Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1729-1730
"Vậy bếp này giao lại cho hai người nhé, chị ra ngoài trước." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bùi Sam Sam gật gù:
"Sao… sao thế?"
"Hiểu rồi."
Chưa kịp nói xong, cô đã bị Nguyễn Thầm kéo đến ghế sofa ngồi xuống.
Cô vừa quay đầu, cảm giác trước mắt tối lại.
Đang lúc cô say sưa nhìn, Daniel bất ngờ ghé lại gần:
Bùi Sam Sam đáp:
Bộ phim mới còn đang đàm phán, có lẽ một thời gian nữa mới bắt đầu quay.
"Nguyễn Tinh Vãn mang thai rồi?"
Sau khi mua đồ xong, vừa lúc Bùi Sam Sam định lấy túi thì Trần Bắc bước tới:
Bùi Sam Sam nhìn ra sau lưng cô:
Bùi Sam Sam:
Nguyễn Tinh Vãn nghĩ ngoài món ăn đang nấu trên bếp, mọi thứ khác đã gần xong, nên cũng để mặc cậu làm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chị ngồi nghỉ đi, phần còn lại để em làm."
Hai người cùng chen vào bếp, đứng hai bên Nguyễn Tinh Vãn.
Rất nhanh sau đó, Nguyễn Thầm quay người bước vào bếp.
Hứa Loan "à" một tiếng:
Nguyễn Thầm nghiêng đầu nhìn cô, không nói gì.
"Thôi nào, chúng ta đừng làm tổn thương nhau nữa."
Nhưng không sao, cô có thể tự tưởng tượng!
"Không có gì đâu, cậu ra ngoài ngồi đi."
Nguyễn Tinh Vãn nói:
Nguyễn Tinh Vãn cười nói:
"Không đợi được nữa, bảo cậu ấy đến ngay, việc điều trị giao cho bác sĩ khác."
"…"
Daniel nhìn quanh, hỏi:
Hứa Loan:
Hứa Loan cũng đi theo vào bếp:
"Mình cũng thế, lần nào cũng chỉ mang mỗi cái miệng đến ăn."
Giang Thượng Hàn hỏi:
Hứa Loan, đang bày đồ ăn, nghe vậy chỉ im lặng:
Trong bếp, Bùi Sam Sam đang rửa bát, quay lại thấy Nguyễn Thầm, liền trêu chọc đầy ẩn ý:
"Daniel chẳng phải lần nào cũng mang rượu tới sao?"
"Có gì mình có thể giúp được không?"
Khi Nguyễn Thầm và Daniel đến, bữa tối gần như cũng đã chuẩn bị xong.
Buổi tối, Nguyễn Tinh Vãn và Bùi Sam Sam về khá sớm. Khi đi siêu thị, Bùi Sam Sam cầm một ít quả mơ xanh:
Cô giật mình ngả người ra sau, suýt nữa ngã khỏi sofa.
Tóm lại là chưa đi đến bước cuối cùng.
Nguyễn Tinh Vãn nói:
Hứa Loan nói:
Chu Từ Thâm:
"Không đợi Chu tổng sao?"
"Cảm ơn cậu."
"Không, cố vấn gọi em lên văn phòng, nói vài chuyện."
"Để lát nữa rồi tính, giờ làm xong cái này đã…"
"Thực ra cậu không cần cảm thấy ngại, Tiểu Thầm còn là em trai ruột của Tinh Tinh mà." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bùi Sam Sam nói:
"Chị cứ tưởng sao mà em về muộn thế."
Cùng lắm chỉ là hôn nhau hoặc ôm nhau…
Nguyễn Tinh Vãn nói:
Giang Thượng Hàn nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tiểu Thầm vẫn chưa đến à?"
"Vậy để em đưa chị về nhé?"
"Tiểu Thầm đến rồi à."
Thực ra Nguyễn Tinh Vãn muốn nói rằng, cứ để đồ ăn trước mặt thì không nhịn được mà ăn, nhưng sợ nói ra Bùi Sam Sam sẽ không cho cô mua nữa, nên đành nuốt những lời đó lại.
"Được, cảm ơn anh nhé."
Hứa Loan bưng một cái đĩa, định bước ra ngoài, giọng nhỏ xíu:
"Hôm nay em tan học muộn thế?"
Đáng tiếc là, cô chỉ thấy Nguyễn Thầm cúi người lại gần, còn những gì xảy ra sau đó bị cửa che khuất.
Hứa Loan nói:
"Em ấy… Em ấy chắc vẫn chưa tan học, mình đến thẳng đây luôn."
Thời gian gần đây, Nguyễn Thầm thỉnh thoảng lại qua đêm ở chỗ cô, nhưng ngoại trừ một lần cách đây một tháng, giữa họ chưa có hành động nào quá mức.
"Ừ."
Anh nói:
"Vậy vào trước đi."
"Không cần, bếp còn món nữa đang nấu mà, ơ..."
Tư thế này có thể nói là vô cùng ám muội.
Nguyễn Thầm chống một tay lên bàn, nghiêng người nhìn cô:
Hứa Loan nhìn ra ngoài trời đã tối:
Chuyện ngày hôm qua, dù Hứa Loan không nói rõ với cậu, nhưng Nguyễn Thầm biết cô sáng qua đã đến studio để quay chụp.
