Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13 : Gần chân tường.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13 : Gần chân tường.


"Chúng ta đang đi về phía Nam Cực" Lạc Nhan trả lời với ánh mắt thương hại nhìn về phía Tô Hạo . (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Cái kia Lạc giáo quan ... Căn cứ bí mật ở đâu, đi bao lâu chúng ta sẽ đến nơi. Tại sao ngươi là người dẫn đường cho ta ..."

"Hoá ra trên đời này không có ai là hoàn hảo đi, được cái này thì mất cái kia"

"Cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây " Thấy mọi truyện ra khỏi khống chế của hắn hắn ra lệnh ngắt kết nối.

"Trừ khi có người có khả năng truy cập vào thông tin và chỉnh sửa kho dữ liệu ngoài Liên Bang.... Không hợp lý, thật sự không hợp lý vì quyền truy cập vẫn còn duy nhất lần cuối chúng ta sử dụng nên có thể gạt bỏ khả năng này ... Không đúng không sợ vạn nhất chỉ sợ thập vạn . Ta sẽ tìm hiểu trong kho dữ liệu xem khả năng can thiệp của một cá nhân khác vào hệ thống, xem có ghi chép gì không.... Đồng thời nhờ dị tộc tìm hiểu xem kẻ chủ mưu."

Nghe vậy Tô Hạo cũng gật gật đầu, một câu trả lời cơ bản..... Từ.... Có gì đó sai sai....

Lúc này đọc xong hồ sơ đám cao tầng đã không bình tĩnh được, quay về phía thần bí giả đòi một lời giải thích....

Lạc Nhan... Mặt mộng bức: "Cái gì bất khả thi???"

Nhìn thấy hồ sơ Mộ Bạch thần bí nhân khẽ cau mày nghiêm túc đọc đi đọc lại xem mình có bỏ xót chi tiết nào không. Đọc mất 15p hắn thấy không có vấn đề mới nhíu mày chuyển sang phía tệp hồ sơ 001, hắn chọn lọc lấy tệp Tô Hạo 3035 nghiêm túc đọc.

"Liên hệ với lạc thần đề nghị sử dụng quyền lợi cuối cùng của nhân loại".

"Điều ra hoạt động ngày hôm qua của Mộ Bạch với hồ sơ của công dân 001"

Hắn tự lẩm bẩm nói....

Lúc này hắn không để ý, sau lưng hắn bụi cỏ khẽ lay động .Một thân ảnh nhanh như chớp chạy về phía hắn một tay kẹp cổ một tay bịt miệng hắn .

"Xong!!! Bị bắt..... "

"Ta đồng ý dù sao quyền lợi mất đi có thể khều ra bí mật của hắn thì rất đáng giá"

"Ta phản đối lần cuối cùng nên vì đại cục... Nhân loại mất thì chúng ta ngồi đây coi như vô dụng"

"Chúng ta sẽ đi đến Nam Cực ta dẫn ngươi đơn giản vì việc bảo vệ nhân loại phục hồi văn minh là trọng trách của ta ..."

"Tại sao cuộc sống cứ phải đẩy nàng vào làm việc với lãnh đạo mắc bệnh nói nhiều nhỉ??? Chẳng nhẽ lãnh đạo ít nói ở thời đại này là hàng hiếm chăng ???"

Thầm nghĩ vậy nhưng nàng cũng không nói ra mồm mà lặng lẽ trả lời câu hỏi của Tô Hạo.

Nghe vậy phòng lại bắt đầu trở nên náo nhiệt

Hắn lúc này không giữ được vẻ bình tĩnh. Trong đầu hắn suy nghĩ ra hàng nghìn hàng vạn khả năng có thể xảy ra... Thật sự tệp hồ sơ quá đẹp đẹp một cách kì lạ như thể có người can thiệp sửa đội vào hệ thống.

"Muốn tìm hiểu xem có phải lão hay không, chúng ta không phải tìm biện pháp rất dễ đang hay sao????"

Lạc Nhan : " Ta dẫn ngươi đơn giản vì việc bảo vệ nhân loại "

"Biểu quyết bằng việc giơ tay sử dụng quyền lợi ai đồng ý giơ tay. Phản đối hạ tay xuống "

Hệ thống lập tức phát lại âm thanh.

"Chả trách giọng nói lại quen thuộc như thế"

"Cmn ngươi đây đùa ta, quyền quản trị đổi lại một mớ thông tin vô dụng..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn thấy có gì đó không đúng nhưng không nhận ra không đúng chỗ nào Tô Hạo nghi hoặc nhìn phía Lạc Nhan mong chờ cô trả lời câu hỏi.

Ánh mắt như nhìn thằng đần Lạc Nhan nhìn về phía Tô Hạo. Mắt nàng quét từ trên xuống dưới xác định hắn có đụng đầu vào chỗ nào bị thương không mà tự dưng biến thành tên đần.... Nàng cũng hiểu, bình thường yên tĩnh một thiếu niên sao trở thành tên lắm lời được. Hoá ra là do bị thương về đầu.

