Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 54: Tân hôn bình thản

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Tân hôn bình thản


“Nói đi, ban đêm xông vào vương phủ định làm gì?”

vẫn là ám chỉ Diệp Ly tốt nhất phải nhanh một chút cùng Vương gia trở

điểm Mặc Tu Nghiêu thiếu niên có ý chung nhân Tô Túy Điệp.

Hoàng Hậu Nhân Thị . Nhân thị vốn nổi tiếng về sắc đẹp nơi xứ Bắc, và là con dâu của Viên Thiệu . Khi đánh dẹp Viên Thiệu, Văn Đế tiến vào tẩm

“Ma ma hữu lễ.” Diệp Ly gật đầu nói.

gì?” Mặc Tu Nghiêu không đáp, khiêu mi nhìn hắn nói: “Chiêu?” Phượng Chi Dao bất đắc dĩ lấy qua một bộ hồ sơ để ở một bên, “Tối hôm qua bắt được 487 người, trong đó một người đến từ Bắc Nhung, một đến từ Nam Chiếu,

“Rất tốt, A Ly, đây là Tôn ma ma. Nội quản sự Vương phủ, trong phủ

Đại trưởng công chúa quả nhiên đã thức dậy, vừa tới cửa thị nữ bên

thích làm cái gì cũng có thể. Nếu cảm thấy nhàm chán, cũng có thể thỉnh

trượt xe tiến vào. Nhìn Diệp Ly hỏi: “A Ly, tối qua ngủ ngon giấc

Mặc Tu Nghiêu cũng sững sờ, nhìn cô gái tuyệt sắc trên bức họa sóng

A Cẩn đáy mắt hiện lên một tia ảo não: “Vẫn còn trong địa lao.”

cười trộm nói: “Tiểu thư! người đã biết rõ , nữ tử tân hôn đều phải dùng trang phục tốt đấy. Thanh Sương đã chọn kiểu tóc đơn giản nhất rồi, nếu như các quý phụ kinh thành lưu hành kiểu tóc thì người mới không chịu

sẽ g·i·ế·t tựa như bảo hôm nay thời tiết thật tốt, làm cho trong lòng hắn

tâm phúc trong tâm phúc. Được Vương phi lễ ngộ như thế, Mặc tổng quản

Trở lại trong tiểu viện, Tôn ma ma đang chờ ở nơi đó cùng Lâm ma ma Ngụy ma ma nói chuyện phiếm, thấy Diệp Ly tiến đến tất cả cùng bước lên phía trước chào, “Vương phi.”

Một cái gian phòng khác rõ rang so với gian phòng trước thoải mái dễ

và Vương phi có thời gian ở chung nhiều hơn một ít. Nhưng là hắn căn bản không biết nên làm sao tìm được cơ hội, cho nên thấy Vương gia rất ít

Đại ca qua đời, Đại tẩu liền mang theo mấy tiểu thiếp ở Phật đường. Mà

xưa Võ Đế đã muốn lập Vương làm thế tử nhưng cuối cùng thì Vương đã thua Văn Đế . Võ Đế băng hà ( Canh Tý Kiến An thứ 25 , Công nguyên 220) ,

dĩ đối với gương đồng nhìn quanh một chút, nhíu mày nhìn Thanh Sương

Diệp Ly cười nói: “Tôn ma ma là lão nhân bên cạnh mẫu phi, lại là

Diệp Ly nhàn nhạt nhíu mày, nàng đối với người khác tự xưng không có ý kiến gì. Nhưng là thường thường theo một người tự xưng có thể nhìn ra

quan trọng. Diệp Ly cũng để cho những người quản sự này cùng với hạ nhân trong phủ lễ gặp mặt khen thưởng. Tôn ma ma và Mặc tổng quản tán thưởng với vị Vương phi tân nhiệm này càng lúc càng đậm, tuy nhiên Diệp gia

Nghe vậy, sắc mặt Gia Luật Bình lập tức khó coi. Hắn có chút hồ đồ

lúc Mặc Tu Nghiêu và tân nương trở lại phòng tân hôn mai phục ở chỗ yến

vương phủ đã khôi phục yên lặng, Diệp Ly cảm thấy có chút giật mình như

Phượng Chi Dao gật đầu, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, “Đã rõ, hắn

ổn trọng hơn nhiều, trưởng thành hiểu chuyện chút ít. Các cháu hai vợ

người. Nha đầu nhị đẳng hầu hại trong sân cũng có tám người, còn có 16

Diệp Ly cúi đầu nhìn Tôn ma ma đưa đến tờ giấy, bên trên không chỉ

cuộc sống ở Định Quốc vương phủ quả thực hoàn mỹ giống như ban đầu mình

Thanh Sương búi một đầu tóc đen nhánh thành một búi tóc bách hợp. Thanh

không?”

hỏi bà ta.” Đứng ở phía trước một vị ma ma là vị kia đã từng đến Diệp

viết rõ những tên tuổi thiếu nữ này, còn có gia thế bối cảnh, trong nhà

quyến nào khác.” Diệp Ly có chút buồn bực nhìn thoáng qua Tôn ma ma đang cười có chút kỳ quái, nhẹ gật đầu biểu thị mình đã biết rồi. Mặc Tu

trưởng công cháa tuổi tác đã cao ngày hôm qua cũng vất vả, sẽ không dậy

đem cả cái gian phòng chia làm hai nửa. Tối hôm qua vẫn còn nói ẩu nói

chịu hơn nhiều lắm, ít nhất cả gian phòng đều im lặng cũng không có cái

“Phải chăng có lẽ nên đi trước thỉnh an Đại trưởng công chúa? Còn có

Chương 54: Tân hôn bình thản

mắt. Còn có bên tai mơ hồ truyền đến tiếng cầu xin tha thứ, nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn. Thật sự là một đám ngu ngốc, chọc người nào

sáu tuổi gả cho Mặc Tu Văn, mười tám tuổi lại tang chồng. Vừa mới thân

Ly trò chuyện?”

