Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Cướp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Cướp


Đinh Minh không nghĩ nhiều, vung đao quất mông ngựa, liền hướng xe tải đuổi theo.

“Muốn làm quen siêu anh hùng sao? Muốn làm quen Wonder Woman Diana Prince, muốn làm quen Scarlet Witch Wanda Maximoff sao? Qua đây a! Chúng ta giới thiệu cho!”

“Tới London ạ, Kỵ Sĩ Bàn Tròn hoan nghênh ngươi.”

Chương 6: Cướp

Có tội phạm hai tay thi triển động tác, đất sụp xuống, hình thành vực sâu.

Hắn cũng muốn học bí thuật vũ khí, nhưng hắn định biến ảo ra găng tay đối địch.

Đinh Minh liếc một cái, cảm thấy nơi này không thể ở lâu, thế là hướng về Chiến Krypton gật đầu, sau đó phóng ngựa hướng ra ngoài trường học.

Cũng may ở đây có thể tự do chuyển đổi tiền tệ.

“Đừng nghe người Mỹ nói, bọn hắn hiện tại ốc còn không mang nổi mình ốc.”

Thế là một số lưu lại, phần lớn tản đi.

Chiến tướng, xưa nay sẽ không bỏ đói chính mình.

Đinh Minh lần đầu tiên phát hiện… người Việt thật là ngoạ hổ tàng long.

Sau đó nghênh ngang đi tới căng tin.

“Tên Trung Quốc kia, làm như Trung Quốc yên bình lắm, móng vuốt của Tà Thần đã vươn hướng nơi đó, Bắc Kinh hiện tại sợ là cũng loạn thành một bầy.”

….

“Đại lão ở đâu a?”

Liền mở không gian tùy thân, cảm giác có lớn như phòng ngủ, liền đem đám thịt này nhét vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cũng có nhiều người coi đây là nhân sinh thứ hai, không truy cầu đánh quái, ngược lại là nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống.

Mà tư vị kia, sợ là cũng không thơm.

Một đống lớn loạn thất bát tao nhắn lại.

Trong đó có Đinh Minh.

Đinh Minh suy nghĩ một chút, mình cũng muốn đi Mỹ, nhưng phải chờ học xong bí thuật vũ khí mới được. Mang theo thanh tân thủ đao này đi, chẳng mấy chốc sẽ gãy. Mà đang đánh nhau thì gãy, đây không nghi ngờ là trí mạng.

Đinh Minh thầm nghĩ vậy.

Người kia lắc đầu nói: “Cướp ngân hàng a…”

Chỉ thấy cửa sau xe tải mở ra, có người từ bên trong ném hoả cầu, ý đồ chặn đường đám cảnh sát và người dân.

Chỉ thấy:

Đến căng tin, cùng bác gái trò chuyện, bàn bạc một chút, liền trả một số tiền cùng giao thịt quái vật cho bác gái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xem ra là có pháp sư mở cửa, ý đồ tiếp dẫn đám tội phạm.

Ánh đao loé lên, một cái đầu bay ra, sau đó có quang mang loé lên, tiêu tán trong không trung.

Nhưng ánh đao là giản dị, là đơn giản nhất, là vì… trảm địch. Không có loè loẹt, không có diệt thế, chỉ có…

Trên thực tế rất nhiều người đều coi đây là trò chơi, dù sao bất tử.

Có tội phạm huy vũ hai tay, trên trời có mưa thiên thạch rớt xuống.

Vừa ăn phở, vừa mở kênh trò chuyện ra dòm bình phong.

Nhưng người dân là ngoạ hổ tàng long.

Đinh Minh liền mua mười cân thịt quái vật nếm thử một chút hương vị.

Chỉ thấy một cánh tay bay lên. Tội phạm kia thấy tình thế không ổn liền né ra, thầm kêu may mắn, nếu không tránh, cũng không phải gãy cánh tay đơn giản như thế.

Mưa thiên thạch?

“Oa! Quá đẹp trai!” Có âm thanh vang lên, nhìn lại, là một bạn nữ, gương mặt có chút xa lạ, xem ra là mới vào.

Đi nửa đường, chợt nhớ tới, phải rồi, mình có không gian tùy thân a.

Vừa đi không có mục đích, Đinh Minh vừa nghĩ lại trân chiến vừa rồi. Trên thực tế, đánh bại Tiến Ngoan Nhân nhìn như đơn giản nhưng cũng không dễ dàng.

