Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 96

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96


Nữ quỷ nghe Mộc Tịch Vãn nói, giọng đầy thê lương:

Lúc này, nữ quỷ cảm nhận được cơn thịnh nộ của Mộc Tịch Vãn, cô ta không kìm được nữa, hai hàng huyết lệ tuôn rơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đinh Dĩ Nhàn và Nguyên Chính dù sợ hãi nhưng vẫn cố gắng chìa tay về phía Mộc Cảnh Vũ, định kéo hắn ra. Nhưng Cảnh Vũ thấy ý đồ của họ, liền lên tiếng ngăn lại:

Ngay lúc đó, một giọng nói trầm ổn, lạnh như băng vang lên. Mộc Tịch Vãn xuất hiện, ánh mắt cô trở nên lạnh lùng đến đáng sợ khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Chương 96 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cảnh Vũ biết, nếu họ lại gần, không khác dâng mạng. Hắn phải tìm cách cầm cự.

Bỗng, Cảnh Vũ cảm thấy tiếng "tách tách" trên người mình nhỏ dần. Cùng lúc đó, nữ quỷ trong hồ phát ra một tràng cười đắc ý, tiếng cười rợn người vang vọng khắp không gian:

Mộc Cảnh Vũ muốn chạy trốn, nhưng những sợi tóc khác lại vây kín lối đi. Dù chúng liên tục bị luồng linh khí trên người hắn đẩy lùi, chúng vẫn ngày càng nhiều, ngày càng dài, quấn chặt lấy hắn.

【Tôi có cảm giác như đây không phải show thực tế, mà là đang xem phim. Đạo diễn ơi, đây là hiệu ứng kỹ xảo đúng không?】

"Tôi cũng không muốn làm hại người khác! Nhưng tôi không thể rời khỏi đây! Tôi muốn rời khỏi nơi này, tôi muốn đi tìm kẻ đã làm tổn thương tôi để báo thù!"

Nữ quỷ không kịp tránh, lập tức hiểu ra rằng mình đã gặp phải ai. Không còn vẻ kiêu ngạo ban nãy, cô ta vừa lẩn tránh những tia chớp c·h·ế·t chóc, vừa van xin:

Nhưng vô ích. Dù cô ta có chạy trốn hay lẩn tránh thế nào, những tia sét vẫn cứ giáng xuống, chính xác không sai một li. Sau khi tất cả lôi điện ngừng lại, linh hồn nữ quỷ đã mỏng đi trông thấy. Mái tóc dài lủng lẳng đầy oán khí đã bị đốt cháy, chỉ còn lại một mái tóc ngắn rũ rượi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

【Lúc nãy ai nói Mộc Tịch Vãn chỉ là mèo mù vớ phải chuột c·h·ế·t, ra đây mà xem! Mau ra đây!!】

【Ô ô ô, nam thần cẩn thận!】

"Tại sao? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Những người đó đáng thương, còn tôi thì không sao? Tôi không vô tội sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa dứt lời, Mộc Tịch Vãn ném lá bùa về phía nữ quỷ. Cùng lúc đó, trên không trung, sấm chớp ầm ầm vang dội, một tia chớp vàng rực rạch ngang trời, bổ thẳng xuống người nữ quỷ trong hồ.

Sau khi cô ta làm hại vài người, dân làng đã biết hồ nước này có ma, nên gần hai năm nay không còn ai đến đây nữa. Cho đến hôm nay, bỗng nhiên có nhiều người xuất hiện. Cô ta vô cùng mừng rỡ, cảm thấy chỉ cần hại c·h·ế·t ba người này, cô sẽ có thể rời đi. Nhưng không ngờ, lại có một đại sư ở đây.

Cùng lúc đó, các fan của Phạm Yến Minh cũng sững sờ. Một số người lặng lẽ hủy theo dõi, rời khỏi kênh livestream của hắn ta để chuyển sang kênh chung của chương trình. Một số người khác vẫn cố chấp cho rằng đó chỉ là bản năng sinh tồn, họ lao vào cuộc chiến bàn phím với fan của Mộc Cảnh Vũ.

【Trời ơi! Tịch Vãn đỉnh quá!】

Mộc Cảnh Vũ bị Phạm Yến Minh đẩy, chật vật lấy lại thăng bằng. Vừa ngẩng đầu, hắn đã thấy mái tóc đen của nữ quỷ vươn ra, cuốn lấy hai chân mình. May mắn thay, mỗi khi những sợi tóc đó chạm vào người hắn, một tiếng "tách tách" đầy điện như tia sét lại vang lên.