Thanh Hà nhếch môi mỉm cười mang đồ trang sức tới giúp Diệp Ly đeo lên, gật đầu khen: “Vẫn là Thanh Sương hiểu tiểu thư nhất…”

Nghiêu đi đến.

in trên tường, theo ánh lửa có chút đung đưa. Lại làm cho địa lao vốn âm trầm lại tăng thêm vài phần sắc thái quỷ dị. Phượng Chi Dao vẫn mặc một thân cẩm y hoa lệ đỏ tươi như trước lười biếng mà ngồi trên một cái ghế duy nhất trong địa lao, thỏa mãn nghe tiếng k** r*n không dứt bên tai. Đối với mấy năm gần đây nhàn rỗi, thời gian mấy ngày nay bộn rộn thật

thiếu nữ được gọi tên liền vội vàng ra khỏi hàng tạ ơn. Diệp Ly lệnh

Bổn vương tuyệt đối sẽ bẩm báo hoàng đế của các ngươi! Chém đầu của

Vương phi đi?”

với bổn công tử mà nói ngươi nói hay không cũng không có gì khác biệt ,

đề Sở Kinh Quốc Sắc rồi.” Mặc Tu Nghiêu ngẩng đầu nhìn nàng một cái,

Cuối cùng Diệp Ly nhìn thoáng qua nữ tử trên bức họa, cuộn bức họa

lên, bên trên có ghi rõ thân phận những người được đến trong viện cho

cũng là vinh nhục không sợ hãi, lại không có bị giày vò tự ngạo, vẫn như cũ kính cẩn đáp lễ, “Lão nô không dám. Về sau Vương phi có gì phân phó

“Mặc Tu Nghiêu, người cái tên tiểu nhân hèn hạ! Thất ca ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Ngụy ma ma sớm đau lòng lôi kéo Diệp Ly nhẹ giọng hỏi đến, tất nhiên

vốn rất ngốc đấy, cho dù càng ngốc thêm cũng tuyệt không phải ngoài ý

Thực dành cho chị dâu quả thật là không thay đổi mà ngày càng nồng thắm . Hoàng Sơ năm thứ 3, do sủng ái một Quý Phi khác. Văn Đế bắt Nhân thị

chi… Đây chính là một mỹ nhân tuyệt sắc. Khó trách Hàn Minh Nguyệt dám

muốn đi gặp Vương phi hay không? Nhìn thấy bộ dạng A Cần hoang mang, Mặc Tu Nghiêu lắc đầu cười nói: “Được rồi, đừng suy nghĩ. A Ly hiện tại

Vương để lại cho đời tác phẩm bất hủ LẠC THẦN PHÚ . Kim Dung khi đọc đã

tục!”

trầm mặc một lát, ngẩng đầu cười nói với Mặc Tu Nghiêu: “Hàn Minh Nguyệt – Sở kinh quốc sắc nghe nói giá trị ngàn vàng, chỉ là sau ngày đại hôn

Đại trưởng công chúa lôi kéo tay Diệp Ly ngồi xuống bên cạnh mình,

cũng không nên quên đến thăm Bổn cung ah.” Diệp Ly mỉm cười nói: “Hoàng

nhiên ta yên tâm rồi.” Tùy ý từ trong tờ đơn chọn ra mấy người. Những

mấy bằng hữu của nàng đến làm khách trong vương phủ hoặc là đi ra ngoài

Nghiêu không có thiếp thất nào khác, cái này rất tốt, ít nhất đại biểu

“Đi rồi ạ.”

làm vợ . Ngờ đâu, khi gặp chị dâu, Tào Thực cũng yêu say đắm , và ông

có thể ngồi ở chỗ này nghe Đại trưởng công chúa bán đứng mình kể chuyện

thẳng người nhìn người trước mắt, “Ở đâu ra? Trong nội cung, bệ hạ chúng ta hay là vị Chương Đức Cung kia? Hay là trong phủ nhà ai đi ra hay

Phượng Chi Dao không vui hí mắt: “Bổn công tử lại muốn nhìn xem là

sinh sống ở Định Quốc vương phủ. Diệp Ly gật đầu, đem một phần đưa cho

những phiền toái nàng cần ứng phó ít đi rất nhiều. Không thèm nghĩ đến

Dã cùng mình không hợp, hai người tranh đấy gay gắt rất nhiều năm, nếu

Mặc Tu Nghiêu cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn hắn lạnh nhạt nói:

xương cốt của ngươi cứng rắn hay hình cụ của bổn công tử cứng rắn! Tiếp

tàn phế này, ngươi thật to gan dãm phái người bắt bổn Vương tử!”

Diệp Ly gật đầu, nàng vô cùng yêu thích bộ vật phẩm trang sức Thanh Ngọc Lan Hoa kia, thoạt nhìn cũng chẳng phải rêu rao.

Xử lý xong chuyện mấy nha đầu, Diệp Ly mới thỉnh Tôn ma ma ngồi xuống nói chuyện, quả nhiên như lời Mặc Tu Nghiêu nói. Diệp Ly do dự hồi lâu

tinh quang, liếc có thể nhìn ra đây là một nhân vật có vài phần tâm kế.

Diệp Ly cười yếu ớt nói: “Tổng quản không cần đa lễ, về sau phiền

trong vương phủ, còn có một chút sổ sách. Còn những thời gian khác nàng

một người khách trong đám khách nhân đến đây.

“Người Đại Sở?” Mặc Tu Nghiêu chuyển hướng nam tử áo đen bị trói hỏi.

Diệp Ly, “Dương quản sự không cần đa lễ.”

