Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28: Đến nơi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Đến nơi


Ở một nơi khác,

Berserker Hulk vừa đem đầu của nữ Pudge vặn xuống.

Cậu ta ngửa mặt lên trời thét dài, âm thanh chấn động hoàn vũ.

Sau đó đạp mấy cái vào t·hi t·hể của nữ Pudge, vừa đạp vừa hô: "Để ngươi cầm chân ta! Để ngươi khiến ta không đi với bạn bè được! Bây giờ đã chưa? Còn dám chọc ta không?"

Berserker Hulk rất phẫn uất.

Ở lại cản phía sau?

Hi sinh vì người?

Không tồn tại!

Cậu chỉ là bị con quái vật này cuốn lấy mà thôi.

Chính lúc này, đột nhiên Berserker Hulk như có cảm giác.

Cậu ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy cái cây to lớn kia bắt đầu tiêu tán.

Sau đó… nó biến mất.

Một bóng đen âm trầm từ bên trong đi ra.

Berserker Hulk nhảy lên một cái, đáp xuống trước mặt bóng đen.

Hai tay bóp bóp, có tiếng cờ rắc của khớp xương vang lên, Berserker Hulk tiến tới gần bóng đen.

Bây giờ, bóng đen tuy có chút chật vật, nhưng lại dường như tỏa ra khí thế càng thêm mạnh mẽ so với lúc trước.

Berserker Hulk tiến đến gần, mỉm cười nói: "Quỷ dữ, có lời gì trăn trối không?"

Bóng đen không nói gì, trầm mặc.

Berserker Hulk thấy thế, vung đấm, ý đồ cho bóng đen kia tới cái đấm móc.

Đấm là đấm tới, nhưng lại xuyên qua bóng đen.

Berserker Hulk chợt cảm thấy cái gì, cúi đầu xuống.

Nơi đó, một thanh kiếm đã xuyên qua trái tim.

Sau đó, có ánh sáng hiện lên, Berserker Hulk tiêu tán.

Bóng đen thấp giọng nói: "Phiền nhất là các ngươi, đám người chơi này. Lại có thể bất tử…"

Lại nhìn về phía đầu của nữ Pudge, cười nói: "Mẹ, ngươi chưa thể c·h·ế·t được."

Sau đó niệm chú ngữ, đầu của nữ Pudge liền cùng thân thể kết nối.

Nữ Pudge liền lại đứng lên, chỉ là ánh mắt của nó khi nhìn về phía bóng đen hơi phức tạp.

Có quyến luyến, có thương hại, có nộ hắn không tranh, có tình yêu sâu đậm.

Duy chỉ, không có căm ghét.

Bóng đen kia cũng không thèm để ý, hắn niệm chú ngữ, khiến cho nữ Pudge biến mất, lẩm bẩm: "Kỳ quái, lẽ ra nó không nên có tình cảm."

Nói xong lại thi triển phép thuật, thân hình đột nhiên biến mất.

Xung quanh, đàn quái vật vẫn đi dạo, tìm kiếm con mồi.

Bọn chúng không ngừng nghỉ.

Phảng phất, luôn luôn đói…


Emily Kamar Taj đang cùng mọi người chạy nước rút.

Làm một pháp sư cận chiến, từ xưa tới nay, cô không ngày nào là không rèn luyện.

Cô… yêu rèn luyện… yêu chạy bộ.

Kể từ trước khi trò chơi xuất hiện, ngày qua ngày, cô đều chạy bộ, đều tập thể d·ụ·c.

Nó mang lại cho cô rất nhiều lợi ích về mặt sức khỏe.

Cũng đem lại cho cô sự tự tin!

Bởi vì, dáng người của cô, ngày qua ngày, trở nên săn chắc, có lồi có lõm!

Vì vậy, cô còn tính đi tập thể hình.

Nghe nói, đang có trend sáu múi?

Sáu múi rất được ưa chuộng, không riêng đàn ông, liền con gái cũng thế?

Nghe bạn bè khuyên bảo, cô cũng tập được vài hôm.

Đáng tiếc, nó không mang lại cảm xúc cho cô như khi chạy bộ.

Chạy bộ là một cái gì đó… thiêng liêng!

Nó có ánh nắng ấm áp, nó có làn gió nhẹ, ánh mắt, nhìn về phía xa, có thể thấy cảnh tượng. Làn da cảm thụ, có thể thấy mát mẻ.

Tai có thể nghe tiếng huyên náo của đường phố.

Thỉnh thoảng, nhìn thấy cửa hàng, có thể tạt qua ngắm nghía một chút.

Tóm lại, cô yêu chạy bộ.

Nó khiến cho cô có thể chạy rất nhanh.

