Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10 : Thần Bí Trung Niên
Bây giờ nếu như tên khi không có truy cầu mình, chính mình đ·ã c·hết ba đời rồi.
Dù sao thứ đó đối với hắn cực kì quan trọng, bằng mọi cách hắn phải có được.
Hắn ta hoảng sợ, vì một phàm nhân không thể nào sống sót khi b·ị t·hương thế này được, dù là bước hai cường giả thì sợ không kịp cứu chữa cũng đã sớm vẫn lạc.
Hai người thật sự muốn khóc, “ Tổ địa a, hiện tại lúc sôi lửa bỏng ngươi lại kêu réo lớn thế là sao? “.
Hắn lại vung tay, một ngọn lửa tím thiêu đốt mặt dưới tinh thạch, làm bốc hơi đi giọt máu ở trung tâm, xung quanh mảnh tinh thạch không tổn hại gì.
Tên trung niên nhìn Vương Hoàng vẻ mặt khỏe khoắn, mỉm cười nói ra.
Nếu có thể, thật sự có c·hết cũng muốn trở thành một con ma no a.
“ Rầm..” Mặt của Dương Bìn và Đỗ Phong cắm dưới nền nhà.
“ Vậy bọn ngươi sẽ c·hết, nếu cho ta câu trả lời thỏa đáng, ta có thể thả các ngươi đi “
“ Đợi lâu rồi “ Vương Hoàng nói /
Thịt Cửu U tước ở ngọn lửa thiêu đốt hạ từ từ nổi lên mê người hồng nhuận, nếu có một chút dầu mỡ rất nhanh đó là đang nướng thịt mặt ngoài thẩm thấu ra.
Vang vọng bao trùm khắp mảnh không gian .
“ Thế nhưng kinh mạch đã đứt toàn bộ, ngươi từ nay sẽ không tu luyện được nữa “
Vương Hoàng cũng ngửi thấy mùi thịt nướng, hắn cũng âm thầm kêu khổ.
Vương Hoàng giật mình, hắn ta không ngờ tên trung niên này lại thấy thú vị với thứ khí đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từng mảnh thịt ở lớn nhỏ trên ngọn hắc hỏa, theo nhiệt độ lên cao, mùi vị tản mát ra một cổ mùi thơm mê người, mùi thơm kia thật khiến người ta mê say .
Tên trung niên dò hỏi Vương Hoàng, đây là thứ duy nhất kiềm chế cho hắn chưa g·iết bọn người Vương Hoàng.
“ Nếu ta không trả lời thì sao này .“
Tên trung niên mỉm cười, nhìn Vương Hoàng với ánh mắt xem xét.
Xung quanh những ngọn hắc hỏa vẫn cháy hừng hực, như bao trùm thiên địa, một cảnh tượng địa ngục nơi trân gian.
Theo thiêu đốt thời gian dài ra, một cổ nồng nặc mùi thịt ngày càng đậm từ xung quanh không gian tản ra, phiêu đãng khắp nơi này .
Tên trung niên thấy Vương Hoàng chần chờ, hắn ta cau mày, nói ra :
Linh khí quán thông vào thân thể Vương Hoàng, giúp hắn khép lại các v·ết t·hương trên người, thế nhưng vẫn chưa thể đứng dậy nổi.
Vương Hoàng cũng tựu không để ý đến vẻ mặt châm chọc của tên trung niên.
Hắn ta bây giờ cũng rất hứng thú nhìn Vương Hoàng, dù sao hắn cũng rất tò mò.
Dò hỏi được rồi g·iết cũng không muộn.
“ Ta chưa g·iết ngươi, là cần hỏi ngươi cái thứ ngươi bóp nát hồi nãy là ở đâu có, cái thứ khí hồng mông..”
“ Kinh mạch toàn bộ dứt, xương cốt cũng nát toàn bộ, tim đã nát mất một nửa, linh hồn đang dần tan biến, cái này… “
Cũng phải, từ sáng đến giờ cũng đã hơn 16h đồng hồ chưa có gì bỏ bụng.
Hắn ta ngồi dậy điều chỉnh lại thân thể của mình.
Bây giờ chỉ còn cách moi ra từ miệng Vương Hoàng, dù phải dụ dỗ như thế nào.
Vương Hoàng hỏi. Hắn cũng đã xác định tên này không định g·iết bọn họ, nếu không cũng không rảnh mà nói nhảm thế này.
