Thứ Nguyên Siêu Việt Giả
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 195: Kanō Shō tức giận.
Hắn đã không thua bất kỳ trận chiến nào, hắn cũng không bất tuân mệnh lệnh nào.
Bộ ba dừng lại theo lệnh của Hongō Akira.
"Nó được chấp thuận bởi sư phụ của ta, cũng chính Nhất Ảnh." Satomi cười khúc khích: "Đừng lo, ta không có ý định chiếm lấy vị trí này của ngươi lâu đâu, cho đến lúc đó thì sư phụ đã đặt Yomi dưới quyền chỉ huy của ta, với tư cách là người lãnh đạo, ta đã đặt ra một số kế hoạch mà ta cần tất cả các ngươi thực hiện ngay bây giờ."
Hắn vừa bị đuổi khỏi tư cách lãnh đạo này mà không hề mảy may suy nghĩ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không Shõ! Ryū không nói dối con, mặc dù ta hy vọng rằng con có thể tự mình tìm hiểu về điều này vì nó là một phần quan trọng của cuộc đời một võ sư." Hongō Akira trả lời.
“Con không quan tâm đó có phải là tạm thời hay không, con thậm chí còn chưa được nói về quyết định này cho đến tận bây giờ!” Kanō Shō tức giận nói, hất màn hình lên vì giận dữ.
Hiện tại, tất cả các thành viên của Yomi đang theo học tại trường Koryo vào lúc này đều đang tham gia một cuộc họp video với Satomi và Ogata.
"Sư phụ?!" Shõ gọi khi thấy sư phụ mình không trả lời: "Con có nói gì sai không ? Có phải Ryū đang nói dối về bao kiếm?"
Tuy nhiên, hắn ta đã đánh mất nó vì quyết định theo học trường Koryo giống như những người khác đã làm mà đó lại là khi làm theo mệnh lệnh! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
========
“Phù...suýt nữa thì nó bị vỡ rồi.” Kanō Shō thở phào nhẹ nhõm, đặt nó trở lại.
"Không! Con sẽ làm được! Con sẽ tìm ra bao kiếm của người giống như Ryū đã làm!" Shõ biểu lộ trần đầy nhiệt quyết nói.
"Grừ.. tốt thôi!" Kanō Shō gầm gừ, không thích việc bản thân hắn chịu sự chỉ huy của ai đó.
"Sở thích ?...Ý con là gì ?...Liên quan đến lời khuyên mà Ryū đã đưa ra cho con sao ?" Hongō Akira liên tục hỏi, muốn hiểu tại sao Ryū lại giúp đỡ đệ tử của mình.
"Ryū nói rằng lý do con không tiến bộ nhanh là vì con không có bao kiếm, vì thế lưỡi kiếm của con đang trở nên rỉ sét, nếu con không tìm thấy bao kiếm của mình thì nó sẽ tiếp tục như vậy. Theo như hắn nói, mỗi người sư phụ đều có một cái bao kiếm và nói rằng thậm chí người sẽ có một cái, nên con mới hỏi người có sở thích là bao kiếm của mình hay gì đó không." Shõ giải thích.
Shõ mỉm cười sau khi nghe điều đó và không thể không hỏi một lần nữa: "Sư phụ, bao kiếm của ngươi là gì ?"
"Không nhiều lắm .... chỉ là nghe một chút lời khuyên từ cái tên Ryū kia." Kanō Shō nhún vai, rồi như thể hắn nhớ ra điều gì đó, cậu ta nhìn Hongō Akira và hỏi: "Sư phụ cũng có sở thích sao ?"
Sho bối rối nhìn những người đồng môn của mình, người cũng bắt chước khuôn mặt giống hệt hắn trước khi đi theo Hongō Akira.
"Nào...nào, bình tĩnh đi Shõ." Ogata xoa dịu qua màn hình: "Đó chỉ là tạm thời khi mà con đang theo học tại trường Koryo, con đã muốn đến đó. Tuy nhiên, với tất cả công việc của trường cùng với việc hòa nhập với mọi người, con sẽ không còn nhiều thời gian như trước nữa, vì vậy Satomi sẽ là trưởng nhóm của Yomi cho đến khi có thông báo mới, ta hứa với con việc này không phải là vĩnh viễn."
"Shõ, đi theo ta." Hongō Akira ra lệnh.
Cũng có nhiều phương án hơn để lựa chọn, nhưng Kanō Shō đã chọn nó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngừng lại."
"Hayami, Seto, tập trung vào chân của mình hơn nữa, hai con đã vấp ngã khi cố gắng kịp Shõ, còn Shõ ... làm tốt lắm."
Nghe câu trả lời của sư phụ, Shõ không thể không cúi đầu xuống và nghĩ rằng mình đã một lần nữa khiến sư phụ thất vọng.
Một lời khen đó ... đã thổi bay tất cả sự thất vọng mà hắncảm thấy hôm nay.
"Nhưng vậy là đủ rồi, ta quan tâm hơn đến những gì đang xảy ra với con hơn." Hongō Akira đáp.
Kanō Shō không khỏi nhếch mép trước câu nói đó.
"Ta đã g·i·ế·t hắn." Hongō Akira nói ngắn gọn: "Sự kiên nhẫn của ta với chúng mất dần."
“Và ....?" Shõ lo lắng hỏi.
