Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46: Cuộc sống tân hôn bi thảm của Diệp Oánh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Cuộc sống tân hôn bi thảm của Diệp Oánh


sen, phía trước căn bản không có đường khác. Lê Vương rõ ràng thấy tiểu

là nhà lớn nghiệp lớn, của cải nhiều.

nỗ lực. Cho nên nàng kỳ thật vẫn luôn không biết, vì cái gì phụ thân sẽ

không thể. Bởi vậy, hoàng thất cũng không thể tự làm mất mặt nhắc lại

Lang công chúa, còn có Đại công chúa của đương kim hoàng thượng, Phương

xoắn xuýt của Diệp Ly hiển nhiên vừa lòng Mặc Tu Nghiêu, ý cười trong

nhớ kỹ con mới là chính phi của Lê Vương. Con nhìn xem trong nhà chúng

có cái khác bù vào? Thời điểm Đại cô nương xuất giá năm đó đồ cưới còn

nhất nàng khó có thể chịu được là bị Hiền Chiêu thái phi lấy ra so sánh

Oánh từ cách quần áo, ăn mặc đến cử chỉ hành vi cái gì cũng sai, để cho

thể để hắn mất hứng.

không ác độc đến mức hi vọng muội ấy bái không thành a. Vương gia vu oan Diệp Ly như vậy, bảo ta. . . bảo ta còn có mặt mũi nào gặp Tứ muội?”

người Từ gia, khó trách. ánh mắt A Ly cũng rất tốt. Như vậy về sau đến

của tổ mẫu đối với mình, dùng hết khí lực toàn thân đè nén cơn giận, ứng phó hết những nữ nhân kia. Trở lại trong phòng chờ đợi nàng không phải

đối với mấy tiểu thiếp này, bởi vì bọn họ không phải là Thái phi ban

hiển nhiên còn chưa đủ. Diệp Ly mang vẻ oan uổng nhàn nhạt, quật cường

Mặc Tu Nghiêu cười nhạt trong mắt có chút ý tứ trào phúng hàm xúc,

không cần phí quá nhiều sức. Diệp Ly hoàn toàn tin tưởng cho dù không có người đẩy xe lăn Mặc Tu Nghiêu tuyệt đối có thể hành động tự nhiên, nếu không hắn nhất định sẽ không sai tâm phúc bên người đi. Nghe lời nói

nghỉ ngơi một chút cũng không kịp, vội vàng rửa mặt ăn mặc tốt rồi đi

ngụm máu trong lòng. Nàng cho tới bây giờ cũng không biết, từ trước khi

cả tới. Chỉ có Thanh Sương vẫn đi theo ta.” Nàng cũng không nói tỉ mỉ ai là Thanh Ngọc ai là Thanh Sương, tin tưởng đối với người bên cạnh nàng

thoáng qua, quay người đưa cho Thanh Loan bên cạnh, cười yếu ớt nói:

và Từ đại nhân. Mong hai vị trưởng bối đừng nên trách.” Mặc Tu Nghiêu bỏ chén trà trong tay lên bàn, nhìn Diệp Ly, có chút áy náy mà nói.

vì Triệu thị vẫn luôn có chút vắng vẻ bà ấy, bất đắc dĩ nói.

căn bản là không thương con.”

một lần. Nghe xong, Diệp Thượng thư cũng không nhịn được tức giận tăng

Mặc Cảnh Lê ngươi hơi chút đắc tội hắn, hắn có thể mang thù đến c·h·ế·t.

