Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 53: Nhất định phải chữa khỏi bệnh cho hắn!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Nhất định phải chữa khỏi bệnh cho hắn!


Lục Gia không thể thiếu hắn được.

Hai bên má Hà thị lập tức sưng đỏ hằn dấu bàn tay, nhưng bà ta chẳng còn tâm trí đâu mà quan tâm đến đau đớn, đầu óc đã bị sự thật trước mắt dọa cho hoảng loạn!

Miếng ngọc trong tay nàng ấy chính là của phụ thân nàng!

Kiếp trước, dù chỉ là những kẻ xa lạ tình cờ gặp gỡ, bọn họ vẫn có thể sóng vai tác chiến, quả nhiên không phải không có lý do.

Lục Gia đưa con dao chặt củi trong tay cho hắn: “Gọi người vào, cắt lưỡi bà ta đi!”

Nếu Lục gia không cần nàng ta, thì dù nàng ta có ngọc bội thì đã sao?

Đứa nha đầu mà bà ta nhìn lớn lên từ nhỏ, vậy mà lại là đại tiểu thư của Lục phủ, nơi cao cao tại thượng mà Trương gia cả đời cũng không thể với tới sao?!

Nhưng đó là mười hai vạn lượng bạc!

Lục Gia xoay người, bình tĩnh bước ra ngoài.

“Sao vậy?”

Rõ ràng nàng ấy chỉ là một cô gái mới mười mấy tuổi, vì sao lại có tâm tư ác độc đến như vậy?

Nàng ấy lại có thể nhìn thấu tất cả!

Nghe đến đây, Lục Gia lập tức bật cười lạnh lẽo:

“Các ngươi… các ngươi thật là độc ác!…”

Nhưng phải sống trong sự đau đớn và tuyệt vọng do chính bà ta tự chuốc lấy, phải mang theo một thân thể tàn tạ, không một đồng xu dính túi mà lê lết hết quãng đời còn lại.

Rất đáng sợ.”

Ngay cả cách thu dọn cặn bã cũng giống nhau đến vậy.

“Muốn thử ta có còn liên lạc với Lục gia hay không, đúng không?”

Mỗi chữ mỗi câu của thiếu nữ đều nặng nề như đá tảng, khiến Hà thị mềm nhũn, ngã bệt xuống đất.

Tần công tử chưa bao giờ ép các ngươi mắc lừa, là chính các ngươi khóc lóc van xin muốn dấn thân vào.

Ngươi nghĩ xem, đường đường là công tử của Lễ Bộ Thượng thư phủ, sẽ coi trọng mấy kẻ con buôn như các ngươi để làm ăn sao?”

Nếu ngươi thật sự là tiểu thư của Lục gia, vậy vì sao ngươi không quay về?

Không chỉ không kiếm được bạc, mà ngược lại, toàn bộ tài sản của Trương gia đã bị cuốn sạch!

Nghị ca nhi!”

Nhưng Lục Gia cười hì hì: “Không sao, ta có tiền. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn hy vọng một người tính toán chặt chẽ như nàng, vì xem xét chi phí mà bỏ đi ý định điên rồ này.

Không chỉ không trèo lên được cành cao, mà còn đắc tội với Lục gia!

Còn có ba cửa hàng!

“Vậy ngươi thực sự là tiểu thư của Lục gia?!”

Nhưng Hà thị không ngờ rằng…

Những ngày qua, ba huynh đệ nhà họ Trương vì muốn hợp tác với vị công tử họ Tần kia mà không tiếc bất cứ giá nào, đến mức sẵn sàng đem cửa hàng đi cầm cố, liều mạng trèo lên cành cao.

“Như giả bao đổi.” Lục Gia cười nhạt, “Dĩ nhiên, ngươi cũng có thể không tin.”

Từ nay về sau, độc phụ kia dù còn sống, nhưng trong lòng mãi mãi không thể an ổn.

Nếu tất cả những điều này đều là thật, thì thứ đang chờ đợi bà ta còn đáng sợ hơn cả việc bị hành hạ trong Vạn Hoa Lâu!