Nguyệt giá trị liên thành, ngươi lại không có phái người đi tìm? Huống

Đem ánh mắt chuyển qua bức họa bên cạnh, trên tranh viết__Sở Kinh quốc sắc Túy Điệp. Lạc khoản là Hàn Minh Nguyệt.

tao nhã mà lãnh đạm, “Nhưng mà, Vương tử Bắc Nhung cứ yên tâm đi, cho dù nhìn tại hai nước giao bang bổn vương cũng tuyệt đối sẽ không tổn

Gia Luật Bình sững sờ: “Điều này sao có thể? Bổn Vương tử còn ở nơi này ai dám đi!”

hai người nhân lúc cháy nhà đi hôi của, còn có ba người c·h·ế·t không thừa nhận. Bắc Nhung quyết định đến đoạt lại tân nương tử để cho Định Quốc

ăn sáng cũng vô cùng hợp khẩu vị của Diệp Ly. Dùng qua đồ ăn sáng, tổng

không có. Nếu như cuộc sống có thể bình thản trôi qua như vậy nàng quả

hôn Mặc Tu Văn đã chinh chiến ở bên ngoài, hai người ngay cả đứa nhỏ

bên người lui xuống chuẩn bị. Mặc Tu Nghiêu đưa tay ra với Diệp Ly cười

Tôn ma ma?”

“A Cẩn, chuyện gì?” Mặc Tu Nghiêu hỏi.

Đại tẩu…” Định Quốc vương phủ hôm nay chỉ có Mặc Tu Nghiêu một người

dung nhan tinh xảo thoát tục dùng bất luận ngôn ngữ gì ca ngợi cũng làm

thật sự có ý định giao kẻ ngu này cho Thái tử Bắc Nhung?”

Phượng Chi Dao vuốt cằm nói: “Hắn biết ta, nhất định là người Đại

Đồ ăn sáng liền bày ở trong nội viện của Diệp Ly, Định Vương phủ đồ

giải mối hận trong lòng của hắn. Đáng tiếc, tên ngu ngốc này là Vương tử Bắc Nhung, tạm thời vẫn không thể c·h·ế·t. cũng giống như những người bên

phủ đưa lễ một lần – Tôn ma ma, cũng là người thứ nhất Mặc Tu Nghiêu

“Đang kiểm tra sửa sang lại đồ đạc mang từ Diệp gia tới.”

do để rồi sau này c·h·ế·t trong u uất khi mới 41 tuổi . Tài văn thơ của

lấy được kiếm Lãm Vân hay không. Còn có hai người muốn nhân cơ hội trộm

đẳng, quay đầu hướng Tôn ma ma cười nói: “Người Tôn ma ma tuyển thì tất

“Cẩn tuân Vương phi chi mệnh.”

nhiều vết thương hơn nữa, ánh mắt Phượng Chi Dao tối tăm phiền muộn nhìn chằm chằn một màn trước mắt.

đang làm cái gì?”

chư vị hiểu không?”

không thành thật một chút nào. Một ngày động chút là lại nhảy đầu lật

“Hừ!” Có thể làm tử sĩ một nửa đều là cứng đầu, nghiêm hình tra tấn

cung, Nhân thị sợ quá khóc thét lên và nhào vào lòng mẹ chồng . Sau khi

Mà ngay cả lễ gặp mặt cho các quản sự cùng với khen thưởng hạ nhân cũng

Chỉ cho là tiểu thư vừa đến Định Quốc vương phủ còn không quen, Vương

không có khả năng làm cho hắn mở miệng.

gia bị trục xuất khỏi gia môn không có quyền thừa kế, công tử quần áo là lượt sẽ không quá khiến người ngoài hứng thú đấy.

nói: “Không thể vấn một đầu tóc đơn giản một chút hay sao?” Thanh Sương

quen. Như vậy hiện tại?”

hai vị ma ma biết được tối hôm qua Vương gia cũng không có ở tân phòng

người, thấy Mặc Tu Nghiêu và Diệp Ly liền tiến đến, lập tức đứng thẳng

thấy được của hắn che miệng cười trộm, Đại trưởng công chúa thân mật kéo tay Diệp Ly nói: “Ly nhi! Cháu không biết chứ, tiểu tử này khi còn bé

cùng với bộ dáng vui mừng của Tôn ma ma và Mặc tổng quản sau lưng.

được thái độ của một người đối với mình. Hiển nhiên vị ngoại quản sự

phủ này cho rằng người bên cạnh của Vương phi không biết quy củ.”

mộng. Nhưng mà thời gian một ngày, nàng đã từ Diệp phủ đến Định Quốc

được.”

được có chút run rẩy, ngăn cản cũng không được, đi cũng không được chỉ

ngói rồi, còn kém không có làm phụ vương hắn giận ngất đi. Mấy năm nay

khổ nói: “Hoàng cô…” Diệp Ly có chút hả hê nhìn bộ dáng khốn quẫn có

được.” Diệp Ly gật đầu, vị tiền Định Vương phi kia nàng cũng nghe Tam

Diệp Ly cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng nhìn Mặc Tu Nghiêu không có ý tứ ngăn cản Đại trưởng công chúa, nàng cũng chỉ đành ngồi im lắng nghe. Đại trưởng công chúa dường như không có thấy thần sắc hai người trẻ

Edit: Thu Huyền

Càng thêm tức giận cầm lấy song sắt dùng sắc lay động kêu gào, “Sẽ không đả thương bổn Vương tử? Vậy ngươi giam bổn vương ở chỗ này là có ý gì?

một ít đồ. Về phần tên này… hắn là một tên bắt được sớm nhất, cũng là

gia săn sóc nên mới cho tiểu thư một ít thời gian thích ứng. Nhưng mà

Mặc Tu Nghiêu lắc đầu nói: “Chúng ta trước dùng đồ ăn sáng đã. Đại

nhiên càng cao hứng hơn rồi. Lôi kéo Diệp Ly cằn nhằn nói liên miên Mặc

Mặc Tu Nghiêu cười nhạt một tiếng, nhìn nàng nói: “Nàng rất tốt.”

cho nàng không ăn dấm chua cũng không cảm thấy mình nên giữ lại bức họa

Mặc Tu Nghiêu cầm ở trong tay nhìn nhìn, mở ra trong hộp chỉ có một

Chống lại đôi mắt lãnh đạm của hắn, Gia Luật Bình không khỏi run lên.

sự làm cho hắn hết sức hài lòng.

mẽ, bộ dáng cứng rắn như trong truyền thuyết, ngược lại so với lão phu

chiếu cố. Diệp Ly vẫn mỉm cười an ủi hai vị ma ma. Hai vị ma ma thấy

không quá giống, nhưng hiển nhiên tân Vương phi này vẫn là thừa kế huyết mạch ưu tú của Diệp Phu nhân. Tiến thoái có độ, làm việc có chuẩn mực.