“Ngươi không thể dùng một người để phán xét tất cả đàn ông trên đời. Ngươi còn nhớ người cha yêu thương và các anh em của mình không? Đừng quên họ cũng là đàn ông. Trên thế giới này, bất kể là nam hay nữ, đều có người tốt và kẻ xấu.”

Đây là một lệ quỷ!

"Các người, đàn ông các người ... ĐỀU ĐÁNG C·H·Ế·T !"

Mộc Tịch Vãn đã nhìn thấy toàn bộ cuộc đời của nữ quỷ, cô thở dài:

Màn hình livestream lại một lần nữa bùng nổ:

Thấy mấy người muốn chạy, tất cả sợi tóc của nữ quỷ lập tức hóa thành những xúc tu đen, chuẩn bị cuốn lấy Phạm Yến Minh một lần nữa. Hắn ta hoảng loạn, rướn người về phía trước vài bước, thậm chí còn đầy Mộc Cảnh Vũ ra sau để tự bảo vệ mình.

"Đại nhân! Tôi biết lỗi rồi! Đại nhân, xin hãy tha cho tôi!"

【Cái tên Phạm Yến Minh này có ý gì vậy? Nam thần của tôi chạy đến cứu hắn, hắn không biết ơn đã đành, lại còn đẩy nam thần ra làm lá chắn cho mình!】

Mộc Tịch Vãn lạnh lùng nhìn nữ quỷ đã trở nên ngoan ngoãn, giọng nói đầy uy nghiêm:

Mấy người đứng trên bờ, không kìm được quay đầu nhìn lại. Cô ta mặc một bộ quần áo rách nát, đôi chân không chạm đất, nhưng mái tóc đen dài lại như những xúc tu vô tận, rũ xuống mặt nước, tạo cảm giác về một vực sâu không đáy.

Nữ quỷ bắt đầu nức nở kể lại câu chuyện của mình. Tên cô ta là Cảnh Tú Quyên. Mười năm trước, cô ta bị chồng mình làm hại rồi ném xác xuống hồ này. Lý do là vì cô ta phát hiện chồng ngoại tình. Hắn ta đòi ly hôn, nhưng cô ta không đồng ý vì không muốn con mình không có ba. Nhưng không ngờ, người chồng đầu gối tay ấp lại tàn nhẫn đến mức hại c·h·ế·t cô ta rồi ném xác xuống hồ.

Vừa nói dứt lời, cô ta phóng ra vô số sợi tóc đen đặc, như những con rắn độc, quấn chặt lấy Mộc Cảnh Vũ.

“Trong mấy năm qua, ngươi đã mang theo trên người biết bao nhiêu sinh mạng, dù khi c·h·ế·t ngươi là vô tội, nhưng những người bị ngươi hại c·h·ế·t thì sao? Họ không vô tội à?”

【Cẩm Ngư đại thần ơi, chạy nhanh đi!】 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Các người đừng tới! Cô ta tạm thời không làm gì được tôi đâu!”

"Đại sư! Những kẻ đàn ông đó, tất cả đều không phải thứ tốt, bọn họ đáng c·h·ế·t!"

Sau khi trở thành quỷ, Cảnh Tú Quyên không thể rời khỏi hồ. Ngày qua ngày, cô ta nghe những linh hồn lang thang khác nói rằng, chỉ cần trở thành lệ quỷ và có pháp lực thâm hậu, cô ta sẽ có thể rời khỏi đây. Thế nên, cô ta đã ở lại hồ nước này, chờ đợi những "con mồi" tự tìm đến.

Hành động này của Phạm Yến Minh lập tức khiến các fan của Mộc Cảnh Vũ bùng nổ:

【Phạm Yến Minh quá đáng thật! Chưa bao giờ thấy ai ích kỷ đến thế!】

Mộc Tịch Vãn rút ra một lá Ngũ Lôi Phù, niệm chú:

Nói đến đây, Cảnh Tú Quyên oán hận:

Nữ quỷ gào lên một tiếng chói tai, rút toàn bộ sợi tóc đen ngòm đang vây lấy Mộc Cảnh Vũ lại. Cảnh Vũ thấy thế, vội vã đỡ Phạm Yến Minh đứng dậy, sau đó quay sang giúp Nguyên Chính và Đinh Dĩ Nhàn. Đúng lúc Cảnh Vũ định kéo ba người rời đi, con nữ quỷ trong nước đã gào thét bay thẳng lên bờ.

"Điện công Lôi Mẫu, tốc hàng thần thông... Ta phụng sắc lệnh, định trảm lôi đình, oanh!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96