Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60: Hàng Cố Nhu hồi ức
Mụ mụ Hàng Cố Nhu hoảng sợ muốn đoạt lại Hàng Cố Nhu, nhưng nam nhân lạnh lùng nở nụ cười mở miệng nói rằng," phiền quá, g·i·ế·t c·h·ế·t nữ nhân nảy cho ta."
"Tỷ tỷ đã lâu không gặp."
Hai mẫu nữ ngồi bên giường vừa trò chuyện vừa nhìn xem những quái thú trong bộ bài.
Người lái thuyền lúc này khởi động cơ bắt đầu chạy thuyền mở miệng hỏi, Tương Kiến lúc này tiến lên mở miệng nói rằng,"Đại thúc, ngươi đưa bọn ta đến cảng Đường 146."
Tương Kiến sau khi trả tiền thì trở lại chỗ ngồi của mình, hắn cười ha hả mở miệng nói rằng," Không ngờ thời gian thế mà trôi nhanh như thế, Nguyễn Phàm, trận đấu đạo quán thứ nhất của ngươi sắp bắt đầu, cảm thấy phấn khích sao."
Đúng vậy, bọn họ sau khi đến cảng Đường 146, chỉ còn 4 đường nữa là sẽ đến đạo quán thứ nhất, quán chủ Phương Ánh Tuyết.
"Không cần Hà Du tỷ, đừng chậm trễ sư phụ."
Sông Triết Đà nối liền với biển bên ngoài, nước biển khi dân lên hai con đường sẽ thông nhau và có thể qua lại, chỉ có thủy triều dân cao mới có thể qua lại.
Chương 60: Hàng Cố Nhu hồi ức
Nguyễn Phàm nhìn địa đồ mở miệng nói ra, Hà Du thấy hắn tỏ thái độ liền mỉm cười nhìn Hàng Cố Nhu, Hàng Cố Nhu cũng nắm chặt góc áo," Sư phụ cũng rất quan tâm ta mà."
Hà Du lúc này cầm một cái khăn vì Hàng Cố Nhu lau mồ hôi trên người, nàng mở miệng nói rằng," Không bằng chúng ta đến trung tâm Khách Sạn nghĩ ngơi một ngày, ngày mai hả đi tiếp.
Hai người nói chuyện phiếm, lẫn nhau trêu chọc vài câu liền mới cúp điện thoại.
Phương Ánh Tuyết cũng không phản bác, âm thanh xe oanh minh, ngay lập tức phóng ra đường cao tốc chạy đi.
"Cố Nhu, ngươi bị làm sao, mồ hôi làm gì ra nhiều như thế."
Không bao lâu thuyền cũng đã dừng lại, mọi người lúc này mới lên bờ.
"Này, chuyện gì xảy ra." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi đến nơi, làm thủ tục về sau mọi người đều về phòng của mình vệ sinh cá nhân.
Nine-Tailed Fox ngay lập tức bổ nhào về phía hai người, chín cái đuôi của nó giống như cánh tay sai xử nhẹ nhàn liền quấn chặt lấy nhỏ tuổi Hàng Cố Nhu.
Nguyễn Phàm ngồi phía sau Phương Ánh Tuyết chỉ cảm thấy rất kích thích, không chỉ vì tốc độ xe chạy nhanh, mà còn cảm nhận được vòng eo mềm mại của nàng, hắn biểu thị mình chơi vòng eo này một ngày cũng sẽ không chán.
Đầu dây bên kia, Phương Ánh Tuyết lười biếng nằm ngửa ra bồn tắm mở miệng cười nói," Tỷ tỷ bộ không thể gọi điện thoại cho ngươi sao." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không có cảm giác gì hết, ta bây giờ rất bình tĩnh."
Sau khi vào phòng mình, một cái điện thoại khác của hắn đột nhiên chấn động, nhìn dẫy số hắn mỉm cười mở miệng nói rằng," Ánh Tuyết tỷ tỷ tốt, ngươi làm sao lại gọi điện thoại cho ta." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đúng lúc bây giờ là đang thủy triều, người lái thuyền ngay lập tức đáp ứng xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Mau thả con gái của ta ra."
"Thật chờ mong không biết tiểu tử ngươi trưởng thành tới mức nào."
"Chuẩn bị một chút đi, một hồi ta đến nơi chở ngươi, có nhiệm vụ."
Nàng ôn nhu đi tới trước giường bệnh, từ trong ba lô lấy ra một bộ bài đặt lên trên giường.
"Thật..thật mạnh."
Đẩy cửa đi vào là một nữ nhân khoảng 30, 31 tuổi, ngũ quan có vài phần giống Hàng Cố Nhu lúc trưởng thành.
Nine-Tailed Fox
Nguyễn Phàm không có ý kiến leo lên ngồi phía sau, hai tay của hắn rất tự nhiên ôm vòng eo của mình.
Phương Ánh Tuyết uốn éo người trêu đùa một câu, Nguyễn Phàm giả làm giọng vô tội mở miệng nói rằng," Tỷ tỷ oan uổng, ta chỉ là sợ bị hất ra xe mà thôi."
