Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109
Thẩm Thuật ra mặt giúpcô, đưamộtmức giá cao hơn hẳn để lấy về vật phẩm đấu giá, nhân tiện dằn mặt những kẻ có ý định muốn động đếncô.
Nhưng người ta cũng bác bỏ ý nghĩ này rất nhanh, Thẩm tổng trước giờ luôn rất khiêm tốn, chưa từng lộ diện, cũng chưa từng có scandal nào với các nữ minh tinh.
Giải quyết rất dứt khoát!
TV vừa được bậtthìtrong phòng ồn ào lên nhiều, tiếng nước chảy trong nhà tắm cũng bị átđimộtnửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà bây giờ Thẩm tổng làm vậy, chính làđãtỏrõthái độ củaanhấy.
Từ lúc Diệp Tuệđivào phòng đến giờ đềukhôngthấy con ma nào, với lại có Thẩm Thuậtđicùng nêncôcũngkhôngđể ý.
Diệp Tuệ ngồi lên xe, xe lái vào màn đêm yên tĩnh.
Hồi tưởng lại những chuyện màcôtađãlàm với Thẩm Thuật và Diệp Tuệ,côta tuyệt vọng nghĩ, xongthậtrồi.
Diệp Tuệ phảiđinhiều ngày, cho nên Thẩm Thuật quyết địnhđicùngcô, chuyện của công tysẽđược giao cho Vương Xuyên quản lý, có vấn đề gì Vương Xuyênsẽlập tức liên lạc ngay với Thẩm Thuật.
Thấy Thẩm Thuật, tâm trạng của Diệp Tuệ trở nên vui vẻ hẳn,côngước mắt nhìnanhthậtkỹ.
Mái tóc đen của Thẩm Thuật ướt nhẹp, nước ở đuôi tóc vẫn cònđangchảynhỏgiọt xuống,anhvừa nghe thấy tiếngcôthìđãlập tức mặc đại áo choàng tắm vào rồi vọt ra mở cửa.
âmcuối củaanhnhẹnhàng nhấn cao, mang theo ý cười.
“Em đói quá, bọn mìnhđiăn tốiđi.” Diệp Tuệ vừa kêu đói,sựchú ý của Thẩm Thuật lại xoay chuyển ngay.
Chương 109
Chuyện này đối với Thường Huỳnh mànóithìkhôngkhác gì sét đánh giữa trời quang.
Bầukhôngkhí hoàn toàn yên tĩnh, vì ai cũngđangkhiếp sợkhôngnóinên lời, tối nay Thẩm tổng tham gia đấu giáthìthôiđi, bây giờ lại còn tặng luôn chiếc vòng ngọc vừa mới đấu giá được cho Diệp Tuệ chứ!
Lúc Diệp Tuệ đẩy cửa phòng khách sạn ra, nhìn thấy chiếc giường lớn trong phòng, bước châncôkhựng lại.
Hô hấp của Thẩm Thuật rấtnhẹ, cách điện thoại, hơi thở củaanhnhư phả vào taicô.
Mọi người vốnđangquay người ra về đều đồng loạt đứng lại, rối rít nhìn về phía Diệp Tuệ, vẻ mặt ngơ ngác. Sao Vương Xuyên lạikhôngquay về đưa chiếc vòng cho Thẩm tổng luôn?
côđập mạnh cửa nhà tắm, run rẩy hô: “Thẩm Thuật, Thẩm Thuật.”
côngồitrênsalon, nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm, căn phòng rất yên tĩnh, đến mức chỉmộtâmthanh rấtnhỏthôi cũng nghe được rấtrõ.
Ánh đèn đường xẹt qua gương mặt Thẩm Thuật, từ đôi mắt sâu xuống đến sống mũi cao thẳng, cuối cùng tụ lại ở đôi môi với độ cong hoàn mỹ củaanh.
Diệp Tuệ đẩy tayanhra,âmthầm quan sát phản ứng củaanh, pháthiệnanhmặtkhôngđỏ timkhôngđập loạn, chẳng gượng gạo giốngcôgì cả.
côtìm đạimộtlý do để trả lời câu hỏi củaanh,khôngdámnóiviệc mặt mình đỏ là vì vừa mới nghĩ đến chuyện gì đó.
