Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 78 : Tiên Đan

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78 : Tiên Đan


-“Ta nhìn ngươi cũng không tệ, mặc dù thiên phú có chút không được tốt, thế nhưng chuyện đó không phải là vấn đề gì lớn, đợi bản đạo gia thành Tiên, ắt sẽ giúp đỡ ngươi một phen, còn giờ ngươi không cần phải làm việc ở dược phòng, dù sao chỗ đó cũng chỉ còn mỗi ngươi. Vừa đúng lúc đạo gia ta vẫn còn lấy một tên đệ tử ký danh, ta để ngươi gia nhập, chuyện ở dược phòng, vài hôm nữa sẽ có nhóm người đến thay.”

-“Nhìn thấy chưa? Cùng bổn đạo gia đối nghịch, chính là đường c·hết, thế nhưng chỉ cần giúp đạo gia ta, tất sẽ có thưởng, chuyện hôm nay đến đây là xong, tất cả trở về làm việc, Lục Xuyên, dẫn Thanh Tử đến chỗ ở mới, thu xếp cho hắn một chút đồ đạc, chiếu cố hắn cho tốt.”

-“Đó là điều đương nhiên, ngươi mới vào nơi này không bao lâu thế nên còn nhiều điều ngươi chưa biết, sư phó thực sự có được thần thông, có thể dùng thuật pháp để câu thông đại thần trên trời, dưới đất hoán âm dương, từ lúc nhập môn đạo đến giờ, ta chưa từng thấy sư phó phải gặp khó khăn bao giờ cả.” Người sư huynh trước mặt khi nhắc đến lão già, b·iểu t·ình vô cùng tự hào, để lộ ra một tia tự mãn, như thể bản thân mình trước sau sẽ trở thành như lão ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Bản đạo gia ta cũng không muốn làm khó gì các ngươi, kẻ nào có công giúp ta trở thành Tiên, ta sẽ không bạc đãi kẻ đó, thế nhưng những người nào có m·ưu đ·ồ làm loạn, thì đừng trách đạo gia ta không nói trước.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Thanh Tử sư đệ, đã tỉnh chưa, Thanh Tử sư đệ….”

-“Tới rồi, đây là chỗ ở của ngươi sau này, gian phòng của ta ở phía đối diện, nếu như không có việc gì cấp bách, ta khuyên ngươi đừng nên làm phiền đến những vị khác, đám bọn hắn không dễ nói chuyện, mặc dù ngươi được đích thân sư phó điểm chỉ, thế nhưng ngươi chẳng qua cũng chỉ là một tên đệ tử ký danh, cũng chỉ là một chân c·hạy v·iệc tại nơi này, địa vị có vài phần cao hơn so với đám người dược phòng cùng nơi khác một chút.”

Lâm Phàm nghe lấy lời này của lão đạo sĩ thì không khỏi bất ngờ, khốn khổ tại nơi này hơn nửa năm, thoáng cái đã được thăng lên làm đệ tử ký danh của lão quỷ quái này, bất quá chuyện này cũng mười phần hợp lý, đi tại bên người hắn, c·hết nhiều đến như vậy, khẳng định lão già này không có đủ người để dùng.

Một đêm cứ thế liền trôi qua yên lặng, sự kiện đám người dược phòng kéo nhau bỏ trốn cứ vậy mà lắng xuống chỉ trong một đêm, không ai dám nhắc đến chuyện này, ai nấy cũng bàng hoàng sợ hãi sau khi chứng kiến hết một màn diễn ra tại bên trong căn phòng tối kia. Thoáng tại bên ngoài gian phòng Lâm Phàm đang nghỉ ngơi, một người thanh niên thân mặc lấy bạch y phục, trên tay cầm lấy một phần y phục tương tự, đưa tay dùng lấy sức gõ lên thành cửa, miệng nói lớn.

