Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 129: Lucky boy ?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129: Lucky boy ?


"Ài, không phải ta...." Ryū chưa kịp nói hết câu, hắn liền nhìn thấy trong mắt Jennifer lóe lên một tia cầu khẩn, để hắn không khỏi bất đắc dĩ nhún vai: "Tốt, tùy các ngươi."

"Muốn trò chuyện liền đợi chút nữa a, đám người này đều là cấp Master cả đấy!" Jennifer thần sắc ngưng trọng nói.

Tên bảo vệ cầm kiếm muốn hướng Ryū chém xuống, hắn ngay lập tức muốn dùng Hồi Thiên hất tung ra thì một loạt tiếng s·ú·n·g vang lên.

"Ta biết nha, liền là đội trưởng đội bảo vệ đi, phòng lớn hệ thống phòng ngự đều là do cô phụ trách a." Ryū cười tà mị chậm rãi nói, tay trái chậm rãi hướng phía dưới dời xuống.

Khi mà Ryū đi ngang qua Jennifer, thanh âm phi thường nhỏ xíu nói ra: "Nhớ nha, cô nợ ta lần này đấy."

"Đội trưởng, ta có chuyện muốn báo..." Một tên bảo vệ đi lên muốn báo cáo công việc liền thấy được một màn trước mắt khiến hắn trợn mắt hóc mồm.

"Ta nghe nói sẽ có một chiến dịch để bắt gọn toàn bộ các ông trùm đang xem DofD trên đảo này đúng không nhỉ ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đi qua vườn hoa, Ryū hơi suy nghĩ một chút, Lương Sơn Bạc cũng sắp chiến đấu đu, không có hắn thì vẫn có Miu, Honoka, Renka a, chỉ tiết là không có giáo huấn được tên Kaku kia, mong cô nàng nào giúp hắn dạy cho tên đó một khóa làm người đi, à phải rồi, còn có Siêu Nhân X nữa.

Ryū bình tĩnh quay đầu lại, nhìn thấy chính là cô gái tóc vàng mắt xanh, mặc váy để lộ ra một bên bắp đùi trắng nõn tinh tế.

Sau một lúc Ryū mới chịu buông tha cho Jennifer, để cho cô vừa được giải thoát liền gấp rút hô hấp, gương mặt đỏ như táo trừng mắt nhìn lấy Ryū.

Ryū khóe miệng câu lên nụ cười khinh thường nói: "Như vậy muốn nuôi nhốt ta như quái vật sao ?"

Hai người kia thấy sự việc đột nhiên xảy ra đều ngây người, Ryū nhìn mấy người ngồi bên trong bức, thấy có mấy người phương tây ngồi ở bên trong, mở miệng hô lên: "Khỏe không mấy vị tù bình ?"

Thế nhưng là hắn còn chưa cầm lên chùy gai thì một cái trảo thủ nhanh như cắt chụp lấy mặt hắn, lấy tốc độ nhanh nhất hướng vào một bên bức tường đập mạnh vào làm hắn đập vỡ cả bức tường bên trong.

Ryū hơi kinh ngạc nhìn cô, không rõ vì sao Jennifer lại có thể chọn hắn là con mồi, không phải là sư phụ Sakaki mới đúng sao ?

Jennifer không biết liên tưởng đến cái gì, sắc mặt hiện lên một vòng đỏ ửng mê người.

Tên bảo vệ cầm chùy lên tiếng nói ra: "He he he, tiểu quỷ, ta không cần biết ngươi có phải đệ tử mạnh nhất hay không, đã vào trong này thì ngươi cũng đừng hòng thoát ra!"

"Cái gì?!"

"Hứ!" Nhìn thấy trong mắt Ryū lóe lên tia sáng, Jennifer hừ nhẹ một tiếng, bất quá từ khóe miệng của cô hơi cong lên, đối với biểu hiện của Ryū còn rất hài lòng.

