Tình Yêu Suốt Đời
Kỳ Lão Du
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20
“Xuống xe! Tôi không chở cô! Nhanh xuống xe”
“Xuỳ, có bị ngu hay không..”
Một giây sau, cửa xe bên phía tài xế truyền tới hai tiếng gõ, ngay sau đó Giản Đường liền nghe được một âm thanh lạnh lùng ngoài cửa xe “Vị tiên sinh này, xin ông mở cửa xe chỗ ghế phó ra”
Tài xế chán ghét nhìn một cái phía sau, đột nhiên im lặng, lời đến khoé miệng đều nuốt trở về. Người phụ nữ ngồi đó răng đang kẽo kẹt run rẩy, đem mình vây thành một cục, thật giống như làm vậy có thể né tránh được những người đó vậy.
Trong lòng tài xế đã chắc chắn người phụ nữ điên này chắc chắn đã đắc tội đại nhân vật có quyền có thế gì đó, đối với Giản Đường lại càng trở nên không khách khí, hắn không chút kiêng kị nào xua đuổi Giản Đường xuống xe, giọng nói thô bạo, Giản Đường không chịu xuống xe, cô gắt gao ôm lấy chỗ cầm tay ghế dựa, tài xế thấy thế liền động tác thô lỗ lôi cánh tay Giản Đường ra.
“Có thể, có thể có thể! Đương nhiên là có thể rồi” Tài xế thấy tiền liền sáng mắt trả lời, mở cửa chỗ ghế phó “Này, xuống xe đi”
Giọng Thẩm thấp rất dễ mê hoặc lòng người, làm cho bất kỳ người phụ nữ nào nghe xong cũng đều phải chịu cúi đầu, như mê như say.
Vặn chìa khoá, động cơ khởi động tiếng vang lên, chiếc xe taxi bắt đầu đi về phía trước, Giản Đường thấy vậy đang muốn thở phào nhẹ nhõm một hơi…
Tài xế muốn giễu cợt đôi câu, bên cửa xe Giản Đường liền bị người bên ngoài gõ một cái “Giản tiểu thư, mời ngài xuống xe” Sắc mặt Giản Đường trắng bệch, cô đem đầu của mình chôn sâu vào trong người hơn, làm bộ như không nghe thấy gì cả.
Bỗng nhiên…
Ầm một tiếng dồn dập, âm thanh xe taxi trượt trên đất từ ngoài truyền vào, sau đó tài xế bên người Giản Đường chửi một tiếng “Thật con mẹ nó gặp quỷ, hôm nay không có chuyện gì thuận lợi. Uy, những người này là đến tìm cô à? Cô trộm hay làm gì người ta mà bị truy đuổi như vậy?”
Nhưng thanh âm nay vào trong lỗ tai của Giản Đường lại giống như diêm vương đang đòi mạng.Cô không muốn đi qua đó, một chút cũng không muốn, nhưng cô không dám, chân phảng phất như tự có ý thức xuống xe, Giản Đường hành động chậm chạp đi đến chỗ người đàn ông dưới đèn đường.
Chương 20
“Xuống xe” Ở sau lưng Giản Đường, một âm thành lạnh lùng nhàn nhạt vang lên. Âm thanh quen thuộc khiến cho sống lưng Giản Đường cứng đờ trong nháy mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người đàn ông kia đứng ở bên ngoài cửa xe cách hai ba thước, dưới đèn đường, giữa ngón tay hắn đốt một điếu thuốc, hít một hơi khói thuốc lượn lờ, nửa che nửa ra dung nhan hoàn mỹ như được điêu khắc.
Ầm một tiếng, theo thanh âm vang lên, cửa kính chỗ ghế ghế tài xế vỡ thành từng mảnh.Một màn bất thình lình này không chỉ doạ Giản Đường, cũng hù doạ luôn tài xế đang ngồi ở ghế lái.
Không, đừng quay đầu lại, chỉ cần không quay đầu lại là không sao… Là ảo giác, nghe nhầm thôi.
Vì vậy, nhịn đi sợ hãi, cô chậm rãi xoay người.
Giản Đường ôm phần dựa lưng của ghế, liều mạng lắc đầu… Không! Đừng! Đừng đuổi tôi xuống xe.. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tôi tôi tôi phải báo cảnh sát, không có pháp luật..” Sao?
Giọng nói rất máy móc, không mang theo một tia cảm tình nào, dùng chữ xin nhưng thái độ rất cương quyết… Thuộc hạ của Thẩm Tư Cương tất cả đều học theo hắn.
Người đàn ông chân mày đẹp mắt nhíu một cái, tầm mắt rơi trên đùi Giản Đường lướt qua một cái, sau đó tầm mắt một lần nữa rơi vào trên mặt Giản Đường, cười nhạt đầy trào phúng “Có ý nghĩa gì sao? Sấm rền gió cuốn cũng không sợ Giản đại tiểu thư hôm nay chỉ biết lề mề kéo dài thời gian thôi sao? Ha” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đừng để cho tôi nói lần thứ hai. Giản Đường, cô biết chọc giận tôi sẽ có kết quả thê thảm như thế nào mà” Thanh âm ở sau lưng càng không có tính người.
Chương 20:
Dưới ánh đèn lờ mờ, Giản Đường không thấy rõ vẻ mặt Thẩm Tư Cương, đối phương đứng ở dưới đèn đường, đưa tay ngoắc ngoắc phía cô “Tới đây” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một chồng tiền mới tinh được đập lên người của tài xế, liếc mắt nhìn ướt chừng có tầm mười ngàn tệ, ngoài cửa xe hộ vệ mặc đồ đen mặt lạnh hỏi “Bây giờ có thể mở cửa xe chưa?”
Mặt Giản Đường nháy mắt mất hết huyết sắc… Biết! Dĩ nhiên biết! Cô làm sao có thể không biết được? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giản Đường kích động hướng về phía tài xế kêu lên “Đừng mở cửa xe, tôi cho ông tiền…”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.