Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58
“Diệp Tuệ,côcũng đến để xin đạo diễn giao cho mình vai nữ chính cho dự án phim sắp tới sao?”
Vừa mới dứt lời,mộtphóng viên lập tức đứng dậy, lấy cớ để chuồnđi, tiếp theo mọi người cũng lục đục bỏ về theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
anhngồi bên cạnhcô, liên hệ với Vương Xuyên và thư ký của mình.
Diệp Tuệ đành phải công khai đến nhà của ông ngay trước mặt bọn họ thôi.
Đoàn đội này tiếp theosẽgiúp Diệp Tuệ giải quyết tất cả mọi chuyện, Thẩm Thuật hi vọng rằngcôsẽkhôngphải chịu bất kỳ tổn thương nào nữa.
Vừa dứt lời, tiếng đàn Piano du dương bỗng dưng vang lên trong phòng kháchkhôngngười.
Cho nên chuyện gió to mưa lớn vừa rồi chỉ là do thời tiết thay đổi thôi, nhưng cánh phóng viên lại như chim sợ cành cong, suy nghĩ quá nhiều.
Diệp Tuệ vốnđãđược tẩy trắng qua show thực tế, vừa mới tăng được chút thiện cảm trong lòng khán giả, bây giờđãlại bị hành động này của chị Nhâm làm hỏng hết rồi.
Lần này Thẩm Thuậtđicùng Diệp Tuệ đến nhà Tịch Điềm, Diệp Tuệ lạimộtlần nữa bấm chuông cửa.
Cuối cùnganhquyết định bảo Vương Xuyên liên hệ với bộ phận đầu tư, thu mua công tynhỏmà Diệp Tuệđanglàm việc.
Dư luận hầu như làđangnghiêng về hướng giễu cợtcôvìđãkhôngbiết tự lượng sức mình.
Diệp Tuệ vừa ngồi vào xethìnhận được điện thoại của chị Nhâm,cônhận máy rồi mở loa ngoài, tiếng của chị Nhâm rất lớn, cảm giác như có thể làm rung cả trần xe luôn vậy.
Có mấy phóng viên vẫn cố thủ ở đây, nhưng vì trời bất ngờ nổi gió to, nên họ lại vội vội vàng vàng vác máy quay chạyđi.
Thẩm Thuật cởi áo khoác của mình ra choàng lên ngườicô, có thể do quá mệt mỏi nêncôngủ rất ngon, như thể dù dư luận có chửi mắng thế nàothìcũng chẳng mảy may ảnh hưởng đếncôvậy.
Diệp Tuệkhôngtrả lời lại câu nào, chỉ vượt qua đám đông, trực tiếpđitới trước cửa nhà Tịch Điềm, bấm chuông cửa.
côđãlường trước được kết cục này, nhưng ở đây có quá đông phóng viên,côkhôngthểnóira chuyện về Ninh Linh được.
Ước chừng vài giây sauthìcửa được mở, Tịch Điềm hỏi: “côtìm tôi có chuyện gìkhông?”
Diệp Tuệ và Thẩm Thuật rất bình tĩnh nghe bản tin thời tiết, mắt nhìn đám phóng viên sợ hãi chạy biếnđihết.
Thẩm Thuật chỉ ngồi yênkhôngnóimộtlời, trông thấycôvui vẻ cũng đủ khiếnanhmãn nguyện rồi.
“côđãchuẩn bị những gì rồi? Có niềm tinsẽkhiến cho đạo diễn gật đầu đồng ýkhông?”
Lúc này Thẩm Thuậtkhôngphải là tổng giám đốc của Hoa Thụy nữa,anhlại biến thànhmộtThẩm Thuật hiền lành vô hại thôi.anhnghiêm túc nhìncô, nét mặt bình tĩnh, tựa như ban nãykhônghề phát sinh chuyện gì cả.
Cómộtphóng viênthìkhôngnể nang gì Diệp Tuệ, trực tiếp hỏi thẳng: “Bùi Ninh và Thường Huỳnh đềuđãbị từ chối ngay từ ngoài cửa nhà,côcó nghĩ rằng mìnhđangkhôngbiết tự lượng sức mình haykhông?”
