Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Rời đi Thủy tộc tinh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Rời đi Thủy tộc tinh


“……” Diêu Tư tỏ vẻ không muốn nói chuyện.

“Các người đã kết hôn?” Hề Cẩm xem xét Mộ Huyền sắc mặt không tốt hỏi.

“Tiểu thư mỹ lệ, không cần lo lắng.” Hề Cẩm cho rằng cô bị tình cảnh hiện tại dọa tới, vội vàng đem cô che ở phía sau, “Đội cảnh vệ Thủy tộc lập tức sẽ xuất động, tuy rằng không biết người này tới làm gì, nhưng ta sẽ bảo hộ em, sẽ không có việc gì.”

Ngượng ngùng, tôi hiện tại liền muốn đánh anh.

Má ơi! Hóa ra cho rằng hai vị Điện hạ kiếm được mang về một vị đại mỹ nhân, không nghĩ tới thế nhưng là Huyết tộc, khó trách dị năng người nọ kh*ng b* như vậy. Cùng Huyết tộc đoạt lão bà, chỉ tưởng tượng thôi cũng muốn mạng rồi! Không đúng…… Còn có khả năng là sẽ bị diệt tộc.

Vây coi Lục Trình: “……”

“Hẹn gặp lại!” Diêu Tư cũng phất phất tay, lúc này mới đi vào phi thuyền.

Một phút sau…

“Không sao tiểu tỷ tỷ!” Hề Diệp tiến lên một bước, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng nhìn cô, “Dù cho cô đã kết hôn, Hề Diệp cũng nguyện ý cùng cô ở bên nhau, ta không ngại.”

Cố tình Quản cá chép bên cạnh còn vẻ mặt tán thành gật gật đầu, “Ai, tiểu thư mỹ lệ giống ngư ngài, dù nhiều mấy cái lam nhan tri kỉ, cũng là bình thường.”

“Cái gì?” Hề Cẩm sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc quay đầu lại, “Em cư nhiên nhận thức…… Người xấu xí như vậy!”

Cô nhịn không được chưa từ bỏ ý định quay đầu nhìn về phía Lục Trình đang mở ra phi thuyền.

“Không cần, chúng ta và bằng hữu cùng nhau tới.” Diêu Tư nhớ tới một chuyện, trực tiếp quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, “Lục Trình, trở về cũng tiếp tục ngồi phi thuyền của anh, anh không ngại chứ?”

Thủy tộc tinh thật đáng sợ, cô phải về Hồng Tinh.

“Tiểu tỷ tỷ hẹn gặp lại!” Mắt thấy cửa thuyền phải đóng lại, tiểu nhân ngư nhịn không được chạy về phía trước hai bước, phất phất tay.

“Ách……” Xấu xí chỗ nào, xin không cần dùng thẩm mỹ của các người tới đả kϊƈɦ ta.

“Tiểu tỷ tỷ cô nói cái gì vậy?” Vẻ mặt tiểu nhân ngư nghi hoặc, “Cô rõ ràng là, xinh đẹp nhất ta từng thấy…… Ngô ngô.”

Hiện trường nháy mắt an tĩnh.

Hề Diệp & Hề Cẩm & Quản cá chép: “…”

“Ta là Huyết tộc!”

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Cô tay mắt lanh lẹ một phen bưng kín miệng hắn, cảm giác một thùng nước đá từ đầu xối xuống dưới, đừng nói ra, ta có thể làm như không nghe thấy.

Mộ Huyền: “……”

“Đến đây đi, tiểu tỷ tỷ, chúng ta tiếp tục đăng ký đi?”

“……”

“Tất nhiên em gái, em chính là ân nhân cứu mạng của anh, vô luận chuyện gì, chỉ cần anh biết, nhất định nói cho em!”

Mộ Huyền lúc này mới đem tầm mắt chuyển qua trêи người mấy người trước mắt, lập tức hàn khí bốn phía, ngay cả dưới chân cũng bắt đầu ‘răng rắc răng rắc’ kết băng, cơ hồ là trong giây lát, ở địa phương phạm vi mấy chục mét, toàn bộ phủ lên một tầng hàn băng, cả Sở đăng ký phía sau cũng nháy mắt biến thành một cái phòng băng.

