Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 126
Chỉ mấy câu của Thẩm Tu cũng đủ để giải thíchrõràng lý do Diệp Tuệ phải bí mật kết hôn, Thẩm Thuậtkhôngcông khai thân phận và tình trạng hôn nhân của mình là vì có kiếp nạn năm 30 tuổi.
“Thẩm tổng sao lại đẹp trai thế cơ chứ! Tôi thấy Diệp Tuệ kiếp trước giải cứu hệ ngân hà rồi nên kiếp này mới cómộtngười chồng ưu tú như thế.”
Kéo xuống đọc tiếp chương sau nhá ^^
Lúc ảnh được đăng lên mạng, nhiều người cũng nhìn thấy bộ dạng của Diệp Tuệ lúc này, bắt đầu cảm thấy thươngcô, có người còn chỉ trích truyền thông vô tâm, dư luận cómộtchút chuyển hướng.
trênmạngđangtràn ngập những lời chỉ trích với Diệp Tuệ, những lời này nếu là Thẩm Thuậtnóithìdân mạngsẽcho là Hoa Thụyđangcố ý tẩy trắng.
Diệp Tuệkhôngcó cách nàođivề xe của mình,côđứng ở cửa bảo tàng, bị phóng viên bao vây, ngay lập tứcđãcó người chụp ảnh rồi đăng lên mạng.
Diệp Tuệđangngắm nhìn thanh kiếm đến xuất thần, đột nhiên cảm thấy nhiệt độ xung quanh hạ thấp hẳn,rõràngcôđãmặc áo khoác nhưng vẫn thấy lạnh.
Thẩm Thuật ôm vai Diệp Tuệ, kiềm chế cơn giận của mình, nhìn vào người vừa mới đặt câu hỏi: “Bây giờ mấy người có thể nhường đường được chưa?”
Vậy là đối tượng mà họ quỳ lạy làcôsao? Hai người này rốt cuộc có quan hệ gì?
Tướng quân vừa mở miệngnóigì đó, nhưng đáp lại Diệp Tuệ chỉ là nhữngâmthanh câm, những lờihắnmuốnnóidường nhưđãbịkhôngkhí nuốt hết.
“Chính Diệp Tuệđãcùng chú tôi vượt qua kiếp nạn 30 tuổi.”
Diệp Tuệ toàn thân cứng đờ, theo bản năng lui về saumộtbước, hồn ma tướng quân thấy vậy lại làm động tác ý bảocôđứng lại.
mộtgiây sau, tướng quân sầu não chỉ vào cổ mình, lúc này Diệp Tuệ mới chú ýthìra ở cổ họng tướng quân cómộtvết sẹo rất dài, hình như là bị dao nhọn chém vào.
khôngbiết tại sao, ma xui quỷ khiến thế nào mà tự nhiên Diệp Tuệ lại gạchđi, sau đó viết lạimộtlần nữa.
Trong buổi họp báo, Thẩm Thuật còn công bốmộtchuyện khác.
Dưới tình huống đông người như vậy, khó tránh khỏi việc chen lấn xô đẩy, Diệp Tuệ đứngkhôngvững, mấy lần suýt nữathìngã, vô cùng chật vật.
Giấc mộng kiađãbị Diệp Tuệ chôn sâu trong lòng,côkhôngnhớ về nó nữa, với lại dạo gần đây xảy ra quá nhiều việc nêncôcũng dần quênđigiấc mơ ấy.
Người trong viện bảo tàngkhôngnhiều, nhưng ai cũng bướcđirất khẽ, lúc này trong đây yên tĩnh đến mức chỉ cần thở hơi lớn tiếngmộtchút cũng có thể bị nghe thấy.
Edit: Ngân Nhi
Cuộc sống bình yên củaanhvà Diệp Tuệđãbị phá vỡ rồi, giờ đây dù có gặp phải sóng gió gìthìbọn họsẽcùng nhau đối mặt.
Diệp Tuệđãthấyrõdáng vẻ của bóng ma, tóchắnđược búi cao, chải chuốt rất cẩn thận,hắnmặc áo giáp khi ra trận,trênáo giáp dính đầy máu.
Trong lòngcôcàng thêm chắc chắnmộtđiều, rằngcôcó liên quan đến triều đại Hạ Chu.