Nếu không nhổ tận gốc, sau này hắn rời đi rồi, nàng phải làm sao?

“Ngươi còn muốn giở trò nữa sao?

Bà ta sẽ thành kẻ trắng tay!

Sau này huynh phải tập dần cho gan lớn lên chút.”

Đầu tiên là phân chia gia sản, sau đó lại chia tách cửa hàng, rồi vét sạch toàn bộ bạc trong tay, cửa hàng duy nhất còn lại cũng đã mang đi thế chấp!

Đồng thời, nàng cũng sẽ không cho bà ta có cơ hội tiết lộ thân phận thật sự của mình, càng không để bà ta vạch trần sự thật rằng mười hai vạn lượng bạc và cửa hàng mà bọn họ đưa cho Tần Chu… hoàn toàn là một ván cờ lừa đảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Toàn bộ suy tính trong lòng bà ta, Lục Gia đều nhìn thấu!

Sau này còn có nhiều tiền hơn nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiếng hét thê lương chói tai vang vọng khắp căn phòng.

Là ác quỷ bò lên từ địa ngục!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn vội vã đến đây trước nàng, chính là lo sợ nàng mềm lòng, tha cho Hà thị.

Trước đây cũng từng có người muốn thuê ta lâu dài, nhưng tiền chạy chữa cho ta còn tốn hơn số bạc ta giúp họ tiết kiệm.

Nàng muốn Hà thị sống tiếp.

Thấy hắn nhướng mày, nàng liền vỗ vỗ lên con dao chặt củi đeo bên hông.

Nếu không g·i·ế·t con tiện nhân này…

Trong đó, riêng trưởng phòng bọn họ đã chiếm một nửa!

Nếu Tần công tử là giả…

“Muốn biết nếu ngươi thoát được ra ngoài, rồi lặng lẽ g·i·ế·t ta, liệu Lục gia có biết hay không, đúng không?”

Lục Gia gật đầu: “Chờ ta thu xếp xong những chuyện còn lại, ta nhất định sẽ thuê huynh lâu dài.”

Hắn thật sự rất tốt, cũng rất có bản lĩnh.

Lục Gia bước tới gần, lại lần nữa đánh giá hắn từ trên xuống dưới: “Ta không dọa huynh sợ đấy chứ?”

Trời ơi, rốt cuộc bà ta đã làm gì vậy?!

Nàng nhất định phải đối xử với hắn thật tốt, để hắn không còn phải lưu lạc thêm nữa.

Một luồng khí huyết xông thẳng lên ngực Hà thị, vị tanh ngọt lập tức dâng lên nơi cổ họng!

Chát!

Bà ta run rẩy nhìn Lục Gia, trong lòng tràn đầy sợ hãi.

Nàng ta… không phải là người!

Vì tiền, bọn họ có thể làm bất cứ chuyện gì.

Ta đã nói rồi, đừng chọc vào ta, chọc vào ta sẽ không có kết cục tốt.”

Dù nàng ta có là tiểu thư của Lục gia thì đã sao?!

Trương gia bọn họ… đã mất tất cả!

Vì sao Lục gia không đến đón ngươi?”

Như vậy, số bạc bị lừa đi, chẳng phải vẫn thuộc về Trương gia bọn họ sao?!

Lúc từ Vạn Hoa Lâu đi ra, Thẩm Khinh Chu khoanh tay dựa vào xe ngựa ở đầu hẻm, chờ nàng.

Lưu Hỷ Ngọc là kẻ đồng lõa với các ngươi, cùng nhau lừa Trương gia sao?” Hà thị trừng mắt nhìn Lục Gia, run rẩy hỏi: “Các ngươi đều là một nhóm từ đầu đến cuối?!”

Hà thị kinh hãi hét lên: “Ngươi muốn làm gì?!”

“Tần Chu, tin ta đi, ta nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho huynh.”

Như một nữ thổ phỉ chính hiệu.

Nàng ta là ác quỷ!