Diệp Tuệ cười: “Vâng, về nhà thôi.”
Diệp Tuệ giật mình,côhá hốc miệng, quên mất là mình địnhnóicái gì, cảnh tượng đáng sợ ban nãy làm sao mà gây chấn động bằng hình ảnh lúc này được.
anhcườinói: “anhở chỗ giao lộ phía trước chờ em.”
Diệp Tuệ cười, đây là ngườicôyêu, cũng là người màcômuốn dùng mọi thứ để bảo vệ.
côrút mấy tờ giấy ăn để lau bàn, còn chưa kịp lauthìlại thấy chỗ nướctrênbàn chuyển động.
Diệp Tuệ mỉm cười,cônghe máy,anhnói: “côDiệp,côcó hài lòng với chiếc vòng tay tôi tặngkhông?”
khôngkhí yên tĩnh,khôngcó ai ra giá.
Quan trọng hơn là, Thẩm tổng của Hoa Thụy từ trước đến giờ luôn rất khiêm tốn, thế mà lần này lại ra tay giúp Diệp Tuệ,khôngthểkhônglàm cho người ta đoán già đoán non.
Diệp Tuệ biết buổi tốisẽkhôngthể phát sinh chuyện gì, nhưngcôvẫnkhôngkhống chế được cảm giác xấu hổ.
Đáy lòng Thường Huỳnh đột nhiên dấy lênmộtsựsợ hãi trước nay chưa từng có.
Diệp Tuệ sợ quá đứng bật dậy rồi chạy về hướng nhà tắm, tiếng nước chảy vẫnkhôngngừng, nhưng lúc nàycôchẳng nghĩ được gì nữa rồi.
Diệp Tuệ cười,thìra Thẩm Thuật còn cómộtmặt này cơ đấy. Ánh mắtcôtrong trẻo vạn phần, đáp: “Chiếc vòng nàykhôngcómộtđiểm nào khiến tôi thấykhônghài lòng hết.”
Bộ phim điện ảnh “Ninh Linh” mà Diệp Tuệ đóng chínhđãđược vào liên hoan phim Berlin,cônhận được lời mờiđiĐức.
Lần này cả đoàn đội của Diệp Tuệsẽđitheocô, cho nên lúc đặt phòng khách sạn, đương nhiên Tiểu Lưusẽchỉ đặtmộtphòng cho Diệp Tuệ.
MC hômộtcâu cuối cùng: “3000 vạn lần thứ ba.” Chiếc búa được gõ xuống, MCnói: “Chiếc vòng tay ngọc Phỉ Thúy nàyđãthuộc về Thẩm tổng.”
khôngmộtai biết được đáp án.
khônghiểu nghĩ tới chuyện gì mà mặtcôđỏ bừng lên,côyên lặng đẩy hành lý vào phòng,khôngdám ngẩng đầu.
Quan hệ giữaanhấy và Diệp Tuệ là thế nào?
Lúc này, cả hai đều ý thức đượcmộtchuyện.
Vẫn làsựyên tĩnh.
Timcôđập nhanh hơn mấy nhịp,côđangở nước ngoài,khônglẽ lại gặp phải ma nước ngoài hay sao?
Lần đấu giá này,côta chắc chắn phải chịu bẽ mặt rồi.
Có người thầm cảm thán bối cảnh cường đại của Hoa Thụy, cũng có người lại nghi ngờ.
Thẩm Thuật, người chú khắc mệnh vô dụng của Thẩm Tu, cái người mà bọn họ chưa từng để vào mắt, lại chính là tổng giám đốc Thẩm thần bí của Hoa Thụy!
Diệp Tuệ thấy Thẩm Thuật đấu giá, đầu tiêncôsửng sốt vài giây, nhưng ngay sau đó đáy mắt liềnhiệnlên ý cười,côbiết làanhmuốn giúpcô.
Thường Huỳnh cảm thấy việc mình đến đây tối nay làmộtsai lầm,côtakhôngchiếm đượcmộttí lợi ích nào, ngược lại còn để cho người ta cười chê.
Thẩm Thuật lo lắng tiến lên, tay sờ trán Diệp Tuệ: “Mặt em nóng quá, em sốt à?”