....

"Xác nhận hoàn thành, 58% phiếu thuận . Xác nhận mở quyền quản trị viên vui lòng ra lệnh . Sau khi ra lệnh ấn ký sẽ bị thu hồi từ giờ cao tầng Liên Bang chỉ có quyền quản lý, không có quyền sửa đổi hồ sơ"

" Với thông tin này, ta thà để gián điệp căn cứ đưa cho bọn ta còn đáng tin hơn. Bọn hắn nhận tin tức cũng y hệt như này"

"Thật tốt một cô gái tại sao lại trở nên ngốc chứ.... " Nhìn xuống bộ ngực Lạc Nhan hắn chợt hiểu .

.......

"Đã rõ hồ sơ sẽ xuất hiện trước mặt các vị . Lạc Thân ngắt kết nối"

"Doạ c·h·ế·t ta rồi, ngươi có nhất thiết phải làm giống như kiểu b·ắ·t· ·c·ó·c trẻ con như vậy không... Ta cũng

Xác nhận mình không nghe nhầm sau Tô Hạo nhìn về phía Lạc Nhan ánh mắt như nhìn nhược trí ( thiểu năng trí tuệ ) thương hại nhìn Lạc Nhan.

Sau một lúc hắn bình tĩnh lại mới sâu chuỗi lập luận của hắn lại với nhau.

......

"Không được, cái này là bất khả thi" Bỗng Tô Hạo hét lên nhìn về phía Lạc Nhan nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Hạo mặt mộng bức nghĩ : " Đây chắc chắn là hỏng não rồi. Chưa kể khoảng cách nếu chạy đến nơi thì nhân loại lúc này chắc không cần cứu cũng đã tự diệt vong rồi . Không biết đại tỉ lấy đâu ra tự tin nữa"

Lúc này đang phân vân giữa nhân loại với lợi ích đám người, đều bị thao túng mà thay đổi thái độ ủng hộ thần bí nhân . "Đúng với một lần quyền lợi có thể hết bất cứ lúc nào bọn hắn lựa chọn lợi ích để chia chác cho lòng tham của bọn hắn"

Không khí cứ thế rơi vào khoảnh khắc ngại ngùng.... Lạc Nhan, Tô Hạo hai người cứ thế san sẻ nhau ánh nhìn yêu thương vô bờ bến của người bình thường dành cho đồ ngốc.....

"Chúng ta đang đi về phía Nam Cực" Lạc Nhan

Lạc Nhan thầm nghĩ: "Việc cứu nhân loại có thể khó nhưng không đến nỗi khó đến không làm được chứ. Thiếu niên này chắc đang lo lắng mình không làm được đây mà phải cho ít khích lệ mới được "

Lúc này trong đầu hắn đã tính toán với vận tốc bây giờ thì bao giờ có thể đi hết trăm triệu km ....

Còn rất ít người giữa lợi ích với nhân loại vẫn giữ được tỉnh táo chọn nhân loại. Nhưng số ít không thể nào thắng được thuần một màu đều ý kiến đồng ý.

"Cái kia Lạc giáo quan Cô có thể nói lại câu vừa nói không " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lạc Nhan: "phục hồi văn minh là trọng trách của ta ..."

" Giờ chúng ta nhanh xuất phát đi về căn cứ, nhớ giữ im lặng . Quanh đây vẫn còn tai mắt đám dị tộc. Trước khi trời tối chúng ta phải đến được căn cứ không sẽ không sinh tồn qua đêm nay..."

Lạc Nhan nghe Tô Hạo lải nhải skill thất truyền chuỳ độn của Naruto đầu không khỏi liên tưởng tới đang nằm trong lồng dung dịch Mộ Bạch....

Thần bí nhân lúc này nói tiếp:

" Không được, ta phản đối. Phải biết Cao tầng chỉ có 3 lượt can thiệp hệ thống, đây đã là lần cuối cùng chúng ta can thiệp rồi "

Nghe thấy có cách giải quyết mọi người đều yên lặng ra hiệu thần bí nhân tiếp tục nói:

"Ta cần một lời giải thích..."

Nghe vậy Tô Hạo gật gật đầu, ngoan ngoãn như cái hảo bảo bảo đi theo Lạc Nhan. Vừa đi hắn vừa hỏi.

Tô Hạo 10h sáng từ nhà đến quảng trường 10h30 vào thức tỉnh, 12h30 thức tỉnh thành công . 1H vào khoang nghỉ ngơi ... 8h sáng thức dậy theo tàu.... Hồ sơ ... Tiềm năng F cấp ..... Thiên phú E cấp.... Không có gì đặc biệt...

Thấy vậy dưới mũ trùm thần bí nhân mỉm cười khinh bỉ nhìn một đám người bị thao túng ra lệnh cho hệ thống liên hệ với Lạc Thần.

Nghe vậy Tô Hạo dừng dãy giụa lòng nghĩ thầm....

