Tiêu Dao Giang Hồ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Đến Quy Vân Trang rồi!!!
-Muội ă·n t·rộm gà như vậy không tốt đâu đây là thu nhập hay bữa ăn của gia đình người ta đấy.
Hồng Thất Công không cho là như vậy bèn nói:
-Muội có để lại bạc cho người ta huynh yên tâm đi. Nay muội sẽ trổ tài làm món gà ăn mày cho huynh thưởng thức.
-Không ngờ huynh lại biết làm thơ đấy, nghe rất hay.
-Võ công người rất tà môn sát khi cũng rất nặng ngươi hẳn là Hắc Phong song sát Mai Siêu Phong phải không?
-Tiểu tử uống đi.
Chương 18: Đến Quy Vân Trang rồi!!!
-Thất Công không cần làm như vậy gặp nhau coi như là duyên phận chưa kể vãn bối vinh hạnh được tương kiến Ngũ tuyệt một trong Cửu chỉ thần cái bữa ăn này chả là gì lão nhân gia ngài thu hồi đi thôi.
-Ta hiện chỉ giữ chức đại trưởng lão chỉ treo cái hư danh thôi lão khiếu ta tính tình thích đi đây đó việc quản lý bang thì giao lại cho Kiều tiểu tử là được rồi. Còn Mộ Dung Phục ta vẫn chưa gặp nhưng trước đây từng giao đấu qua phụ thân hắn Mộ Dung Bác người này võ công hơn cả ta đặt biệt là tuyệt học gia truyền nhà Mộ Dung Đấu chuyển tinh di vô cùng lợi hại. Ta dùng Hàng long thập bát chưởng cũng không đả thương được hắn.
Hoàng Dung mỉm cười trả lời:
Từ Trung liền nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồng Thất Công nói:
-Đúng vậy ta là Mai Siêu Phong.
-Rượu ngon, cảm tạ tiền bối.
Sau đó Hồng Thất Công lại nhìn về Hoàng Dung quan sát một hồi chưa kịp nói gì thì nghe Hoàng Dung nói:
Nghe mọi người trò chuyện vui vẻ biết tính Hồng Thất Công Từ Trung cũng sảng khoái đưa cả nửa con gà cho Hồng Thất Công, còn lại thì chia đôi đưa cho Hoàng Dung và Mai Siêu Phong hắn chỉ giữ lại đầu và cánh gà ăn. Nhận lấy con gà Từ Trung Hồng Thất Công không khách khí trong phút chốc đã ăn sạch. Sau khi ăn xong Hồng Thất Công lấy trong túi ra mấy đồng tiền vàng nói:
Hồng Thất Công nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Mấy đồng tiền này lúc nãy ta thấy bọn người đánh nhau một tên mập phóng ra ta liền nhặt hết hà hà bên trong là đồng ở ngoài mạ vàng tiểu nữ oa cho người chơi đùa này. Còn nếu thiếu tiền có thể đem đi đổi bạc mà dùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe đến đây Hồng Thất Công cười lớn nói:
Hoàng Dung mỉm cười nói:
-Làm sao như thế được lão khiếu tử ta không thích thiếu nợ người khác các ngươi nhận lấy đi. Còn tiểu tử ngươi ta rất thưởng thức. Hiện nay giang hồ thế hệ thanh niên tài tuấn đều truyền ngôn Bắc Kiều Phong Nam Mộ Dung, ta nhìn tiểu tử ngươi cũng không kém hai người bọn họ.
-Hảo hảo tiểu tử võ công không tệ đấy.
Hồng Thất Công trả lời:
-Ta họ Hồng người thứ bảy các ngươi có thể gọi ta là Hồng Thẩt Công.
-Đa tạ Thất Công. Mà ngài nói Bắc Kiều Phong Nam Mộ Dung ngài đã gặp hai người nay rồi?
Sau đó mọi người cùng nhau trò chuyện một lúc thì Hồng Thất Công cáo từ lên đường trước.
Mai Siêu Phong nghe Hồng Thất Công nhắc đến mình mà cũng cảm thấy y không có ý định làm hại mình nên liền nói:
-Cha ta vẫn khỏe cảm tạ tiền bối quan tâm.