Vừa dứt lời, ánh mắt của lão đạo sĩ quét đến vị trí Lâm Phàm thì dừng lại, bước chân chậm rãi tiến đến vị trí của hắn, không mất nhiều thời gian, tên đạo sĩ đã đứng trước mặt Lâm Phàm, đưa lấy năm đầu ngón tay vẫn còn vương lấy huyết dịch vỗ vỗ lên vai hắn, âm giọng có vài phần khàn khàn nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lý Huyền Dương không quan tâm đến biểu cảm kì quái của Lâm Phàm, hắn xoay người, tiếp tục đảo bước chân lướt qua đám người đang đứng đó, miệng bắt đầu lải nhải.

Lâm Phàm không biết đãi ngộ của việc tiến thăng này như thế nào, thế nhưng dựa theo biểu cảm của những kẻ xung quanh, Lâm Phàm liền biết cái gọi là đệ tử ký danh, hẳn là rất cao tại nơi này, chí ít sẽ không trở thành dược liệu bên trong chiếc lò luyện hắn thấy vào ban sáng. Lý Huyền Dương như biết được đôi dăm câu nói của mình, khó có thể đánh động nhân tâm của người khác, cho tay vào bên trong y phục lấy ra một bình xứ màu trắng được làm bằng men sần, bên trên bình xứ nhỏ là một loạt hoa văn chạm trổ vô cùng tinh xảo, cầm lấy bình xứ, Lý Huyền Dương đưa về phía Lâm Phàm nói.

-“Sắc trời cũng không còn sớm, ngươi hôm nay cũng đã mệt rồi, nghỉ ngơi một phen, sáng sớm mai sẽ có người đến tìm ngươi, phân phó công việc mà ngươi phải làm.” Dứt lời, Lục Xuyên không để Lâm Phàm nói một lời, xoay người bỏ đi.

Chương 78 : Tiên Đan

-“Thanh Tử a, nếu đã gia nhập bản giáo, thân làm sư phó cũng phải có gì đó để gọi là quà ra mắt.”

-“Sư phó thực sự có thể thành Tiên?”

-“Phải rồi, nếu đã trở thành đạo môn của đạo gia ta thì không thể nào không có đạo hiệu được, về sau đạo hiệu của ngươi sẽ là Thanh Tử, về phần ta, ta là Lý Huyền Dương, cứ gọi một tiếng Lý sư phó là được rồi.”

-"Ài, ngươi đừng trách là sư huynh nói chuyện không dễ nghe, không biết Lục sư huynh đã nói với ngươi chưa, mặc dù ngươi đã tiến nhập trở thành đạo môn của sư phó, thế nhưng tư lịch của ngươi tại nơi này hẳn phải nói là cạn nhất, không có bất kì một chút gì gọi là nổi trội, chính vì thế mặc dù đã vào nơi này, thế nhưng công việc của ngươi vẫn y như trước kia, là một chân chạy vặt.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Không lẽ thứ này luyện bằng dược liệu chứ không phải là dùng người?”

Nhìn lấy bình xứ nhỏ trong tay mình, trong đầu Lâm Phàm liền nổi lên một trận suy nghĩ :”Thứ Tiên Đan mà hắn nói không phải là dùng người luyện chế thành sao?”

Lâm Phàm cho tay vào bên trong áo, lấy ra bình xứ nhỏ, rút chiếc nút đậy phần miệng, hơi nghiêng tay một chút, từ bên trong bình xứ hướng lòng bàn tay của Lâm Phàm lăn đến mười mao đan dược màu đen, từ vị trí của đan dược tỏ ra một mùi hương vô cùng dễ chịu, khác hẳn so với mùi hương mà lão già kia đã dùng người để làm vật dẫn dược.

-“Giữ lấy thứ này, bên trong có mười mai Tiên Đan mà bổn đạo gia ta vừa chế luyện thành công, ăn hết số đó có thể giúp ngươi gia tăng tuổi thọ thêm mười năm, không chỉ thế còn giúp ngươi đả thông toàn bộ kinh mạch, không cần phải trải qua giai đoạn đó những bao kẻ khác.”