Thẩm Thuật lại nhìn Vương Xuyên, ngay lập tức Vương Xuyên lại lấy ramộtbản công chứng, bọn họđãsớm có chuẩn bị, đây chính là bản công chứng giấy đăng ký kết hôn của Thẩm Thuật và Diệp Tuệ, được pháp luật công nhận.
Chương 126
“Diệp Tuệ,côđãgiấu diếm các fan bao lâu nay về chuyện kết hôn, bây giờcôđến đây là muốn tẩy trắng cho mình sao?”
Tối hôm đó, Thẩm Tuđangtham dựmộthoạt động cũng bị phóng viên bao vây,khôngthể thoát thân.
Phóng viên giơ mic lên hỏi: “Thẩm Tu,anhcó biết trong buổi họp báo của Hoa Thụy, Thẩm tổngđãtrực tiếp tuyên bốanhấysẽkhôngthừa kế Thẩm thịkhông?”
côpháthiệnmình càng dồnsựchú ý vào nóthìcảm giác thân thuộc càngrõràng hơn, những hoa văntrênnhững món đồ này dường như đềuđãxuấthiệntrong giấc mơ củacô.
Cũng may lúc nàykhôngcó đông người lắm, Diệp Tuệsẽkhôngdễ bị pháthiện.
Những người trong viện bảo tàng bắt đầu xôn xao, có người thậm chí còn lấy điện thoại ra để chụp ảnh Diệp Tuệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Tuệ bị hành động bất ngờ củahắnlàm cho sợ hết hồn,cônhớ lại lần trước gặp hồn ma đại thần ở cung điện Hạ Chu, khi đó đại thần ấy cũng quỳ xuống hành lễ như vậy.
Diệp Tuệ thở dài,côvừa định viết thêm gì đó lên giấy, nhưng đột nhiên lại liên tiếp có người nhìn về phíacô.
“Antifan của Diệp Tuệ có hiểu biết về pháp luậtkhôngvậy? Giấy hôn thú sao có thể làm giả được chứ?”
Chắc là ban nãy người trong bảo tàngđãchụp ảnhcôrồi đăng lên mạng, cho nên bọn họ mới biết mà tới.
Thẩm Thuật: “Hôn nhân là chuyện của hai người, tôikhôngcần phải giải thích nhiều vớianh.”
“Em nghenóihình như có cảmộtthanh kiếm rất thần kỳ, chôn dưới đất bao năm như thế mà vẫnkhônghề bị mục nát.”
“Chú ba của tôi khi mới sinh ra, cómộtthầy bóiđãtừngnóichú ấysẽkhôngsống quá 30 tuổi.” Thẩm Tunói, “Cho nên người nhà họ Thẩm mới giấu diếm thân phận của chú ấy,khôngtiết lộ ra bên ngoài.”
Diệp Tuệ lập tức nhìn xung quanh, pháthiệntrừcôrathìkhôngcó ai chú ý tới nơi này.
trêntờ giấy trắng, Diệp Tuệ viết: “anhcó việc gì cần tôi giúp sao?”
“Vợ của tôi làmộtngười lương thiện, đối mặt với những tin đồn nhảmtrênmạng,côấy chưa từng ra mặt giải thíchmộtlời.” Thẩm Thuậtnói, “Nhưng tôi muốn thaycôấynóivài lời với các vị.”
[sựthậtẩnsau vụ tai nạn xe mà Diệp Tuệ gặp phải, tình cảm của hai vợ chồng rất sâu nặng.]
Trongsựthêm mắm dặm muối của truyền thông, Thẩm Thuật và Diệp Tuệđãtrở thànhmộtđôi thần tiên quyến lữ, nhưng dù vậythìdanh tiếng của Diệp Tuệ vẫn chưa thể lấy lại được.
Thân phận của bóng ma này chắc làmộttướng quân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dân mạng nghe xong những lời này, đầu tiên cảm thấy hoang mang, nhưng sauthìhiểu ngay. Định giá của Hoa Thụy hơn Thẩm thị gấp mười lần, Thẩm tổng việc gì phải nhòm ngó đến gia sản của nhà họ Thẩm chứ.
anhkhônghề có hứng thú với tập đoàn Thẩm thị, chỉ muốnmộtlòng phát triển Hoa Thụy, về sausẽkhôngcó chuyệnanhthừa kế Thẩm thị.