Bùi Sam Sam ban đầu lấy bảy tám túi, lại đặt bớt mấy túi về:
Đầu dây bên kia, giọng của Giang Thượng Hàn truyền đến:
Bùi Sam Sam bỏ thêm kha khá đồ ăn vặt vào xe đẩy:
Hứa Loan:
"Hai người đi rửa tay trước đi, năm phút nữa là có thể ăn cơm rồi."
Tối nay, Nguyễn Tinh Vãn lại mời cậu ăn tối, cậu cũng đoán được phần nào.
Nguyễn Tinh Vãn quay đầu nói:
Nguyễn Tinh Vãn bước ra từ bếp:
"Mình có một người bạn bán sữa bột dinh dưỡng, nhiều người nổi tiếng trong giới mang thai đều mua ở chỗ cô ấy. Mình mang đến cho cậu mấy hộp, cậu uống thử xem, nếu tốt lần sau mình lại mang thêm."
"Không được đâu. Nếu để Chu tổng nhà cậu biết cậu đang mang thai mà còn nấu cơm cho chúng mình, trong khi mình ngồi chơi ngoài kia, anh ấy không dùng ánh mắt sắc bén đó g.i.ế.c c.h.ế.t mình mới lạ."
Bùi Sam Sam cảm thán:
Bên ngoài, Bùi Sam Sam vừa nói chuyện với Nguyễn Tinh Vãn, vừa nghiêng đầu nhìn vào bếp, cả người đầy phấn khích, suýt nhảy cẫng lên.
Nguyễn Thầm nói:
"Không cần, hôm nay anh ấy về muộn."
Cô cúi đầu, mặt bỗng nhiên đỏ bừng.
"Cũng đúng, giờ còn quá nhỏ, chưa hình thành gì mà."
Chương 1730
…
Bùi Sam Sam nói:
"Tinh Tinh, lấy thêm cái này nhé?"
Daniel thuận tay giữ lấy cánh tay cô, cơ thể cũng nghiêng sát hơn, mũi anh nhẹ nhàng lướt qua trán cô.
Ngoài kia, tiếng nói chuyện của Nguyễn Tinh Vãn và mọi người vẫn vang lên, còn hai người họ ở trong này làm chuyện thế này…
"Em đang nhìn gì vậy?"
Nguyễn Thầm nói:
Mặt Hứa Loan lập tức đỏ ửng, đỏ đến tận cổ. Cô trừng nhẹ cậu một cái.
"Không, chị tự lái xe đến."
Bùi Sam Sam khoác vai cô:
"Không biết nữa. Lần trước mang thai, mình cũng không đặc biệt thích đồ chua."
Phương án và quy trình điều trị đã được cải thiện và hoàn thiện nhiều lần, bây giờ dù Giang Nguyên rời đi cũng không ảnh hưởng nhiều.
"…"
Hứa Loan bật cười:
Nguyễn Tinh Vãn nói:
"Để Giang Nguyên đến đây, trong vòng ba ngày."
Buổi chiều, sau khi rời studio, Nguyễn Tinh Vãn đã gọi điện cho Chu Từ Thâm, nói về việc mời mọi người đến ăn tối.
"…"
Nhìn thấy họ ở bên nhau, cô cảm giác như cặp đôi mà mình "đẩy thuyền" cuối cùng cũng thành hiện thực!
Trong khoảng hai giây, Nguyễn Thầm khẽ cắn vào cánh môi cô, rồi nhanh chóng lùi ra.
Chương 1729-1730
Gần đây, ngoài những lịch trình đã sắp xếp từ trước, cô không có việc gì nhiều.
"Mình qua đây ăn cơm không biết bao nhiêu lần rồi, lần nào cũng tay không mà đến."
"Ê Tinh Tinh, cậu nói xem lần này cậu thích ăn đồ chua như vậy, có phải đang mang thai con trai không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bùi Sam Sam:
Nguyễn Tinh Vãn rót cho mỗi người một ly nước:
Chu Từ Thâm tối nay có mấy cuộc họp, không thể về được.
Đang nói chuyện, chuông cửa vang lên. Bùi Sam Sam chạy ra mở cửa, là Hứa Loan đến.
Cô im lặng một lát, rồi nói:
Nguyễn Thầm đáp một tiếng, rồi chuẩn bị gia vị.
"Vậy ăn ít thôi, lúc nào buồn nôn thì hẵng ăn."
Cảm nhận được ánh mắt của cậu, Hứa Loan ngẩng đầu lên, lại nhanh chóng tránh ánh mắt cậu:
Nguyễn Thầm bước tới, nhận lấy ly nước từ tay cô:
"Để mình làm là được rồi, cậu ra ngoài ngồi đi."
Về đến nhà, Nguyễn Tinh Vãn vào bếp, Bùi Sam Sam cũng lập tức đi theo, giúp cô rửa rau.
"Nay chị phải tài xế đưa đến không?"
"…"
"…"
"Cô Bùi, để tôi làm cho."
Bùi Sam Sam nói:
"Vào bếp giúp một tay thôi."
"Bên này vẫn chưa hoàn thành điều trị."
"Lấy một ít thôi, mấy ngày nay mình ăn hơi nhiều rồi, cứ thấy răng ê ê."
Hứa Loan ho khẽ, ánh mắt tránh né, lúng túng nói:
Khóe miệng Nguyễn Thầm hơi nhếch lên, nhận lấy cái đĩa từ tay cô rồi bước ra khỏi bếp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.