Chẳng muốn lại nhìn người trước mắt, Mặc Tu Nghiêu chuyển hướng ra

sự nhìn ra được Vương gia lúc nào đang suy nghĩ lúc nào xuất thần. Mặc

Ở giữa gian phòng, một nam tử áo đen bị cột trên kệ bằng một dây xích sắt, trên người đã sớm chồng chất vết thương, đang hung dữ phẫn nộ

Diệp Ly đồng ý, Mặc Tu Nghiêu mới để A Cẩn đứng ở ngoài cửa tự mình

ca nhắc tới, cũng là người đáng thương. Ôn Vương phi cũng không phải là

nhưng cũng không phải thật sự ngu ngốc, Thái tử và ca ca ruột Gia Luật

khách bị ám vệ bắt được. Cho nên mục tiêu muốn ám sát tuyệt đối hẳn là

cho nàng ngồi xuống mới quay đầu nói: “Tất cả đứng lên . Đây là Vương

“Đi xem.”

khí lại rõ ràng có chút thiếu lòng tin, hắn đần nhưng không có ngu ngốc, từ nhỏ đã bị người cười nhạo, mà ngay cả Thất ca cũng thường xuyên mắng hắn đần, phụ vương cũng không thích hắn. Chẳng lẽ thật sự…

“Vâng, Ma ma. Tụi nô tỳ bái kiến Vương phi.” Bốn nha đầu xếp thành một hàng, cung kính phúc thân hành lễ với Diệp Ly.

vị hôn thê trước của trượng phu. Mặc Tu Nghiêu nói: “Tặng cho nàng đấy, A Ly tự mình xử trí là được.” Diệp Ly khiêu mi, chẳng lẽ hắn cho rằng

dù sao cũng phải c·h·ế·t không phải sao? Nói bổn công tử cho ngươi cái c·h·ế·t sảng khoái. Không nói cũng không sao, chính là dễ dàng thử xem bổn công tử tân ngoạn ý nhi, hai năm qua buồn c·h·ế·t người rồi.” Nam nhân trong

lại đưa một bức cho ta không khỏi để cho ta cảm thấy có chút hổ thẹn.”

giống như đã hoàn toàn quen rồi?

có người đưa tới cái này, nói là hạ lễ cho Vương phi tân hôn.” Diệp Ly

vô cùng cẩn thận, chuẩn bị thập phần thỏa đáng.

Chiếc roi có móc câu lại tiếp tục ở trên người nam nhân tạo ra càng

bên người Vương phi có bốn người, ngoài ra còn có quản lý ăn mặc của

Bổn cung sẽ thu thập cháu.” Mặc Tu Nghiêu có chút dở khóc dở cười, cười

Nhìn bóng hình Mặc Tu Nghiêu và A Cần biến mất tại của lao, Phượng

thế hai người không thể không lưu lại. Mặc Tu Nghiêu mang theo Diệp Ly

khác Diệp Ly trước kia luôn không chú ý, đến cùng bản thân Mặc Tu Nghiêu có mấy thiếp thất?

Từ nhỏ đi theo bên người Vương gia, mặc dù A Cần có chút trì độn thực

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Mặc Tu Nghiêu mới đối A Cẩn nói: “Lấy tới .”

cũng không có.

Trong địa lao âm u, ánh lửa chập chờn làm cái bóng người trong phòng

tổng quản này, hơn nữa ông ấy lại là thúc thúc ruột của A Cẩn, A Cẩn

cho tiểu thư , tiểu thư còn chưa bao giờ dùng qua đây này.”

chưa có xem qua bức họa tuyệt đối khó tưởng tượng trên đời có thể có mỹ

được đâu. Trước kia là kiểu tóc cô nương chưa thành thân, giờ thành thân rồi cũng không thể dùng được rồi. Đồ trang sức lúc trước Vương gia đưa

toái tổng quản rồi.” Nhìn ra được Mặc Tu Nghiêu vô cùng coi trọng vị

không biết tung tích.” Diệp Ly cười nói: “Cái bức họa này của Hàn Minh

nhưng thật ra là Nhân thị ….

với cháu. Bây giờ nhìn thấy Ly nhi, cháu cũng phải thừa nhận ánh mắt Bổn cung tốt hơn cháu nhiều. Cháu nói có đúng hay không?”

toàn bộ sự tình hắn biết. Nhìn xem có cái gì hữu dụng cùng giao cho Gia Luật Hoằng.”

kia c·h·ó cắn c·h·ó? Ta thích cái chủ ý này.”

những thứ phiền toái có thể gặp được ở tương lai kia, Diệp Ly phát hiện

quanh năm ở Phật đường, mà ngay cả hôn lễ ngày hôm qua cũng không có

khi ngẩn người, đã không có chuyện gì có thể hỏi một chút Vương gia có

“Đi trước dùng bữa. Sau đó ta mang nàng gặp mặt mọi người trong phủ một lần.”

xoay người sang chỗ khác thấy Mặc Tu Nghiêu đang đến trước mặt, đứng dậy cười nói: “Không cùng tân nương tử, lúc này lại tới nơi này làm cái

“Dương Lăng bái kiến Vương phi.”

thương Vương tử một cọng tóc đấy.”

cô không thể ở thêm mấy ngày sao?” Đại trưởng công chúa thở dài nói:

“Ta không có hứng thú gì với thi họa. Hơn nữa, mỗi ngày nhìn một nữ tử xinh đẹp hơn chính mình quả thực là đả kích.”

trước mặt Vương gia nói thêm về Vương phi, tìm cơ hội để cho Vương gia

“Hoàng cô…” Mặc Tu Nghiêu cười khổ, “Hoàng cô, cháu còn muốn mang A

phải chôn chặt nó trong lòng vì không thể trái luân thường đạo lý . Sau này mặc dù không bao giờ được Nhân thị đáp lại, nhưng tình yêu của Tào

ớt nói: “Ly nhi tạ ơn Hoàng cô, Tu Nghiêu sẽ không bắt nạt cháu đâu.”

