Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65: Hôn sự bị thất bại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Hôn sự bị thất bại


“Từ huynh tin tức quả nhiên rất linh thông.” Mặc Tu Nghiêu khen, Từ

thứ này cũng vô ích, A Ly không bằng đoán xem chuyện của Lê Vương phủ sẽ giải quyết như thế nào?”

nhưng thực tế lại là Nhiếp chính vương.”

Hay là cái vị ngồi trên ghế rồng ở trên cao kia cho là hắn có thể dựa

thể đợi chờ Đại Sở xuống dốc. Mà chúng ta. . . hình như cũng thói quen

độ để cho bốn biển quy về một mối. Thời điểm thần tử làm cho trong mắt

nhưng chính hắn trong lòng rõ ràng, năng lực thống trị giang sơn của hắn kém hơn hẳn phụ hoàng của hắn rất nhiều. Cho nên, hắn đối với ngôi vị

thâu Đại Sở. Bất kể là Nam chiếu hay là Tây Lăng hoặc là Bắc Nhung, thậm chí là đảo quốc hải ngoại. Ai không nhìn Đại Sở bên này có thổ địa giàu có xinh đẹp nhất trên đại lục mà ch** n**c miếng? Hết lần này tới lần

nhà người ta rồi. Kiều nhan thanh lệ của Diệp Ly hiện lên một rặng mây

Diệp Ly dĩ nhiên hiểu Từ Thanh Trần thật ra thì cũng không có ý làm

định khắc trong tâm khảm!” Nói xong, xoay người kéo Lăng Vân công chúa

hoàng đế, mặc dù là thư hương thế gia nhưng Từ gia có ít nhất bảy người

Diệp Ly rốt cục có chút hiểu tại sao Từ gia có ý không muốn có quan

khắp trong ngoài kinh thành. Lôi Đằng Phong mang theo công chúa Lăng Vân trở lại sứ quán, phái người nhốt Lăng Vân công chúa vui mừng đầy mặt

Từ Thanh Trần lắc đầu cười nói: “Không, ta tính đi Nam Chiếu một chút.”

chuyện gì, Từ gia cũng không cách nào chạy trốn đúng không?”

lùng, nếu như không phải là dấu đỏ ở trên mặt thì người ta cho rằng vừa

từng quét ngang thiên hạ dùng mười mấy vạn hài của họ cốt chứng minh

mà chúng ta không biết. Chuyện này ta sẽ để cho người đi điều tra .”

không có nghĩ qua phải đi bẩm báo chủ nhân một tiếng, thấy vô cùng

Chẳng lẽ bọn họ liền không muốn bỏ qua cho Định Quốc vương phủ vừa không có đủ tướng tài để thay thế bọn họ, vậy Đại Sở phải làm sao bây giờ?

danh tướng nào có thể xuất thủ, cho dù là Mặc Lãm Vân, Mặc Lưu Danh tái

c·h·ế·t của Từ gia phong hào và tước vị làm người ta hâm mộ.” Nhìn bộ dáng

Diệp Ly cảm thấy hai người này nam nhân nghĩ quá xa một chút, giương mắt hỏi, “Rốt cuộc là người nào đem Tê Hà công chúa bỏ vào Lê Vương phủ ?” Cho dù công chúa Tê Hà và Lê Vương quen thuộc như thế nào, dù bình

Diệp Ly chân mày nhíu chặc hơn, “Nếu như Mặc Cảnh Lê thật sự có cái đầu óc kia, chẳng lẽ ta tệ hơn Diệp Oánh rất nhiều sao?”

Lời kia vừa thốt ra, người ở chỗ này bất kể là nam nữ già trẻ cũng

trong lúc nguy cấp có lẽ có thể đi xa hơn.

Ngày Lê Vương cưới Bình phi, đường huyng của tân nương tại chỗ lôi kéo tân nương vung tay áo bỏ đi.

Mặc Cảnh Kì kêu lên: “Hoàng thượng, cầu xin người buông nương nương ra. . . Chuyện thật không liên quan đến nương nương a. . .”

tuyệt đối nàng sẽ c·h·ế·t vô thanh vô tức. Lôi Đằng Phong khinh thường đẩy

chút tiểu xiếc này của ngươi có thể lừa được người nào? Cút , chúng ta

“Bốp !” Lôi Đằng Phong nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, đột nhiên một bạt tai mạnh mẽ vung hướng về khuôn mặt bị che dấu dưới khăn che mặt,

Hình như Mặc Tu Nghiêu có chút kinh ngạc, nhìn Diệp Ly một cái, cười

thường trẫm hơn có đúng hay không? Thấy mỗi người đều đối nghịch trẫm,

kinh ngạc của Diệp Ly, Mặc Tu Nghiêu bình tĩnh cười nói: “Thái tổ hoàng đế chinh chiến thiên hạ sát thương quá mức, cần một danh tiếng nhân từ

rồi cái gì cũng không xảy ra, “Thường nhi! nàng nghỉ ngơi trước đi, một

nói: “Chuyện ngày hôm nay nhất định là có người âm thầm điều khiển,

còn có thể đánh một trận cùng với Đại Sở.

Cảnh Kì thương tiếc vươn tay muốn đụng vào, “Thường nhi. . . Là trẫm

Mặc Cảnh Kì sửng sốt, từ từ ngừng lại quay đầu lại nhìn dung nhan

quốc. Chỉ để lại đứa con út của Từ gia năm ấy vừa mới mười ba tuổi lúc

lạnh lùng như tuyết của Liễu Quý phi, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng hiện lên một tia lệ khí.

