau khổ của người khác—— không ngờ anh Chẩn của cậu cũng có một ngày như vậy!
Tiếc rằng mọi người dưới bài đăng bận bịu cấu xé vật lộn lẫn nhau, không một ai chú ý tới comment có giọng điệu hòa nhã này cả—— tất nhiên là ngoại trừ người rảnh rỗi mà còn có đôi mắt rất dễ sử dụng như Tống Triệu Lâm ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Triệu Lâm tránh được một kiếp, nhìn anh ta, mỉm cười nịnh bợ: "Anh, sao anh về muộn thế?"
Song bài đăng rất nhanh đã xuất hiện bất đồng quan điểm.
Hệ thống học tập ung dung nói: "Dựa theo giám sát của hệ thống, mấy ngày trước từng có một đợt sóng năng lượng trong phạm vi nhỏ."
Nhấp vào link, ý chí cầu sinh lại khiến cô thoát ra ngoài.
#40: Có phải người ở bài này có vấn đề không? Biến trường học thành giới fans? Ship cái con em chúng mày mà ship??
Ngay sau đó lập tức có bài đăng post ảnh hiện trường trên diễn đàn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có người công kích, có người phản kích, bài đăng nhanh chóng trở thành một trận cãi lộn ầm ĩ.
Sở Ân biết được bài tranh cãi quay chung quanh cô và Lục Chẩn qua Hàn Sơ Oánh.
Tống Triệu Lâm tủi thân khóc:? Sao lại công kích em!
Sở Ân nghĩ không ra kết quả, dứt khoát gọi hệ thống: "Cậu không thấy là lạ ở chỗ nào à?"
Sở Ân kinh ngạc: "...Mẹ kiếp, thế sao cậu không nói sớm?!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
#24: Chẳng lẽ hai người này, không phải đang cãi nhau đấy chứ??
Ai ngờ đám quần chúng hít drama vây xem còn chưa hiểu gì thì một nhân vật hot hơn nữa lại đến.
Tống Diên Xuyên không thể chỉ bảo vệ mỗi mảnh đất nhỏ nhà mình, bởi vì cả gia đình đều phụ thuộc vào chu cấp của anh ta.
Giữa cuộc hỗn chiến, có người yếu ớt đăng một câu "Tuy là vậy nhưng sao tôi cứ cảm giác hình ảnh này như kiểu anh Chẩn bị từ chối ấy..."
Tiếp đó cô khoanh tay, ngồi trước bàn học bắt đầu suy xét.
[Aaaaaa ngọt c·h·ế·t tui rồi!!!]
Nhìn thêm vài giây nữa có thể sẽ dẫn đến nhồi máu cơ tim nên Sở Ân quả quyết ném điện thoại sang một bên.
Cậu vuốt cằm suy nghĩ sâu xa: "Bạn học này ghê gớm thật."
Tống Triệu Lâm thấy cậu rất có khả năng sẽ nói toạc thiên cơ trong một câu!
Tống Triệu Lâm nhoài người ra ghế sofa, nâng máy tính bảng lướt lướt lướt, không lâu sau, cậu chợt nghe thấy tiếng mở cửa trong nhà.
Tống Diên Xuyên không thèm để ý đến cậu, xoay người về phòng.
Tan học có rất nhiều học sinh thấy được cảnh này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tấm hình là ảnh tiện tay chụp, nhưng bởi hai người có giá trị nhan sắc kháng tạo[1] nên hiển nhiên thật sự tạo ra một loại cảm giác thanh xuân vườn trường.
#23: Mấy người mù à?? Không thấy nét mặt chị Ân và anh Chẩn sao??
Tống Diên Xuyên: "Bận."
Bên dưới có người đăng một bức ảnh có thể nhìn thấy rõ vẻ mặt—— cô gái duỗi tay lấy kẹo trong tay thiếu niên, vốn là một bức ảnh rất ngọt ngào và thanh xuân, nhưng, Sở Ân cau mày, thậm chí hơi hung ác trừng mắt nhìn Lục Chẩn.
Sở Ân cáu đến mức muốn đập đầu: "Tôi không nghe thấy!!"
Tống Diên Xuyên bước vào, liếc mắt nhìn cậu, ngược lại không hề vạch trần.
Nếu không phải vì sự thiểu năng trí tuệ này lót đường thì ai cmn muốn làm việc chung với tên b**n th** già kia chứ? Chậc.
Hệ thống học tập vô tội đáp: "Hệ thống đã phát nhắc nhở rồi nha."
[1] Kháng tạo: dùng để chỉ phương ngữ Đông Bắc là v*t c*ng, có thể chịu sự giày vò và rất bền
#37: Người bạn ấy chính là tôi!!!
Không đúng, tên đàn ông c·h·ó thực sự có điều gì đó không bình thường.
Chương 45: 45: Xe Chú Cháy Rồi
...
Vì vậy, cậu gần gũi chị Ân lâu như vậy mà vẫn chưa tấn công chiếm đóng được âu cũng là chuyện bình thường! Ha ha ha!
Cậu ngồi dậy, eo lưng thẳng tắp, đồng thời thuần thục chuyển giao diện sang video học trực tuyến.
Cậu ấm lái xe thể thao tới cổng trường chặn người vốn đã rất khoa trương, mà Sở Ân lại là người bị chặn nên càng khiến người ta chú ý.
Tống Diên Xuyên lườm cậu: "Còn không phải cmn vì mày không hăng hái tranh giành à."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.