Vương Xuyên nhớ lại lời dặn dò của Thẩm Thuật,anhlấy lại bình tĩnh, đưa chiếc vòng tay ra trước mặt Diệp Tuệ, giọngnóivang lênrõràng: “côDiệp Tuệ, chiếc vòng ngọc Phỉ Thúy này là món quà mà Thẩm tổng của tôi tặng chocô, bây giờ nó là củacôrồi.”
Edit: Ngân Nhi (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Tuệ sợ hãi lui về sau, nướctrênbàn vẫnđangchuyển động, cuối cùng tạo thànhmộtchữtrênbàn.
Thường Huỳnh lại nghĩ, Thẩm Tuđãtừng đề cập vớicôta chuyện cómộthôm Thẩm Tu tới Vi thị, thấy Tần Hânđangbàn chuyện công việc vớimộtngười, mà bóng lưng người đó nhìn rất quen.
Đó là nếu kẻ nào muốn bắt nạt Diệp Tuệthìphải hỏi Hoa Thụy trước, xem họ có đồng ý haykhôngđã.
Diệp Tuệthìkhôngnghĩ tới điều này, mặc dùcôvà Thẩm Thuậtđãbày tỏ tình cảm với nhau, nhưng vẫn chưa đến mức thân mật như thế.
Trong phòng chỉ cómộtnhà vệ sinh, Diệp Tuệ tắm rửa trước rồi đến Thẩm Thuật.
Buổi đấu giá kết thúc, mọi người lục đục ra về. Diệp Tuệ cũng chuẩn bị ngồi lên xe Tiểu Lưu lái, đúng lúc nàythìchuông điện thoại kêu, là Thẩm Thuật gọi.
Trong bài đăng có kể lại chuyện ở buổi đấu giá, Diệp Tuệ và Thường Huỳnh tranh giànhmộtmón đồ, vào thời khắc quan trọng, Thẩm tổng của Hoa Thụyđãđưa giá cao để mua vật phẩm đó, cuối cùng còn tặng nó cho Diệp Tuệ.
Diệp Tuệ cũng ngẩn người, ngay đếncôcũngkhôngđoán được ý củaanh.
Thái độ làm việc lần này của Thẩm tổng có phần khoa trương hơn mọi lần,anhkhônghề có ý muốn che giấu tâm tư của mình,rõràng là muốn cho Diệp Tuệmộtchỗ dựa đây mà.
Cả hai đều dùng những cách thức riêng để bảo vệ đối phương.
Bạn trai Thường Huỳnh bại trước Thẩm tổng, bây giờ Thẩm tổng còn tạo chỗ dựa cho nghệ sỹ nhà mình, ra tay hào phóng mua cho Diệp Tuệ vật phẩm đấu giá cuối cùng.
Nhưng lúc nàykhôngai lên tiếng nhắc lại về buổi đấu giá, những việc mà họ làm vì nhau,khôngcầnnóirathìmỗi người vẫn thầm hiểu trong lòng.
Nhưng lần này Thẩm tổng lại tham gia vào rồi, hơn nữa còn dùngmộtcon sốkhônghềnhỏ.
Vương Xuyên hoàn thành nhiệm vụ, vui vẻ rờiđi.
Cho dù Diệp Tuệ là nghệ sỹ của Hoa ThụyđinữathìThẩm tổng có cần thiết phải tự mình ra taykhông? Thế này cũng quá khoa trương rồi.
Trước con mắt của bao người, mặt Thường Huỳnh đỏ bừng,thậtmuốn tìmmộtcái lỗ để chui vào.
mộtgiây sau, tiếng nước chảy dừng lại, cửa phòng được mở ra, Thẩm Thuật mặc áo choàng tắm xuấthiện, có thể vì vội quá nên áoanhmặc bị nới lỏng, lộ ra lồng ngực vẫn còn dính bọt xà phòng.
“Help.”
Lúc này trong phòng đấu giáđãtản mát người, Diệp Tuệđira ngoài, bảo Tiểu Lưu lái xe đưacôđến chỗ giao lộ phía trước.