“Lại nói ai từng cùng Mystique qua một đêm chưa? Tư vị thế nào?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người kia thở dài: “Trước kia là không có, nhưng từ khi siêu phàm phổ biến, tội phạm cũng dần nhiều…”

Hôm sau, sắc trời tảng sáng, Đinh Minh vừa mở mắt liền nghe thấy âm thanh vang lên: “Ngươi tốt, hiện tại đổi mới, tăng thêm khu giao dịch, không gian cá nhân, kênh trò chuyện cùng tổ đội. Có thể dùng võng mạc cùng âm thanh để thực hiện thao tác."

Trả tiền, sau đó có ánh sáng lóe lên, một đống thịt được đóng gói kỹ càng xuất hiện trong phòng.

Lúc này, đang đi trên đường, Đinh Minh liền nhìn thấy có xe cảnh sát đang đuổi bắt một chiếc xe tải.

Trở lại chuyện chính, Đinh Minh phóng ngựa lại, quơ tay liền đem tội phạm túm lên lưng ngựa.

Xe tải kia tránh trái né phải, đằng sau đi theo không chỉ có xe cảnh sát, còn có một đống xe máy, xem chừng là người dân.

Vực sâu?

Hiện tại phát hiện, đây lại càng ngày càng giống một trò chơi.

“Có ai đi khu giao dịch chưa?”

Chiến Krypton lưu lại. Hắn nói, sáng nay linh quang nhất thiểm, cuối cùng là có thể mở ra bí thuật chi môn.

Đinh Minh nghĩ vậy, ăn xong phở liền vội vàng đi tìm thầy Hạo.

Tội phạm kia thấy chuyện không thể làm, liền đóng lại bí thuật chi môn, sau đó hai tay làm động tác, hoá thành cây gậy, đón đỡ thế đao của Đinh Minh.

Cậu cũng thuộc tuýp người hưởng thụ, dù sao ăn hàng mà… Thế giới ăn hàng chỉ có ăn hàng mới hiểu.

Cũng không cần chờ bí thuật chi môn quen thuộc thì mới có thể học bí thuật vũ khí.

Đinh Minh nghi hoặc: “Việt Nam… cũng có cướp ngân hàng?”

Mà lại, đằng sau đi theo xe tải những người dân kia là chuyện gì xảy ra? Máu chiến cũng có độ a…

Xem ra là người Mỹ săn nhiều, vì thấy giá cả đều thuần một sắc đòi USD.

Đinh Minh liền ôm đồm lấy, mang đi căng tin, định nhờ đầu bếp hỗ trợ xử lý.

Đinh Minh thấy vậy, cũng gấp, hô: “Có pháp sư sao, tới cái bí thuật chi môn!”

Đám học sinh phát hiện Đinh Minh có trò vui mới, đều vây lại, mong muốn thầy Hạo dạy bọn họ. Thầy Hạo nói phải mở được bí thuật chi môn mới dạy.

Nhất là trông thấy trên đầu Đinh Minh có hai cái râu bay bay, đều muốn đi lên vuốt một chút.

Đinh Minh nhìn thấy, hơi lo lắng. Nhưng chỉ thấy một người vừa phóng xe máy, vừa làm một động tác, có ánh sáng loé lên, liền thấy hoả cầu biến mất không thấy.

Oa, thuần một sắc thịt.

Tuy vậy tội phạm cũng có người tài ba.

Phản chế? Vẫn là …

Đi tới trong sân trường, bắt đầu hướng dẫn Đinh Minh yếu quyết.

Vậy phải hỏi qua hộ thuẫn thuật của chúng ta.

Đám học sinh mới vào liên tục gật đầu, biểu thị đồng ý.

Tiện thể, gọi một bát phở.

Có tội phạm khiêng s·ú·n·g đóng băng, bắn ra dòng băng lạnh, đóng băng đường đi, ngăn trở mọi người.

Nhìn một lúc, đóng lại kênh trò chuyện, Đinh Minh mở ra khu giao dịch.

“Đại lão cầu mang a!”

Trước mặt đột nhiên xuất hiện bí thuật chi môn!

Người Việt a… Thật là đáng yêu…

Phi Tiên quyết là như bổ ra mảnh thiên địa này, như trảm diệt vũ trụ.

“Ha ha, chúng ta cũng có siêu anh hùng, liền không khiến các vị lo lắng.”

“Tới Việt Nam đi, ở đó an toàn…”

Tuy vậy, cũng không phải là không có tác dụng, một số người đúng là tụt lại phía sau, chỉ có một số người khá mạnh xông lên trên.