đanglúccôkhôngbiết phải làm sao,mộtgiây sau, hồn ma tướng quân bỗng dưng lại quỳ gối xuống hành lễ vớicô.
Cánh phóng viên đưa mắt nhìn nhau, sợ hành động vừa rồi của mìnhđãchọc giận đến Thẩm tổng.
Các phóng viên và dân mạng tự nhiên lại cảm thấy mình bị người ta đút chomộtmiếng cẩu lương vào mồm.
Trong viện bảo tàng cực kỳ yên tĩnh, dường nhưkhôngkhí cũng bị ngưng đọng, bên trong còn hơi lạnh, nhiệt độ thấp hơn so với bên ngoài.
Các phóng viên thi nhau hỏi, ai cũng muốn cạy được từ miệng Diệp Tuệ ramộtvài lời, như thếthìbọn họ mới về viết bài rồi đăng lên được.
Thẩm Thuật mở buổi họp báo này, những lời muốnnóianhđềuđãnóicả rồi.
“Diệp Tuệ quan tâm đến người khác còn hơn cả bản thân mình,côấy để ý đến từng fan hâm mộ, tất nhiên kể cả các bạnkhôngcòn thíchcôấy nữa,côấy vẫnsẽtiếp tục cống hiến để mang đến cho các bạn những tác phẩm hay.”
Diệp Tuệ nghiêm túc nhìn từng món đồ được trưng bày, chăm chú quan sát suốt dọc đường.
“Diệp Tuệ, saocôlại tới đâymộtmình, chồngcôđâu?”
côthàmộtmình gánh chịu còn hơn là làm ảnh hưởng đến người khác.
Bây giờkhôngthể suy nghĩ được nhiều,côlàm bộ vô ý giơ tờ giấy về phía tướng quân,khôngđể cho người bên cạnh thấy nghi ngờ.
Tổng giám đốc Hoa Thụy chỉ cần thở ramộtcâu thôi cũng đủ làm bọn họ mất việc rồi, có khi về sauđixin việc ở chỗ khác người ta cũngkhôngdám nhận luôn.
Thanh kiếm vốnđangở yênmộtchỗ, đột nhiên bay ramộtbóng đen, Diệp Tuệ thấy rấtrõ, cái bóng này là từ trong thanh kiếm chui ra.
hiệnvật này hoàn toàn đúng với những gì Tiểu Lưuđãnói, dùđãtrải qua mấy trăm năm, nhưngtrênthanh kiếmkhônghề cómộtdấu vết rỉ sét, vẫn trơn bóng sáng loáng. Xuyên quamộtquãng thời gian dài, lúchiệnra trước mắt Diệp Tuệ, nó vẫn mới nguyên như lúc ban đầu.
Tiểu Lưu tất nhiênsẽkhôngtừ chối,côấy lấy khẩu trang và mũ ở ghế sau, đưa cả quần áo mới cho Diệp Tuệ thay nữa.
Tốc độ của phóng viên rất nhanh, tin tức mau chóng được viết và đăng lên.
Cửa xe mở ra, người bước xuống là Thẩm Thuật.
Thẩm Thuật cười, nhưng ánh mắt rất lạnh: “anhđangchất vấn Hoa Thụy sao?”
“Đường cũng do con người bướcđimà thành, nếu Hoa Thụythậtsựlàm vậythìcó mà bị chửi c·h·ế·t à,khôngcần danh tiếng nữa hay sao? Bây giờ Diệp Tuệ coi như hết khổ rồi.”
Kể từ sau khi biết Thẩm Thuật là tổng giám đốc Hoa Thụy, Thẩm Tuđãsớm nghĩ đến ngày này, chỉkhôngngờ là Thẩm Thuật lại giải quyết gọn gàng dứt khoát như thế, công khai tuyên bố trước truyền thông luôn.
Diệp Tuệ quay lưng chuẩn bịđi,côkhôngnhìn thấy phản ứng của vị tướng quân,hắnthấy Diệp Tuệ bị người ta đuổi theo, gương mặt lập tứchiệnlên vẻ giận dữ.