Diệp Tuệ ăn đượcmộtlúcthìcó cảm giác mình quên gì đó,côdừng lại,nhỏgiọng thủ thỉ: “Thẩm Thuật,anhthậttốt.”
Tịch Điềm vừa nghe thấy chuyện có liên quan đến vợ mình, động tác của ông liền chậm lại, nhưngmộtgiây sau lại muốn đóng cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Emđiđây,anhở trong xe chờ em nhé.” Diệp Tuệ mở cửa xeđixuống, vì Thẩm Thuậtkhôngthể để bị truyền thông chụp ảnh được nênanhkhôngthể lại gần.
Cánh phóng viênđangrảnh rang, vừa thấy Diệp Tuệđitới là tỉnh táo lại ngay, ống kính máy ảnh đồng loạt nhắm thẳng về phíacô.
Cách thức đăng bài tạo nhiệt này của chị Nhâmthậtsựlà gây ảnh hưởng tiêu cực quá lớn, nếukhôngphải tính tình chị Nhâm luôn rất nhiệt tìnhthìngười ta còn tưởngcôấy là nội gián do bên công ty khác phái tới nằm vùng ấy chứ.
Có lẽ vợ của Tịch Điềm sau khi chếtđichưa rời khỏi trần thế, mà vẫn luôn ở trong căn nhà nơi bà và chồng mình chung sống.
Vì chuyện ma quái ở đây nên các hộ gia đình và hàng quán ở khu này đềuđãchuyểnđitương đối, chỉ còn duy nhấtmộtcửa hàng tiện lợinhỏở bên kia phố, vì con của chủ cửa hàng này học ởmộttrường gần nhà.
“Do ảnh hưởng của đợtkhôngkhí lạnh, buổi tốisẽxuấthiệnhiệntượng hạ nhiệt độrõràng, trong quá trình này rất dễ có gió to, mưa lớn, quý vị hãy nhớ giữ ấm cơ thể…”
Chưanóihết câuthìTịch Điềmđãkhôngchút lưu tình đóng cửa nhà lại, Diệp Tuệ vậy là cũng giống như Thường Huỳnh và Bùi Ninh, bị từ chối thẳng thừng ngay từ ngoài cửa.
[Diệp Tuệ tới nhà xin nhận được vai diễn Ninh Linh,khôngmàng kết quả chỉ cần quá trình.]
Trừ ánh đèn đường ra, những nơi khác đều là bóng tối.
khôngbiết bắt đầu từ khi nào, chẳng có ainóichuyện cả, trongkhônggian yên tĩnh chỉ có tiếng chim hót từ xa vọng tới.
Bây giờ trong tất cả những nữ diễn viên, khẳng địnhkhôngmộtai có được năng lực như Diệp Tuệ, nếucôcó thể nhìn thấy mathìnhất định cũngsẽnhìn thấy linh hồn của Ninh Linh.
Hai ngườisẽngồi trong xe cho đến khi màn đêm buông xuống, đến lúc đó lại nhìn xem cánh phóng viên có còn chầu chực trước cửa nhàkhông. Diệp Tuệkhôngđược nghịch điện thoại, chỉ ngồi làm ổtrênghế xe, ngủ quên lúc nàokhônghay.
Ninh Linh làmộtdiễn viên tài năng hiếm có, mặc dù bàđãrời xa nhân thế, nhưng cho đến nay vẫn chưa cómộtnữ diễn viên nào có thể đạt đến trình độ tài hoa như bà.
Gió thu nổi lên, nhiệt độ giảm xuống nhanh hơn bình thường, những phóng viênđangngồi chồm hỗm bên ngoài bỗng cảm thấy rét run cả người.
Diệp Tuệnóingắn gọn: “Cháu tên là Diệp Tuệ, làmộtdiễn viên…”
Thẩm Thuật lái xe, nhà của Tịch Điềm ở đầu bên kia thành phố nênsẽtốnmộtchút thời gian.
khôngbao lâu sau, phóng viênđãgiải tán hết, vừa hay tạo cơ hội cho Diệp Tuệ và Thẩm Thuật hành động.
Lúc xe tới nơi, đám phóng viên vẫnđangvây quanh gần căn biệt thự,anhliền tìmmộtchỗ bí mật ở khá xa rồi đỗ xe ở đó.
khôngngờ rằng chuyệnđãqua mấy ngày rồi mà phóng viên vẫn kiên nhẫn cắm chốt ở đây, muốn xem xem nữ diễn viên nàosẽlà người tiếp theo đến tìm gặp Tịch Điềm.
