Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền Học
Nhu Nạo Khinh Mạn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 136: Chương 136
Oanh Oanh lập tức hiểu ra:
Trong mắt cậu, người trong nhà không cần giấu giếm nhau bất cứ chuyện gì. Nếu có điều gì chưa rõ, cứ thẳng thắn nói ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ừm, tối qua Dư Hồng Vân đến tìm em."
"Vậy chị định mở cửa hàng gì? Bây giờ làm ăn rất khó khăn..."
Oanh Oanh cũng cảm thấy vậy. Cô có lợi thế lớn nhất là linh khí dồi dào. Linh khí có thể nuôi dưỡng vạn vật, nên mở tiệm dưỡng sinh chắc chắn không thành vấn đề. Chỉ cần có nguồn thu nhập ổn định, gia đình sẽ bớt gánh nặng đi rất nhiều.
"Hôm trước chị đi dạo, thấy có người chuyển nhượng tiệm dưỡng sinh. Chị muốn mua lại để tiếp tục kinh doanh."
"Còn nữa, đừng tin lời Dư Hồng Vân. Cơ thể của mẹ dù là Đông y hay Tây y cũng không thể cứu chữa được nữa, chỉ có thể dựa vào bùa hộ mệnh để giữ vững tinh thần, bồi bổ cơ thể. Đợi sau này chị tìm được thiên tài địa bảo, nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho mẹ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu im lặng một lúc rồi hỏi:
Oanh Oanh không chần chừ, đáp ngay:
Giúp đỡ gì mà được trả công sáu mươi vạn? Còn thiên tài địa bảo gì nữa...
Cô cười cười:
"Bà ta còn nói trên người chị có sáu mươi vạn."
Thi Việt gật đầu, trầm giọng:
Chương 136: Chương 136
Cậu dừng một chút rồi nhìn thẳng vào chị gái:
Phong Tranh từng nói: "Tiền của phụ nữ là dễ kiếm nhất." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bà ta muốn thuyết phục em hiến thận đúng không? Sau đó hứa sẽ tìm bác sĩ tốt nhất chữa bệnh cho mẹ?"
Oanh Oanh liếc nhìn Thi Việt, khẽ cười:
Nhất là phụ nữ, ai cũng quan tâm đến nhan sắc và sức khỏe. Dưỡng sinh làm đẹp không chỉ giúp họ khỏe mạnh mà còn khiến họ trẻ trung hơn.
Tiệm dưỡng sinh, đúng như tên gọi, là nơi giúp con người điều hòa sức khỏe. Ngày nay, rất nhiều người bị suy nhược, mất ngủ, sức đề kháng kém, cơ thể mệt mỏi, khí huyết không thông, dẫn đến tinh thần sa sút, sắc mặt kém, thậm chí nổi mụn, nám da.
Đợi Thi Li Uyển đi nghỉ ngơi, Thi Việt ra hiệu cho Oanh Oanh, hai chị em cùng ra ngoài đi dạo. Trong khu chung cư có một rừng tre nhỏ, không khí yên tĩnh, gió nhẹ thoảng qua mang theo hương tre thanh mát.
Oanh Oanh nhẹ giọng trấn an:
Nhưng Thi Việt lại không mấy lạc quan.
Thi Việt gật đầu:
"Số tiền đó cũng không đủ để chữa bệnh, nên chị muốn dùng để làm ăn. Chị đã suy nghĩ gần xong rồi, mấy hôm nữa sẽ đi tìm mặt bằng."
"Việt Việt, em có chuyện gì muốn nói với chị đúng không?"
Cậu không phải nghi ngờ chị mình tham lam hay lấy tiền của nhà họ Trần. Ngược lại, cậu biết rõ, khi Oanh Oanh rời khỏi đó, ngay cả quần áo cũng không mang theo, nói gì đến tiền bạc. Cậu chỉ lo lắng cho chị mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thi Việt nghe vậy, tuy đã quen với những lời "nói khoác" của chị mình, nhưng vẫn cảm thấy hơi khó diễn tả.
"Gần như vậy, nhưng em đã từ chối rồi. Em không tin bà ta."
"Việt Việt, đừng lo. Số tiền đó là trước đây chị giúp hai người, họ trả công cho chị." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.