“Tình cảm của hai người họ rất gắn bó, hy vọng mọi người có thể bỏ qua, trả lại cuộc sống bình yên cho hai người họ.”
Truyền thông chính là như vậy, khi Diệp Tuệđangnổithìbọn họ có thể khen ngợi tâng bốccôđủ kiểu, nhưng khicôvừa xảy ra chuyệnthìlại lập tức trở thành công cụ để bọn họ lợi dụng.
Gần đây vì chuyện bí mật kết hôn nên gần như mọisựchú ý đều đổ dồn vàocô, bây giờ dùcôchỉ hơi hé lộ mặt, nhưng cũng đủ để người ta nhận ra rồi.
“Lúc gặp tai nạn xe, Diệp Tuệ vì che chắn cho tôi nên mới hôn mê bất tỉnh.”
Chỉ vớimộtcâunóinhẹnhàng, Thẩm Thuật lại gây bão.
Truyền thông công kích Thẩm Thuật và Diệp Tuệ, cũng chính là công kích Thẩm gia.
Cũng may Tiểu Lưuđãđến giúp Diệp Tuệ tách khỏi đám phóng viên: “Chúng tôi muốn lên xe, mọi người có thể nhường đườngkhôngạ, những câu hỏi liên quan chúng tôisẽtrả lời mọi người sau.”
trênmạng khen chêkhôngđồng nhất, cũng có người cho rằng Diệp Tuệđangcố tỏ ra đáng thương để được dân mạng đồng cảm.
Thẩm Thuật dễ dàng đưa Diệp Tuệ đến xe của mình,anhđỡcôvào xe, giúpcôđóng cửa xe lại.
Cómộtphóng viên liều lĩnh hỏi: “Thẩm tổng, sao đột nhiênanhlại xuấthiệnở đây?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa thấy Diệp Tuệ có hành động, mọi người lập tứcđitới muốn nhìn chorõxem có đúng là Diệp Tuệkhông.
Thẩm Thuật thấy dáng vẻ chật vật khi bị bao vây của Diệp Tuệ, đáy mắtanhhiệnlênsựtức giận, sắc mặt trầm xuống.
Diệp Tuệ ngẩn người,khôngkịp phản ứng.
Diệp Tuệ hốt hoảng, hô hấp cũng thận trọng,côđãgặp rất nhiều ma, nhưng chưa từng gặp hồn ma nào có khí chất mạnh mẽ như vậy.
Diệp Tuệđimộtđường, cuối cùng dừng lại ở khu vực trung tâm của triển lãm.
“Tuệ Tuệ, gần đây cómộtviện bảo tàng trưng bàyhiệnvật mới được khai quật từ thời Hạ Chu đấy.” Tiểu Lưu nghĩ Diệp Tuệ có hứng thú với chuyện này, muốncôvui lên nên mớinóichocôbiết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có người hỏi: “Thẩm tổng, làm sao chúng tôi xác định được giấy đăng ký kết hôn này có phảiđãtừng được sửa qua haykhông?”
anhchẳng thèm quan tâm mình có đắc tội với truyền thông haykhông, từ trước đến nayanhchưa bao giờ để ý đến ánh mắt của người khác, với lại Hoa Thụy còn cần lấy lòng mấy người này hay sao?
Thẩm Thuật vừa mở miệng, các phóng viên đều theo bản năng lùi về sau,khôngai dám chọc giận đến sếp tổng của Hoa Thụy.
anhhoàn toànkhôngnể mặt truyền thông,khôngthèm chào hỏimộttiếng, cứ thế nghênh ngang rờiđi, để lạimộtlàn khói xe cho bọn họ lĩnh đủ.
Diệp Tuệkhôngmuốn người ta nghi ngờ nên lấy giấy bút trong túi ra, chuẩn bị dùng nó đểnóichuyện với vị tướng quân này.
Có người kéo cửa xe, Diệp Tuệ nhận ra có ngườiđivào, còn chưa mở mắtđãnghe thấy tiếng của Tiểu Lưu.
Tiểu Lưu sợ bị người ta pháthiệnnên đỗ xe hơi xamộtchút, hai người xuống xe rồiđibộ.
Lần này chữcôviết ra khác với vừa nãy, là chữ viết của thời Hạ Chu.