Kanō Shō nhắm mắt lại khi hít thở mùi hương của thực vật, mùi hương đó làm hắn bình tĩnh lại.
"Cảm ơn sư phụ!" Shõ cười toe toét.
Cứ như thể dây thần kinh của Shõ, vốn luôn căng thẳng cuối cùng cũng có thể thư giãn, khiến nó trở lại với tiềm năng đầy đủ, để hắn rất quan tâm đến việc tìm hiểu những gì đã xảy ra.
Hongō Akira mỉm cười khi nhìn thấy bóng lưng của đệ tử biến mất, không đời nào hắn nói cho Kanō Shō biết bao kiếm của mình là gì.
Hai người bước vào một căn phòng khác, Hongō Akira ra hiệu cho Shõ ngồi xuống trong khi tự mình ngồi xuống, cả hai ngồi đó trong vài giây trong im lặng, Shõ cảm thấy bồn chồn trước sự im lặng.
“Hừ, bỏ đi, đi tập luyện tiếp.” Kanō Shō càu nhàu khi rời khỏi phòng, đồng thời mang theo chậu cây bên mình.
"Mặc hắn đi, hắn cần giải tỏa một chút, chúng ta đã thông qua việc này mà không cần hỏi ý kiến hắn hay Quyền Thần, có lẽ một thời gian nghỉ lãnh đạo sẽ giúp hắn ta tốt hơn. Giờ thì...đây là kế hoạch..."
Shõ chớp mắt khi nghe thấy lời khen đó.
Vai phút sau.
Hơn nữa, cậu ta thậm chí tìm thấy cả bao kiếm của sư phụ mình, mặc dù không khó để tìm thấy bao kiếm của Sakaki vì hắn biết rằng Sakaki thích uống rượu và c·ờ· ·b·ạ·c, hắn biết rằng không một võ sư nào nói với đệ tử của họ về bao kiếm vì đó là một phần quan trọng trong cuộc đời võ thuật của một đệ tử để bọn chúng tự học nó.
Kanō Shō rất phẫn nộ, đó là tất cả những gì hắn thực sự có thể mô tả cảm xúc hiện tại của mình.
"Miễn là điều đó không làm ảnh hưởng ta thể hiện." Rachel cười giễu khi cô ấy dùng tay hất tóc ra.
"Kano Sho! Thủ lĩnh của chúng ta chưa-" Boris muốn nói chuyện, chỉ để Satomi cắt ngan cậu ta.
"Kuremisago đã liên lạc với ta một lần nữa." Hongō Akira mở miệng nói: "Họ nói rằng con đã bị loại khỏi vị trí lãnh đạo vì con không xứng đáng với nó và đã yêu cầu ta một lần nữa giải quyết con, và như ta đã từng 'hùng hồn' nói với họ trước đây, ta đã quyết định ai mới là đệ tử của mình, họ dường như không đánh giá cao điều này và đã cử một trong những chiến binh giỏi nhất của họ."
"Nhưng không sao cả! Ít nhất thì con cũng đang tìm thấy bao kiếm của riêng mình và không sao chép của bất kỳ ai khác, thứ gì đó giúp một người thư giãn không có nghĩa là nó sẽ giúp người khác." Hongō Akira nói.
Chương 195: Kanō Shō tức giận.
Hongō Akira bị sốc trước lời nói của Shõ, đây một cách nói quá vì hắn sẽ không bao giờ nghĩ rằng một người trẻ như Ryũ lại hiểu được tầm quan trọng của bao kiếm trong cuộc đời của một võ sư.
Kanō Shō lúc này đang luyên tập với Hayami và Seto, và Hongō Akira đứng ở một bên quan sát.
"Tạm thời cái *beep*!" Kanō Shō gầm gừ rồi đá vào cái bàn trong phòng mình, khiến cho một đồ vật bay lên rồi rơi xuống, nhìn kĩ liền là một cái chậu hoa.
Sau đó không thèm nghe lấy Satomi muốn nói gì, Kanō Shō đã bước vào phòng tập thể d·ụ·c, định đấm vài cú đấm vào ai đó cho đến khi cảm thấy khá hơn.
"Tốt! Con có thể đi rồi." Hongō Akira trả lời, nhìn xem Kanō Shō rời khỏi phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đã hiểu!" Boris chào trong khi Tirawit, Ethan và Chikage đều gật đầu.
Sau khi nghe lời khuyên của Ryū thì hắn đã tự mình tìm một bao kiếm cho bản thân, nhận thấy bản thân ngoài yêu thích chim chóc ra thì còn thích thiên nhiên, đồng thời cũng thấy Ryū hay đi chăm sóc thực vật trong cây lạc bộ nên hắn cũng đã lấy một chậu cây về chăm sóc.
"Hừm..... Ryū đã tự mình tìm thấy bao kiếm của sư phụ mình, con đang nói rằng con không thể tự mình làm điều đó sao?" Hongō Akira nhếch miệng cười hỏi.
Tuy nhiên, cái chậu không bao giờ bị rơi xuống vì Kanō Shō đã nhanh chóng bắt lấy nó.
"Cái quái gì vậy! Ta không còn là thủ lĩnh của Yomi sao ?!" Kanō Shō hét lên, rõ ràng hắn ta đang rất tức giận vào lúc này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tại căn cứ của Yomi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.