“Không được!” Cô gái mặc áo đen thét chói tai đứng dậy, một phát bắt

huyết mạch Vương tộc Tây Lăng tuyệt không phải là bất kì người nào trong hoàng thất muốn thấy. “Tuyệt không có khả năng này!” Không cần

Bách Xuyên* (trăm sông đổ biển, dùng để hình dung lòng dạ khoan dung bao la như biển cả), cũng không phải là mỗi một thời đại đế vương đều có năng lực cùng khí

không tốt, trẫm không nên đánh nàng. . . . . . Có đau hay không? Tại sao nàng không nghe lời. . . Không có gì luôn là muốn đối nghịch trẫm! Tại

tự mình lên thành đốc chiến, đại quân liên tục chiến đấu bảy ngày bảy

cũng tràn đầy ngoài ý muốn cùng bất mãn. Ai cũng không dám tin tưởng Lôi Đằng Phong lại dám nói lên điều kiện lớn mật như thế, phải biết rằng Lê Vương trước khi cưới công chúa Lăng Vân cũng đã cưới đích phi, mà điều

đánh giá lại một lần nữa rồi, hoặc là đối với đầu óc của người đằng sau

thể núp ở một góc phát run. Các loại tranh chữ đồ cổ quý báu bị ném linh tinh xé nát đầy đất, bàn ghế bàn thêu, giá để bày đặt vật cũng bị người đá ngã trái ngã phải. Liễu Quý phi mắt lạnh ngồi ở trên giường chạm

trắng bệch phịch một tiếng quỳ xuống đất. Thời điểm nàng mới vừa cầm lấy bình hoa trong đầu trống rỗng căn bản không kịp nghĩ nhiều cái gì. Hiện tại tỉnh táo lại mới nhớ tới nếu như phút chốc kia thật sự đập xuống

địch. Mà Từ gia tin tức còn chưa lợi hại đến trình độ có thể thâm nhập

nước liên thủ vây công? Đến lúc đó đừng nói Đại Sở hiện tại không có

dài: “Quả nhiên là gả ra ngoài cùi chỏ liền hướng ra ngoài. Phụ thân và

Hà cùng với một chút trừng phạt nhỏ. Nếu không nữa thì. . . công chúa Tê Hà đổi lại thân phận gả cho Lê Vương.” Diệp Ly cảm giác, cảm thấy Thái

quân nhân, nàng hiểu hơn nữa khắc sâu hiểu được Thiết cốt và trung thành của quân nhân. Nàng không dám nghĩ dường như khi nàng nói như vậy thì

công trận khinh suất liều lĩnh, c·h·ế·t ở trong loạn quân. Thái tổ hoàng đế lôi đình giận dữ, Mệnh cho binh lính trói bắt dân chúng phụ cận kinh

“Nam Chiếu?” Diệp Ly không giải thích được, “Ta nhớ được nghe Ngũ đệ nói, đại ca hai năm trước mới đi qua Nam chiếu.”

“Tiện nhân! Ta đã nói qua với ngươi là không nên hành động thiếu suy

Nhị thúc nhất định rất hối hận khi đồng ý gả muội đi ra ngoài sớm như

thở thô bạo, lời nói trong miệng nói ra cũng không có nhiệt độ nào. Cô

đế. Mà lá thư này hiển nhiên cứu Từ Yểm Ly một mạng. Sau. . . chuyện cả

muốn hướng tới lưng của Mặc Cảnh Kì đập lên. Liễu Quý phi sắc mặt vừa

chiếu thư của Hoàng Thượng gọi vào hoàng cung.

muốn làm chỉ sợ là g**t ch*t cái nữ nhân có thể hại con mình anh em

với nhau sau đó ảo tưởng ra một hai ba. Về phần hôn sự của Lê Vương và

tiếng.

ngọc của Liễu Quý phi, nhất thời nổi lên mấy đạo dấu đỏ. Liễu Quý phi

thường ra vào Lê Vương phủ như thế nào. Nàng kia cũng là một công chúa

Mặc Cảnh Kì đang tùy ý phát tiết lửa giận của mình. Các cung nhân đã sớm bị làm cho sợ đến né đi ra ngoài, thật sự trốn không xong cũng chỉ có

hoa vải đỏ không biết cảm giác thế nào, cảm thấy có mấy phần ảm đạm.

đế vương không còn là cánh tay đắc lực của mình mà là sự uy h**p của

không hợp lẽ thường.

Cho nên, đợi đến lúc bọn họ trở lại trong phủ, trong Cung đã truyền

gia sẽ không phản bội Đại Sở, nhưng Từ gia cũng không phải là chúa cứu

Hoàng thượng giận dữ g·i·ế·t công chúa Tê Hà, cách chức Lê Vương? Hoàng

xuống.” Rất nhiều chuyện cho dù đã dần dần bị người quên lãng, nhưng rất nhiều người vẫn từ trong lời nói của các bậc cha chú kế thừa ra một ít

thần tiền triều vẫn có thể ở Đại Sở được hưởng thanh danh trăm năm mà

không thì không có ai biết, nhưng tin tức công chúa Lăng Vân trong ngày

người có thể uy h**p được đế vị của hắn, hết thảy đều diệt trừ không

nhìn của Mặc Tu Nghiêu, nói rõ hắn đã vô cùng rõ ràng biết Lê Vương phủ đã xảy ra chuyện gì rồi. Từ Thanh Trần phảng phất không nghe thấy lời

cũng phải nghĩ biện pháp lừa gạt đông đảo dân chúng bình thường a. Hôm

Thanh Trần không hỏi rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà là trực tiếp hỏi cách

Tu Nghiêu. Mặc Tu Nghiêu trầm tư chốc lát nói: “Từ huynh cảm thấy chuyện ngày hôm nay có cái gì không đúng sao?”

hậu thân là một mẫu thân tiếp nhận công chúa Tê Hà tiếp nhận quá là

đắc kỳ tử. Chỉ cần không phải kẻ ngu cũng có thể liên kết hai sự kiện

nhà Từ gia vì dân chúng kinh thành hi sinh cho tổ quốc mà c·h·ế·t không

khỏi cảm thán. Cái thế giới này chính là như vậy, có người đang hết lòng lo quốc lo dân, có người đang âm u tính toán lục đục với nhau. Có người đang thanh tỉnh trong muôn vàn thống khổ, có người lại u mê trong ca

Tê Hà bọn họ cũng là không cần tặng lễ, coi như là tặng trước đi.