Phương Ánh Tuyết đương nhiên cảm nhận được bàn tay hắn tác quái, nhưng lại không quá để ý, dù sao trước sau gì nam nhân này cũng là của mình, cho hắn chiếm một chút tiện nghi cũng không mất mát gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phía sau nó cũng xuất hiện một người đeo mặt nạ, mụ mụ Hàng Cố Nhu che chắn trước mặt Hàng Cố Nhu cảnh giác nhìn xem người tới.
Phương Ánh Tuyết tiếng cười từ trong điện thoại truyền ra.
"Mạng lưới thông tin của tổ chức đúng là linh thông, ta vừa mới tới mà tỷ tỷ đã biết rồi."
Nhìn thấy bộ bài của mình, nhỏ tuổi Hàng Cố Nhu vui mừng cầm chúng lên, khả ái nở nụ cười nhìn mụ mụ mở miệng nói rằng," Mụ mụ, cảm ơn ngươi."
Tương Kiến lúc này mới mở miệng nói rằng," Chắc đi đường mệt mỏi."
Hàng Cố Nhu lúc này nắm chặt tay Hà Du mở miệng nói rằng," Nhưng..."
Người đó sau khi nhìn một mắt Hàng Cố Nhu liền vung tay lên mở miệng ra lệnh," Nine-Tailed Fox, bắt con bé đó lại cho ta."
Hàng Cố Nhu nuốt nước bọt thầm nghĩ, nàng quả thật rất là vô dụng, dũng khí đối mặt với sư phụ tư cách cũng không có, làm sau có thể trở thành một người bài thủ mạnh mẽ như sư phụ được.
Oanh
Đột nhiên, một âm thanh vang lên, bức tường bên cạnh vậy mà vô cớ vỡ vụng ra, một con cáo chín đuôi từ từ trước đi ra hiện ra trước mặt của hai người.
Hà Du nắm tay Hàng Cố Nhu mở miệng nói rằng, Hàng Cố Nhu mặc dù lo ứ tuổi hơn nhưng lại không quá thành thục, nàng cũng rất tính nhiệm Hà Du.
Lúc này ngồi bên cạnh Nguyễn Phàm phát hiện Hàng Cố Nhu không thích hợp liền bỏ bộ bài về sau lưng mở miệng hỏi, bị hắn kêu một tiếng như thế mọi người lúc này mới quay đầu nhìn về phía một mặt trắng bệch Hàng Cố Nhu.
"Đi thôi, trung tâm Khách Sạn cách đây cũng không quá xa."
Nghe có nhiệm vụ, Nguyễn Phàm lúc này mở miệng nói rằng," Lại có nhiệm vụ sao, tổ chức thiếu tiền lắm à."
Một ngày không tắm là đối với nữ nhân là một chuyện rất kinh khủng, hai nữ cùng nhau vào phòng liền bước vào nhà tắm.
Nói xong liền với tay cầm một bộ đồ bó sát màu đen mặt lên người.
Đường 146 trung tâm Khách Sạn.
"Ôm chặt nha, mục tiêu đã xuất hiện."
"Khách nhân không biết muốn đi tới nơi nào."
Ở trong một bệnh viện vô cùng xa hoa, lúc này nhỏ tuổi Hàng Cố Nhu đang ngồi dựa lưng vào trên giường bên nhìn ra ngoài cửa sổ, một thanh âm của một nữ nhân từ bên ngoài cửa truyền vào.
"Đương nhiên, kinh phí phân phát cho nhân viên phong thú, thì nhiệm vụ đương nhiên nhiều, tổ chức còn có rất nhiều thí nghiệm, sản xuất cần tiền đến chèo chống."
Sau khi cúp máy, Phương Ánh Tuyết mới từ bồn tắm đứng lên, để lộ ra thân thể phải nói là vô cùng hoàn mỹ của mình trong không khí.
Nguyễn Phàm vừa xem xét bộ bài không ngẩng đầu lên mở miệng nói rằng, ở một bên nhìn sư phụ phối trí bộ bài, Hàng Cố Nhu mím mím miệng muốn nói cổ vũ lời nói, nhưng nàng lại rất khiếp đảm khi lúc này cả người Nguyễn Phàm dân lên chiến ý nòng đậm.
Nguyễn Phàm mỉm cười chào hỏi, Phương Ánh Tuyết con mắt dưới kinh nhìn Nguyễn Phàm mở miệng nói rằng," Lên đây đi, tỷ tỷ sẽ cho ngươi cảm giác tốc độ mang tới mị lực.
Một chiếc ha ly xe máy xuất hiện ở một khu hẻm nhỏ, Nguyễn Phàm lúc này cải trang một bộ đồ màu đen từ trong bóng tối đi ra.
2 giờ chiều.
"Mấy ngày không gặp, coi bộ đệ đệ ngươi học cái hư nha."
Mà bốn đường này ở trên bản đồ rất ngắn, nữa ngày lộ trình là có thể đi hết cũng tức là tối nay bọn họ nếu toàn lực đi đường thì ngày mai sẽ là trận đấu đạo quán của Nguyễn Phàm.
"Cố Nhu, mụ mụ mang bài ma thuật tới cho ngươi."
Nàng âm thầm nắm chặt lại nắm đấm, nàng lúc này ký ước phiêu dạt về 14 năm trươc.
Trần Khải cau mày nhìn Nguyễn Phàm mở miệng hỏi, lúc này Hàng Cố Nhu miễn cưỡng nở nụ cười mở miệng nói rằng," mọi người ta không sao."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.