Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tiểu Nương Tử Nhà Thợ Săn

Nữ Vương Không Ở Nhà

Chương 61: Chính là ghen đấy, vậy thì sao ?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Chính là ghen đấy, vậy thì sao ?


sẽ không cưỡng cầu. Nhưng chỉ là, Bành vương gia mang binh mưu phản, nếu có một

không phải một bọn, vì sao hắn lại muốn cứu tánh mạng của Bành vương gia?

Kinh Sơn ôn nhu nói: "Yên tâm đi." Vừa nói hắn vừa vuốt vuốt tóc

Kinh Sơn nhíu mày nhìn nàng: "Được, nàng lại muốn hỏi cái gì?"

Kinh Sơn trầm thấp ra lệnh nói: "Mọi người tạm thời lui ra."

Kinh Sơn nghe lời này, vẻ mặt nghi ngờ nhìn về phía Dương Kinh Phong:

Nhưng

thoát là bởi vì họ không đề phòng, hôm nay đao thương lửa thiêu nhiều người như

nói: "Sờ một chút liền ấm a."

vây quanh nước chảy không lọt đều đã lui ra, cuối cùng chỉ còn dư lại một vài

Trong

Kinh Sơn giơ tay, nhất thời đao kiếm thương mâu những thứ kia đều rút lại.

nghĩ tới trước đây không lâu, lúc ban đêm trong rừng sâu A Mang chán ghét nói

Tiêu

Tiêu tướng quân đã lâu."

mà lên tiếng nói một hai câu là đủ."

doanh trướng phía trên. Mai Tử cảm thấy dị dạng bên cạnh, vươn tay ra thì phát

Dương

Kinh Sơn cười nhìn Dương Kinh Phong, hỏi: "Dương huynh muốn giao dịch với

Tiêu

ngày, lại bối rối nhớ tới lúc bọn cướp tấn công vào thôn Bích Thủy trước kia, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ý, quả nhiên là nam nhân mình từng gặp trong rừng!

bắt đi?"

thân áo đen Tiêu Kinh Sơn chắp tay, thản nhiên cười một tiếng nói: "Dương

Kinh Sơn nghe nói vậy ngốc ra, trên mặt có chút hiện hồng, lại mạnh miệng nói:

không có trong quân. Lần này các hạ và ta lại có duyên, ngại gì không hiện thân

áo trắng cười nhìn Tiêu Kinh Sơn, chắp tay phong thái hào hùng cười nói:

mặc dù vẫn như cũ nghi ngờ nhưng rốt cuộc vẫn buông xuống lòng vốn đang treo

một lúc sau thở dài một tiếng nói: "Tiêu tướng quân, bản đồ Thanh Châu

lời."

Tiêu

ngày, không khỏi lo lắng, không phải A Mang lại chạy tới đây chứ?

người sửng sốt, trong tay vẫn nắm lấy cung, Thôi phó tướng tiến lên hỏi:

Mai Tử (đọc tại Nhiều Truyện.com)

sẽ dâng lên."

không."

cần đề cập tới nữa."

vội vàng lắc đầu: "Đâu có, trừ chàng ra, ta còn có thể lo lắng ai !"

vẻ nên mới đùa bỡn ta."

lại!"

đưa cho Tiêu Kinh Sơn. Tiêu Kinh Sơn tiếp lấy, lại trịnh trọng tạ qua Dương

nàng lại thấy hai người kia chắp tay khen ngợi nhau một phen, cuối cùng chân

Kinh Sơn nói chuyện có chút cắn răng cắn lợi: "Quá mức, vợ con nương tử

lý."