Bản công chứng được quay cận cảnh cho mọi người nhìnrõ.
Thẩm Tu ngẩn người: “Gì cơ?”
Diệp Tuệ ổn định lại tâm trạng, trước tiêncôgửi tin nhắn cho Tiểu Lưu, sau đó đeo kính vào,côgật đầu với vị tướng quân tỏ ý xin lỗi, chuẩn bị rờiđi.
Các phóng viênkhôngcòn lời nào đểnói, chỉ dựa vào giấy đăng ký kết hôn Thẩm Thuật đưa ra là đủ để chứng minh Diệp Tuệkhôngnhờ vào quy tắc ngầm để thăng tiến, bây giờ chỉ có thể công kích vào chuyện Diệp Tuệ kết hôn bí mật thôi.
thìra ban nãy vì quá xuất thần nêncôkhôngđể ý khăn lụa quấn quanh mặtđãbị tuột xuống, mặc dùcôvẫn đeo khẩu trang, nhưng chỉ cần nhìn vào mắt là cũng có thể nhận racôrồi.
Phóng viên: “Thẩm tổng, tại saoanhvà Diệp Tuệ lạikhôngcông khai sớm?”
“Chị muốn tới đómộtchuyến xem sao.”
Diệp Tuệ nhận ra tướng quân nàykhôngcó ác ý,khôngbiết có phảihắncó việc gì cầncôgiúp haykhông.
Xe lăn bánhđitới viện bảo tàng, càng gần tới nơithìDiệp Tuệ càng thấy hồi hộp.
“Tôikhôngngờ vẫn còn có fannóigiúp cho Diệp Tuệ, Diệp Tuệ lừa các bạnmộtvố như thế mà các bạn vẫnkhôngghétcôấy, bội phục bội phục.”
[Thẩm Thuật bị phán bát tự quá xấu, cũng là lý do nhà họ Thẩm giấu diếm thân phận củaanh.]
Tướng quân vung tay lên, trong viện bảo tàng kín mít đột nhiên nổi gió,sựlạnh lẽo ùa vào khu triển lãm trống trải, mọi người khựng lại, cảm giác như rơi vào hầm băng, quên mất chuyện đuổi theo Diệp Tuệ.
Sau khi vào viện bảo tàng, vì muốn quan sátrõcáchiệnvật, nên Diệp Tuệđãtháo kính râm xuống.
Vương Xuyên và những người khác của Hoa Thụy cũng xuống xeđivề phía Diệp Tuệ.
Diệp Tuệ hoàn toànkhôngbiết có chuyện gì xảy ra phía sau,côbước nhanh ra khỏi viện bảo tàng, vừa bước rathìtrước mắt xuấthiệnnhững ánh đèn chói lóa.
Cho nên tuy vị tướng quân này rất muốnnóichuyện vớicô, nhưnghắnlạikhôngthểnóiđược.
Ma tướng quân vừa nhìn thấy những chữ nàythìlập tức trở nên kích động, ánh mắthắnnhìn Diệp Tuệ càng thêm phần cung kính, đáy mắt ánh lệ.
Thẩm Tu suy nghĩ, chuyện tối naykhôngchỉ có liên quan đến Thẩm Thuật và Diệp Tuệ, mà còn có liên quan đến nhà họ Thẩm nữa,hắnhẳn là nênnóivài lời.
“Mấy người còn nhớ lần Diệp Tuệ từ chối thẳng thừng khi Cao Việt muốn sao tác couplekhông? Chồngcôấy đẹp trai thế này,côấy làm sao mà nhìn vừa mắt người đàn ông khác cơ chứ.”
Vẻ mặt tướng quân rất trang nghiêm, nhưng lúc nhìn thấy Diệp Tuệ, trong mắthắnlạihiệnrõsựmong chờ.
“Kể cả Diệp Tuệ có lừa dối fanthìcũng là fan đau lòng, đâu cần đến truyền thông các người quan tâm, các người đem việc của Diệp Tuệ biến thành việc nhà mình rồi đấy à!”
Nhưng Tiểu Lưu chỉ cómộtmình, thiếu lực lượng, chỉ cócôấy và Diệp Tuệthìkhôngđủ sứcđira xe được.đangtrong lúc khốn cùng, đột nhiên có mấy chiếc xeđitới.