Nghiêu thật gọi được, như vậy giống như trước hắn còn phải gọi Từ Thanh

Thấy Mặc Cảnh Kì căn bản không để ý tới lời mình nói…, Tiểu cung nữ

một thân nhàn nhã dạo chơi lâu rồi không thấy. Từ Thanh Trần vốn tới

“Sớm muộn gì mà thôi.” Mặc Tu Nghiêu nhẹ giọng thở dài nói: “Đại Sở

tổ cũng không thể sẽ phóng tâm trọng dụng một Thừa tướng cả nhà vì tiền

dạy nên . Sau khai quốc, Thái tổ hoàng đế cũng ban cho tất cả người đã

bảy năm trước kia, dường như ngay cả hắn cũng cho rằng như thế. Nhưng

quyền quý đã sớm ngầm hiểu lẫn nhau biết là chuyện gì xảy ra rồi. Nhưng

Ánh mắt Mặc Tu Nghiêu nhu hòa nhìn nàng, nhẹ giọng nói: “Nếu như

binh vây khốn kinh thành. Gia chủ Từ gia lúc đó lấy thân nho nhã yếu ớt

trắc phi trở nên bao gồm cả Trắc phi bên trong. Vĩnh viễn không được có

Trong hoàng cung, trong cung điện bố trí u nhã có chút vắng lạnh,

quân vào thành, gia chủ Từ gia lưu lại một phong thư cho tổ tiên, sau đó liền tự vẫn mà c·h·ế·t. Mà ở cùng một ngày, phu nhân Từ thị suất lĩnh cả

nhìn chung quanh phát hiện một cái bình hoa lỗi thời may mắn có thể

đêm không thể tấn công lâu dài, con trai lớn của Thái tổ hoàng đế tham

Vương thái nữ? Diệp Ly vì Từ Thanh Trần giao du rộng lớn mà cảm thán.

Diệp Ly cau mày nói: “Nhưng đại ca đi qua cũng làm không được cái gì a, vạn nhất gặp phải nguy hiểm làm sao bây giờ?”

thế nào. Nếu là mẫu thân bình thường của thời đại này, điều đầu tiên

là có chút kinh ngạc. Hàn huyên mấy câu, một nhóm ba người liền di giá

gì. Hiển nhiên Mặc Cảnh Kì

đầu cười ra tiếng, nhẹ giọng thở dài nói: “Xem ra có thật nhiều chuyện

thay đổi có bao nhiêu người có thể làm được? Bọn họ sai lầm rồi sao?

đầu Mặc Lãm Vân làm cũng không hời hợt như Mặc Tu Nghiêu nói rồi.

vẫn hi sinh cho tổ quốc mà là c·h·ế·t đi kia.

Diệp Ly mới thấp giọng nói: “Các ngươi không sai, sai chính là lòng

bước nhanh đi.

“Ái phi, nàng không muốn nói chút gì sao?” Giọng nói của Mặc Cảnh Kì

“Rời đi?” Cô gái áo đen ngẩn ra, trong mắt có chút chần chờ. Lôi Đằng phong cười một tiếng, nói: “Ngươi không muốn đi cũng không sao, một lát nữa ta sẽ phái người đưa ngươi đi Định Vương phủ, không phải là ngươi

Lôi Đằng Phong nhướn mày cười nói: “Đã như vậy, cũng không thể nói gì nữa rồi. Cáo từ. Về phần cái nhục ngày hôm nay. . . Đại Lăng ta nhất

kiện của Lôi Đằng Phong rõ ràng cho thấy đang yêu cầu đích phi của Lê

Vẻ mặt Diệp Ly hắc tuyến, nàng đây là bị ghét bỏ thành như vậy sao?

“Chuyện ngày hôm nay, Vương gia thấy thế nào?” Từ Thanh Trần uống một hớp trong chén rượu ngon, nhẹ giọng khen: “Đều nói rượu ngon món ngon

Vốn là Mặc Cảnh Kì đang điên cuồng đột nhiên giống như bị thức tỉnh

gì đó, ví dụ như kính trọng đối với Từ gia.

ngây ngẩn cả người. Tiểu cung nữ kia cũng bị làm cho sợ đến sắc mặt

là biểu ca của A Ly thôi.”

lại tràn đầy âm lãnh cùng với oán độc.

Mặc Tu Nghiêu nói: “Nàng muốn hỏi tại sao không giống như sách sử ghi lại? Cũng không có cái gì không giống, Từ Yếm Ly đúng là tận tâm phụ tá hoàng đế Đại Sở, thậm chí vị hoàng đế thứ ba của Đại Sở là hắn tự mình

“Ở trong lòng nàng đang cười nhạo trẫm có đúng hay không?” Mặc Cảnh

cũng chưa chắc liền kém bọn hắn bao nhiêu. Mặc gia quân và Hắc Vân kỵ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

hơn công chúa Lăng Vân nhiều lắm.”

không khỏi được ngây ngẩn cả người, ánh mắt nhìn về phía Lôi Đằng Phong

như Mặc Cảnh Lê thật sự có đầu óc. Hắn tình nguyện cưới công chúa Lăng

trong đôi mắt bình tĩnh của Mặc Tu Nghiêu thấy được sự đồng ý, “Vị kia. . . Điên rồi sao?” Vốn là cùng Bắc Nhung và Tây Lăng liền tranh cãi không ngừng, nếu như khơi dậy chiến hỏa cùng Nam chiếu nữa. Sẽ không sợ ba

cáo biệt. Ngay cả Mặc Tu Nghiêu cũng từng khen ngợi qua cậu cả có thể là một trong những người thông minh nhất cõi đời này, đại khái từ khi tin

cùng họ.” Đều là một nhà, bàn về số tuổi chênh lệch hai thế hệ, bàn về

mọi người thậm chí bao gồm cả cái vị trong cung kia cũng còn chưa kịp

Từ Thanh Trần và Mặc Tu Nghiêu cũng là giật mình, như có điều suy

cũng không đồng ý liên hôn với Đại Sở, bây giờ không phải là vừa lúc như ngươi mong muốn? Ngươi bây giờ lại đang bất mãn cái gì?”

vàng trên ngôi vị hoàng đế. Nhưng là, tính toán lục đục với nhau có thể

vào hoàng cung Tây Lăng. Mặc Tu Nghiêu gật đầu nói: “Ta sẽ phái người đi thăm dò.”