), lại làm trong lòng cô mạc danh có chút nghẹn muốn c·h·ế·t. Mấu chốt là cô là hoa tươi, Mộ Huyền là cứt trâu. Nhưng trình độ thẩm mỹ của nhân ngư…… Một lời khó nói hết. Cho nên chính xác mà nói, cứt trâu kỳ thật là……

Ê ê! Đầu óc các người không có vấn đề chứ. Con nít không hiểu thì thôi, người lớn như ngươi xem náo nhiệt cái gì?

Diêu Tư trực tiếp tiến lên hai bước, ngẩng đầu về phía người ở không trung đang tìm người phất phất tay, “Em ở chỗ này!”

“Anh cảm thấy…… Ta lớn lên thế nào?”

Tâm thật đau!

“Ta nghĩ, hắn là tới tìm ta.” Diêu Tư giơ tay lên.

Chỉ hy vọng hai vị tổ tông đem việc này quên đi.

Chính là đám dị tộc này, bắt đi con non nhà mình!

Biết chân tướng, Diêu Tư nước mắt rơi xuống, tâm thực đau.

“……”

Nói xong vèo một cái liền lẻn đến sau lưng cô, như là sợ người khác đi ra cản người vậy.

Quản cá chép: “Thì ra là Huyết tộc tiểu thư tôn quý, không biết ngài đã chọn tốt chuyến bay rồi sao? Nếu chưa có, chúng ta sẽ an bài, là vé miễn phí nga.”

“Sao có thể!” Ba người cá đều là vẻ mặt không thể tin, quay đầu tràn đầy ghét bỏ liếc mắt nhìn Mộ Huyền một cái, toàn bộ thân thể đều đang truyền lại tín hiệu: Người này dẫm đến vận cứt c·h·ó gì mới cưới được mỹ tân nương như vậy.

“Phải nha, vì em, chúng ta sẽ chung sống hoà bình!”

*nguyên văn đấy ạ

Hề Cẩm cùng Quản cá chép bị hàn băng bốn phía đột nhiên xuất hiện làm hoảng sợ, theo bản năng đều lui một bước. Tiểu nhân ngư Hề Diệp cũng bị dọa tới rồi, vảy dưới đầu cá đều trắng một vòng, lại còn không quên sốt ruột hướng cô duỗi tay, “Tiểu tỷ tỷ, người này vừa xấu xí vừa đáng sợ, khẳng định là cái người xấu, cô mau tới đây nha!”

“Tôi đã liên hệ cảng ly cảnh rồi.” Quản cá chép chỉ vào quang não, một bộ dạng chuyện gì cũng chưa phát sinh, không hổ là nhân viên công vụ Thủy tộc, nếu chân không phải đang run giống như lá rụng trong gió mà nói.

Ba nhân ngư một đường khách khí có lễ đem bọn họ đưa đến cảng ly cảnh, còn lâm thời miễn phí cho phi thuyền của Lục Trình một chuyến bảo dưỡng, đem bọn họ đưa vào phi thuyền. Trừ bỏ Hề Diệp tâm tính trẻ con còn vẻ mặt không tình nguyện thỉnh thoảng dùng ánh mắt đáng thương vô cùng nhìn cô ra, Hề Cẩm cùng Quản cá chép thái độ kia kêu một cái thân thiện, tươi cười kia kêu một cái sáng lạn, đều thiếu chút nữa muốn đem toàn bộ tài sản lấy ra tới đưa cho bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thái độ này cũng đổi quá nhanh đi! Sớm biết rằng chiêu này dùng được, liền nói sớm một chút.

Sắc mặt Mộ Huyền tối sầm, mắt thấy gân xanh ở trán sắp phải nổ, Diêu Tư hít sâu một hơi, lúc này mới lớn tiếng nói.

“Hai vị yêu cầu ngồi chuyến bay hai giờ sau rời đi không?”

“Kia…… Hắn là tới tìm ta.” Diêu Tư giải thích nói, “Cho nên ta mới nói, ta không thể lưu lại nơi này.”