Bất quá cái đảo này phải nói là phòng thủ hết sức kiên cố, hệ thống v·ũ k·hí phòng ngự hòn đảo kín kẽ không một khe hở, nếu như không đem hệ thống phòng thủ đóng lại thì FBI muốn t·ấn c·ông hòn đảo này để bắt sống mấy trên trùm liền như nằm mơ vậy.

"Ở đây có vẻ không an toàn đi, có cần đi tới chỗ nào vắng vẻ hơn để hai người chúng ta nói chuyện không ?" Ryū cười xấu xa nói.

"Không được động!" Jennifer nhìn thấy Ryū không hề sợ hãi mà còn bước đến, cô lập tức nâng lên s·ú·n·g cảnh báo nói.

Tên bảo vệ thấy tới đây liền gấp gáp cúi đầu xin lỗi liền nhanh chóng bỏ chạy.

'Hừm, không lẽ ..' Ryū giống như nghĩ đến gì đó.

"Tại nhàm chán a, dù không có ta thì đội ngũ của ta đều có thể chiến thắng dễ dàng đi." Ryū thản nhiên nói, không để cập tới chúng nữ được hắn hết lòng bồi dưỡng, chỉ cần Takeda hay Siegfried đều đủ đánh tới cuối trận rồi.

Ngay tại Ryū còn muốn đùa giỡn một chút, thế nhưng từ đâu lại xuất hiện ba cái bóng người bao vây lấy Ryū.

"Ta chỉ ra đây tham quan thôi a, là do cô tự nhiên rút s·ú·n·g chĩa vào ta đấy chứ ?" Ryū nhướng mày tỏ ý hiển nhiên nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ngươi đây rồi!"

Bởi vì cái miệng nhỏ nhắn của Jennifer đang bị Ryū chiếm lấy, không ngừng nhấp nháp mật ngọt, bình thường Jennifer thực lực vô cùng uy mãnh, nhưng mà bây giờ lại giống như hóa thành một vũng nước, thân thể mềm mại toàn bộ dựa vào trên thân Ryū, Ryū ôm lấy bờ mông lớn căn tròn đang vểnh lên.

Jennifer cảm thấy tay của hắn dị động, sắc mặt lập tức hồng thấu, nàng vội vàng hô lên: "Tay của ngươi đừng có làm loạn..."

Một nữ nhân, trong tay cầm v·ũ k·hí trong như vuốt sói, lưới đao lóe ra hàn quang đủ để thấy được độ sắc bén của nó.

"Đi c·hết đi tiểu quỷ!"

...

Hai tay cầm s·ú·n·g đều bị một cái bàn tay to lớn nắm lấy, cả thân thể mềm mại cũng bị một tay ôm chặt nhấc bổng lên, hai chân không chạm đất

"Đừng cầm s·ú·n·g chĩa vào ta, ta rất sợ a." Ryū không có trả lời câu hỏi của Jennifer, mà ngược lại hướng Jennifer đi đến.

Ryū bất đắc dĩ lắc đầu: "Ta không phải đã nói sao, đừng có dùng s·ú·n·g chĩa ta, bởi vì nó rất vô dụng."

"Đội trưởng, ngươi làm gì là có ý gì ?!" Tên cầm kiềm vừa ngăn trở đ·ạ·n vừa hướng Jennifer kinh hô.

Hai tên nam nhân, một tên treo sau lưng trường kiếm, một tên hai tay cầm lấy hai cái chùy sắt đầy gai nhọn.

"Mau đi theo chúng ta đi, Ryū" Jennifer lần nữa lấy ra s·ú·n·g lục chỉ vào Ryū nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Jennifer lấy xuống tai nghe, âm thanh lạnh lùng nói: "Đương nhiên không phải a, lucky boy."

"Hừ!" Jennifer hừ nhẹ một tiếng, cất cây s·ú·n·g vào bên trong váy của mình, cô chống nạnh nhìn xem Ryū nói: "Ta biết ngươi là đệ tử Lương Sơn Bạc, nói đi, tại sao không ở trong sân thi đấu, ngược lại chạy ra ngoài ?"