-“Về sau, kẻ nào dám có tâm làm loạn, hạ tràng sẽ như thế này, nhìn đó mà làm gương.” Lão đạo sĩ để mặc đám người vẫn còn đứng đó run rẩy, bỏ lại một câu liền xoay người đi về phía mọi người.

-“Thành Tiên…?” Lâm Phàm tự lẩm bẩm nói, từ lúc đến nơi này cho đến giờ, nhiều sự việc ly kì hắn đều có nghe qua, bao gồm cả Tiên Nhân này nọ, thế nhưng để chứng thực hư thế nào, cho đến giờ cũng chỉ là lời nói truyền miệng, chưa một ai nhìn thấy, chưa kể nói đến, đọc qua nhiều tiểu thuyết mạng, Lâm Phàm hắn vẫn chưa thấy qua một vị Thần Tiên lại bắt người ra làm dược liệu để luyện.

-“Ngươi gọi là Lâm Phàm đi, tốt tốt tốt, chuyện xảy ra vào ban sáng, ấy vậy mà không thể đánh động được ngươi.”

Thời gian trôi qua một đoạn, dọc trên đường đi, Lâm Phàm cùng người thanh niên không nói lấy một lời, không nhịn được thắc mắc, Lâm Phàm học lấy bộ dáng nói chuyện của bọn hắn liền nói.

-“Ân, đa tạ Lục sư huynh đã đưa lời nhắc nhở, không biết, tại đây ta sẽ phải làm những việc gì, còn mời sư huynh giải hoặc.” Lâm Phàm nghe thấy lời nói của Lục Xuyên, trong lòng cười lạnh, diễn a, diễn tiếp đi, bản gia ta trải qua một phen sống c·hết tại nơi kia, dăm ba câu nói của các ngươi, sao có thể qua mắt được ta.

Nghĩ đến đây, Lâm Phàm cho hết tất cả toàn bộ đan dược trên tay vào trong miệng, vội vàng di chuyển bước chân về phía giường ngủ, ngồi xếp bằng hai mắt nhắm nghiền, bắt đầu vận lấy nội lực bên trong cơ thể, nói gì thì nói, trải qua hơn nửa năm tại đây, một chút pháp quyết cùng dẫn khí cơ bản, ai ai cũng đều sẽ học qua, Lâm Phàm cũng không ngoại lệ.

Về phần Lâm Phàm, hắn cũng không quan tâm đến những gì mà Lục Xuyên đã nói là bao, nhún vai một cái, lắc mình bước vào gian phòng được phân phó nghỉ ngơi, nội thất bên trong phòng thực chất cũng không xa hoa là bao, một chiếc giường đơn, cùng một cái bàn đặt giữa, vài cái ghế cùng một chiếc bàn để đọc sách đặt sát tường liền hết. Nhìn lấy không gian bên trong gian phòng, Lâm Phàm thầm đánh giá, đầu khẽ gật hài lòng một chút, tuy có phần đơn giản, thế nhưng chí ít vẫn còn sạch sẽ hơn những nơi khác.

-“Không sao, ta hiểu, cẩn mong sư huynh dẫn ta đến phòng của ta, sư đệ hôm nay có chút mệt mỏi muốn nghỉ ngơi sớm.” Lâm Phàm đưa tay ra lễ, làm bộ mệt mỏi đáp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe lấy câu nói này, ai nấy đều không khỏi rùng mình một tiếng, trong lòng bọn hắn nổi lên một cảm giác ớn lạnh, trong ánh mắt nổi lên một tầng sợ hãi vô cùng cực. Dưới ánh mắt của mọi người đang tập trung về phía hắn, lão đạo sĩ giữ lấy một bộ dáng khoan khoái, hai tay phía đằng sau lưng, hai mắt quét nhìn từng người một, miệng mấp máy cất tiếng nói.