Thẩm tổng giành được món đồ đấu giá kia, chút tiền đó đối với Thẩm tổng mànóithìchẳng đáng kể chút nào, nhưng lại thành công vả mặt Thường Huỳnh.
Cửa ghế lái mở ra, Thẩm Thuật xuống xeđivề phíacô.
côtađãtừng cùng Thẩm Tu suy nghĩ xem rốt cuộc là Thẩm Thuật đầu tư cái gì mà lại có nhiều tiền đến thế, vượt quásựtưởng tượng của mọi người?
Mọi hành động của Vương Xuyên đều phản ánh ý tứ của Thẩm tổng, vậy Thẩm tổngđangđịnh làm gì?
Sau đó Thẩm tổng lại tặng nó cho Diệp Tuệ, chính là tăng thêmsựcảnh cáo,mộtlần nữa nhắc nhở Thường Huỳnh phải chú ý hành vi của bản thân, đừng dại mà đối đầu với Diệp Tuệ.
Tóm lại, chuyện xảy ra ở buổi đấu giáđãlàm mọi người nhận ramộtđiều.
Có người cho là, bây giờ Diệp Tuệ là nghệ sỹ nổi nhất của Hoa Thụy, giá trị thương mại cực cao,côấy đấu giá với người khác, Thẩm tổng nhìn thấy chẳng lẽ lạikhôngra tay?
Thẩm tổng từng vả mặt Thẩm Tu, Thường Huỳnh lại là bạngáiThẩm Tu, hôm naycôta cũng bị Thẩm tổng vả mặt. Ngày hôm nay,côtađãtrở thành trò cười ngay từ khi bắt đầu cố gắng đua giá với Diệp Tuệ rồi!
côthậtsựmuốn tát mìnhmộtcái, trong đầu toàn những thứ gì vậy chứ.côđể điện thoại xuống, dựa lưng vào ghế salon, cầm điều khiển lên mở TV.
Hôm nay Diệp Tuệkhôngthấy thèm ăn, cơm sángkhôngăn, đồtrênmáy bay cũngkhôngăn được, Thẩm Thuật lo dạ dàycôsẽkhôngđược thoải mái.
côđưa tay quạt mặt, mở điện thoại ra xem lịch trình, nhưng vẫnkhôngthể dờiđisựchú ý.
Nướctrênbàn lại di chuyển tiếp, hợp thànhmộttừ khác: “Giúp tôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đêm đông yên tĩnh lạnh thấu xương, lá cây rơi vang lên tiếng xào xạc.
Mọi người lại quay sang nhìn Thường Huỳnh, sắc mặtcôta trắng bệch, môi cắtkhôngcònmộtgiọt máu,nóithậtlà nhìn còn nhợt nhạt hơn cả ánh đèn.
Điểm giống nhauthậtsựrất nhiều, trong lòng Thường Huỳnhđãmơ hồhiệnlênmộtsuy đoán.
Diệp Tuệ tránh né ánh nhìn quan tâm củaanh, chẳng lẽ chỉ mỗicôlà suy nghĩkhôngtrong sáng thôi sao?
Dù Diệp Tuệ có làm gìthìphía saucôvẫn luôn có Hoa Thụy để dựa vào, Diệp Tuệ là người nhà mình, Hoa Thụykhônggiúpcôthìgiúp ai?
MC đấu giánói: “Còn ai muốn đấu giákhông?”
Ở phiên đấu giá này,anhấykhôngcho phép những người khác có được chiếc vòng ngọc, hơn nữacôta biết, Thẩm tổngđangmuốn tăng thể diện cho Diệp Tuệ trước mặt mọi người.
Vương Xuyênkhôngtrở lại căn phòng cho khách VIP mà lại cầm chiếc vòng ngọcđitới trước mặt Diệp Tuệ, nhìncônói: “côDiệp Tuệ, xin dừng bước.”
Dân mạng cực kỳ khiếp sợ!
côta nhớ là Diệp TuệnóiThẩm Thuật có máy bay tư nhân,mộtngười có tài lực thế nàothìmới có thể mua được máy bay tư nhân chứ?
Đó là, bên trong lớp áo choàng tắm, Thẩm Thuậtkhôngmặc gì cả.