Nghecônóixong, Thẩm Thuật ngẩn người,anhrũ mắt, cong môi cười. Mắtanhliếc nhìn góc mặt nghiêng của Diệp Tuệ, gương mặtnhỏnhắn củacôđangẩndưới làn hơi trắng dày đặc từ bát cháo, cực kỳ xinh đẹp.
“Bọn mìnhđiluôn thôi.” Diệp Tuệ cất tờ báođi, đeo khẩu trang và kính râm vào.
Diệp Tuệnói: “Em thử vận may thôi mà.”
“Ngay cả Bùi Ninh với Thường Huỳnh cònkhôngthành công mà, Diệp Tuệ vẫn còn có mặt mũi đến gặp Tịch Điềm sao?”
Edit: Ngân Nhi
Diệp Tuệ và Thẩm Thuật đều đoán được, rằng mấy câu chuyện ma quái ở khu biệt thự phía Tây chắc hẳn có liên quan đến người vợđãqua đời nhiều năm của Tịch Điềm.
Diệp Tuệđãbị Tịch Điềm từ chốikhônggặp,côcũngkhôngthể tiếp tục nán lại đây thêm nữa. Cánh phóng viên nhìncôrờiđi, thầm nghĩthìra cũng chỉ đến vậy thôi.
Diệp Tuệ vẫn cònđangmuốn kéo xuống đọc tiếp bình luận, nhưng cómộtbàn tayđãgiơ ra, xúc cảm ấm áp đặttrênbàn taycô.côngước mắt lên nhìn, thấy ánh mắt của Thẩm Thuật mang theosựđau lòng,anhnói: “Đừng xem nữa.”
Khi Diệp Tuệ tỉnh lạithìtrờiđãtối,cômở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra, ngửi thấy mùi thơm của cháo trắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Tuệ tránh nésựtheo đuôi của phóng viên, đến khi đảm bảo sau lưngkhôngcòn aiđitheo nữathìmới vội vàng chạy đến chỗ Thẩm Thuậtđangđỗ xe.
Trong mắt Thẩm Thuật, Diệp Tuệ làmộtngười tốt, nhưngcôlại vô duyên vô cớ nhận về nhiềusựchỉ trích quá đáng. Ánh mắtanhdần tốiđivài phần, tim nhói đau rất khó chịu.
“Mấy ôngkhôngthấy có gì đó là lạ à?”mộtngười trong đám phóng viên lên tiếng.
Tịch Điềm sửng sốt, dừng động tác đóng cửa lại, kéo rộng cửa ra nhìn Diệp Tuệ và Thẩm Thuậtđangđứng bên ngoài.
Thẩm Thuật cất điện thoại củacôđi,anhthầm nghĩ đoàn đội của Diệp Tuệ phải nên thay đổi rồi, nhất là người đại diện củacô, nghệ sĩ củacôấy hầu như đều chỉ nổi tiếng nhờ scandal thôi.
khôngcó ai trả lời, phần lớn đều quay mặt nhìn nhau: “khôngphải người ta hay đồn là nơi này có ma sao? Chẳng lẽ làsựthật?”
“Vậy sao?côcó thể chứng minh cho tôikhông?”
côdụi mắt, nhìn Thẩm Thuậtđangngồi bên cạnh, trong tayanhcầmmộtbát cháo, giống như chàng tiên ốc bất ngờ xuấthiệnnấu bữa tối chocôvậy.
Diệp Tuệ ngồi ngay ngắn lại, vui mừngnói: “anhmua cháo cho em đấy à.”
Diệp Tuệ và Thẩm Thuật liếc nhìn nhau: “…”
Trời tối, khu nhà phía Tây cũng hoàn toàn chìm trong yên tĩnh, vì những căn hộ gần nhà Tịch Điềm đềuđãchuyểnđihết, cho nên chỉ còn mỗi nhà của Tịch Điềm là sáng đèn.
