Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Hôm nay nấu cơm nhanh thế
Chương 71: Hôm nay nấu cơm nhanh thế
Mạnh Tịch thấy vậy cầm bột đã cắt thành sợi lên, kéo thành mì cho vào nồi, nấu một lúc, rồi vớt ra ngâm nước lạnh.
Chẳng lẽ là Mạnh Tịch nấu cơm?
Mạnh Tịch thấy vậy, trước tiên cho dầu vào xào rau xanh và cà chua cho ra nước.
Nhà có bột mì, Mạnh Tịch quyết định nhồi bột, trưa nay làm mì kéo ăn.
Trần Mai về trước để nấu cơm.
Không thể nào.
Sau đó cô mới cầm cây cán bột, bắt đầu cán bột thành sợi.
Anh rõ ràng nhớ mẹ mình vừa mới đi, sao đã đến giờ ăn cơm rồi, hôm nay nấu cơm nhanh thế?
Chưa đợi Trần Mai đi mở ra, Mạnh Tịch đã chủ động giải thích: "Mẹ, con ủ bột rồi, mẹ có thể nhóm lửa được không, trưa nay chúng ta làm mì kéo ăn."
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, Mạnh Tịch biết là Trần Mai bọn họ về rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về nhà thấy Cố Bắc Cương và Trần Mai chưa về, cô định chuẩn bị cơm sẵn, đợi Trần Mai về nấu.
"Ừm, được." Trần Mai đồng ý, bắt đầu nhóm lửa.
Nhìn đồ đạc được lau chùi sạch sẽ, Mạnh Tịch cảm thấy vô cùng thoải mái.
Sau khi cất đồ làm ruộng, Trần Mai vào bếp, thấy nhà cửa trở nên gọn gàng hơn nhiều, liền khen Mạnh Tịch đảm đang.
Ra ngoài mới biết, chỉ có Trần Mai về nhà, Cố Bắc Cương vẫn còn ngoài đồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chẳng mấy chốc, nước trong nồi đã sôi.
Nói xong, Trần Mai đi ra ngoài.
"Mì kéo?" Trần Mai nhíu mày, bà hỏi Mạnh Tịch: "Mì kéo là cái gì?"
Hina (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Trong bát trên bếp đậy cái gì vậy?" Khen xong Mạnh Tịch, Trần Mai lại thấy trên bếp có bát bột Mạnh Tịch đậy lại.
Ở đồng ruộng không xa, Cố Bắc Cương ngờ vực duỗi thẳng lưng.
"Con biết làm mà, mẹ yên tâm, bữa này con nấu." Mạnh Tịch vội nói: "Thật ra rất đơn giản, chỉ cần cán bột ủ thành miếng mỏng, rồi cắt thành sợi nhỏ, sau đó kéo dài ra là được."
Trần Mai nghe xong, gật đầu: "Được, vậy mẹ nhóm lửa. Nhưng mì kéo này làm thế nào? Mẹ không biết làm."
"Mẹ." Mạnh Tịch chủ động chào Trần Mai.
Sau khi vớt ra, cô cho nửa nồi nước vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ khi người phụ nữ đó về nhà, chưa từng nấu cơm lần nào, hơn nữa cô ngay cả lửa cũng không nhóm được.
Mạnh Tịch được khen thấy ngượng ngùng, cô chỉ dọn dẹp vệ sinh thôi mà, không đáng được khen tới tận trời.
Trong lúc đợi bột ủ, Mạnh Tịch cũng không ngồi không.
Món ăn mình nấu được người khác công nhận vẫn rất vui, Mạnh Tịch cười tươi nói: "Mẹ thích là tốt rồi. Sau này con còn có thể nấu nhiều món ngon khác cho mẹ nếm."
"Được đấy, Mạnh Tịch, hóa ra con nấu ăn ngon thế này, bà già này cũng có phúc." Con dâu mới về nhà, đây là lần đầu tiên Trần Mai được ăn đồ Mạnh Tịch nấu, bà vui đến nỗi không khép được miệng: "Mạnh Tịch, nấu xong rồi, con cứ ăn trước đi, mẹ đi gọi Bắc Cương về ăn cơm!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Mai nếm một miếng, mắt sáng lên: "Ừm, ngon! Mì kéo này tuyệt thật!"
Sau đó cô lại ra vườn rau hái ít rau xanh và cà chua, rửa sạch để sang một bên.
Cuối cùng, Mạnh Tịch cho muối và ớt bột tìm được trong bếp vào bát mì, cùng với cà chua và rau xanh đã xào trộn đều, một bát mì kéo thơm phức đã xong.
"Ừ!" Trần Mai tươi cười đáp lại Mạnh Tịch.
Sao lại nghĩ đến cô chứ?
Ở nông thôn, gọi người ăn cơm không cần gặp mặt, Trần Mai ra ngoài, đứng luôn ở cổng hét to: "Bắc Cương, Bắc Cương, Cố Bắc Cương, về ăn cơm này!"
Nhận được tiền, Mạnh Tịch vội vàng về nhà.
Mạnh Tịch thành thạo nhồi bột xong, đậy nắp lại để nó ủ.
Cô tìm một miếng vải, lau chùi cẩn thận bếp lò, tủ chén, bàn ghế trong nhà.
Ngay cả Mạnh Tịch cũng không phân biệt được mì kéo có nguồn gốc từ Tân Cương hay Cam Túc, cô chỉ có thể cười giải thích: "Loại mì này vừa mảnh vừa dài, có thể trộn với rau hoặc thịt băm, ăn rất dai."
"Mì kéo là một loại mì, rất ngon." Mạnh Tịch nghe Trần Mai nói vậy mới nhớ ra lúc này món mì kéo vẫn chưa phổ biến khắp cả nước.
Tuy Trần Mai cũng rất sạch sẽ, nhưng Mạnh Tịch là người cầu toàn, trạng thái sạch bong không một hạt bụi này mới là tốt nhất trong lòng cô.
"Mẹ nếm thử xem thế nào." Mạnh Tịch bưng cho Trần Mai trước.
Hôm nay muộn rồi, đi thành phố về không có xe, Mạnh Tịch không định đi mua sắm hôm nay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.