Tỏa Sáng Bên Anh
A Thuần
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49
Năm giây sau, lại trả lời thêm cái nữa:
Không cần nói cụ thể vậy đâu!
Lâm Mạn Thiến trầm tư chốc lát lại tiếp tục xem Weibo của mình.
– Photobook “Cửu Vệ” có chữ ký của Bùi Nhất.
“Sao cậu biết?!!”
Có thể vì “Bùi Nhất” đang là từ được vô số lượt tìm kiếm nên bài vừa đăng lên đã hiện lên trang chủ Weibo, chỉ mất vài giây đã có cả đống bình luận.
Tổn hại đến lòng tự trọng? Là sao? Chẳng lẽ Bùi Nhất đã biến tài khoản phụ thành lòng tự trọng của cô? Rồi gì mà phá vỡ hạnh phúc gia đình nữa? Gia đình còn chẳng có thì lấy đâu ra phá vỡ!
“Tôi không hề cảm thấy bị tổn hại đến lòng tự trọng!” Cô đập bàn, tức xì khói mũi, “Lâm Mạn Thiến tôi có tài khoản phụ thì cũng là quang minh chính đại, chưa từng đăng ảnh s*x, trộm cắp hay vi phạm pháp luật! Còn nữa, ai làm vợ chồng với cậu, bày đặt chia tay chia chân gia đình tan vỡ đồ, Bùi Nhất, cậu phải hiểu là bây giờ cậu còn chưa theo đuổi được tôi đâu đấy!”
Bùi Nhất tốt bụng nhắc cô: “Bùi Nhất.”
“Tóm lại em không nảy sinh bất kỳ thành kiến nào về chị Mạn Thiến vì tài khoản phụ của chị cả, vậy nên cũng không muốn làm ảnh hưởng tới tâm trạng của chị, hại chị mất tài khoản đã dùng lâu năm.”
Chốn Đô Thành Ồn Ã:
“…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bắt đầu từ hôm nay, Tạ Tuyên chính là mẫu hình lý tưởng của tui.
Cô được đưa lên Weibo của một blogger có mấy triệu lượt theo dõi, tấm ảnh được đăng là ảnh chụp lại bài rút thưởng của cô, còn blogger viết đại khái là: Bùi Nhất tuyên bố giải nghệ khiến fans chấn động, một bộ phận lớn fan cứng tức giận rời fandom.
Ừm, cô hiểu. Nếu đổi lại là cô tình cờ phát hiện tài khoản phụ của bạn diễn nam nào đó, cô cũng sẽ không tùy tiện xông lên nói với anh ta là cô đã phát hiện ra tài khoản phụ của anh ta, sẽ bối rối lắm. Nhưng nếu như vậy: “Sao bây giờ cậu lại nói?!”
“Nhưng em nghĩ em không giấu chị được.” Thiếu niên thẳng thắn thừa nhận, “Bố em dạy giữa vợ chồng với nhau không nên giấu giếm những chuyện tổn hại đến lòng tự trọng vì rất dễ phá vỡ hạnh phúc gia đình.”
Chốn Đô Thành Ồn Ã:
“Tại chị tỏ tình với em mà.” Thiếu niên dựa vào sofa xem đá bóng, trên màn hình, hai đội đang giằng co, cậu nhướn mày, đổi bên nghe điện thoại, tư thế cà lơ phất phơ, vẻ mặt cực kỳ bình thản, giọng nói lại hết sức vô tội: “Chị nói em rất đẹp trai, rất ngầu, rất sùng bái em, cảm thấy em cực kỳ lương thiện, cực kỳ có trách nhiệm, là người đàn ông…”
“Chị Mạn Thiến, em không gấp, chị cũng đừng gấp, từ từ nói.”
Chọn ngẫu nhiên ba mươi bảy người bình luận để tặng quà.
Lâm Mạn Thiến bỗng rơi vào trầm tư. Ba giây sau, để chứng minh trong sạch, cô trả lời:
Cô đã bảo mà! Sao Bùi Nhất lại quan tâm mấy chuyện đó chứ! Có lẽ hôm đó cô uống trà sữa đến lú người nên mới không nghi ngờ gì. Quả nhiên đôi khi vẫn nên nghe lời chuyên gia trên ti vi, uống trà sữa có thể ảnh hưởng tới sự phát triển của trí não, kém thông minh, giảm độ phán đoán và lòng cảnh giác.
Hai tiếng sau công bố kết quả. Cảm ơn.”
Thời điểm này, trên Weibo khắp nơi đều là thông báo giải nghệ và bài thanh minh của Bùi Nhất. Bảng hotsearch bùng nổ, toàn bộ chủ đề liên quan tới Bùi Nhất đều có lượt xem và chia sẻ khổng lồ, còn gấp bội so với các tin xấu lúc trước.