“Vương gia đi thong thả, hảo hảo hưởng thụ tân hôn của ngươi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

người Vương gia tín nhiệm, không cần đa lễ như vậy.” Tôn ma ma có chút câu nệ nói: “Đa tạ vương phi ưu ái, lão nô không dám vượt quá bổn phận. Lão nô tuân theo Vương gia phân phó chọn một vài người đến hầu hạ Vương phi, Vương phi người nhìn xem cảm thấy nha đầu nào thuận mắt liền giữ ở bên người sai sử.” Nói xong lại từ trong tay áo lấy ra tờ giấy trình

quá say mê mà cảm hứng lấy hình ảnh Lăng Ba Vi Bộ để mô tả cho thân pháp của phái Tiêu Diêu, ông cũng quá hâm mộ sắc đẹp của Nữ Thần Sông Lạc mà lấy nó để mô tả vẻ đẹp của Thần tiên tỷ tỷ trong mắt chàng Đoàn Dự .

“Vậy trước tiên không cần qua rồi, đợi nàng bớt bận rộn rồi nói sau. Tối hôm qua tên thích khách ở chỗ nào?”

“Gia Luật Dã dám để cho ngươi đến khiêu khích bổn vương, nên đã có chuẩn bị tâm lý cho ngươi có đi không về rồi. Hoặc là, chuyện ngày hôm qua là ý tứ của Bắc Nhung Vương? Như vậy thoạt nhìn ông ta cũng không phải rất yêu thương đứa con trai này rồi?” Hình như Gia Luật Bình nhớ ra cái gì đó, sắc mặt trắng bệch. Hung ác trừng mắt nhìn Mặc Tu Nghiêu nói:

chút phiền nào sờ sờ ót, nói: “Vương gia… Nếu không có gì thì đến xem

“Ah? Ta tưởng rằng Vương tử Bắc Nhung tự tiện tiến vào chỗ không nên đến nên mới bị người bổn vương bắt được chứ?” Mặc Tu Nghiêu nhìn hắn cười

tất cả sự vụ đều do bà ấy quản. Nếu nàng có cái gì không rõ cũng có thể

Mặc Tu Nghiêu thỏa mãn gật đầu, “Giao cho ngươi rồi.”

giới thiệu cho Diệp Ly. Nghĩ nghĩ, Mặc Tu Nghiêu lại bỏ thêm một câu,

“Lão nô bái kiến vương phi.”

Một đoàn người đi vào phòng khách, quả nhiên là lưa thưa không ít

Hà bưng hộp đầy châu báu trang sức ra chọn lựa. Diệp Ly có chút bất đắc

“Tiếp tục, thật sự hỏi không ra thì sẽ g·i·ế·t .” Mặc Tu Nghiêu thản

công chúa ở tạm đi tới, Diệp Ly một bên tò mò hỏi. Mặc Tu Nghiêu lắc đầu nói: “Bức họa kia vốn là sưu tầm ở trong vương phủ đấy, định muốn đưa

“Đúng vậy bất kể biện pháp gì đều được. Ta chỉ muốn đáp án. Cho dù

“Người đã già,, ra cửa luôn có chút không quen. Chờ các cháu tân hôn qua đi đến chỗ Bổn cung ở nhiều hơn là được.” Đại trưởng công chúa nói như

đi một chút. A Ly, về sau nơi này chính là nhà của nàng, không cần câu

xuất thân hào phú đại tộc, chỉ là thư hương thế gia bình thường. Mười

Sau đó Mặc Tu Nghiêu lại hướng Diệp Ly giới thiệu mấy cái quản sự

“Ngươi nói bức họa kia là ai đưa đến?” Hướng tiểu viện Đại trưởng

lại có chút khó xử nói: “Cái này?” Tuy cái bức họa này rất đẹp, cũng

Buổi chiều Mặc Tu Nghiêu đi thư phòng, Diệp Ly cũng không thiếu sự

nhà lao, Phượng Chi Dao tựa trên vách tường cười hì hì nhìn hắn, “Ngươi

không làm cho hắn khai ra, Phượng Chi Dao nói mấy câu tất nhiên cũng

chầu Văn Đế . Vốn là người rất thông minh, tài văn thơ nổi tiếng , khi

“ Vương gia.”

“Vương gia, Vương phi.” A Cẩn xuất hiện ở của ra vào, nhìn nhìn mọi người trong khách sảnh do dự vẫn mở miệng nói.

hắn có ngốc cũng là em ruột của Gia Luật Dã, bổn vương không tin hắn

vương phủ mất mặt, Nam Chiếu chỉ là muốn dò xét địa hình xem có cơ hội

ngay cả ta cũng rất ít khi nhìn thấy. Mấy ngày trước đây tẩu ấy để cho

run lên. Định Vương tuyệt đối không phải người mà bên ngoài cho rằng đã

can đều đen ah.

chồng phải sống với nhau thật tốt có cái gì ủy khuất cứ tìm Bổn cung,

cho Tô lão. Nhưng mà sự tình năm đó quá nhiều, đợi đến lúc qua đi lại

Tu Nghiêu ánh mắt lóe lên, ngẩng đầu nhìn hắn, “Có việc gì?” A Cần có

họa trục*(tranh vẽ cuộn tròn có trục treo). Thấy không có vấn đề gì mới

trầm ngâm một lát rồi mới nói: “Nếu như nhất định phải vẽ, ta vẽ cũng

Tổng quản cũng tiến lên chào, “Lão nô bái kiến Vương phi.”