Superman mà, búa đao kiếm cái gì, đều là lòe loẹt. Nắm đấm đánh khắp thiên hạ vô địch thủ mới thực sự là Superman. Dù là nắm đấm đó, thêm một đôi bao tay.

Phần lớn người coi đây là sứ mệnh, dù sao cứu vớt thế giới, nghe thật là cao đại thượng.

Chỉ thấy Xích Thố như lửa, Thanh Long Yển Nguyệt như nước, mang theo nước lửa hoà lẫn một đòn, đánh về phía Tiến Ngoan Nhân.

Trở lại trường học, thấy mọi người đã tan đi. Đinh Minh cũng chuẩn bị về phòng làm giấc ngủ.

Một trận quyền đấm cước đá, chửi rủa là không thể tránh khỏi.

Đổi sang kênh Việt Nam, lại thấy mọi người đang thương lượng xem có nên tổ đội đi Mỹ không. Chủ yếu là Việt Nam, hơi bị… an bình.

Đinh Minh tập theo, phát hiện độ khó cũng bình thường, tập một lúc liền biến ảo ra cây roi dài, vung quật khắp nơi.

“Boss này hình như xuất hiện ở Việt Nam thì phải.”

Với lại, có thể làm quen Diana Prince, Wanda Maximoff, cũng rất không tệ.

“Qua Mỹ đánh quái a, ở đây muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, quái vật nhiều bao no.”

Đóng băng đường?

Thầy Hạo nghe xong yêu cầu của Đinh Minh, cũng phát hiện học trò này của mình có thể mở bí thuật chi môn, mặc dù còn rất nhỏ, liền đồng ý dạy bí thuật vũ khí.

Cảm giác làm siêu anh hùng… có lẽ… cũng không tệ lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà lúc này, không có bí thuật chi môn, đám cướp cũng bị cảnh sát và người dân vây quanh.

Nếu không phải Đinh Minh vận lên Khí, vô tình kích hoạt chức năng hộ thuẫn của áo giáp, sợ là cũng muốn nếm thử tư vị của Phi Tiên Quyết trước khi có thể trảm tên kia.

Đám người xem xét, oa, gặp đại lão.

Mở ra kênh trò chuyện, điểm vào thế giới.

“Vậy sao…” Đinh Minh lắc đầu, đây xem ra vẫn là ảnh thu nhỏ, không biết toàn thế giới có bao nhiêu sự kiện như vậy, lại không biết hiện thực Địa Cầu lại sẽ như thế nào.

Cũng không phải Đinh Minh cường đại cỡ nào. Dù sao mới chơi có mấy ngày. Chẳng qua mượn tốc độ ngựa, thế đao mới mãnh liệt như vậy.

“Mystique? Thôi đi, người ta chướng mắt.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đinh Minh lẩm bẩm, cái gì cùng cái gì, làm như là trò chơi?

Đinh Minh vội vàng bắt lại một người, hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy?”

Nhưng mà… pháp sư dù sao cũng là pháp sư, mặc dù mang danh cận chiến pháp sư, nhưng thân thể cũng không mạnh mẽ, vì vậy ăn một chém của Đinh Minh vừa vặn.

Đinh Minh xuất hiện, phát hiện có tội phạm che mặt đang đeo nhẫn, mở cửa, liền không nói hai lời xông lên, vào đầu chém xuống.

Đinh Minh cũng đem tên cướp kia giao cho cảnh sát, được một bút tiền thưởng liền rời đi.

Lốp xe biến hoá, vững vàng đi trên băng.

Cũng chưa vừa ý, Đinh Minh liền tiếp tục tập luyện.

Đinh Minh lại thuộc tuýp người truy cầu khiêu chiến. Cậu muốn trở nên mạnh mẽ, đánh bại kẻ địch mạnh hơn.

Cậu không phải cường đại cỡ nào. Chẳng qua là cậu đi tại biên giới mà thôi.

Võng mạc? Đinh Minh tập trung nhìn một chút, quá thực thấy trên võng mạc xuất hiên 4 lựa chọn.

Đinh Minh nhìn một chút, liền post lên ảnh chụp mình một đao chém bay Boss đầu. Ảnh này rút ra từ ký ức.

Có người dân hiểu ý, tay vòng vòng, liền thấy một bí thuật chi môn xuất hiện, đầu bên kia, lại là bên cạnh bí thuật chi môn của bọn tội phạm.

Ngày mai là ngày thứ bảy, không biết có gì mới không?

“Không ai tới Nhật Bản sao? Nhật Bản có nhiều mỹ nữ…”

Có thì biến hoá ra cầu, có thì trực tiếp phi xe bay qua.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Cướp