“Tôi biết tôi nói gì, cậu không cần lặp lại đâu, cảm ơn.” Lâm Mạn Thiến nói, “Mà tôi không có tỏ tình, tôi chỉ tán thưởng cậu nên mới khen ngợi cậu thôi. Chỉ là KHEN NGỢI thôi.” Cô cực kỳ nhấn mạnh hai chữ “khen ngợi”.
Chia tay hay không tạm thời chưa nói đến.
“Give away
“Cửu Vệ”
Đúng rồi.
Huống chi cậu ấy còn trẻ tuổi nhiều tiền [bắn tim] [bắn tim] [bắn tim]”
, từ ngữ không khác gì fangirl. Thảo nào, bảo sao hôm nọ cô vừa nói tới kiểu tóc của Bùi Nhất thì ngày hôm sau ra sân bay cậu đã từ tóc dài cạo thành đầu đinh, vừa nói trang phục sân bay của cậu thì hôm sau đến đoàn phim đã thấy cậu mặc cái áo thun có giá hơn một trăm ngàn. Mới nhỏ mà đã biết trêu hoa ghẹo nguyệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vì em không muốn làm phiền chị.” Giọng cậu rất nhẹ nhàng, trả lời như lẽ đương nhiên, “Nếu lúc đó em nói cho chị biết em đã biết tài khoản phụ của chị thì chị có còn dùng nó nữa không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
– …
“Em đây, chị nói đi.”
Ảnh được chế là ảnh quảng cáo nước hoa mặc sơ mi đen cười quyến rũ của tên họ Bùi.
“Chị Mạn Thiến, nếu chị khó chịu, vậy em kể chuyện vui cho chị nghe nhé. Em nghĩ tối nay Brazil sẽ thắng.”
“Ồ.” Bùi Nhất ngoan ngoãn đáp lại, sau đó nương theo lời của cô, nói: “Vì chị tán thưởng nên mới khen ngợi em, khiến em nghĩ nếu em không nói cho chị, để sau này chị phát hiện em đã biết tài khoản phụ của chị từ lâu thì hẳn là chị sẽ giận lắm.” Cậu dừng một chút, “Tuy hôm nay chị cũng rất giận nhưng nếu để sau này thì có thể chị sẽ giận đến mức chia tay em.”
“…”
Cô cô cô cô cô sắp điên đến nơi rồi sao mà không gấp được!
Thiếu niên cầm điện thoại, khẽ thở dài: “Chị nói phải, không có vợ chồng, hơn nữa em còn chưa theo đuổi được chị.” Đúng lúc này, trên màn hình, một cầu thủ ghi bàn, cả khán đài reo hò.
“Thím ngu vừa thôi! Bùi Nhất giải nghệ rồi kìa, mấy thứ này sắp tăng giá đó!”
Lâm Mạn Thiến nghe tiếng vả mặt đôm đốp. Cô nhìn hơn một trăm ngàn lượt theo dõi tài khoản phụ của mình, nghĩ có tìm tới cùng trời cuối đất cũng không thể nào tìm ra tài khoản phụ của Bùi Nhất, thậm chí cô còn chẳng biết Bùi Nhất có theo dõi cô hay không. Lâm Mạn Thiến hoàn toàn không nghĩ tới Bé Bướm Hướng Trăng Bạc vì xét theo giới tính thì không phù hợp với Bùi Nhất, mà cô tin chắc rằng cho dù có là tài khoản phụ thì Bùi Nhất cũng sẽ không giả gái.
Lâm Mạn Thiến một tay ôm ngực một tay cầm điện thoại, cứ “cậu” hồi lâu lưỡi mới bình thường trở lại, hét lên: “Cậu biết nick phụ của tôi??!”
Trên thế giới này sẽ có một chàng trai dù nghèo rớt mồng tơi vẫn đẹp nhức nách.
Hết chương 49
“Thím mới ngu í! Bùi Nhất giải nghệ nên mấy cái này mới mất giá đó!”
“Mình không phải vì tiền.”
“Mình chỉ rời fandom thôi.”
Tốt lắm. Hiện giờ không chỉ tài khoản chính mà đến cả tài khoản phụ cũng nổi tiếng vì Bùi Nhất. Thôi, cô về QQ chơi đây.
Lâm Mạn Thiến: …
Lâm Mạn Thiến: … Cậu mà nói tiếng nữa chắc tôi tức c·h·ế·t mất.