Tô Hạo: "Việc chúng ta đang làm là bất khả thi"

Trên mặt bàn bọn hắn xuất hiện từng tệp từng tệp hồ sơ.

"Yên lặng ta đến đây để đưa ngươi đến căn cứ ẩn..."

"Không hề sai bất cứ chi tiết nào, suy nghĩ của ta là đúng nhất trong tất cả giả thuyết... nhưng Lạc Thần không thể nào tự ý chỉnh sửa hồ sơ trừ khi...."

........

"Các ngươi phải biết, giữa cái quyền lợi vô dụng hệ thống với bí mật vạn cổ cái nào có lợi hơn rồi đấy. Nhân tộc có thể tự gượng được, nhưng bí mật có một cơ hội cuối cùng đó chính là lần này . Thêm việc Lạc Thần không thể chống lại quyền quản trị nên chúng ta moi được tất cả đều là sự thật "

"Không !!! Câu trước nữa " Tô Hạo

chuẩn bị tinh thần không bị ngươi hù rồi. Nhưng ngươi như vậy hù c·h·ế·t cá nhân ta doạ ta tưởng ta đây chưa thực hiện kế hoạch đã bị dị tộc bắt..."

Ánh mắt nhìn đồ ngốc, Thương hại nhìn về phía Lạc Nhan trong đầu Tô Hạo thầm nghĩ " Thôi thì cứ chiều theo nàng chạy khoảng 3 ngày rồi nói rằng nhiệm vụ này là bất khả thi. Yêu cầu tìm cách khác để thực hiện cũng được."

Lúc này bên tai hắn xuất hiện giọng nói quen thuộc...

Thấy mọi truyện lại rơi vào trạng thái mất kiểm soát thần bí nhân lại giơ tay lên ra dấu im lặng. Phòng tối lại rơi vào yên tĩnh.

Thấy vậy rất nhanh vó người giơ cánh tay mình lên 1.2.3..... không thể nào đếm được vì tốc độ dơ tay rất nhanh. Ngươi chậm nhất còn phân vân lựa chọn nào nhìn thấy bọn hắn đều giơ tay biểu thị đồng ý thì cũng giơ tay theo.

"Liên hệ Lạc Thần thành công yêu cầu quyền quản trị viên.... cần 60% phiếu thuận của Liên Bang cao tầng . Xin để ấn của các vị vào khay đựng. Nhắc nhở đây là lần cuối phát động quyền quản trị viên ... Đề nghị cẩn thận sử dụng"

....

Lúc này đã đi đến điểm hẹn Tô Hạo chờ người đến đón không biết được những biến đổi bên trong nội bộ dị tộc lẫn Liên Bang. Nhìn thấy khắp nơi chằng chịt cây cối không biết hắn có đến đúng nơi không nhìn ngó xung quanh hy vọng tìm thấy thân ảnh "Người dẫn đường " Mà hắn nghe thấy trong lời Mộ Bạch.

Tô Lạc ngoáy ngoáy tai nhìn về phía Lạc Nhan chờ cô trả lời lại.

Lúc này đầu hắn chỉ hiện lên đúng một ý nghĩ.... Hắn đây là bị bắt. Cố giãy giụa thoát khỏi khống chế nhưng sức lực của người sau lưng hắn nói thật, giống khoảng cách của người lớn và trẻ con. Hắn cỗ vùng vẫy nhằm thoát khỏi khống chế nhưng tất cả đều không thành công .

Nói xong trước mắt bọn hắn xuất hiện một cái khay. Thần Bí nhân là người đầu tiên nhét ấn vào, sau đó lần lượt là những người bỏ phiếu theo. Những người khác nghe lời nhắc do dự chưa bỏ, nhìn thấy người bên cạnh bỏ thì cũng bỏ vào theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thần bí nhân thấy vậy mỉm cười nhìn xung quanh đang dần thay đổi ý kiến hắn giơ tay lên nói.

"Thật tốt một thiếu niên sau khi nhảy dù bỗng hoá thành một tên ngốc, phải làm sao phải làm sao đây. Giang hồ cấp cứu..."(Lạc Nhan thầm nghĩ )

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng hắn cũng không phải người mang thù.Nhất là sau khi quay lại cúi xuống nhìn . Thấy Lạc Nhan là người dẫn đường hắn cũng không nghĩ nhiều coi như đấy là cô ấu cẩn thận bị phát hiện.

Chương 13 : Gần chân tường.

"Không... Không... Ta nhớ nhầm là câu trước của trước nữa!!!..."

" Không, Ta tin ta với ngươi làm được " Lạc Nhan.

Mộ Bạch, hôm qua 10h sáng đến quảng trường diễn thuyết,10h30 bắt đầu nghi lễ thức tỉnh. Ngồi chờ đến 12h khi tất cả các thí sinh thức tỉnh hết thì vào khoang chữa thương cả ngày không ra khỏi khoang.

"Hả.."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13 : Gần chân tường.