ngoài, Diệp Ly phục hồi tinh thần lại phát hiện ngay cả gọi người dâng

cẩn thận đánh giá một phen mới thỏa mãn liên tục gật đầu nói: “Tốt tốt

đi trước dâng trà cho Phụ vương và mẫu phi cháu. Đem Ly nhi ghi vào gia phả mới là chính sự. Bổn cung lập tức phải đi về rồi, trở về Ly nhi

tiêu hành thích không rõ. Hẳn không phải là đến g·i·ế·t ngươi.” Tên này là

Diệp Ly chọn lựa. Tôn ma ma tiếp tục nói: “ Đại a đầu hầu hạ tùy thân

Phi mới tiến môn. Về sau Vương phi nói gì chính là ý tứ của bổn vương,

ngươi!” Mặc Tu Nghiêu khóe môi có chút câu dẫn ra, “Bắc Nhung trong nước có chút việc gấp, trên thực tế sáng sớm hôm nay đặc phái viên Bắc

quản liền tiến vào bẩm báo, “Vương gia, các quản sự đều đến rồi. Đợi

mới hỏi: “Tôn ma ma, vương phủ ngoại trừ Đại tẩu bên ngoài, còn có những nữ quyến khác không?” Tôn ma ma khẽ giật mình, rất nhanh đã hiểu

Phượng Chi Dao chớp chớp mắt phượng, lập tức nổi lên hứng thú ngồi

tả Vương tử Bắc Nhung lúc này ở bên kia song sắt, đang cầm lấy song sắt

suốt ngày đi theo Mặc Tu Nghiêu một bước không rời, tuyệt đối cũng là

Nhung trước mắt này c·h·ế·t không toàn thây, nghiền hắn thành tro cũng khó

Đại trưởng công chúa hiển nhiên cũng không có cố kỵ cảm thụ Mặc Tu

Thanh âm xe lăn chuyển động từ xa đến gần truyền tới, Phượng Chi Dao

Bổn cung làm chủ cho cháu.”

Vương phi, ẩm thực có hai người. Còn có thêu thùa may vá cũng có bốn

A Cẩn mở to mắt, thúc thúc và Tôn ma ma đều đề cập qua muốn hắn ở

tàn phế là phế vật không dùng được!

hắn đấy!

hướng Diệp Ly nói: “Đây là tổng quản vương phủ Mặc Tín, hắn cũng là thúc thúc của A Cẩn. Về sau nàng có chuyện gì trực tiếp phân phó ông ta là

nhân như vậy. Lông mày không điểm mà đậm, môi anh đào không tô mà đỏ,

sớm như vậy. Về phần Đại tẩu…” Mặc Tu Nghiêu khẽ cau mày nói: “Từ khi

thảm . Quá đau xót vì người yêu c·h·ế·t oan, Tào Thực trên đường về kinh đã vung bút mà viết lên LẠC THẦN PHÚ, ca ngợi vẻ đẹp của Nữ Thần sông Lạc

Mặc Tu Nghiêu nghĩ nghĩ,, đối với Tôn ma ma nói: “Đổi một cái hộp, mang cái bức họa này đến phủ Tô lão đi.”

tình phải xử lý liền trở lại nội viện của mình. Nhìn thấy cửa Định Quốc

người một cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nghỉ ngơi, Ngụy ma ma không khỏi đau lòng cho tiểu thư từ nhỏ được mình

một cái mỹ nhân tuyệt sắc…” Diệp Ly nhẹ giọng thở dài.

“Như vậy… ta cần phải làm gì?” Diệp Ly hỏi.

trên mặt Diệp Ly đúng là không có thần sắc ủy khuất lúc này mới thôi.

Người đời tán tụng Lạc Thần phú rất nhiều, nhưng để viết ra được bài phú này, Tào Thực đã phải trải qua một mối tình vô vọng kéo dài với Văn

Sáng sớm, Diệp Ly đã thản nhiên ngồi ở trước gương đồng tùy ý để

cô nhìn một cái. Còn có vợ Tu Nghiêu, đến, mau tới đây.” Mặc Tu Nghiêu mang theo Diệp ly tiến lên hành lễ, “Bái kiến Hoàng cô cô.”

Tu Nghiêu khi còn bé. Mặc Tu Nghiêu ngồi ở chỗ kia khóe miệng khó nhịn

Nhìn người trước mắt trên mặt lúc xanh lúc trắng, không còn bộ dạng

“Ơ, nhận thức được bổn công tử? Xem ra ngươi là người Đại Sở rồi?”

Mặc Tu Nghiêu lôi kéo Diệp Ly đi vào phòng khách, chỉ chỉ chủ vị lại để

chị em dâu cần tán gẫu xã giao, mà ngay cả thiếp thất để ghen tỵ cũng

rất đáng tiền. Nhưng để ở bên người thật sự không phải ý kiến hay. Dù

ăn mặc và ẩm thực thì Vương phi phải tự mình xem qua mới tốt.”

tuổi trước mắt, cười tủm tìm lôi kéo Diệp Ly đối với Mặc Tu Nghiêu nói:

“Tôn ma ma từng là người bên cạnh mẫu phi.”

dương dương đắc ý của ngày hôm qua nữa, Mặc Tu Nghiêu đáy mắt hiện lên

Bởi vì mới thành thân, tất nhiên các quản sự Định Quốc vương phủ sẽ không lập tức đem một đống sổ sách lớn đến làm phiền nàng. Cho nên Diệp Ly chỉ cần quản lý một chút tiểu viện của mình cùng đồ cưới mà thôi.

xuất hiện. Mà phụ thân Mặc Lưu Danh có một Trắc phi vẫn còn sống. Mặt

một tia u ám. Nếu như có thể, hắn tuyệt đối sẽ làm cho tên Vương tử Bắc

huyết mạch chính thống, nhưng cũng không phải là không có những người

kinh rồi.”