Nghe Hồng Thất Công nói vậy, Hoàng Dung tỏ vẻ bất ngờ lên tiếng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng nói làm Mai Siêu Phong giật mình đề phòng vào tư thế chiến đấu dù sao nàng hành tẩu giang hồ cũng nhiều năm chưa biết đối phương thế nào, còn Hoàng Dung bất ngờ cảm thấy người đến võ công thật cao. Từ Trung thì mỉm cười lấy ra hai cái phao câu ném về phía người đến, y vừa đáp xuống nhanh chóng dùng tay tiếp lấy cảm nhận luồng nội lực không kém tiến về y liền vận công truyền vào hai tay sau đó bắt lấy hai miếng phao câu sau đó ngồi xuống đất nói:
Từ Trung cảm thấy một luồng chân khí quấn quang bầu rượu cũng âm thầm truyền chân khí vào tay bắt lấy bầu rượu, vừa đón lấy mùi hương rượu bay vào mũi Từ Trung uống vào một ngụm cảm thấy hơi nồng dư vị lại thơm và ngọt vô cùng nếu so với rượu đế thì độ cồn có vẻ thua xa nhiều lắm chỉ hơn bia một ít nhưng hậu lại vô cùng thơm và ngọt. Từ Trung khen:
Bình thường Từ Trung vẫn chỉ biểu hiện cảnh giới tuyệt thế nhưng thật ra trong khoảng thời gian này đã đột phá đến thần du huyền cảnh trung kỳ đỉnh phong hay nói cách khác chính là tông sư trung kỳ đỉnh phong chỉ kém một bước là đứng chung hàng với ngũ tuyệt đó là lý do Từ Trung không lo ngại khi đến gặp Hoàng Dược Sư. Mà người đó vừa ngồi xuống nhìn kỹ là một người ăn mày trung niên khuôn mặt chữ điền dười cằm râu rậm, tay chân thô to, quần áo mặc dù chắp vá rất nhiều nhưng lại sạch sẽ vô cùng, bên hông treo một bầu rượu. Người trung niên lúc này lấy ra bầu rượu bên hông uống mấy ngụm sau đó ném về phía Từ Trung:
-Không ngờ ở nơi thôn dã này lại gặp được Cửu chỉ thần cái Hồng tiền bối, vãn bối cảm thấy thật vinh hạnh.
Lăng hoa đào tận anh hùng.
Nghe Hồng Thất Công nói vậy, Từ Trung đành ra hiệu cho Hoàng Dung nhận lấy sau đó thầm than không chỉ Anh hùng xạ điêu mà còn có cả Thiên long bát bộ giang hồ này cũng rất là loạn a, sau đó nói:
-Người này hơn mười lăm năm trước nghe nói đã q·ua đ·ời nên con không nghe thấy cũng là chuyện bình thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi nói chuyện với Hoàng Dung xong Hồng Thất Công quay sang nhìn Mai Siêu Phong sau đó nói”
-Ha ha chả trách các ngươi lại đi cùng Mai Siêu Phong, cha ngươi gần đây như thế nào?
-Người võ công cao như vậy tại sao con lại không nghe danh trên giang hồ?
Từ Trung chỉ cười cười không nói, đây là ă·n c·ắp thơ của người khác đấy. Cả ba lại cùng nhau nhắm hướng đông mà đi, một buổi trưa cả ba cùng dừng chân cạnh một trấn nhỏ, Từ Trung có ý đến thị trấn ăn nhưng Hoàng Dung nói có thể bữa ăn không thích hợp với lại đoạn thời gian này chỉ ăn lương khô nàng cũng đã ngán lắm rồi muốn tự tay nấu món gì đó ăn. Hoàng Dung bảo Từ Trung và Mai Siêu Phong đợi này sau đó phi thân rời đi chốc sau quay lại hai tay xách theo hai con gà, chẳng cần nói cũng biết nàng là đi trộm gà, Từ Trung thấy vậy liền nói:
Sau khi từ biệt đám người Từ Trung mua hai con bạch mã sau đó cùng Hoàng Dung và Mai Siêu Phong lên đường. Dọc theo trên đường Mai Siêu Phong có thỉnh giáo Từ Trung về võ học Đạo gia, nàng nói Cửu Âm Chân Kinh khi xưa nàng cùng Trần Huyền Phong trộm là hạ quyển chỉ có các môn võ công không có công pháp tu luyện nội công. Sau thời gian nghiên cứu Trần Huyền Phong biết được các chiêu số trong Cửu Âm Chân Kinh có liên quan mật thiết với Đạo gia nên y suy đoán có thể dùng nội công của Đạo gia để thôi động chiêu thức. Nghe vậy Từ Trung cũng không thấy ngoài ý muốn đã từng có suy đoán Hoàng Thường là tập hợp bách gia để tạo nên Cửu Âm Chân Kinh nhưng hiện nay y vẫn chưa c·hết mà là quốc sư Đại Tống. Hoàng Thường còn sống nhưng lại không thu hồi về Cửu Âm Chân Kinh nhưng vẫn để nó lưu lạc giang hồ hẳn là âm mưu gì đó trong đây. Nhưng chuyện này liên quan đến triều đình nên Từ Trung không muốn quản chỉ cần không can dự đến người thân Từ Trung cũng không quan tâm những chuyện khác.
