Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 31: Bị Bài Xích.
Còn về Thành, lúc này cậu vẫn đang tập trung bàn bạc với thầy Bình về lịch trình cũng như nội dung huấn luyện.
Thầy Bình nhâm nhi tách trà rồi đáp: “Đã quen rồi anh ạ! Đất nước mình vẫn hơn môi trường nước ngoài nhiều, chỉ có thằng con về đây chưa bắt nhịp được thôi.”
Cứ thế, Thành được luyện tập riêng cùng với thầy Bình.
Thế là ngày hôm sau, thầy Bình đến tìm thầy Dũng.
Phạm Thành tuy trình độ tiến triển vượt bậc, nhưng cậu lại không có tên trong danh sách đội hình chính mà phải gắn liền với băng ghế dự bị.
Cả hai cứ thế thống nhất hình thức luyện tập.
Thầy Bình đặt tách trà xuống, nhìn thầy Dũng nghiêm túc nói: “Hôm nay tôi đến đây cũng là để bàn về chuyện của Thành.”
“Dạ vâng thầy.” Thành cười tươi đáp.
Nhìn thấy Thành vẫn đang luyện tập điên cuồng cùng thái độ tập trung và ghi lại từng câu nói mà ông giảng dạy, đặc biệt hơn là cái tốc độ phát triển của cậu, ông đã hiểu một phần vì sao mà thầy Dũng lại làm như vậy.
Tất nhiên việc để cho bọn trẻ này mất đi sự ganh tỵ là không thể nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điều này làm cho ông Laramie và thầy Dũng cùng các thành viên khác của ban huấn luyện, ban quản lý có một cuộc họp nghiêm túc.
Nhờ thế mà giáo án của thầy Bình và sự phối hợp của Thành ngày càng hợp lý hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thầy Bình cũng đã công nhận tốc độ phát triển kỹ thuật cơ bản của Thành, ông ấy cảm thấy kinh ngạc khi Thành luyện tập theo kiểu không giống ai nhưng cuối cùng các kỹ thuật vẫn tiến bộ thần tốc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe thấy thầy Bình nói thế, thầy Dũng dẹp được nỗi lo ban đầu, nhưng ông cảm thấy như vậy lại càng không ổn: “Như vậy không tương xứng với trình độ của thầy, làm sao có thể như vậy được, cứ giữ mức lương ban đầu, tôi vẫn có thể lo được.”
“Thế nào thưa thầy! Đã quen lại với môi trường của nước mình chưa?” Thầy Dũng tươi cười hỏi.
Thầy Bình ngạc nhiên không tự chủ “hả” một tiếng rồi mới nói tiếp: “Sao thầy lại làm như thế?”
Nhìn thấy thầy Bình đột nhiên nghiêm túc, thầy Dũng có chút nỗi lo hơn tuần trước khi cả hai đặt lương, do chỉ huấn luyện một người nên ông đã yêu cầu thầy Bình có mức lương thấp với yêu cầu.
Câu nói của thầy Tùng như một cú tát vào sự chờ mong của các học viên, hiển nhiên trong lòng những đứa nhóc này sẽ cho rằng đây là sự bất công.
Chỉ còn ba ngày nữa, sẽ là giải đấu U15 giữa 16 trung tâm đào tạo toàn quốc, đây là một giải đấu lớn, tầm cỡ quốc gia, với nhiều nhà đầu tư lớn.
Thầy Bình gật đầu nhưng những gì ông nói tiếp theo lại trái ngược với suy nghĩ của thầy Dũng: “Tôi chỉ lấy một nửa mức lương ban đầu tôi với anh giao định.”
Quan trọng hơn, ông ấy còn dạy cho Thành những thứ cực kỳ quan trọng mà ít ai nói đến như là cách chiêu trò, tiểu xảo, cách giữ tâm lí vững trong trận đấu, những kinh nghiệm hay cả là khôn lõi.
Qua một tuần thời gian đầu, Thành học được rất nhiều kỹ thuật nâng cao từ việc phối hợp t·ấn c·ông, cách thức phòng ngự, phương pháp bọc lót và chạy chỗ…
Dứt lời thầy Bình chào tạm biệt rồi rời đi nhanh không cho cơ hội thầy Dũng phản bác.
Thanh Dương là người đầu tiên lên tiếng không đồng tình: “Tại sao lại như thế? Cùng là học viên với nhau tại sao Thành lại được ưu tiên hơn bọn em?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi biết anh muốn tôi đào tạo Thành là vì để tạo ra ngôi sao của đất nước, tôi cũng muốn giúp một phần thôi.”
Trên nhóm mạng xã hội của đội U15 khi mà Phạm Thành chưa tham gia, nhiều cuộc trò chuyện xuất hiện với nội dung muốn tìm hiểu tại sao thầy Dũng lại ưu tiên Thành nhiều như vậy.
Nhìn thấy thầy Bình, thầy Dũng liền niềm nở mời ngồi rồi pha một tách trà ngon.