“ Tên ngu ngốc, ngươi không biết hồi trước ta còn gặp tạo ngộ kinh khủng hơn cơ, thế nhưng vẫn lành lặn thoải mái “
“ Ngươi chính là người đưa đến những con quái vật kia sao ? “
Từng mảnh lớn đến từng mảnh nhỏ được nướng chín trên một đống lửa lớn, giống như một miếng kẹp thịt lớn đồng giạng.
Âm trầm thanh âm, lại như sấm nổ giống như thiên địa rung chuyển.
Hắn biết dù sao bây giờ có giận giữ cũng không có ích gì, sức cùng lực kiệt, hiện tại đành phó mặc cho đối phương làm thịt.
Tên trung niên mỉm cười nói ra, một lời hứa mà thôi, hắn cũng không để trong lòng.
Tên trung niên lấy ra một viên đan dược, ném vào miệng Vương Hoàng.
Khánh Tuyết thì hiện vẫn đang mê man.
Tên trung niên kinh dị thốt lên
Hắn cũng nghĩ đến việc nh·iếp hồn tra hỏi, thế nhưng hắn kiêng kị việc Vương Hoàng quá thần bí, có thể nh·iếp hồn xảy ra sai sót .
“ Lại chưa có c·hết.. “
Vương Hoàng cười khan, mệt mỏi thở ra, nói :
Vương Hoàng lấy ra một viên tinh thạch trong suốt, bằng một nắm tay.
Bọn người Đỗ Phong không thể xác định khuôn mặt thật sự, dường như quỷ mị không thể nhìn rõ được.
Vương Hoàng dù mạnh mẽ kinh người, thế nhưng vẫn chỉ là một phàm nhân, không có chút linh lực ba động hay những bảo cụ kinh người, thế nhưng tên trung niên lại không thể tìm hiểu được gì từ trên người hắn.
Thế nhưng tựu cô cũng hiện cũng đang trong hoàn cảnh nguy hiểm.
“ Ta sẽ đưa cho ngươi, thế nhưng ngươi phải giữ lời . “
Bất quá, trung tâm tinh thạch hiện lên một đạo vân màu hồng nhạt, hiển nhiên đây là thứ tên trung niên truy cầu .
“ KHông phải chỉ may mắn được một mảnh khí tức thôi chứ, nếu vậy các ngươi cũng nên c·hết “
Trên tay cầm một cây quạt nhỏ màu trắng.
“ Châp thuận . “
“ Không thể ?? …”
Mồ hôi từ toàn thân thoát ra thấm dưới nền nhà.
Tên trung niên hiện thân, đứng trước của ra vào khu y tế.
Tên trung niên vung tay ra, một đạo linh lực truyền vào thân thể Vương Hoàng, thân hình hắn sáng lên, hấp thụ đạo linh khí.
Vương Hoàng nhìn tên trung niên, ánh mắt khinh bỉ, chưa thấy việc đời.
Hắn cũng rất ngạc nhiên, không ngờ Vương Hoàng lại biết mình có mặt, bất quá, có lẽ tại chiêu đánh cuối cùng của hắn đã khiến Vương Hoàng biết được.
Nghe Vương Hoàng hỏi, bọn người Đỗ Phong, Dương Bìn cũng trợn mắt hốc mồm kinh ngạc ngẩn đầu nhìn lên tên trung niên.
“ Khoan đã “ Vương Hoàng khàn khàn hét lên.
Hắn ta lầm bẩm trong miệng một hồi lâu.
Vương Hoàng âm trầm hỏi, khuôn mặt bình tĩnh.
Vương Hoàng thầm nghĩ cách, làm sao có thể thoát ra khỏi tình cảnh này.
Tên trung niên âm trầm nói ra.
Tên trung niên kinh dị, tiến tới cầm tay Vương Hoàng xem xét.
Một bên Đỗ Phong, Dương Bìn, Lê Lê đang quỳ vẫn chưa ngẩn mặt lên.
Vương Hoàng nghe tên trung tiên nói, thầm khinh bỉ.
“ Khí hồng hồng..”
Trung niên chừng khoảng 25 tuổi, khuôn mặt trẻ trung, lãng tử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Hoàng thở dài, kéo dài thời gian cũng đã làm rồi, chuyện giờ tới đâu thì tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“ Thú vị, ngươi hỏi ta sao ? “
Cứ như, một thế lực thần bí nào tác động đến trên thân Vương Hoàng, đủ mạnh để tên trung niên phải xem xét lại.
Thế nhưng, trung niên đã dùng lực lượng của mình đánh nát đi khí tức lẫn hồn hoàn của Cửu U tước, khiến nó hoàn toàn thoát khỏi luân hồi.