Tiêu

"Ta thấy chàng ở bên ngoài lấy được cái bản đồ gì gì kia, trong lòng vui

Tiêu

Mai Tử mở hé mắt ra thì trước mắt vẫn là màn đêm, lờ mờ có thể thấy được đỉnh

tướng quân đáp ứng cũng được, không đáp ứng cũng được, bản đồ tại hạ nhất định

Kinh Phong nhíu mày hỏi: "Tiêu tướng quân, ta hiệp trợ đảng phản bội nhiễu

thấy hắn rời khỏi, không nhịn được quay đầu xem xét chỗ vải bố bị cắt lúc ban

"Điều này tại hạ đương nhiên hiểu, lúc ấy chỉ cầu Tiêu huynh có thể vì hắn

lòng, càng thêm tùy ý sờ.

Tiêu

Kinh Sơn dứt khoát nằm xuống, tiến vào trong chăn, bàn tay đem Mai Tử ôm vào

Sơn cũng tỉnh lại rồi?

Tiêu

thân hình như núi đứng sừng sững.

phản ứng lại, kêu lên: "Chàng nếu nói như vậy, ta ngược lại muốn hỏi một

tư thế, bây giờ chỉ cần Tiêu mỗ ra lệnh một tiếng, đại quân tất nhiên sẽ càn

có thể bảo vệ Bành vương gia một mạng!"

Dương

quân thật vất vả mới gặp được tại hạ, vì sao không nhanh một chút đem tại hạ

Tiêu

Kinh Sơn nhìn mọi người một cái, gật đầu nói: "Chuyện này ta sẽ tự xử

Tiêu

lòng Mai Tử động một cái, vậy mà lại nhớ tới tình cảnh A Mang xuất hiện lúc ban

Dương Kinh Phong bên này.

vị phó tướng thị vệ ở một bên đã đứng đợi, nhìn thấy người này xuất hiện, ánh

Dương

nghỉ, trịnh trọng nhìn Dương Kinh Phong nói: "Một lời đồn hư hư giả giả

Tiêu Kinh Sơn quét qua doanh trại không thấy điểm cuối này, cuối cùng dừng lại

Kinh Phong cười khổ một tiếng: "Giao dịch thì không dám, nếu nể tình thì

"Vừa rồi nàng lại len lén chạy qua nhìn là nhìn cái gì?"

Lúc này

Nam tử

tương trợ cũng không kỳ quái, nhưng thái độ kia rất mơ hồ không rõ.

Mai Tử

Kinh Phong nghe lời này, vẻ mặt không động, trên mặt có vẻ thở dài: "Tiêu

là một đạo màu trắng loáng qua, gió thổi áo bào bay bay, sau đó liền có một nam

cùng Tiêu mỗ nói chuyện, chắc là trong lòng đã có tính toán?"

đồng bọn của Bành vương gia thì vì sao bây giờ lại giao ra bản đồ? Nếu như

luôn cảm thấy thấp thỏm, trong lòng như bị cái gì đó nhéo lấy.

Nam tử

đây, Mai Tử núp ở một bên nghe thấy đã bị sương mù vây quanh, đối với Dương

ngón tay Mai Tử hư đốn giãy giãy lòng bàn tay hắn không khuất phục, xoay mặt đi

nhìn ánh đuốc lấp lánh, nàng càng thêm đứng ngồi không yên.

Kinh Phong cũng không để ý, chỉ cười nhạt xem xét Tiêu Kinh Sơn.

Kinh Phong liếc nhìn doanh trướng một bên, ánh mắt như có như không quét qua ô

Hắn nói

Kinh Sơn thấy nàng tỉnh lại, an ủi vỗ vỗ tay nàng, nhẹ giọng nói: "Bên

nhiên là ấm áp rồi.

Một

nào không?"

Bàn tay

trên người Dương Kinh Phong: "Dương huynh, hôm nay huynh có tâm hiện thân

Tiêu

đương nhiên phải báo đáp, vì vậy trên đường ám trợ phu nhân, chuyện này không

bóng tối, hắn chau mày, hai con mắt thâm trầm bất trắc.

chuyện ghen tuông kia nói ra phải không."

ngược lại làm Tiêu mỗ bội phục! Dương huynh có lời gì cứ nói, Tiêu Kinh Sơn nếu

ngoài thị vệ cùng tướng sĩ tuần canh đều ở đây, không có chuyện gì đâu."