-“Sư đệ vừa mới trở thành đệ tử của sư phó, có nhiều điều vẫn chưa biết, còn mời sư huynh giải hoặc lấy đôi chút, ta tiếp đến nên làm gì?"

-“Được được được, sư đệ theo ta, gian phòng của ngươi cùng bọn ta không khác biệt lắm, tương đối gần, không xa, đi thôi.”

Nếu quả thực những đan dược này là đúng như những gì mà lão già kia nói, như vậy bản thân Lâm Phàm hắn không thể nào tuỳ tiện như trước được, nhất định phải hảo hảo lấy lòng đám người này, moi móc từ bọn hắn càng nhiều lông dê càng tốt. Dẫu sao bản thân hắn cũng đã không còn ở dược phòng, chí ít trong đoạn thời gian vẫn còn ở đây sẽ không trở thành dược liệu dẫn đan, về phần hành động sẽ không còn bị trói buộc quá nhiều so với nơi cũ.

Từ bên trong vang lại tiếng nói Lâm Phàm, không mất nhiều thời gian, Lâm Phàm đẩy cửa gỗ từ bên trong, tiếng ‘kẽo kẹt’ từ khung cửa va vào nhau kêu lên một tiếng dài, đưa mắt nhìn lấy người thanh niên trước mặt, Lâm Phàm mặt ngơ ngác nhìn khó hiểu, không đợi hắn lên tiếng, người thanh niên trước mặt đã nói trước.

Cùng người thanh niên tên Lục Xuyên này băng qua một gian nhà cổ điển, có phong cách theo hướng cổ xưa đôi chút, đơn giản nhưng không cầu kì, xung quanh được gian nhà được trồng lấy một vài cây cảnh, tán cây sùm xoè nhô ra nhô vào, tạo thành từng lớp bóng vô cùng quỷ dị trên mặt đất.

Lâm Phàm đưa mắt liếc nhìn sang một bên khác, trong lòng thầm nghĩ :”Thật là đen đủi bị hắn chọn trúng, đã thế đạo hiệu lại giống với đám người Huyền Tử kia, không biết tại thế giới này, đạo hiệu đều là như thế chăng.”

-“Thanh Tử sư đệ, sau này chúng ta chính là đạo môn với nhau, nếu có việc gì không hiểu, liền hỏi bọn ta, trước kia nếu có gì mạo phạm, xin sư đệ hãy bỏ qua, dẫu sao bọn ta thân mang lệnh trạng, không thể nào không làm được.”

Dứt lời, Lý Huyền Dương phấc lấy tay áo rời khỏi căn phòng, người thanh niên tên Lục Xuyên nghe thấy lời căn dặn từ sư phó, đưa hai tay chắp cúi khom người đầy tôn kính, đợi lão đạo sĩ khuất bóng lưng, liền xoay người nhìn về phía Lâm Phàm, nở lấy nụ cười đầy thân thiện nói.

-“Ân ân, sư huynh đợi ta một lát liền ra ngay.” Lâm Phàm nhận lấy y phục khẽ gật đầu đi vào bên trong phòng đóng cửa.

-“Ân, ra ngay…”

-“Muốn sư phó truyền thụ Tiên Pháp, có được đãi ngộ cao hơn, tiến vào phân tầng bên trên, thực tình mà nói thì những thứ đó cũng chỉ có những đệ tử quan môn, đệ tử nội môn mới có được những đãi ngộ như thế, bọn ta đã ở nơi này lâu, vẫn còn chưa một bước tiến vào, ngươi chưa đủ tư cách, đi thôi.”

-“Ta phụng mệnh Lục sư huynh, đem đến vài món đồ cho ngươi, đây là y phục của đạo môn chúng ta, về phần y phục ngươi mặc, ta nghĩ nên vứt đi, nhìn bẩn thỉu không chịu được, nơi này khác với chỗ trước kia, đừng làm mất mặt sư phó. Nhanh thay lấy y phục rồi cùng ta đi đan phòng chờ phân phó công việc.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 78 : Tiên Đan