Nhìn vào ánh mắt kiên định của Thành, thầy Bình tạm chấp nhận nói: “Được rồi, nhưng cứ cách một thời gian tôi sẽ kiểm tra lại kỹ thuật cơ bản của em, nếu như không tiến bộ thì phải thực hiện theo giáo án của tôi, và việc này tôi cũng sẽ báo lại với thầy Bình.”
Nguyên do chính là việc bất hòa nội bộ, việc được ưu ái quá mức thêm tính cách chững chạc, khó hòa nhập của Thành làm cho cậu bị cả đội cách li, không phải là ghét quá mức nhưng cả đội trên sân lại không chịu phối hợp với cậu.
Thầy Bình thật ra vẫn rất tài năng, việc ông rời khỏi trung tâm đào tạo của câu lạc bộ Benfica chủ yếu vẫn là ông muốn về đất nước để sinh sống. Lúc đầu ông muốn đầu nhập vào SG do đây là một trung tâm có vốn đầu tư nước ngoài lớn nên theo ông có khả năng phát triển rất tốt về sau, nhưng cũng chính vì đây là trung tâm đào tạo mới nên không muốn đáp ứng mức lương mà ông mong muốn.
“Em cũng không đồng tình, trung tâm làm như thế này thì sao bọn em vui vẻ luyện tập được.” Hữu Tuấn nói.
Chương 31: Bị Bài Xích.
Như vậy sẽ đảm bảo cho cậu phát triển đồng đều về mọi mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thầy Dũng gật gật đầu rồi mới nói tiếp: “Con trẻ mà, sẽ thích nghi nhanh lắm, nó sẽ rất nhanh yêu quý quê hương của mình thôi. Thế còn Thành, hơn tuần này nó luyện tập thế nào rồi thưa thầy?”
---Phần hay ở chương sau---
Thầy Bình cũng chấp nhận nhưng thầy Dũng biết rằng với trình độ của ông ấy thì mức lương như thế là hoàn toàn không xứng đáng nhưng đó là toàn bộ khả năng của ông, thậm chí vì việc này mà ông còn tính sẽ phải mượn nợ trong tương lai để cầm cự. Tất cả vì để ươm trồng mầm giống tốt cho nền bóng đá nước nhà.
Nghe được câu này, những học viên cũng không còn gì để nói nữa, đây là tiền túi của người ta chứ không liên quan đến trung tâm.
“Thầy là muốn bàn về chuyện lương sao?” Thầy Dũng lúng túng nói.
PS: Đọc hết chương này đã có thể đánh giá, vị huynh đài đẹp trai, ưu tú có thể cho ta 5 sao được không ấy mà!!!
Thành cũng hiểu được việc này, cậu hòa hoãn nói: “Thưa thầy, không biết rằng thầy có tin không nhưng em có khả năng tự phát triển những kỹ thuật cơ bản.”
Nhìn lấy bước đi của thầy Bình, thầy Dũng như nghẹn trong lòng một ít.
Mọi thứ diễn biến tốt đẹp qua một tháng, Thành lúc này tiến bộ thần tốc, từ kỹ thuật cơ bản cho đến kỹ thuật nâng cao, đặc biệt là thầy Bình dạy cho cậu rất nhiều thứ để cậu có thể phát huy tốt trong một trận đấu.
Phạm Thành đạt được mục đích của mình, kỹ thuật cơ bản của cậu sẽ có thể tiến bộ thông qua điểm phát triển từ nhiệm vụ luyện tập hay các nhiệm vụ nhỏ phát sinh của hệ thống, còn những kỹ thuật, chiến thuật, kỹ năng nâng cao, chuyên sâu sẽ được thầy Bình huấn luyện.
Thầy Bình lúc này mới giải thích: “Thầy biết các em bất bình, nhưng thầy Bình là do thầy Dũng bỏ tiền túi ra mời riêng cho Thành, không hề dùng chi phí của trung tâm.”
Việc này dẫn đến một hậu quả khi làm cho Thành dần dần bị bài xích ra khỏi tập thể.
Thầy Bình đứng lên, vỗ vai thầy Dũng rồi nói: “Tôi cũng vì nền bóng đá nước nhà thôi, với lại chi phí ở đây không hề đắt đỏ, với một nửa lương cũng đủ tôi cùng gia đình sinh hoạt rồi, chẳng lẽ ông nghĩ rằng tôi bên Bồ Đào Nha lại không có tích góp gì sao!”
“Em nói rằng chỉ muốn thầy huấn luyện cho em các kỹ năng nâng cao, chiến thuật, đào tạo chuyên sâu thôi sao, còn các kỹ thuật cơ bản là em tự tin bản thân có thể tự mình luyện tập.” Thầy Bình nhướng mày nói, yêu cầu này của Thành khiến cho cậu trong mắt của ông có phần kiêu ngạo và trẻ con.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.