Tiêu Kinh Sơn lại được một muốn mười du dời trên người nàng, trong miệng cười

Tiêu Kinh Sơn đem ngón tay nàng đan chặt, nhìn chằm chằm con ngươi nàng hỏi:

Mai Tử (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nghe lời này, giống như tìm ra được nhược điểm, đâm đâm lồng ngực hắn nói:

tướng quân nói vậy cũng đúng, đại thế đông đúc, không ai có khả năng ngăn

Kinh Phong nghe lời này, giống như nhất thời khó có thể mở miệng, trầm mặc một

Mai Tử

đem sở trường lấy đầu ngón tay chọc chọc vào lồng ngực hắn, bất mãn nói:

tử áo trắng, vừa cầm lấy đao kiếm, thu hồi mũi tên cẩn thận lui ra.

Bàn tay

Không

Dương huynh đã quá mức ngưỡng mộ. Sau này, nương tử vụng về của ta lại có duyên

Kinh Sơn thấy hắn nói rõ ràng như thế, không khỏi sinh lòng hảo cảm:

huynh, mặc dù ta và huynh chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng Tiêu mỗ đối với

nhất thời không biết lên tiếng như thế nào, cúi đầu suy nghĩ một chút, cuối

phát hiện ra một đường đi này, thì ra hắn đã sớm thể hiện tình cảm, chỉ là nàng

thôn Bích Thủy được huynh tặng một cái tay gấu, lại được huynh mời bữa cơm, ta

người Tiêu Kinh Sơn chỉ mặc một cái áo đen, đứng sừng sững trong bóng tối, rõ

nàng, xoay người rời khỏi doanh trướng.

giấy da dê cất xong, sau đó đi tới bên giường ngồi xuống, bàn tay duỗi tiến vào

Dương huynh lại rất bội phục, bây giờ có thể nghe Tiêu mỗ nói một câu hay

Kinh Sơn vẫn đứng ở đó, trong tay nắm lấy tấm bản đồ da dê nhìn bóng dáng Dương

hai nam nhân, một áo trắng phiêu dật tự nhiên thanh thoát giống như mây trắng

"Tiêu Đại tướng quân, tại hạ là Dương Kinh Phong, ngưỡng mộ đại danh của

nhẹ tay nhẹ chân đi đến bên giường, cởi áo khoác lần nữa nằm xuống, trong lòng

Dương

Khuôn

có thể làm được, tất nhiên sẽ toàn lực mà làm."

nhịn được xuống giường, vén cửa sổ doanh trướng nhìn ra ngoài, chỉ thấy bên

Mắt hổ

chút."

Dương

lát, Tiêu Kinh Sơn tiến vào phòng, nhìn thấy Mai Tử khéo léo nằm ở trên giường,

Dương

"Chàng thường ngày luôn giả vờ hào phóng, tối nay đang vui vẻ nên đem mấy

Chờ lúc

loạn quân tâm lẫn lộn, lại cướp đi bản đồ Thanh Châu gây trở ngại cho đại quân

Mai Tử

Tiêu mỗ?"

Kinh Sơn ở trong quân có uy vọng, vả lại còn có võ công, có hắn ở đây, mọi

Nàng

Kinh Phong này rốt cuộc là dạng người gì lại càng thêm không rõ. Nếu như hắn là

Kinh Sơn thường ngày trị quân có cách, hắn không có ở đây một năm thì tất cả

là nam tử áo trắng trước kia đã từng đề cập qua.

Mai Tử

nàng nha đầu nông thôn non nớt ngây thơ. Bây giờ nàng nghĩ lại lại đột nhiên

Tiêu

thỉnh cầu."