Nhất là ở thời điểm hiện tại…

Đằng sau, trước mặt, hai bên đều là quái vật.

Mặc dù không đông như ở hẻm nhỏ.

Phảng phất hẻm nhỏ đó đã tụ tập rất nhiều quái vật xung quanh.

Nhưng nhiều quái vật như thế, vẫn để bước tiến của bọn họ chậm chạp.

May mắn, Thánh Điện New York đã gần ngay trước mắt.

Chỉ cần qua chỗ rẽ này…

Đột nhiên, một con ác ma xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Ác ma này, đầu mọc hai sừng, làn da đen nhánh, thô ráp, hai tay hai chân đều có móng vuốt.

Chỉ thấy nó nhìn mọi người, sau đó… biến thành to dần… to dần… biến thành khổng lồ ngang ngửa Abomination trong phim The Incredible Hulk.

Ác ma cười, có âm thanh độc ác vang vọng: "Sâu kiến, dừng ở đây, cùng ta đi gặp vĩ đại Archimonde!"

Sắc mặt đám người xám trắng, tràn đầy tuyệt vọng.

Đột nhiên, Alain Gandalf đi ra phía trước, đối với mọi người nói: "Các ngươi đi trước, ta đến cản lại nó."

Sau đó, đối với ác ma, thổ lộ: "Ta từng dẫn đầu một đám Hobbit, trèo đèo lội suối, leo qua núi non, phá hủy Ma thần. Ta từng xuống dưới vực sâu, uống rượu cùng Balrog, từng dùng pháp trượng chiếu sáng hắc ám, xua tan quỷ dữ…"

Đám người nghe xong, cảm thấy không đúng, ông lại không thật sự là Gandalf, làm sao nói như thật vậy?

Lúc này, Chiến Krypton lại mở miệng, âm thanh bao hàm sự sùng bái: "Oa, ngài thật giỏi! Nghe nói ngài con đem đầu của Balrog làm bô ị!"

Alain Gandalf khụ khụ: "Không đến nỗi, tôi chỉ dạy nó một bài học mà thôi."

Cường Asgard rất hợp thời nói: "Nghe nói Ma thần kia, bị ngài phá hủy hạch tâm, đem hạch tâm của nó chế tạo thành chiếc nhẫn?"

Alain Gandalf ho khan: "Chuyện nhỏ, đều là chuyện nhỏ…"

Cậu bé nhầm rồi đi, lẽ nào chưa xem Lord of the Rings? Chiếc nhẫn mới là hạch tâm á, phá hủy nó mới phá hủy được Ma thần…

Hơn nữa, Gandalf cũng không biết chế tạo nhẫn…

Thời nay, người trẻ tuổi a… luôn là thích xem phụ nữ ăn mặc hở hang, không có chút nào hoài cổ…

Ác ma nghe xong, có chút rụt rè. Nó biết Ma thần, đây là một tiếng gọi chung cho những thần linh tà ác, có sức mạnh hủy diệt siêu cường.

Bọn chúng có lẽ không hỗn loạn như Tà thần, nhưng nếu bàn về khả năng hủy diệt thế giới, có lẽ, bọn chúng còn hơn rất nhiều.

Tên này lại nói, hắn thế mà dẫn người phá hủy Ma thần… Niềm tin của hắn ở đâu?

Hơn nữa Balrog… nếu mình không nhầm, đó là những con quái vật sống dưới vực sâu đi? Bọn chúng là một tộc đàn, cực kỳ mạnh mẽ, chuyên môn sử dụng lửa, có thể đem thế giới đốt trọi!

Uống rượu cùng Balrog? Ngươi không bị nó đốt thành tro đã là may rồi.

Bởi vì, bọn chúng có tiếng là rất táo bạo!

Alain Gandalf biết, mình nhất định phải đứng ra. Dù cho vì vậy mà hi sinh.

Nhớ đến bóng lưng kia, nhớ đến người kia một tay kiếm, một tay đao, đem thủy triều cản lại, ông ta lại hơi xúc động.

Có lẽ, đã đến lúc, một mình vì mọi người.

Sau đó niệm chú ngữ, thân thể dần dần biến to, cơ bắp nổi từng cục, vậy mà biến to gấp đôi ác ma.

Ác ma sửng sốt: "Ngươi là con non Titan… vẫn là?"

Alain Gandalf cười nói: "Một chút phép thuật nhỏ mà thôi. Người Maiar gửi lời chào đến ngươi!"

Ác ma cười gằn: "Maiar? Một đám nô bộc mà thôi. Để ta cho ngươi kiến thức sức mạnh vĩ đại của Archimonde."

Vào lúc này, Emily Kamar Taj lại thúc giục đám người. Đám người vòng qua chiến trường, ý đồ tiếp tục chạy về phía mục tiêu.