Thái hậu dạy dỗ.” Thời điểm Tiên đế băng hà cũng chỉ có bốn mươi tuổi,

Gia chủ Từ gia tự mình g·i·ế·t Mạt Đế mở thành đầu hàng, điều kiện duy nhất chính là không được thương tổn dân chúng phụ cận kinh thành. Ngày Sở

cảm giác mình là mạnh nhất.” Thật ra thì nếu không phải một trận bại ở (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ Thanh Trần nhàn nhạt quét qua Mặc Tu Nghiêu và Diệp Ly, đem động

Cùng với hắn, Liễu quý phi một lần nữa ngồi dậy, vẫn tao nhã mà lạnh

nhìn chằm chằm vào bóng ảnh rời đi như bay kia, trong đôi mắt trong trẻo vào lạnh lùng hiện lên một tia oán hận và giễu cợt.

nổi? “Đại ca cảm thấy. . . Nam Chiếu sẽ động thủ trước?” Diệp Ly hỏi. Mặc dù Nam người dân dũng mãnh, nhưng dù sao cũng không thiện

“Mới vừa rồi. . . Lôi Đằng Phong mang theo công chúa Lăng Vân rời đi

a? Một công chúa ở ngày Lê Vương đại hôn đến Lê Vương hủ, hạ nhân lại

của hắn,

đỏ nhàn nhạt, nói: “Đại ca, huynh đặc biệt tới để chê cười muội sao?”

“Có điều. . . Có lẽ bọn họ tính toán lầm rồi. Mặc Cảnh Kì người này. . . Tựa hồ chưa bao giờ theo lý ra bài.” Mặc dù vị hoàng đế này cũng

Diệp Ly nhàm chán nhún vai nói: “Còn có thể giải quyết như thế nào?

tôn tử của Thanh Vân tiên sinh, Bổn vương là học sinh của Thanh Vân tiên sinh, “Hoặc là, tổ mẫu của Bổn vương, tựa hồ cùng Đại phu nhân Từ gia

vậy.” Con gái duy nhất của Từ gia ở thế hệ này a, cứ như vậy biến thành

được Lôi Đằng Phong nói: “Ta đi với ngươi!” Không có ai hiểu rõ Mặc Tu

của Từ gia, bọn họ sẽ không tận trung vì hoàng đế, nhưng tất nhiên sẽ vì Đại Sở mà quên mình phục vụ, “A Ly có biết tại sao Từ gia thân là cựu

lâu, Mặc Tu Nghiêu rốt cục thấp giọng phun ra một câu nói. Nếu như không phải là Định Quốc vương phủ vẫn biểu hiện quá mức cường thịnh, Đại Sở

nhanh. Phi tử của con trai lớn của bà cùng với con thứ xảy ra quan hệ.

thế không có sức mạnh khổng lồ. Bọn họ chỉ có thể làm chuyện mà mình có

Diệp Ly có chút buồn rầu vuốt vuốt mi tâm, cơ hồ có chút tuyệt vọng hỏi: “Nhất định sẽ phát sinh chiến tranh sao?”

nhưng rất nhiều chuyện ở trong lòng dân chúng dần dần thâm căn cố đế

nói nhỏ. Hô hấp u lãnh giống như rắn độc đang phun lưỡi, “Trẫm biết,

Khẽ thở dài một tiếng, có chút thương cảm nhìn Diệp Ly dịu dàng nói:

trổ, thần sắc lãnh đạm nhìn nam nhân đang nổi điên trước mắt. Một đứa bé gái tám tuổi ăn mặc hoa lệ mở to đôi mắt hoảng sợ bị nàng ôm trong

nay Lê Vương phủ xảy ra chuyện, ngày đó công chúa Tê Hà liền c·h·ế·t bất

nàng cũng giống như bọn họ! Không. . . Nàng so với các nàng còn coi

muốn bồi dưỡng soái tài mới sợ xuất hiện Định Quốc vương phủ thứ hai.

Tiễn Từ Thanh Trần, Diệp Ly biết Từ Thanh Trần cố ý tới gặp bọn họ

đến Sở Tương các dùng bữa.

Mặc Tu Nghiêu cười đến càng thêm vui sướng rồi, “Tin tưởng ta, nếu

giường êm đọc sách, thấy hắn đi vào mới từ từ ngồi dậy mỉm cười nói:

áp chế các quốc gia quá lâu, cơ hồ tất cả mọi người đang cấp bách không

lương. Nhưng Lôi Đằng Phong nói bội ước liền bội ước, coi như là Mặc

Dường như hắn không có khuyết điểm gì chỉ là hắn không thích hợp làm

Diệp Ly bị cái bí văn chưa từng được nghe qua này mà khiếp sợ, một cỗ khổ sở không nói lên lời nghẹn ở trong lòng. Nàng vì lúc trước nói ra

Edit: Midori

tiếng vỡ vụn thanh thúy.

tay của Liễu Quý phi nhận lấy bé gái đã bị sợ ngây người run rẩy đi ra

Beta: Sakura

cho một chén canh đến trước mặt Diệp Ly, nhìn nàng uống một hớp mới quay đầu hướng Từ Thanh Trần cười nhạt một tiếng nói: “Từ huynh, ngươi chỉ

Cương bị Mặc Tu Nghiêu quét ngang, hiện tại Nam Chiếu chỉ sợ chưa chắc

cửa không ra thoạt nhìn kinh thành quả thật nổi lên rất nhiều biến hóa

“Như vậy. . . rốt cuộc liên hôn với Đại Sở là ý của Hoàng đế Tây Lăng hay là ý của Trấn Nam Vương?” Mặc Tu Nghiêu hỏi.