“ thế sao, vậy giờ ngươi định làm gì bọn ta đây “
Sau khi điều tức xong, Vương Hoàng dứng dậy, nhìn thẳng vào tên trung niên.
Đỗ Phong cùng Dương Bìn đang quỳ trên mặt đát, ngửi thấy mùi thịt, không hẹn mà cùng thôn một cái nước bọt, bụng cũng dần kêu réo lên.
“ Có quỷ mới tin “
Đỗ Phong, Dương Bìn, Lê Lê sợ hãi khi phát hiện tự lúc nào đối phương đã đứng trước mặt.
Lảm nhảm một thứ ngôn ngữ mà tên trung niên thấy khó hiểu.
Dù sao khí tức đó hắn ta lấy từ bên trong mảnh không gian thần bí, có rất nhiều.
Thế nhưng trước mắt tên này vẫn sống và tỉnh táo hắn ra.
Đỗ Phong bọn người hắn có thể đọc suy nghĩ trong nội tâm được, thế nhưng đối với Vương Hoàng hắn không thể đọc được suy nghĩ.
Tên trung niên nhìn về phía Vương Hoàng như nhìn thấy quỷ.
Vương Hoàng nhìn tên trung niên nói ra :
Chương 10 : Thần Bí Trung Niên
Thịt Cửu U tước mà nói, người ta phải nói là ngon hơn thịt đường tăng.
Lê Lê thực sự lo cho Vương Hoàng, mong hắn không có việc gì.
Hắn ta đã tìm khắp người Vương Hoàng, cũng không phát hiện ra thứ đó ngoài mấy món v·ũ k·hí rác rưởi quanh người.
-------------------------------------- (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tên trung niên nén đi cơn kích động nhìn Vương Hoàng .
Vương Hoàng cũng kinh ngạc, không ngờ một viên đan dược lại có thể khôi phục xương cốt nhanh thế này, v·ết t·hương 3 năm trước nhẹ hơn thế này những vẫn cần tận 5 tháng mới lành lại.
Đây cũng là điều hắn ta thấy kiêng kị, dù sao với một bước ba cường giả như hắn, chỉ cần liếc mắt cũng có thể đọc hết dòng thời gian cuộc đời của mỗi người dưới bước thứ ba.
Bọn hắn đang sợ hãi cực độ, chứ không bình tĩnh nổi như Vương Hoàng.
"Thật sự rất hương a! " Dương Bìn không tự kìm hãm được khen một câu, mùi thịt thuần mà thực sự mĩ vị, còn kèm theo nhàn nhạt hoa quả mùi thơm ngát, làm cho một loại say mê trong đó không còn cách nào tự kềm chế cảm giác .
“ Là nó “
Thế nhưng khí thế tỏa ra kiến bọn người Đỗ Phong run rẩy mà quỳ dưới nền nhà lúc nào không biết.
Bất quá, Cửu U tước bị phân thây về sau, nếu như là bình thường mà nói, có thể lợi dụng hắc hỏa trùng sinh sống lại.
Tên trung niên kiên nhẫn đợi Vương Hoàng điều tức, hắn có thời gian để kiên nhẫn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thế nhưng, nếu giao ra thứ ta muốn, ta vui vẻ có thể giúp ngươi cải tạo kinh mạch, phục hồi như xưa “
Đan dược vào miệng, sực sống Vương Hoàng dần được khôi phục, các đốt xương sống dần lành lặn lại.
Cái cần bây giờ là kéo dài thời gian.
Lúc sau, Vương Hoàng cắn ngón tay út, một giọt máu tươi, từ trong ngón tay hắn chảy ra.
Hiện tại đang không biết sống c·hết ra sao, mà cái bụng lại cũng đang kêu réo rồi.
Tên khốn như thế này nếu như đạt được mục đích sẽ g·iết người không chút nghi ngờ.
“ Vậy ngươi cũng nên đưa ra thời điểm “
“ Chữa thương cho ta, ta mới có thể lấy ra được “
Tuy nhiên theo tình thế hiện giờ, nếu nói ra cũng khó tránh được c·ái c·hết.
“ Không nghĩ đến ngươi nhận ra tồn tại của ta . “
Vương Hoàng nói ra, nhưng thực sự hắn cũng không hi vọng tên trung niên giữ lời của mình, thế nhưng bây giờ thật sự tới bước đường cùng, cũng không còn cách nào cả.
Tóc dài quá vai, mặc một bộ hắc bào, in phù hiệu hình khổng tước.
Giọt máu tươi thẩm thấu vào viên linh thạch, cô đọng thành một cục ở trung tâm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.