Ác ma quơ móng vuốt, muốn ngăn cản.

Đột nhiên, có gậy từ trên trời rớt xuống, vững vàng nện ở đầu của ác ma: "Đối thủ của ngươi là ta!"

Ác ma tức giận, gầm hét, há mồm phun ra ngọn lửa đỏ rực, đánh về phía người Maiar khổng lồ.

Ngọn lửa từ nhỏ hóa to, thiêu đốt không trung, vang lên từng tiếng ken két, như muốn đốt rọi không gian!

Alain Gandalf bình tĩnh thi triển pháp thuật, có vòng chắn sáng lên, tỏa ra ánh sáng nhu hòa của mặt trăng, muốn ngăn lại ngọn lửa.

Nhưng quá coi thường! Ngọn lửa xuyên qua vòng chắn, bắn trúng ngực của Alain Gandalf, đem ông ta đánh bay ra ngoài.

Ác ma sửng sốt…

Đây là cái gọi là phá hủy Ma thần, uống rượu cùng Balrog?

Nó cảm thấy mình bị lừa…

Nó rất tức giận…

Nó quyết định, phải cho đám nhân loại này một bài học!

Cũng dám lừa gạt ác ma vĩ đại!

Ác ma cười gằn: "Trông thì to mà không dùng được."

Quay đầu lại, chỉ thấy đám người kia đã chạy xa.

Muốn đuổi theo, chợt có sợi dây đỏ rực lóe lên, cuốn lấy nó.

Nhìn lại, Alain Gandalf đã đứng lên, râu bị thiêu một nửa, thở hổn hển nói: "Hiệp hai, bắt đầu!"


Đám người Emily Kamar Taj cố sức chạy, quái vật xung quanh nhiều không kể xiết. Bọn họ, đã mất đi quá nhiều người!

Xung quanh, cảnh tượng Tận thế vẫn là như thế.

Đìu hiu, hơi người vắng vẻ.

Còn đâu những năm tháng xưa kia.

Tiếng cười cười nói nói của trẻ thơ.

Tiếng bước chân vội vã của dân đi làm.

Tiếng còi xe vang vọng cả con đường…

Còn đâu ngày lễ Halloween, còn đâu ngày Giáng sinh? Còn đâu ông già Noel phát quà?

Giờ, chỉ còn quái vật mà thôi.

Quái vật lúc nhúc, tựa như thủy triều.

Đám Tanker vẫn giữ nguyên chức trách, bảo hộ bọn họ.

Đối với đám Tanker mà nói, bảo vệ, dường như đã đi vào trong máu thịt của bọn họ.

Tựa như quân nhân.

Không bao lâu, đám người chạy nạn nhìn thấy, phía trước… có người.

Đột nhiên, Chiến Krypton kêu to: "Cẩn thận!"

Bởi vì, có mưa thiên thạch từ trên trời rớt xuống, hướng về phía bọn họ.

Thiên thạch to lớn, mang theo thế vạn quân, không tiêu diệt bọn họ, thề không bỏ qua!

Xung quanh thiên thạch, có ánh lửa đỏ lóe lên, như lửa Địa ngục, ắt muốn đốt rọi nhân gian!

Đám pháp sư đã sức cùng lực kiệt, đám Tanker cũng không có cách nào phòng thủ chiêu thức AOE như thế.

Lẽ nào, đây là số mệnh?

Số mệnh khiến bọn họ vĩnh viễn không thể tới nơi an toàn?

Số mệnh khiến bọn họ vĩnh viễn sống trong sợ hãi?

Hoặc là c·h·ế·t đi?

Thôi được, cứ như vậy đi.

Đột nhiên, có năm bóng người nhảy vào giữa bọn họ.

Sau đó những người này làm động tác lạ lùng.

Liền thấy, có lá chắn hình tròn lóe lên, dần dần mở rộng, sau đó che phủ đám người.

Thiên thạch rơi xuống, không chút sứt mẻ!

Có người sững sờ, kinh ngạc tại chỗ.

Có người vui mừng, mừng đến phát khóc.

Pháp sư Rochelle càng là ngửa mặt lên trời, cười lên ha hả.

Emily Kamar Taj lại níu lấy quần áo của một người, vội vàng nói: "Nhanh, để cho tôi gặp Doctor Strange, chỉ có anh ta mới cứu được bọn họ!"

"Cứu ai?" Người kia hỏi: "Tất cả mọi người đều đến rồi đúng không?"

Emily Kamar Taj vội nói: "Có ba người, bọn họ ở phía sau cản đường, chúng tôi mới có thể nhanh chóng tiến lên! Mời nhất định phải cứu bọn họ. Không có bọn họ, chúng tôi đã c·h·ế·t!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Đến nơi