Edit: Sa
“Bùi Bùi Bùi Bùi Bùi…” Lâm Mạn Thiến rối như tơ vò, có rất nhiều điều muốn nói nhưng lưỡi như bị thắt lại, cứ lắp bắp không thôi.
Người qua đường Giáp nói thế này:
Có thể thấy để che giấu sự tổn thương lòng tự trọng, Lâm Mạn Thiến đã nói mà không lựa lời.
Kết quả là lúc cô quay về phòng sau khi uống xong ly sữa, đến cả hộp thư tài khoản phụ cũng bị kh*ng b*. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh phải đánh thắng người đàn ông này mới có tư cách làm chồng tôi.jpg
Lâm Mạn Thiến nghe mà vừa ngơ ngác vừa sốt ruột, nương theo lời của cậu cẩn thận nhớ lại hôm đóng máy, cô không nhớ có bị cậu đạp trúng chân hay không nhưng đúng là có chụp ảnh quán trà sữa, cũng đăng lên Weibo giới thiệu. Hôm đó Bùi Nhất rất kỳ lạ, đột nhiên hỏi cô thích bài hát gì, sau đó lại nói sang c·h·ó Ngao Tây Tạng, lý do là sợ thông tin trên baidu bị sửa sai.
Người qua đường Ất trả lời:
Hơn nữa vì ai cũng biết Lâm Mạn Thiến và Bùi Nhất thân thiết nên vô số người nhắn tin cho cô để hỏi han, nhưng Lâm Mạn Thiến không để ý tới hộp thư Weibo và Wechat đang nổ tung của mình. Cô nằm trên giường, lòng c·h·ế·t lặng, biện pháp điều chỉnh tâm trạng duy nhất mà cô nghĩ ra là: Đếm xem cô đã đăng tổng cộng bao nhiêu bài liên quan tới Bùi Nhất rồi rút thăm trúng thưởng.
Quà gồm:
Đáng sợ nhất là năm ngày trước còn đăng bài:
Bùi Nhất ném khăn lông qua một bên, tóc vừa gội xong vẫn còn hơi bù xù, nhưng như thế càng tôn lên gương mặt điển trai tràn đầy nhựa sống. Cậu nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng: “Nhưng em phải phòng ngừa chứ.”
Chương 49
“Sao cậu nghĩ sau này chắc chắn tôi sẽ phát hiện. Cậu thông minh quá mà, dư sức giấu tôi đúng không? Sao hôm nay lại tự khai? Biết đâu càng giấu lâu thì cậu nắm thóp được tôi thì sao?”
*
Bùi Nhất ngoan ngoãn thừa nhận: “Em biết.”
Có câu rất chí lý: Người có thể đánh bại Bùi Nhất trên bảng hotsearch chỉ có Bùi Nhất mà thôi.
Đàn ông nằm trên giường tôi phải lấy đây làm tiêu chuẩn.jpg
Sau khi cúp máy, Lâm Mạn Thiến mở tài khoản phụ của mình, gõ tìm “Bùi Nhất”. Có mười hai bài đăng liên quan tới Bùi Nhất, trong đó có tám bài là khen ngợi diễn xuất và ngoại hình của Bùi Nhất trong phim
– DVD “Núi Đao” có chữ ký của Bùi Nhất
Lâm Mạn Thiến nhớ lại trên tài khoản phụ mình đã đặt ra những mục tiêu gì, diss tiểu sinh ẻo lả nào, cùng với vô vàn ảnh chế, cổ họng đã nghẹn một ngụm máu, thều thào hỏi: “Vậy sao lúc đó cậu không nói cho tôi biết?”
– Giày chơi bóng rổ mẫu thiếu kế số lượng có hạn của Bùi Nhất.
Có ba mươi chín ảnh chế Bùi Nhất, trong đó bao gồm:
“Bùi Nhất!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ừm, ý của em là, phải biết lo xa.”
“…”
“Hồi đóng phim tình cờ nhìn thấy.” Thiếu niên vô cùng thẳng thắn, giọng rất vô tội, “Hôm đó chị đóng máy mua trà sữa cho em uống, em lướt mạng thì thấy chị đăng ảnh chụp quán trà sữa đúng quán chị mua, trong ảnh còn để lộ giày, trên giày có dấu giày khác. Em thấy quen quen vì hôm đó em bất cẩn đạp trúng chân chị cũng đúng chỗ đó, hơn nữa vì em là đại diện hãng giày, dưới đế giày có thiết kế riêng, mà dấu giày trên giày của chị lại là mẫu thiết kế đó, khi đó mẫu giày ấy vẫn chưa được tung ra thị trường, em sợ bị lộ bản thiết kế nên đã hỏi phía nhãn hàng…”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.