Diệp Ly hỏi là có ý gì, cười nói: “Hồi Vương phi, ngoại trừ Đại phu nhân bên người có hai vị trắc phu nhân hầu hạ, trong phủ cũng không có nữ

cảm thấy toàn thân rét run, đương nhiên hắn biết rõ bị bắt thì không hề

như mình rơi vào trong tay thái tử, vậy… Thất ca nhất định sẽ làm thịt

có những người nào đếu được ghi lại rõ ràng. Hơn nữa cũng đều là nhà

sao?”

cho người báo cho lão nô là được.”

thúc bất an cười nhạt một tiếng: “Mặc tổng quản bảo ngươi hỏi, hay là

không kém Hàn Minh Nguyệt. Hay là lúc rảnh ta vẽ cho nàng một bức?”

đã nghĩ. Vợ chồng chung sống hòa thuận, không can thiệp đến chuyện riêng của đối phương. Không có trưởng bối sớm chiều phải thỉnh an, không có

đến dâng hương cho tổ tiên bọn họ, cùng Đại trưởng công chúa ăn trưa lúc này mới tự mình tiễn Đại trưởng công chúa rời Định Quốc vương phủ.

người trưởng công chúa đã mời hai người vào. Đại trưởng công chúa đang

Vương gia và Vương phi triệu kiến.” Mặc Tu Nghiêu gật đầu, quay đầu

Phượng Chi Dao tươi cười rất chân thành nhìn hắn nói: “Kỳ thật đối

cùng ưa thích. Hoàng đế lần này cuối cùng cũng làm được một việc tốt, Tu Nghiêu phải sống cùng Ly nhi thật tốt. Dám ẩu tả làm Ly nhi tức giận

có đường sống. Nhưng khi nghe được Định Vương hời hợt nói hỏi không ra

“Lúc trước Bổn cung đã từng nói qua, Tô gia nha đầu kia không thích hợp

nàng sẽ buộc hắn xử lý bức họa vị hôn thê trước? Nàng chỉ là muốn hỏi

tốn công phu nhất. Ta hoài nghi hắn tơi hành thích đấy, nhưng là, mục

phải tự tử . Yêu Văn đế hết lòng, nhưng kết cục của Nhân thị sao mà thê

Đây là hai câu thơ trích trong bài thờ Lạc Thần phú của Tào

khi còn bé thuận tiện tiếp nhận ánh mắt quỷ dị trêu chọc của Diệp Ly. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mặc kệ biện pháp gì?”

phục cũng sợ hãi thán phục một tiếng. Đây là một bức cung nữ đồ, người

đưa cho Diệp Ly, Diệp Ly cúi đầu mở bức họa ra không khỏi sợ hãi thán

muốn. không phải sao? Lại để cho hai người Gia Luật Bình và Gia Luật Dã

Mặc Tu Nghiêu xuất hiện ở ngoài cửa, nhẹ giọng hỏi: “A Ly, có thể tiến vào không?”

mắt khẽ lay động nhưng rất nhanh lại đưa mắt nhìn sang Diệp Ly. Diệp Ly

khác. Định Vương đã qua đời, chính là huynh trưởng Mặc Tu Nghiêu, Ôn thị vợ cả Mặc Tu Văn còn khỏe mạnh, chỉ là nghe nói vì phu quân thủ tiết

Nghe được Diệp Ly xưng hô, con mắt Đại trưởng công chúa sáng ngời hiển

này không có một phần tôn kính của Mặc tổng quản và Tôn ma ma đối với

Đại Sở hơn nữa giới hạn ở trong kinh thành này. Dù sao một người Phượng

cho người cảm thấy bôi nhọ nàng, cho dù lúc này vẽ lên vẫn như cũ có thể cảm giác được ánh mắt thiếu nữ trong như nước lay động nhìn quanh.

Mặc Tu Nghiêu khiêu mi nói: “Chỉ với kẻ ngu này đương nhiên không đủ, trong mười ngày ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì để cho hắn khai ra

cạnh làm thủ thế, không hề để ý tới Mặc Tu Nghiêu nữa ngược lại hứng thú nhìn chằm chằm người áo đen trước mắt ha ha nở nụ cười. Người áo đen

Diệp Ly ngơ ngác một chút, không nhịn được cười nói: “Được, như vậy cảm ơn nhé.”

Tôn ma ma cung kính nói: “Lão nô tuân mệnh.” Tiến lên tiếp nhận bức (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ngươi nói hươu nói vượn! Thất ca mới không có làm như vậy…” Chỉ là ngữ

đi vào, cung kính mà hướng Diệp Ly hành lễ, “Bái kiến Vương phi.”

Beta: Sakura

ngoài kia, cho dù hắn chán ghét bọn hắn thế nào, dù hận bọn hắn thế nào, lại cũng không thể không tạm thời phải bỏ qua cho bọn hắn sống.

mùi vị máu tanh khác thường gì. Chỉ là dùng tinh thiết chế tạo song sắt

nói: “Đi thôi, Đại trưởng công chúa có lẽ đã dậy rồi.” Diệp Ly gật đầu, đứng dậy nắm tay Mặc Tu Nghiêu cùng rời đi, không có chứng kiến vẻ mặt

“Vương tử Bắc Nhung không cần phải lo lắng không trở về nước được,

thành vợ chồng chính thức, dù sao cũng là người sống bên nhau cả đời.

tiểu nha đầu làm việc thô sơ. Mấy nha đầu nhị đẳng cùng tiểu nha đầu

nhiên nói, “Gia Luật Bình ở đâu?” Phượng Chi Dao đối với gian phòng bên

Nghiêu hoặc là tâm tình ý tứ của Diệp Ly, thậm chí nói thẳng đến thời

hắn có muốn hay không, nếu hắn muốn thì cho hắn thôi mà.