'Lucky boy ? Biết ngay mà.' Ryū không khỏi bất đắc dĩ vuốt lấy thái dương, cả người trực tiếp dừng lại.

Chương 129: Lucky boy ?

Tay của Ryū đặt ở phần bụng bằng phẳng của Jennifer, cô vốn định lớn tiếng gọi người, nhưng mà nghĩ đến Ryū không biết mình đang nằm vùng, hơn nữa còn là đệ tử của Sakaki, nếu như gọi người tới liền có thể xáo trộn kế hoạch của các cô.

"Thế nào Jennifer tiểu thư, biết sai sao ?" Ryū tại bên tai Jennifer nhẹ giọng thổi một hơi.

"Nghĩ hay lắm." Nghe được Ryū lời nói, Jennifer không nhịn được trừng Ryū một cái, nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của Jennifer làm động tác như thế để hắn muốn lần nữa trêu đùa cô.

Ryū đi dạo phía ngoài đấu trường La Mã, rất nhanh liền có một người chú ý tới hắn, hay nói đúng hơn là chĩa s·ú·n·g vào hắn.

Jennifer cấp tốc đi vào bên người Ryū, Ryū lười biếng nói: "Lucky boy là cái quỷ gì a ? Bộ cô cũng quen với nữ nhân kia à ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nữ nhân tay đeo lợi trảo lại có vẻ bình tĩnh, ngược lại làm vẻ khát máu đưa lên lợi trảo nói: "Ngươi quả nhiên là đồ phản bội!"

Lời vừa dứt, thân ảnh của Ryū trong nháy mắt tại chỗ biến mất, Jennifer ánh mắt chợt biến, lập tức muốn quay người đi liền bị một ai đó ôm lấy từ phía sau.

Ryū bắt đầu đi dạo xung quanh hòn đảo này, mặc dù cảnh vật đích thật rất đẹp đi, nhưng mà không bao lâu nữa liền sẽ bị q·uân đ·ội tập kích.

Ryū cái mũi hơi động, cảm nhận được một mùi hương thanh mát, mà Jennifer nhìn thấy dung mạo của Ryū liền nhớ ra, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, sau đó dùng s·ú·n·g chĩa lấy Ryū nói: "Ngươi đấu sĩ đúng không, vì sao lại ở đây ?"

Trừ khi là Grand Master trở lên, thì hiện tại với thực lực của hắn dù là cấp Master đều không để vào mắt.

Jennifer gương mặt xinh đẹp lập tức ửng đỏ, nhưng vẫn là cố tỉnh táo lại nói: "Ngươi có biết ta là ai không, hành vi hiện tại của ngươi rất nguy hiểm."

"Không được nhúc nhích, ngươi làm gì ở đây ?!"

Tên cầm chùy tức giận nói: "Ngươi đứng lại làm gì hả ?! Muốn ăn một chùy của ta sao ?!"

Ryū nghe thế chỉ lắc đầu, Master thì sao chứ ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Jennifer nhìn thấy ba người xuất hiện trong nháy mắt, sắc mặt biến hóa trở lại lạnh lùng, không có để bất luận kẻ nào nhìn ra sơ hở: "Chỉ là không nghĩ tới người đứng đầu chiến dịch này lại là vị đệ tử mạnh nhất lịch sử của Lương Sơn Bạc...Cậu bé gián điệp!"

"Đại nhân Fortuna chán ghét có người q·uấy n·hiễu hắn thưởng thức DofD, cho nên ta muốn trước đưa ngươi nhốt lại trước, đợi sau khi trận đấu kết thúc lại tiếp tục xử trí." Jennifer vén tóc qua sau tai nói.

"Này, các ngươi dự định mang ta đi đâu ?" Ryū thần sắc lười biếng nói.

"Xém chút nữa là lộ rồi a, may mà ta nhanh trí." Ryū không khỏi cười cười tự khen nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129: Lucky boy ?