Hơn nữa nếu thử suy nghĩ cẩn thậnthìDiệp Tuệ và Thẩm tổng,mộtngười là nữ minh tinh xinh đẹp giỏi giang,mộtngười là tổng giám đốc trẻ tuổi có tài, hai con người ưu tú như thế, ghép lại thôiđãcảm thấy có mùi mờ ám rồi.
Nhưng suy nghĩ củacôta vẫnkhônghề loạn, nghĩ đến hành động của Thẩm tổng,côtathậtsựkhônghiểu nổi, tại sao Thẩm tổng lại muốn tặng Diệp Tuệ cái vòng tay đó?
Đáy lòng Diệp Tuệ nổi lênmộtcảm xúc khó tả,cônhận lấy chiếc vòng: “Cảm ơnanh.”
Mọi ngườikhôngkhỏi nhớ lại lần Thẩm Tu tặng bình hoa cho Thẩm tổng nhưng bị Thẩm tổng từ chối, cho nên ánh mắt mọi người nhìn Thường Huỳnh cũng có vài phần chế nhạo.
Tuy nhiên lần này mọi người lại đượcmộtphen kinh hãi.
Diệp Tuệ thở phàonhẹnhõm, vừa định để điều khiển TV lên bànthìlỡ tay đụng vào cốc nước để bên phải.
Thậm chí từng động tác dù là rấtnhỏcủaanh, Diệp Tuệ cũng cảm thấy rất thu hút.
Buổi đấu giá của buổi tối khép lại, Vương Xuyên nhận lấy chiếc vòng ngọc, mọi người đều cho là Thẩm tổng đấu giá xongsẽvề luôn, vì trước giờ tác phong của Thẩm tổng là vậy, có được đồ mình muốn là về luôn,khôngnán lạitrênlầu thêmmộtphút nào.
MC: “3000 vạn lần thứ nhất.”
Lần này Thẩm tổng tặng quà cho Diệp Tuệ màkhôngbận tâm đến suy nghĩ của người khác, cũng là vì giữaanhấy và Diệp Tuệ hoàn toàn là quan hệ trong sáng, cho nên mớikhôngsợ người ta đồn đoán lung tung.
Trong mắt Tiểu LưuthìDiệp Tuệ và Thẩm Thuậtkhôngchỉ là vợ chồng mà còn thuộc kiểu vợ chồng rất tình cảm với nhau nữa,côđãbắt gặp rất nhiều cảnh show ân ái của hai người này rồi.
Trong đầucôtahiệnlênmộtsuy nghĩ, Thẩm Thuật, Thẩm tổng, hai người có họ giống nhau, hai người đều rất quan tâm đến Diệp Tuệ, hai người đều trầm lặng khiêm tốn…
Thường Huỳnh và Thẩm Tu vì muốn tranh đoạt tài sản nênđãmua tin bôi nhọ Thẩm Thuật, Diệp Tuệ tối nay đến buổi đấu giá, cố ý nâng giá từ từ để khiến Thường Huỳnh rơi vào khủng hoảng.
Trong làng giải trí những tài nguyên cao cấp nhất đều nằm ở Hoa Thụy,côtakhôngchỉkhôngthể đắc tội với Thẩm tổng mà còn phải lấy lònganhấy, ngay đến Diệp Tuệcôta bây giờ cònkhôngdám động vào.
Tối nay Diệp Tuệ nở mày nở mặt quá rồi, còn Thường Huỳnhthìsao?
Thường Huỳnh cũng muốn giành tiếp, vì dù sao mọi người đềuđangnhìn vào, nhưng người ta là tổng giám đốc của Hoa Thụy đấy, lợi thế về tiền bạcrõràng là hơn hẳncôta.
côlàm bộ lơ đãng liếc nhìn phòng VIPtrênlầu, cái người luôn quan tâm đếncô,khôngmuốncôphải chịu bất kỳ ấm ức nàođangngồi phía sau cánh cửa kia.
[Tổng giám đốc của Hoa Thụy vungmộtsố tiền lớn để lấy về vật phẩm đấu giá cho Diệp Tuệ, chỗ dựa của Diệp Tuệ vô cùng lớn mạnh!]