đá văng tiểu cung nữ đang quỳ gối ở phía trước ra rời đi. Liễu Quý phi

chờ hỏi. Chuyện dĩ nhiên sẽ không đơn giản như Mặc Tu Nghiêu nói, Thái

Cảnh Kì mặc dù lấy mục tiêu cho mình là trở thành một đời thánh quân,

nghĩ chăm chú, sau đó trao đổi một ánh mắt. Từ Thanh Trần đột nhiên cúi

nàng vui mừng như thế, dĩ nhiên không nói gì nhiều. Nhìn thoáng qua Mặc

mình. Thần tử ưu tú và chiến công ở trong mắt của đế vương càng giống

Diệp Ly trầm mặc không nói, nàng không biết là ai đúng ai sai. Định

phản ứng đã phái đại ca đi Nam Cương rồi, “Nếu như tương lai Đại Sở có

Kì một tay nắm được chiếc cằm thon của Liễu Quý phi, nằm ở bên tai nàng

nhàn nhạt cười nói: “Xin lỗi A Ly, nói những thứ này dọa đến nàng?”

hoàng đế của mình cũng là càng thêm coi trọng cùng cẩn thận. Chỉ cần có

“Thế tử tương lai của Lê Vương phải do Lăng Vân sinh ra. Quan trọng

“A Ly, sau này cách xa Mặc Cảnh Lê một chút.” Mặc Tu Nghiêu nhắc nhở. Diệp Ly mạn bất kinh tâm* ( thờ ơ, không để ý đến) gật đầu, trong đầu còn đang suy nghĩ vấn đề vừa rồi, “Công chúa Nam Chiếu có ích lợi gì cho Mặc Cảnh Lê?”

gái áo đen sửng sốt, rất nhanh liền kịp phản ứng, cười khanh khách nói:

có ngày lại mặt đó ra mắt hắn một lần, có thể ở lúc này đụng phải cũng

nhạt nói: “Nàng là em ruột của Vương thái nữ của Nam Chiếu, có tác dụng

Thái hậu mặc dù người ta gọi là nữ kiệt một đời, rốt cuộc cũng chỉ là nữ quyến hậu cung, chân chính có thể dạy hoàng đế chính là âm mưu tính

qua nói: “Đi thôi.” Lăng Vân công chúa vốn cho là việc hôn sự này còn

ngực, tựa hồ bị sợ ngây người ngay cả khóc cũng không dám khóc ra thành

ấy còn xa ở Vân Châu. Cũng chính là Từ Yếm Ly sau này lại trở thành Thừa Tướng thiếu niên của Đại Sở.”

thì sẽ là kết cục

Diệp Ly cổ họng nghẹn một cái, miễn cưỡng nuốt xuống rồi mới giương

kinh thành.” Từ Thanh Trần nói, “Ngay cả Hoàng thượng cũng không từ biệt liền trực tiếp đi.”

múa mừng cảnh thái bình.

sao luôn muốn xen vào cái này quản cái kia, tại sao muốn uy h**p trẫm,

ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn thẳng hắn. Mặc Cảnh Kì sửng sốt,

Nghiêu người nam nhân kia hơn nàng, nếu thật rơi vào trong tay hắn thì (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trạch là nhị ca, thậm chí gọi Từ Thanh Bách là Tứ ca. Mặc Tu Nghiêu đưa

quỳ gối trong góc như nhặt được đại xá, vội vàng bò người lên từ trong

Mặc Tu Nghiêu đáy mắt hiện lên một tia bén nhọn, mép khẽ nhếch lên

Quốc vương phủ trung thành thủ hộ Đại Sở trên trăm năm các triều đại

vũ nhục lớn nhất đối với tổ tiên Từ gia cùng với bảy mươi ba người tự

dùng tới đoạt giang sơn, nhưng không cách nào lấy ra trị giang sơn. Mặc

phòng ánh nến lờ mờ, cô gái áo đen đang nhàn nhã nghiêng tựa ở trên

cùng với hao tổn hơn phân nửa tinh anh Mặc gia quân rời đi chiến trường thì hắn mới hiểu mình từ trước kiêu ngạo thật sự có chút buồn cười. Bất kể là Tây Lăng hay là Bắc Nhung, có lẽ thật so kém với Đại Sở, nhưng

Mặc Tu Nghiêu nâng chén nhìn hắn, nói: “Đa tạ.”

Mặc Tu Nghiêu tay trái vô thức lục lọi noãn ngọc bên hông, cau mày

lập tức lên đường rời khỏi kinh thành!”

Từ Thanh Trần mỉm cười, “Ta không ngần ngại Vương gia gọi ta là Đại biểu ca.”

phải qua ít ngày nữa mới có thể truyền tới. Dù sao thì nhóm quan lại

chỗ sâu nhất trong sứ quán mà đi. Một cước đá văng cửa ra vào ra, trong

Bởi vì hoàng đế cũng không cho gọi vợ chồng Định vương tiến cung, cho nên tham gia hôn lễ bỏ dở nửa chừng Diệp Ly và Mặc Tu Nghiêu cũng cùng những tân khách khác giống nhau cáo từ rời đi Lê Vương phủ. Bất quá vừa ra khỏi đại môn của Lê Vương phủ không xa thì gặp được Từ Thanh Trần

thành làm nô lệ mỗi ngày ở ngoài thành chém g·i·ế·t. Chỉ cần Mạt Đế một

để cho Mặc Cảnh Kì ở sau khi Tiên Hoàng băng hà thuận lợi ngồi vững

như không có Mặc gia quân trên trăm năm uy h**p biên cương, Đại Sở ở

chuyện xảy ra hôm nay rốt cuộc là bị người khác tính toán hay là tính

ngươi không nhìn ra, hiện tại chỗ nào đều có thể xảy ra chuyện.” Chỉ chờ tới lúc Định Quốc vương phủ hoàn toàn xuống dốc, gần trăm năm nay, thế

hôn tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ, cho dù hai nước đều rắp tâm bất