“…”
Hợp đồng của Diệp Tuệ với công tyhiệntại vẫn chưa hết thời hạn, Thẩm Thuậtkhôngthể trực tiếp nhét đoàn đội của mình vào được, cho nênanhđangsuy nghĩ cách giải quyết sao cho hợp lý nhất có thể.
Chưa đầymộtlát sau, Diệp Tuệ nhận đượcmộttin tức về điện thoại,mộthàng chữ sáng loáng khiếncôxấu hổ muốn c·h·ế·t, quả thực là muốn chọc mù mắtcôrồi.
Thẩm Thuật nhớ cómộtảnh đếđangchuẩn bị phát triểnsựnghiệp ở Hollywood, hợp đồng củaanhta với Hoa Thụy vừa hay sắp hết thời hạn, đoàn đội củaanhta có thể coi là mạnh nhất nhìtrêncả nước.
“Có phải Diệp Tuệđangđánh giá quá cao khả năng của bản thânkhôngvậy? Đừng tưởng tham giamộtshow thực tế, được nhiều người thích là có thể trở thành diễn viên nhé,cônày cho đến bây giờ vẫn chưa có nổimộttác phẩm tiêu biểu nào cả!”
Diệp Tuệ gật đầu, yên lặng tựa vào ghế xe, cảm nhận thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Bọn họđãcanh ở đây nhiều ngày rồi, mấy hôm trướcthìkhôngcóhiệntượng này, nhưng tối naythìquá là kỳ lạ.
“Đạo diễn Tịch, chú có bao giờ nghĩ rằng vợ chú vẫn còn ở trong căn nhà nàykhông?”
Thẩm Thuật đáp: “anhvừa mới mua ở cửa hàng tiện lợi về.”
Tịch Điềm mở cửa, nhìn thấy lại là Diệp Tuệ, ông liền cau mày muốn đóng cửa lại.
“Chị Nhâm, tuyệt đối đừng…” Còn chưanóixongthìchị Nhâmđãcúp máy.
Chị Nhâm cảm thấy nghệ sỹ của mình hành động quá bồng bột rồi, thở dàinói: “Được rồi, chịsẽnhanh chóng xử lý tin tức này.”
Dù sao mấy chuyện ma quỷ thà tin là có còn hơnkhông, bọn họ đến đây để lấy tin tức chứkhôngphải làđitìm cái c·h·ế·t.
Chương 58
anhnói: “Chúng ta chờ ở đây thêm chút nữa.”
Sở dĩ Thẩm Thuật nhắc tới chuyện này với Diệp Tuệ, là bởi vì trước đóanhđãtừng nhìn thấycôtìm xem những bộ phim của Ninh Linh và nghiền ngẫm nó rất nhiều lần.
Tiếng đàn xuyên qua phòng khách trống trải, chui thẳng vào tai những người đứng đây, nghe càng thêm phần ghê rợn.
Diệp Tuệ ngồi trong xe, nghe bản tin thời tiết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Thuậtđãngồi đợi đượcmộtlúc, thấy Diệp Tuệđivào xe với nét mặt chán nản,anhcũng đoán được tám chín phần mười rồi.
Nếu Hoa Thụy thu mua công ty của Diệp Tuệ, vậy đến lúc đó Diệp Tuệsẽdanh chính ngôn thuận trở thành nghệ sỹ dưới trướng của Hoa Thụy rồi.
“Chị vừa đọc tin tức xong, sao tự dưng em lại chạy đến nhà tìm đạo diễn Tịch thế?!!!”
Diệp Tuệ nhận lấy bát cháo trong tayanh, chậm rãi ăn từng miếngnhỏ, cháo trắng trôi xuống bụng, cùng với mùi thơm ngào ngạt, trong xe rất yên tĩnh, chỉ có tiếng xì xụp húp cháo củacô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần xe bật đèn sáng, ánh đèn phủ kín khoang xe, mùi thơm của cháo trắng lan tỏa, Thẩm Thuật làmộtngười vốncôđộc lầm lì, giờđangđược Diệp Tuệ chậm rãi kéo đến nơi khói lửa nhân gian, cảm nhận đượcrõràng hơi thở cuộc sống.
Tranh thủ lúc cửa còn chưa đóng, Diệp Tuệ nhanh chóngnóira lý do mình đến đây: “Cháu muốnnóichuyện với chú về chuyện của vợ chú ạ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.