Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34


Mà cho dù có tìm được thì đã sao? Mình đã ở Mộc gia mười mấy năm rồi, không chỉ được phần lớn mọi người yêu quý, mà còn có cả những mối quan hệ trong giới hào môn. Cái người vừa được tìm về kia làm sao có thể quen biết nhiều người bằng mình được? Hơn nữa, hiện tại mình còn là một ngôi sao đang lên, có cả một lượng fan trung thành.

Mọi người đã quen nuông chiều Sở Uẩn Hề, nên càng không muốn thấy cô ta chịu một chút tủi thân nào.

“Đúng đó, Hề Hề, chị bị sao vậy?”

Dù Dạ Mặc Diễm có vẻ lạnh lùng với cô ta, nhưng tính cách của hắn vốn dĩ đã là băng lãnh, người lạ chớ gần. Sở Uẩn Hề ngược lại rất thích kiểu cao quý, lạnh nhạt ấy của Dạ Mặc Diễm.

Sở Uẩn Hề càng nghĩ càng tự tin. Kỳ thực, nguyên nhân lớn nhất khiến cô ta lo lắng Mộc Uẩn Nguyệt trở về chính là hôn ước giữa Mộc gia và Dạ gia.

“Ai nói thế! Hề Hề, đây là nhà của chị. Cho dù chị Nguyệt Nguyệt có về, chị vẫn là chị gái của bọn em. Trong lòng bọn em, chị quan trọng hơn chị Nguyệt Nguyệt nhiều !”

Đại tiểu thư duy nhất của Mộc gia phải là cô ta !

Những người khác cũng gật đầu đồng tình với Mộc Cảnh Hãn và Mộc Cảnh Hạo.

Cho nên, Mộc gia tuyệt đối không thể tìm được Mộc Uẩn Nguyệt.

Cả đám tiểu bối Mộc gia xúm lại, người một câu ta một câu an ủi Sở Uẩn Hề, giọng điệu đầy vẻ quan tâm.

Trở về phòng riêng, Sở Uẩn Hề nhớ lại khung cảnh vừa rồi, khóe môi không nén được mà nở một nụ cười lạnh lùng.

Mọi người thấy Sở Uẩn Hề như vậy đều đau lòng vô cùng. Tất cả những người trẻ tuổi trong nhà họ Mộc đều rất yêu quý cô ta. Thật ra, trong cả gia đình họ Mộc, chỉ có vợ chồng bác cả Mộc Hoành Đào và hắn Mộc Cảnh Trần là đối xử với Sở Uẩn Hề có phần lạnh nhạt. Còn lại, mọi người đều rất tốt với cô ta. Mộc gia không có con gái, Sở Uẩn Hề là cô gái duy nhất, nên đương nhiên được cưng chiều hơn tất cả.

“Ban đầu bà nội đưa chị về Mộc gia là vì Nguyệt Nguyệt bị thất lạc, để mọi người bớt đau lòng. Nếu... nếu Nguyệt Nguyệt thật sự được tìm về, thì chị cũng không có lý do gì để ở lại nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sở Uẩn Hề vẫn luôn thèm khát hôn ước này. Đó là Dạ gia đấy! Một gia tộc còn mạnh hơn cả Mộc gia. Cô ta nghĩ, chỉ cần Mộc Uẩn Nguyệt không về, thì hôn ước này rất có thể sẽ thuộc về mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chị lo người chị gái thất lạc kia sẽ đuổi chị đi sao? Em nói cho chị biết, chị ấy có về thì đã sao? Chị đã ở trong nhà này mười tám năm rồi, vị trí của chị không ai có thể lay chuyển được!”

Mộc Cảnh Hạo ngồi cạnh cũng hỏi theo:

Mà dù có tìm được đi chăng nữa, cô ta cũng tuyệt đối không cho phép Mộc Uẩn Nguyệt thay thế vị trí của mình.

“Đúng đó Hề Hề, yên tâm đi, chẳng ai có thể bắt nạt hay đuổi chị đi đâu. Có bọn em che chở, chị lo gì chứ!”

“Chị Hề Hề, sao chị không ăn cơm vậy?”

Vẻ mặt khác lạ của cô khiến mọi người chú ý. Người nhỏ nhất, Mộc Cảnh Hãn, tò mò hỏi:

Sau khi các vị trưởng bối dùng bữa sáng xong và rời đi, Sở Uẩn Hề nhìn những người còn lại. Cô cố tình làm ra vẻ buồn bã, ngồi thẫn thờ ở đó.

Mộc Cảnh Hãn thấy nước mắt Sở Uẩn Hề không ngừng rơi thì vội vàng lấy khăn giấy lau cho cô ta: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đúng vậy, cô ta đã thích Dạ Mặc Diễm từ rất lâu rồi, và vẫn luôn mơ mộng về cuộc sống sau khi cưới hắn. Chỉ cần nghĩ đến việc có thể đường đường chính chính đứng bên cạnh Dạ Mặc Diễm với tư cách là vợ hắn, tim cô lại đập dồn, mặt đỏ bừng không thể kiểm soát.

Ngay cả Mộc Cảnh Vũ, một người con khác của vợ chồng Mộc Hoành Đào, cũng đối xử với cô như em gái ruột. Hắn dường như dồn hết tình yêu thương dành cho em gái thất lạc vào Sở Uẩn Hề.

“Chị … chị không sao. Chỉ là chị nghĩ nếu con gái của bác cả được tìm thấy thì tốt quá. Khi đó, chị cũng có thể về lại nhà họ Sở. Chỉ là… chị rất không nỡ xa gia đình này, xa các em."

“Đúng vậy Hề Hề, chị là một phần của gia đình này. Dù ai có về thì chị vẫn luôn là chị gái của bọn em.” Mộc Cảnh Hạo cũng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mười tám năm ở Mộc gia, điều thành công nhất của cô ta chính là chiếm được tình cảm của bà nội, các chú, các thím, và đám anh em họ. Trừ ông nội mặt ngoài thì vẫn bình thường, còn lại chỉ có cha mẹ ruột cùng Mộc Cảnh Trần là vẫn một lòng một dạ muốn tìm con gái, em gái trở về.

Hôn sự kia cũng phải thuộc về cô ta !

“Chị Hề Hề, chị đừng khóc mà. Ai nói với chị là chị sẽ về nhà họ Sở? Chị lớn lên ở đây, đây mới là nhà của chị! Ai dám đuổi chị đi?

Chương 34 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng thì sao chứ? Tìm mười mấy năm rồi có tìm thấy đâu. Chắc lần này rồi họ cũng sẽ thất vọng thôi. Nghĩ đến đó, một nụ cười hả hê hiện trên môi Sở Uẩn Hề.

Sở Uẩn Hề ngập ngừng, nhìn Mộc Cảnh Hãn rồi lại nhìn Mộc Cảnh Hạo. Cuối cùng, cô ta nhìn những người khác, thấy họ lo lắng nhìn mình, cô ta mới ra vẻ hạ quyết tâm nói:

Sở Uẩn Hề nói, mắt cô ta đỏ hoe, nước mắt lấp lánh. Cô ta khẽ chớp mắt, một giọt lệ liền lăn dài trên má.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34