“Hoàng thượng! Hoàng thượng! Ngài oan uổng nương nương!” Bên cạnh

“Người, dẫn công chúa đi.” Liễu quý phi phân phó nói. Nhóm cung nhân

Vương phủ đưa lễ nạp thái. Dù sao thời điểm Lê Vương lại lấy công chúa

các tân khách tự nhiên cũng không nên ở đây nấn ná nữa rồi. Cho nên,

thoát khỏi không bị ném vụn. Nàng cắn răng nàng đi tới ôm lấy bình hoa

chiến bằng người Bắc Nhung hay Tây Lăng. Huống chi năm đó sau khi Nam

trong lòng cậu cả có thất vọng và khổ sở. Kia quả thực là khinh nhờn và

Từ Thanh Trần cười nói: “Ta có chút giao tình với Vương thái nữ của Nam Chiếu, đi gặp nàng một chút thôi.”

“Ngươi mang Lăng Vân về phải không? Ha hả. . . Dù sao ban đầu nói ngươi

ra tin tức —— công chúa Tê Hà bệnh qua đời. Dĩ nhiên, tin tức kia còn

hệ thông gia cùng với hoàng thất, cho dù là thật không hận rồi. Nhưng là vẫn không thể phủ nhận chuyện Từ gia từng bởi vì hoàng thất Đại Sở mà

vốn đại khái cho là mình còn có thể sống thêm trên hai mươi ba mươi năm, căn bản không có tính toán sớm bồi dưỡng một người thừa kế như vậy mang ngột ngạt tới cho mình. Ai biết lại đột nhiên buông tay nhân gian? Mà

Diệp Ly suy nghĩ một chút, “Loại thứ ba.” Nhíu nhíu mày, như vậy

Nghe Diệp Ly nói…, Mặc Tu Nghiêu nhìn Diệp Ly xuất thần hồi lâu, mới

cốt nhục với Lê Vương.”

mắt nhìn Mặc Tu Nghiêu một chút, lại nhìn nhìn Từ Thanh Trần, không nhịn được khóe miệng co lại. Từ Thanh Trần còn nhỏ hơn Mặc Tu Nghiêu ba

Từ Thanh Trần thở dài, nhìn Mặc Tu Nghiêu nói: “Ta không tin các

truyền.”

tuổi còn nhỏ nhưng là Nhiếp chính vương đúng là dụng tâm dạy qua. Nhưng

diệt tộc. Điều này cũng đại khái có thể giải thích tại sao cho dù Từ gia vẫn biểu hiện không màng danh lợi không thích quyền thế như thế, hoàng

“Như vậy. . . Tại sao phải. . . . . .” Diệp Ly cúi đầu xuống hỏi.

môi, Diệp Ly cười yếu ớt nói: “Đại ca, khi nào huynh lại so đo việc xưng hô rồi? Nếu Vương gia thật gọi theo muội, chẳng phải là đem mỹ nam tử

chút lưu tình nào.

vẫn đối với Mặc Tu Nghiêu nhớ mãi không quên sao? Ngươi yên tâm, Bổn thế tử trở lại Tây Lăng sẽ thay ngươi giải… thích !”

thượng được Lão Vương gia khuyên tốt lắm, quyết định giam công chúa Tê

Từ Thanh Trần đi theo nâng chén đáp lễ, lạnh nhạt nói: “Không cần,

Diệp Ly nhìn ở trong mắt, trong mắt nhiều hơn một chút hài lòng. Nghe

trẫm ghét bị uy h**p!” Càng nói Mặc Cảnh Kì giống như càng kích động,

tay nàng ra, xoay người rời đi. Gan lớn lại sợ c·h·ế·t, còn là nữ nhân lòng tham không đáy. . . . . . (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mặt tìm cách muốn chèn ép Định quốc vương phủ, về mặt khác lại không

mắt nhìn nam nhân, cắn răng nói: “Lôi Đằng Phong!”

suy nghĩ, Thái hậu lập tức nghiêm khắc cự tuyệt.

nhưng là. . . Không phải là Lôi Đằng Phong. Cùng Đại Sở kết minh là

không được biết. Hình như cuối cùng Tổ tiên đưa thư cho Thái tổ hoàng

“Ly nhi, tại sao trượng phu của muội lại không chịu gọi ta một tiếng đại ca?”

biết làm sao truyền ra ngoài, cộng thêm Từ gia vốn là danh môn vọng tộc

Diệp Ly bình tĩnh liếc nhìn hắn một cái, nàng là người dễ dàng bị dọa đến như vậy sao? Mặc Tu Nghiêu lắc đầu, “Hiện tại liền suy nghĩ những

khó Mặc Tu Nghiêu, chỉ là nói đùa thôi. Lấy ra khăn tay nhẹ lau khóe

như khiêu chiến cùng với đe dọa.

phải tiếp tục nữa, không nghĩ tới Vương huynh thế nhưng lại mang cho

cũng bị chúng ta không để ý đến. Những năm này ở bên ngoài tiêu dao quen quả nhiên vẫn còn có chút không quen với kinh thành rồi. . . . . .” Mặc Tu Nghiêu nhàn nhạt cau mày, “Từ huynh nói không sai, mấy năm này đóng

sao? Cũng không phải, bọn họ căn bản cái gì cũng không biết. Hồi lâu,

toán lục đục với nhau. Dĩ nhiên cũng chính là thủ đoạn của Thái hậu mới

“Tiện nhân! Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Ngươi thật cho rằng ta không

nhà Từ gia trên dưới bảy mươi ba người toàn bộ tự vẫn hi sinh cho tổ

“Thường nhi. . . . . .” Sững sờ nhìn dấu đỏ trên mặt Liễu quý phi, Mặc

xuất quỷ nhập thần, coi như là người của Từ gia cũng không nhất định

thể làm.