Nam tử

Kinh Sơn thấy sắc mặt nàng không tốt, cho là nàng sợ nên an ủi nói: "Bên

Dương

Mai Tử

đang ở trên người Kinh Phong đây, tùy thời có thể hiến lên, nhưng tại hạ có một

Mai Tử

tử người mặc áo trắng, yên yên ổn ổn đứng ngay trước mặt Tiêu Kinh Sơn.

ràng nói: "Bằng hữu ba lượt tiến vào quân doanh của ta, hai lần Tiêu mỗ

Đầu

huynh, ngày ấy ở thôn Bích Thủy vô tình gặp được, Kinh Sơn đối với bản lĩnh

không rõ tung tích, dọc đường đi cũng giúp được nhiều việc đấy."

Kinh Sơn lại không tin: "Ta thấy nàng lo lắng cho người khác thì đúng

rèm cửa đang vén lên một chút của doanh trướng rồi cười nói: "Tiêu Đại

Kinh Sơn thấy hắn nói chưa dứt ý, chỉ gật đầu chờ hắn nói đoạn sau.

Chương 61: Chính là ghen đấy, vậy thì sao ?

Mai Tử

chăn.

Đang

lên.

"Tướng quân, trong tay người này có bản đồ Thanh Châu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nghe lời này, trong lòng cuối cùng thở một hơi, người đến không phải A Mang mà

Kinh Sơn có chút trầm tư, chắp tay nói: "Dương huynh trượng nghĩa như thế,

vạn đại quân của Đại Chiêu ta hôm nay đóng quân ở thành Vân Châu này sẵn sàng

Tiêu

qua."

Mai Tử

Kinh Sơn nghe nói thế thì rõ ràng cười to, tiếng cười phiêu đãng trong bầu trời

Nói đến

ngoài đã có rất nhiều tướng sĩ, vây đến ba tầng, đang cầm đuốc tìm kiếm gì đó.

hiện Tiêu Kinh Sơn đã tỉnh dậy rồi.

nghi ngờ hỏi: "Sao vậy?" Sao nửa đêm lại tỉnh dậy, vì sao Tiêu Kinh

người trung thành hằng ngày đi theo Thôi phó tướng còn đứng thẳng một bên.

Kinh Phong hiểu gật đầu, con ngươi lờ mờ có thể thấy một tia chán nản:

Kinh Phong nghe hắn nói như thế, cười nói: "Tiêu tướng quân, ngày ấy ở

Kinh Phong áy náy cười một tiếng: "Này, thứ cho tại hạ không thể trả

trách: "Đừng tiến vào, tay lạnh quá."

"Chính là ghen đấy, vậy thì sao?"

đến chuyện thôn Bích Thủy, lại nói đến chuyện giúp Mai Tử nhưng không đề cập

người này gây thù oán gì với Tiêu Kinh Sơn.

Dương

lúc sau mới bỗng nhiên nói: "Tại hạ chỉ mong lúc Đại tướng quân phá thành

Chốc

Tiêu

phá thành, khiến cho đại quân nhiều ngày trì trệ đóng ở chỗ này. Bây giờ tướng

hơn."

âm ấm chợt bị bàn tay lạnh cầm lấy, rất không thoải mái, uốn éo người oán

Tiêu

Kinh Sơn nghe nói vậy chỉ cười nhạt: "Dương huynh lợi hại, Tiêu mỗ bội

Tiêu

Kinh Phong lại nói: "Trước đó vài ngày người giả tin tức nhiễu loạn quân

trên mặt Dương Kinh Phong lại lạnh nhạt như gió, nghe Tiêu Kinh Sơn nói lại

càng cảm thấy áy náy, nghe thấy tiếng bước chân cùng tiếng gào thét bên ngoài,

Dương

Tiêu

gặp mặt?"

Hắn đem

cả cười một tiếng.

gật gật đầu: "Ừ, vậy chàng cẩn thận chút."

"Dương huynh làm việc ân oán rõ ràng, Tiêu mỗ bội phục."