Ly đi bái tế phụ vương mẫu phi. Người… có rảnh hay không lén lại cùng A

thực muốn cảm ơn Mặc Cảnh Lê đã từ hôn cùng với Hoàng đế nhiều chuyện.

nhìn kỹ, Văn Đế quá ngưỡng mộ sắc đẹp của nàng và xin Vũ Đế cưới nàng

Đại trưởng công chúa dễ ở chung ngoài ý muốn, có lẽ là do lớn tuổi ưa thích trẻ con nên Đại trưởng công chúa cũng không còn có thủ đoạn mạnh

Thực. Hoàng Sơ tam niên, Kiến An Vương Tào Thực phụng chỉ về Hứa Xương

cũng không biết một cái gì.” Mặc Tu Nghiêu trầm giọng nói, “Xong việc về sau ngươi biết xử lý ra sao.”

nhân Diệp gia càng giống một tổ mẫu hòa ái dễ gần hơn. Diệp Ly cười yếu

Trong bức họa thiếu nữ một bộ áo tơ trắng, tay ôm Tố Cầm ở trong bụi hoa thản nhiên cười. mà ngay cả bách hoa đều dường như ảm đạm thất sắc,

Mặc Tu Nghiêu nhìn nàng, cười nhạt nói: “Ngoại trừ quản lý sự vụ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

động thủ, sau đó nghênh ngang dạo bước đi hướng gian phòng Mặc Tu

Vù__!

vương phủ, đã thành thân trở thành Định Quốc vương phi, hơn nữa còn

Thanh Sương Thanh Hà thay nàng vấn tóc, bàn tay trắng nõn tinh xảo của

Nhung cũng đã cùng bệ hạ nói lời từ biệt, trước buổi trưa cũng đã rời

Chi Dao híp mắt phượng thỏa mãn nhìn một địa lao quỷ dị âm trầm trước

giao cho hai vị ma ma bên người Vương phi xử lý, chỉ là nha đầu quản lý

Diệp Ly gật đầu cười nói: “Rất tốt, sắc mặt ngươi thoạt nhìn không tốt

họa trong tay Diệp Ly cuộn lại, Tôn ma ma quay người giao cho nha đầu

“Kiểu như thái dương triêu hà, chước nhược phù cừ xuất lục ba* .. hảo

tốt, đây mới là người vợ tốt của Định quốc vương phủ. Bổn cung nhìn vô

đối với Mặc Tu Nghiêu trợn mắt mà nhìn, “Mặc Tu Nghiêu, ngươi cái tên

Sở.” Hắn Phượng Tam công tử thật là nổi danh, nhưng là cũng giới hạn ở

không chọc lại chọc đến Mặc Tu Nghiêu? Mặc Tu Nghiêu tên này ba tuổi bắt đầu đã không có thiện lương. Từ khi xảy ra chuyện về sau ngay cả tâm

thân thể cùng kêu lên bái nói: “Bái kiến Vương gia, bái kiến Vương phi.”

thúc như vậy.” Diệp Ly gật đầu nói: “Ta đã biết, chỉ là có chút không

Văn Đế kế vị từ đó Vương bị giám sát quản thúc chặt chẽ, mất hết cả tự

Khóe miệng Diệp Ly không nhịn được kéo ra rốt cục vẫn không nói gì tùy ý các bà hiểu lầm đi.

người truyền lời nói, chờ nàng lại mặt xong rồi đến nhìn tẩu ấy là

“Vương gia đến rồi.”

Lâm ma ma và Ngụy ma ma để cho các nàng đi quản lý chuyện nha đầu nhị

vãng lai đều do ông ta phụ trách.” Cùng Tôn ma ma sóng vai đứng chính là một nam tử trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trong mắt có lộ ra chút

sau đó bổn vương sẽ đích thân phái người đưa ngươi về Bắc Nhung giao cho thái tử điện hạ.”

A Cần có chút kỳ quái nhìn Mặc Tu Nghiêu đọc sách mà lại xuất thần .

“Đây là quản sự bên ngoài vương phủ, Dương Lăng. Vương phủ đối ngoại

quản lý mấy sản nghiệp của Vương phủ, cùng mấy cái quản sự tương đối

lắm?” Mặc Tu Nghiêu vừa tiến vào Lâm ma ma liền dẫn bọn nha đầu lui ra

Mặc Tu Nghiêu tiện tay để lại sách trên bàn, nhìn A Cần bộ dạng câu

mắt hiện lên một tia sợ hãi, lại như cũ cường ngạnh không chịu mở miệng. Phượng Chi Dao cũng không để ý, phất phất tay để cho người bên cạnh

Trong tay A Cẩn bưng lấy một cái mảnh dài cùng cái hộp nói: “Vừa mới

trà đều không có, chỉ đành bất đắc dĩ đối với Mặc Tu Nghiêu cười cười đi đến cạnh bàn ngồi xuống. Trong mắt Mặc Tu Nghiêu xác thực có vài phần ủ rũ, khoát tay nói: “Tối hôm qua tiễn một ít khách nhân nghỉ ngơi có hơi muộn một chút. Không có gì đáng ngại.”

khiêu mi, “Người đâu?”

Thanh Sương xuất ra không ít trang sức cho vào hầu bao thưởng cho mỗi

trừng mắt nhìn hắn, “Phượng Chi Dao, ngươi là người của Định Vương!”

Trong khi đang nói chuyện, mấy cái nha đầu ăn mặc như thiếu nữ từ từ

“Cái gì tiểu thư?” Lâm ma ma và Ngụy ma ma trừng mấy nha đầu liếc mắt nói: “Từ giờ trở đi phải gọi Vương phi. Cũng không được để người trong

ngồi ở trên giường uống trà, thấy hai người tiến đến trên mặt lập tức nở nụ cười, đối với Mặc Tu Nghiêu nói: “Tu Nghiêu, mau tới đây để cho cô

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Tân hôn bình thản