nàng nói là lánh đời mà nói…, như vậy khái là không được.” Lấy khí khái

lực bị Định Quốc vương phủ trấn áp khắp nơi sẽ thừa thế xông lên tóm

trong Sở Tương các ngon thứ nhất kinh thành, quả nhiên danh bất hư

công chúa Lăng Vân? Nếu trong Cung không có bất kỳ tỏ vẻ gì, như vậy mọi người liền mừng rỡ cho rằng chuyện này căn bản chưa từng xảy ra, hoàng

thời điểm khi hắn kéo thân thể tàn phá mang theo tro cốt huynh trưởng

đã bình tĩnh lại, nhìn lướt qua tiểu cung nữ phía sau cách đó không xa,

Mặc Tu Nghiêu nắm chén rượu, nhíu mày nói: “Ngươi cảm thấy Nam chiếu sẽ xảy ra chuyện?”

Vương xuất thân quý tộc của Đại Sở không thể sinh hạ con nối dòng cho Lê Vương trước công chúa Lăng Vân. Quan trọng nhất là có một con nối dòng

cưới vứt bỏ Lê Vương đi thì cũng là trong thời gian ngắn nhất truyền

ngày không hàng, mỗi ngày chém g·i·ế·t năm ngàn dân chúng. Hơn nữa đợi đến

đệ nhất kinh thành gọi già rồi sao? ”

“Ồ?” Diệp Ly nhướng mày, nhìn Mặc Tu Nghiêu bên cạnh một chút. Từ

Từ Thanh Trần lắc đầu, Tây Lăng và Đại Sở từ xưa tới nay chính là kẻ

nói: “Như vậy Bổn vương nghĩ Từ huynh hẳn là còn nhớ rõ. . . Tại hạ từng nhờ Thanh Vân tiên sinh chỉ điểm qua bài vở và bài tập.” Mà ngươi là

Từ Thanh Trần lắc đầu, thu lại nụ cười trên mặt nghiêm nghị nhìn Mặc

Diệp Ly vừa cúi đầu ăn cơm, vừa nghe hai người nói chuyện, náo loạn cả buổi trưa nàng thật sự có chút đói bụng.

bối phận nhưng thật ra là ngang hàng.

lát nữa trẫm làm cho người ta tới đây đem đồ vật đổi cho nàng.” Mặc Cảnh Kì chỉ nhìn Liễu Quý phi một cái, liền xoay người thật nhanh một cước

c·h·ế·t ở trên chiến trường. Cho đến cuối cùng, tổ tiên Mặc Lãm Vân suất

gì khác hơn là rối rít cáo từ, không lâu lắm Lê Vương Phủ huyên náo liền một lần nữa trở về sự yên lặng, chẳng qua là kia nơi nơi giăng đèn kết

vào trong phòng không cho phép ra ngoài sau đó mới vung tay hướng tới

để cho hắn ngồi vững vàng thiên hạ.”

ngoài.

không suy?” Diệp Ly nhướng mày, Mặc Tu Nghiêu nói: “Nhũng năm cuối Tiền

Liễu Quý phi giơ lên một cái tay che kín ánh mắt bé gái, nhìn về phía nam nhân điên cuồng trong điện, “Hoàng thượng nháo đủ rồi sao?”

chuyện này đại khái cũng không xen vào được rồi.”

Cảnh Lê có sai ở phía trước, bây giờ nói đi ra ngoài cũng là Tây Lăng

toán người khác? Xem ra. . . Đối với đầu óc của Mặc Cảnh Lê cần phải

Từ Thanh Trần gật đầu, nói: “Giao cho Vương gia thì đương nhiên ta

nhất là, công chúa Tê Hà vĩnh viễn không thể có bất kì danh phận nào từ

dám g·i·ế·t ngươi?” Trong ánh mắt tối tăm của Lôi Đằng Phong ẩn chứa hơi

triều, thiên hạ đại loạn. Thật ra thì. . . cái vị Mạt Đại quân vương của Tiền triều kia không phải là bạo quân cũng không phải là hôn quân.

đây là ý của phụ thân, cũng không phải là vì Định Quốc vương phủ.” Từ

động, thật nhanh giơ tay lên giật xuống một đóa trâm hoa trên đầu hướng Tiểu cung nữ kia ném đi. Ầm ba một tiếng, bình hoa trên mặt đất ném ra

tuổi, Mặc Tu Nghiêu gọi được ra mới là lạ. Huống chi cho dù Mặc Tu

Hôn sự của Lê Vương phủ lần này không chút ngoài ý muốn nào trở thành một trò khôi hài hoang đường, bết bát hơn chính là hôn lễ còn chưa tiến hành tân nương bỏ chạy còn chưa tính, rất nhanh chủ nhân trong Lê Vương phủ bao gồm Lê Vương, Lê Vương Phi, Hiền Chiêu Thái phi cũng bị một tờ

người.” Không phải là mỗi một thời đại đế vương đều có lòng dạ Hải Nạp

Tân nương không có, chú rể không có, chủ nhân cũng không còn rồi,

Diệp Ly nói như vậy, ra vẻ không vui liếc qua nàng một cái, khẽ thở

“Hoàng thượng nói phải liền phải .” Liễu Quý phi thản nhiên nói.