đứng phía sau mảnh vải bố nhỏ nên trông không được rõ, chỉ thấy phía trước có (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đó

tướng quân, bản đồ Thanh Châu xác thực là tại hạ lấy đi ."

Tiêu

quân doanh.

Kinh Phong biến mất mà trầm tư.

đang nghi ngờ thì thấy Dương Kinh Phong từ trong lòng lấy ra một tấm giấy da dê

Tiêu

hệ gì, vì sao nhiều lần lặp đi lặp lại ra tay tương trợ như vậy?" Ra tay

muốn nghĩ, chợt nghe thấy một tiếng cười ôn nhu, trong tâm Mai Tử nhất thời chú

Kinh Sơn cười nhìn Dương Kinh Phong, chắp tay chân thành nói: "Dương

phục."

của ta bây giờ không phải là tiểu cô nương ngày ấy ở trong thâm sơn không hiểu

quét phá thành, này ——"

Kinh Phong.

cùng buồn bực nói: "Trước kia chàng….trước kia chàng có muốn cưới cô gái

Mọi

Chúng

đồ Thanh Châu, vì sao hôm nay lại tiến vào quân doanh?

Tiêu

Chợt

thế, dĩ nhiên không sợ hắn chắp cánh bay đi. Lập tức mọi người vừa đề phòng nam

Trong

Dương

cũng có Thôi phó tướng thay mặt trị quân. Vì vậy chỉ cần một khắc, hàng người

áo trắng Dương Kinh Phong kia dù gì cũng giúp qua nàng, nàng cũng không hy vọng

nhẹ nhàng "Hừ" một tiếng, lời này nói vậy cũng đúng, sờ một cái dĩ

hay là một tấm bản đồ há có thể ngăn được?"

Mai Tử

đao kiếm cùng thương mâu nhất nhất tiến lên, rầm rầm một tiếng hướng chính xác

Tiêu

hoàng thượng xử trí, đến lúc đó chuyện không thể do Tiêu mỗ làm chủ nữa."

Dương Kinh Phong điểm một cái, như gió như chim từ không trung phiêu đi.

áo trắng cười xong, chỉ thấy phiêu đãng phía trên mấy cây đuốc trong bóng tối

doanh trướng. Cười xong, hắn nhìn Dương Kinh Phong nói: "Dương huynh, 20

"Tiêu mỗ muốn hỏi một câu, Dương huynh và Bành vương gia rốt cuộc có quan

Tiêu

ngoài hình như có tiếng vang, ta đi ra ngoài xem một chút."

Mai Tử

nói: "Có thể nhìn cái gì, chính là lo lắng cho chàng."

nam tử áo trắng là người nào, vì sao lại muốn giúp nàng, vì sao lại cướp đi bản

sự đời nữa rồi! Cái gì mà tiểu thế tử Vương gia, cái gì mà đại hiệp áo trắng

Kinh Sơn gật gật đầu: "Dương huynh nếu có chỗ khó xử, Tiêu mỗ đương nhiên

Tiêu

không phát hiện ra mà thôi.

mặt Dương Kinh Phong vốn lạnh nhạt như gió bây giờ đã có một tia trầm trọng,

tâm cũng là tại hạ."

Mai Tử

thành khẩn: "Tiêu tướng quân, mời nói."

được Dương huynh tương trợ, Tiêu mỗ cảm kích không thôi, hôm nay ở chỗ này tạ

xa xôi trên bầu trời, một áo đen cẩn thận đại độ hư huyễn giống như ngũ cốc,

Tiêu

tới chuyện bản đồ Thanh Châu, hơn nữa cũng không nhắc đến chuyện tự ý đột nhập

Trên

người cũng không sợ nam tử áo trắng này chạy. Huống hồ hai lần trước hắn đào

Hắn tạm

ngày binh bại bị bắt, dĩ nhiên phải áp giải lên kinh thành giao cho đương kim

Mai Tử

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61: Chính là ghen đấy, vậy thì sao ?