-Thất Công không cần đó gia phụ là Đông tà Hoàng Dược Sư.
-Ha ha tiểu tử ngươi không biết Bang chủ Cái Bang hiện tại là Kiều Phong sao?
-Hà hà tiểu tử ngươi nhận biết lão hỏa khiếu sao? Võ công không kém nhưng lão hỏa kế ta lại chưa từng nghe nói trong thế hệ trẻ tuổi có người như ngươi. Hồng lão khất nói.
-Thất Công ngài là?
-Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy,
Đứng bên cạnh lẫn Hoàng Dung cùng Mai Siêu Phong đều bất ngờ khi nghe Từ Trung ngâm thơ:
-Xé cho ta một phần nữa, phần phao câu để lại cho ta.
Hoàng Dung chần chừ không muốn nhận nghe Từ Trung nói:
Thị phi thành bại chuyển đầu không
-Vãn bối vừa xuất sư chưa lâu nên tiền bối ngài không biết đến cũng là chuyện bình thường còn việc nhận ra ngài thì bàn tay phải ngài chỉ có bốn ngón vừa rồi võ công ngài lại cao vô cùng qua cách ăn mặc thì ngài hẳn là người cái bang, trên giang hồ phù hợp các điểm này chỉ Cái Bang Cửu chỉ thần cái Hồng tiền bối thôi. Từ Trung phân tích.
Nói xong Hoàng Dung liền bắt tay cắt tiết vặt lông gà, mà nhìn thấy Hoàng Dung dùng thang mang làm tiết gà Từ Trung càm thấy oan ức dùm nó, đường đường là bảo kiếm mà lại nhuộm tiết gà thật bi ai. Hoàng Dung động tác nhanh nhẹn rất chuyên nghiệp chỉ trong chốc lát gà đã được làm sạch lông, mổ bụng hoàn tất tiếp đến thấy Hoàng Dung lấy dược liệu ra bắt đầu tẩm ướp sau đó lấy lá sen bọc con gà lại rồi dùng đất sét đấp lên rồi bắt đầu nướng. Qua chẳng bao lâu mùi thơm nức mũi báo hiệu gà đã chin, Hoàng Dung lấy xuống bảo Từ Trung mở ra, đón lấy hai con gà hai tay Từ Trung dùng lực chấn vỡ lớp đất sét sau đó tháo lá sen ra đang định xé nhỏ chia cho Mai Siêu Phong và Hoàng Dung thì nghe âm thanh mang đầy nội lực truyền đến. Trước đó Từ Trung đã cảm nhận có người võ công không kém tiếp cận phạm vị quanh mọi người không cảm nhận được sát khí nên Từ Trung cũng không quá lo lắng nay người đó đã hiện thân. Người đó vừa thi triển khinh công lăng không đến chỗ Từ Trung vừa nói:
Nghe Từ Trung phân tích như vậy Hồng Thất Công vô cùng thưởng thức đầu óc nhanh nhạy liền nói:
Ba người đồng hành hơn nửa tháng đến được Trường Giang nhìn thấy con sông rộng lớn Từ Trung cũng cảm thán trước sự hùng vĩ đến từ con sông trước mặt. Không kiềm được sự thán phục của mình trước vẻ đẹp của Trường Giang Từ Trung ngâm lên câu thơ trong Lâm Giang Tiên của Dương Thuận:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.