Cơ hồ là nháy mắt, Mộ Huyền liền xuất hiện ở bên người cô, bên hông căng thẳng, đã bị hắn ôm tới trong lòng ngực. Dùng sức ôm ôm, mới buông ra khẩn trương nhìn cô từ trêи xuống dưới một lần, “Không có việc gì chứ?”

Mộ Huyền ở cửa ngừng một chút, quay đầu nhìn lướt qua Thủy tộc tinh, là người cuối cùng đi vào phi thuyền. Tuy rằng con non tỏ vẻ đây là hiểu lầm, cũng không xảy ra chuyện gì không muốn so đo, nhưng hắn cảm thấy Thủy tộc cũng nên dọn nhà.

“Ách…… Em gái, anh nói thật, em sẽ không đánh anh?”

Hết chương 142.

Diêu Tư: “……”

Bình thường cái rắm a! Không cần nói bậy, đừng đem tam quan cùng thẩm mỹ cùng nhau vứt đi a!

Lục Trình sửng sốt, nhất thời cao hứng đến nhảy lên, điên cuồng gật đầu, “Không ngại, đương nhiên không ngại. Ta hoan nghênh muốn c·h·ế·t!” Em gái, em thật đủ nghĩa khí, “Đi đi đi, chúng ta lập tức xuất phát đi.”

Phi thuyền cuối cùng vẫn là rời đi Thủy tộc tinh, một là Diêu Tư đối với tinh cầu này hoàn toàn mất đi hứng thú, hai là trước khi đi ba nhân ngư trộm nhìn cô cùng Mộ Huyền một cái ý vị thâm trường, biểu tình phảng phất như một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu (

“Buông cô ấy ra, cổ là của ta!” Tiểu nhân ngư nóng nảy, thở phì phì chỉ vào Mộ Huyền lớn tiếng hô một câu. Vì sao tất cả mọi người đều muốn tới đoạt nàng dâu của hắn.

“Cái này……” Kết hôn trong trò chơi cũng coi như là kết hôn đi, vì làm đối phương hết hy vọng, cô trực tiếp gật đầu nói, “Không sai!”

Hề Cẩm: “Huyết tộc tiểu thư tôn quý, hành lý của ngài đã chuẩn bị tốt chưa? Cần đóng gói chút thổ đặc sản không? Tinh cầu chúng ta cá gì cũng có! Ngài là muốn thịt cá, tương cá hay là cá khô?”

Chương 142: Rời đi Thủy tộc tinh

“Không có.” Cô lắc lắc đầu.

“Người anh em, hỏi anh cái vấn đề, xin anh thành thật nói cho ta biết.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hề Diệp: “Tiểu tỷ tỷ đi thong thả, tiểu tỷ tỷ thuận buồm xuôi gió!”

- _-|||

Gì?

Loại tinh cầu rớt tiết tháo này, ai thích tới thì tới! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người ta vừa mở lại hố ‘Manh hệ đại lục’, có hứng thú nhớ ghé qua ủng hộ nha các tình yêu ~ ^3^ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

*********************

“Không sai!” Hề Diệp này vừa mở miệng, Hề Cẩm dường như cũng kịp phản ứng lại, vẻ mặt thâm tình nhìn cô, “Ngay cả người lớn lên như vậy…… Em, em cũng có thể tiếp thu được, cũng xin thu nhận ta đi, chỉ cần có thể cùng em ở bên nhau, cho dù là tam…… Không phải, dù là tiểu tứ, ta cũng nguyện ý.”

Xin đem cái từ xấu này thu hồi đi, cảm ơn!

“Tiểu thư, cô liền theo hai vị Điện hạ, lưu lại đi?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Từ từ!” Diêu Tư cả kinh, vội vàng giữ chặt Mộ Huyền đang muốn cuồng hóa, bình tĩnh bình tĩnh, “Đây là hiểu lầm.”

Tiếng nói vừa dứt, cô rõ ràng cảm giác được người bên cạnh hơi khựng lại, chỉ là tay đang ôm trêи eo cô lại không dấu vết nắm thật chặt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Rời đi Thủy tộc tinh