Thường Huỳnh giận run cả tay, việc Diệp Tuệ cố tình tăng giá lênđãkhiếncôta sốt ruột lắm rồi, số tiền ngàymộtcao hơn,côta hoàn toànkhôngthể biết con số cuối cùngsẽlà bao nhiêu.
Hai tiểu hoađangnổi,mộttổng giám đốc thần bí, chỉ cần kéomộttrong ba người ra là cũng có chuyện đểnóirồi chứ đừngnóilà cả ba người.
Nhưng lực chú ý củaanhrất nhanhđãchuyển sang vành tai đỏ ửng củacô.
Tổng giám đốc Thẩm của Hoa Thụy thế mà lại ra giá tận 3000 vạn để muamộtchiếc vòng ngọc Phỉ Thúy! Ánh mắt mọi người nhìn Vương Xuyên có phần phức tạp.
Chuyện ở buổi đấu giá được đăng lên mạng rất nhanh,trênmạng xuấthiệnmộtchủ đề. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Thuật đứng trong đêm tối, nhưng dường nhưanhcó thể làm sáng bừng cả màn đêm, ánh sáng từ xung quanh chiếu tới, màanhchính là sắc thái rực rỡ nhất trong đó.
Thường Huỳnh toàn thân cứng đờ,khôngtiếp tục ra giá nữa.
Cửa phòng đóng lại, Thẩm Thuật vào theocô, đầu tiênanhchú ý đến chiếc giường lớn trong phòng, timkhôngkhỏi đập nhanh hơnmộtchút, lập tức nhìn về phía Diệp Tuệ.
Cũng may làcônhanh tay lẹ mắt, lập tức đỡ lấy cái cốc,khôngthìướt hết điện thoại rồi, nhưng vẫn cómộtít nước bị đổ ra bàn.
Mà hôm nay, mọi việcđãđược xâu chuỗi lại với nhau, hội tụ lại thànhmộtđáp ánkhôngthể ngờ tới nhất, cũng chính làmộtđáp án khẳng định.
Bọn họđãsuy luận ra rất nhiều khả năng, nhưng chưa từng liên hệ Thẩm Thuật và Thẩm tổng của Hoa Thụy lại với nhau.
Trong đầucôchỉ toàn là tiếng nước chảy trong nhà tắm, Thẩm Thuậtđangở trong đó.
Tất cả đều nhìn Thường Huỳnh, vì Thẩm tổngđãra tay rồi nên Diệp Tuệkhôngcần phải đấu giá nữa, chỉ còn lại Thường Huỳnh thôi.
Bọn họ biết là Thẩm tổng rất kén chọn, nếuanhkhôngđể mắt tới vật phẩm nàothìchắc chắnsẽkhôngtham gia đấu giá.
Còn có người táo bạo suy đoán, Thẩm tổng làm vậykhôngphải vì Diệp Tuệ là người của công tyanh, màanhlàm vậy vì chínhcôthôi.
Hơn nữa Thường Huỳnh còn là đối thủ của Diệp Tuệ, Thẩm tổng làm vậy là để cảnh cáo Thường Huỳnh, thầm nhắc nhở vớicôta rằng Diệp Tuệ là người của Hoa Thụy.
Tiểu Lưu dừng xe lại cho Diệp Tuệ xuống rồi lái xeđi, Diệp Tuệđilên trước, ở đó cómộtchiếc xe đenđangđỗ,cônhận ra đó là xe của Thẩm Thuật.
Màkhôngbiết lần đấu giá này Thẩm tổng tham gia vì thích cái vòng ngọc hay vì muốn ra mặt cho nghệ sỹ của Hoa Thụy là Diệp Tuệ nữa.
Diệp Tuệ ngơ ngẩn,côhiểu ý củaanh,anhlàm vậy vì muốn cho Thường Huỳnh và những người khác biết là Hoa Thụysẽluôn che chởcô.
Thẩm Thuật cưng chiều Diệp Tuệ như thế,điđâu cũng dính lấy nhau, dù là công việc hay cuộc sốngthìgiữa hai người cũngkhôngthể có người thứ ba xen vào.
MC: “3000 vạn lần thứ hai.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bây giờ trờiđãtối, Diệp Tuệ và Thẩm Thuậtkhôngxuống nhà mà ăn trong phòng luôn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.