Diệp Ly sửng sốt, “Đại ca muốn rời khỏi kinh thành? Trở về Vân Châu sao?”

hắn.”

vào thủ đoạn đùa giỡn quyền thế của hắn ở trên chiến trường cũng đánh

Chuyện của Lê Vương và công chúa Tê Hà có truyền khắp kinh thành hay

từ từ thả Liễu Quý phi đứng dậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ngày phá được thành chắc chắn cả thành đều bị g·i·ế·t hết. Ngày thứ hai,

thế Đại Sở cũng xong đời rồi.

giường êm, đợi đến lúc phục hồi tinh thần lại mới ngẩng đầu trợn trừng

gia cũng vẫn chưa từng buông tha cho ý nghĩ chèn ép Từ gia. Chỉ sợ ban

không chiếm lý rồi. Từ Thanh Trần cười nhạt nói: “Không phải là Lôi Đằng Phong có cái quyền lợi này, mà là phụ thân hắn Trấn Nam Vương có cái

Nhìn hai người nam nhân hết lòng lo lắng trước mắt, Diệp Ly không

đâu thắng đó, không gì cản

“Ngươi trở lại? Hôn lễ của Lăng Vân chơi vui đi?”

nghĩ.” Cô gái áo đen bởi vì bất thình lình bị đánh mà ngã trở về trên

thiên trong điện đột nhiên chạy đến một tiểu cung nữ, lo lắng đối với

muốn gặp là có thể nhìn thấy hắn, sau khi Diệp Ly lập gia đình cũng chỉ

tác cùng với vẻ mặt tự nhiên mới vừa rồi của Mặc Tu Nghiêu đưa súp cho

là. . . hiện tại vị kia đại khái không còn kịp dạy nữa, dường như là

có lẽ sẽ xuất hiện càng nhiều là danh tướng cùng binh sĩ tinh nhuệ. Nếu

Tu Nghiêu và Diệp Ly ngồi ở bàn nghe xoay người đi theo Lôi Đằng Phong

không có cái chính hắn cho là sao hùng tài đại lược* ( tài trí mưu lược kiệt xuất), nhưng là thỉnh thoảng chọc ở phía trong g·i·ế·t ra một chiêu thật đúng là không phải là người bình thường có thể chịu được rồi.

Liễu Quý phi giương mắt nhìn hắn, “Hoàng thượng muốn nô tì nói gì?”

quyền lợi này. Hoàng đế Tây Lăng yếu ớt nhiều bệnh, hơn nữa dưới gối chỉ có mấy vị công chúa và một vị hoàng tử năm vừa rồi mới bảy tuổi. Mặc dù Trấn Nam Vương ở Tây Lăng không có thanh danh là Nhiếp chính vương,

điểm này, “A Ly. . . Là Định quốc vương phủ phá hủy Đại Sở. . .” Hồi

trong lòng nabgfthật cao hứng có đúng hay không?”

Diệp Ly nhíu nhíu mày, hỏi: “Lôi Đằng Phong quyền lợi đã đến mức đối với loại chuyện này đã có thể tùy cơ ứng biến rồi sao?” Hai nước liên

trong nhà cãi nhau rồi mới nói.

về. Giống như hoàn toàn không có suy nghĩ qua hoàng đế sẽ phản ứng như

Vân cũng sẽ không cưới nàng.”

tức hôn lễ của công chúa Lăng Vân thất bại vừa truyền ra thì Cậu cả cũng đã tiên đoán được hướng đi tương lai của Đại Sở. Hơn nữa ở thời điểm

thượng căn bản không có chỉ hôn, bọn họ dĩ nhiên cũng không có đi Lê

hắn?

“Bốp !” Mặc Cảnh Kì vung tay lên một bạt tai đánh vào dung nhan như

Chương 65: Hôn sự bị thất bại

mấy trăm năm trong lúc nhất thời tự nhiên là thanh danh vô lượng. Mặc dù Thái tổ hướng sách sử khai quốc có nhiều nơi kiêng kỵ mơ hồ không rõ,

khác người đương quyền chỉ thấy được Định Quốc vương phủ nguy hại, một

hoàn toàn không có vang dội mạnh mẽ như bình thường ở trên triều, ngược

yên tâm. Vừa lúc mấy ngày nữa ta liền phải rời khỏi kinh thành những

“Ngươi ngu xuẩn!” Lôi Đằng Phong nổi giận mắng: “Ngươi cho rằng ngươi là ai? Kinh thành của Đông Sở là nơi đầm rồng hang hổ, ngươi cho rằng

rất nhanh đem thương tiếc mới vừa rồi quên đến sau ót, hai tay dùng sức bắt được đầu vai của Liễu quý phi lay động hét lên .

triều tận trung mà c·h·ế·t. Mặc Tu Nghiêu lắc đầu cười nói: “Cái này đã

đột nhiên buông tha cho. Trừ phi. . . Xảy ra chuyện ngoài ý liệu của

“A Ly cảm thấy loại nào còn có khả năng?” Mặc Tu Nghiêu hỏi.

uống một bụng nước trà cái gì đều không ăn các tân khách không thể làm

hoàng đế mà thôi. Tổ tiên Từ gia ở trong nguy nan vẫn kiên trì giúp đỡ

Từ Thanh Trần thở dài nói: “Thời điểm Tiên đế chúng ta kế vị mặc dù

Nhưng bà chỉ nhàn nhạt mắng mấy câu lại bắt đầu tính toán lấy người trở

“Tổ tiên Từ gia để lại thư gì cho Định Vương?” Diệp Ly có chút chần

lời nói ngông cuồng với cậu cả như vậy mà cảm thấy hối hận và ảo não. Có lẽ nàng không rõ cái gì là kiêu ngạo của người đọc sách nhưng thân là

chuyện ngay từ trước lúc hắn đi tới Đại Sở liền định ra, không thể nào

Từ Thanh Trần nói: “Vốn nên là sẽ không, nhưng là hiện tại. . . Ta sợ vị kia của chúng ta sẽ động thủ với Nam Chiếu trước.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Hôn sự bị thất bại