“Nếu Thẩm Thuật là ông chủ của Hoa Thụy, theo lý mànóithìThẩm Tu cũng có thể được hưởng lợi từ Hoa Thụy, thế mà trước giờ Thẩm Tuđãtừng hợp tác với Hoa Thụy lần nào đâu.”
Hồn ma tướng quân đứng nghiêm, nét mặt rất trịnh trọng, khí chất lạnh lùng, toàn thân dường như được vây trongsựlạnh lẽo thấu xương, đứng cách Diệp Tuệ khoảng hai mét.
Diệp Tuệ ngây ngốc, tự nhiên thấy hơi hoảng, muốn bảo Tiểu Lưu làcômuốn về nhà, nhưng do dựmộthồi, ma xui quỷ khiến thế nào màcôlại thay đổi ý định.
Vài giây sau, cái bóng đen từ hư vô dần hóa thànhmộtdáng hình, đứng trước mặt Diệp Tuệ.
Chẳng biết từ khi nào mà bên ngoài viện bảo tàngđãbị vây kín bởi phóng viên, cùng các fan đọc được tin mà đến nữa.
Phóng viên: “Thẩm Tu,anhcó thểnóimộtchút về Thẩm tổngkhông?”
“Diệp Tuệđãphạm tội gì lớn sao? Truyền thông đừng có quá đáng như vậy, đông thế nàysẽrất dễ khiến người ta bị thương.”
Mấy chuyện về bát tự này nọ Thẩm Tu tuykhôngtin, nhà họ Thẩm cũngkhôngnóivới người ngoài, nhưng nếu phóng viên hỏithìThẩm Tu cũng nênnóigiúp cho họ.
Mà đúng lúc nàythìTiểu Lưu lạikhôngcó ở đây,côấy có việc nên ra ngoài gọi điện thoại, Diệp Tuệđidạomộtmình trong bảo tàng.
Thẩm Thuật biết Thẩm Sĩđangmuốnanhtiếp nhận việc thừa kế,anhcũng nhân cơ hội nàynóirõràng với truyền thông, cũng để cho Thẩm Sĩ hiểu suy nghĩ của mình.
Thẩm Thuật lạnh lùng liếc mắt nhìn vào ống kính,nói: “Tôi tới đón vợ tôi, có vấn đề gìkhông?”
- --
Phóng viên vừa thấy Diệp Tuệđirathìlập tức ùa đến, vô số ống kính máy quay hướng vàocô, sẵn sàng ghi lại nhất cử nhất động củacô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Tuệ sợ hãi khựng lại, saocôlại biết viết chữ thời Hạ Chu, lần trước khi ghi hình chương trình khi nhìn thấy những chữ này,côcũng theo bản năng đọc ra được.
Chỉ có Diệp Tuệ làkhôngmuốn phụsựkỳ vọng của các fan, nhưng đối vớianhthìlàng giải trí chẳng là gì cả, rútthìrút, chẳng qua làanhvẫn tôn trọng ý kiến củacômà thôi.
côbiết cái bóng trước mắt này là ma, cho nên chỉ mìnhcôtrông thấy thôi.
Thẩm Thuật bước nhanh đến chỗcô, cầm áo khoác của mình choàng lên ngườicô, giúpcôsửa lại mái tóc rối bù.
“Hoa Thụy cũng công tưrõràng nhỉ, nếu là tôithìtôi cứ trực tiếp đập tiền cho Diệp Tuệđiđóng phim là được rồi, nhiều tiền như vậy mà, muốn đóng cái gìthìcho đóng c** **.”
Diệp Tuệkhôngmuốn nghĩ ngợi gì cả,côkhôngnóigì, muốn quay lại trốn trong viện bảo tàng, nhưng lạikhôngmuốn những người này làm ảnh hưởng đếnsựyên tĩnh bên trong bảo tàng.
Mặc dù quen thuộc nhưng đềuđãbịcôlãng quên.
“Mọi người đừng quên, Diệp Tuệ ký hợp đồng với Hoa Thụy từ bao giờ, và từ bao giờcôấy bắt đầu nhận được những tài nguyên tốt.”
“Diệp Tuệ,côtới viện bảo tàng thời Hạ Chu để làm gì?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.