“Ngươi nghĩ ta không nhìn thấu tâm tư của ngươi sao?”

Lục gia quyền cao chức trọng, không phải là hạng dân đen như bọn họ có thể đắc tội.

Thẩm Khinh Chu hơi ngẩn ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bà ta thét lên: “Ngươi nói láo!”

Không cần Thu Nương lấy ra chứng cứ, từng câu từng chữ của Lục Gia đã đủ chứng minh tất cả.

Nàng đã giao đấu với Hà thị không ít lần, bà ta là hạng người gì, nàng còn không rõ sao?

Lục Gia khoanh tay, khóe môi nhếch lên đầy trào phúng: “Ngươi nghĩ sao?

Giọng nói nàng vừa trầm xuống, Tạ Nghị lập tức bước vào.

Mấy người được Tạ Nghị gọi vào lập tức tiến lên, giữ chặt bà ta ghì xuống sàn nhà.

Hà thị lẩm bẩm.

“Chúng ta từng chịu khổ thế nào, thì các ngươi cũng phải nếm trải từng ấy mới công bằng.”

Đó là toàn bộ gia tài của họ!

Thẩm Khinh Chu nhướng mày: “Sau này?”

Hà thị nhìn chằm chằm vào Lục Gia, đầu óc trống rỗng!

Vậy thì, tiểu thư thật sự của Lục gia, chỉ có thể là Lục Gia!

Từ trên mái nhà, Thẩm Khinh Chu chứng kiến trọn vẹn mọi chuyện, lúc này mới hoàn toàn yên tâm.

Thu Nương lại vung tay tát cho bà ta một cái: “Ngươi nói có được tính sao?

Gương mặt luôn rạng rỡ của Lục Gia lúc này lại lạnh lùng đến đáng sợ:

Nhưng không ngờ nàng không chỉ đâm dao vào tim Hà thị, mà còn giáng thêm một đao lên người bà ta.

“Ý ngươi là, vị công tử họ Tần kia là giả?

Sắc mặt Hà thị trắng bệch, bà ta ngã ngồi phịch xuống đất.

Bà ta cố gắng kiềm chế giọng nói run rẩy: “Ta không tin!

Chương 53: Nhất định phải chữa khỏi bệnh cho hắn!

Dù sao huynh cũng không có nhà, vậy thì cứ xem nhà ta là nhà của huynh đi.”

Trán Hà thị toát mồ hôi lạnh!

Hắn lắc đầu: “Không có gì.” Rồi dừng lại một chút, khẽ nói, “Thân thể ta vốn không tốt.

Vì sao có thể ra tay tàn nhẫn như thế?

Nếu Trương Kỳ có thể tin tưởng chắc chắn rằng vị công tử họ Tần kia là người của Lục gia, vậy thì nhất định đã có chứng cứ xác thực để chứng minh giao dịch đó có liên quan đến Lục gia.

Thẩm Khinh Chu hồi tưởng lại kiếp trước, khi hắn chưa gặp nàng, mình từng xách một chuỗi đầu người đẫm máu ném sau bậc cửa miếu hoang… Không để lộ biểu cảm gì, hắn khẽ gật đầu: “Có một chút.

Không sai, bà ta chính là có ý định đó!

Nhưng nếu Lục Gia thực sự có liên hệ với Lục gia, nếu nàng ta thực sự được xem trọng, vậy thì tại sao Lục gia không đến đón nàng ta về?

Lục Gia lại bật cười khúc khích, sau đó vỗ vai hắn: “Yên tâm, ta cũng không thường xuyên làm vậy.

Chỉ cần g·i·ế·t nàng ta trong lặng lẽ, thần không biết quỷ không hay!

Mà hóa ra, đó lại là cái hố do Lục Gia đào sẵn!

Nàng vỗ vai hắn, ánh mắt tràn đầy kiên định:

Cuối cùng họ cảm thấy không đáng, liền cho ta nghỉ việc.”

Bà ta cũng không muốn phải đi đến bước này!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 53: Nhất định phải chữa khỏi bệnh cho hắn!