Thấy thê tử và con gái đều có dáng vẻ tủi thân lại không dám nói,

Mặc Cảnh Lê gật gật đầu, dời ánh mắt đến trên người Mặc Tu Nghiêu sau lưng Hoa quốc công, cau mày nói: “Lão quốc công đây là?”

tình còn tốt hơn trong dự liệu của hắn. Suy nghĩ một chút, ngay tại thời điểm Mặc Cảnh Lê phát giận lần nữa Mặc Tu Nghiêu mới mở miệng nói: “A

“Cái gì? !” Vương thị không nhịn được thét lên, suýt nữa đánh đổ chén trà trước mặt. Vẻ mặt Diệp Oánh cũng không dám tin nhìn Diệp Thượng

tiên hoàng cũng muốn lấy Diệp Oánh làm vợ? Thật sự chỉ là khí phách nhất thời?

nghe người ta nói Mặc Tu Nghiêu lúc thiếu niên thần thái phấn chấn như

“Vâng, thiếp thân thay Oánh nhi tạ ơn lão gia.”

Diệp Ly khó hiểu nhìn hắn, hiển nhiên Mặc Cảnh Lê lại cho là mình bắt được điểm yếu của Diệp Ly, “Như vậy muốn nói chuyện một đêm trước đại

nhìn nhau cuối cùng hóa thành một nét cười yếu ớt.

Diệp Thượng thư cau mày nói: “Đây là chuyện Lão phu nhân quyết định.

nhịn được liếc nhìn Diệp Oánh nhiều hơn. cảm thấy đứa con gái này vài

Vốn còn định mở miệng giải vây cho Diệp Ly, Mặc Tu Nghiêu thanh thản

bị Thanh Vân tiên sinh cự tuyệt.” Từ gia không cưới nữ tử hoàng thất

thường Diệp Ly cùng với Tứ muội có chút không thoải mái, nhưng cũng

Ly nhi. Mà là Diệp gia chúng ta, còn có Chiêu Nghi nương nương trong nội cung.” Diệp Thượng thư tiếp tục nói.

không thể không thừa nhận Định quốc vương phủ dù cho xuống dốc cũng vẫn

quốc thân vương siêu nhất phẩm.

Ly nhíu nhíu mày, đối với ánh mắt không kiêng nể như vậy của Mặc Cảnh Lê thì đã vô cùng không thích.

nhìn thiếu nữ thanh lệ trước mắt, cho dù là hắn cũng không nhịn được

và luyện tập, trong lòng ít nhiều vẫn còn có chút lo lắng. biểu hiện

Vương thị mừng rỡ, kéo Diệp Oánh cười nói: “Con nhìn xem, cha con vẫn quan tâm con đấy.” Vội vàng kéo Diệp Oánh cùng nhau đứng dậy nghênh đón Diệp Thượng thư. Diệp Thượng thư tiến vào nhìn thấy Diệp Oánh khẽ giật

thế nào cũng không nghĩ tới, sau tám năm hắn phân loại hắn ta là phế

tiếp kết luận Diệp Oánh không thích hợp quản gia? Coi như là bà bà hung

hoàng đế và vinh quang. Nhưng Từ gia trải qua truyền thừa hai triều

Vương thị nén nước mắt, ai oán nhìn Diệp Thượng thư, “Chẳng lẽ lão gia không khinh thường ta sao?”

này phát giận với Diệp Oánh. Cũng có thể nói là muốn hạ uy phong của

nói cho con biết nên làm thế nào. Con là chính thê của Lê Vương, sinh hạ con trai trưởng vì Lê Vương là chuyện đương nhiên. Cho nên những nữ

Oánh cảm thấy kém Diệp Ly, không có mặt mũi mà thôi. Trong lòng Vương

dữ hà khắc nhất cũng không như vậy.

Khóc một hồi, lại có Vương thị khuyên, Diệp Oánh rất rõ ràng chỗ dựa duy nhất của mình bây giờ đã là Mặc Cảnh Lê, cho nên tuyệt đối với không

Nhắc tới cuộc sống tân hôn của Diệp Oánh, quả thực không phải hai chữ khổ sở có thể hình dung. Không nói ngày Đại hôn đón dâu bỏ qua giờ

Diệp Ly bất đắc dĩ nhún nhún vai khẽ thở dài một hơi, loại người như

sự còn không tính là quá choáng váng. Lập tức đẩy Diệp lão phu nhân ra

“Trong nội cung có lẽ đã biết chuyện Đại cữu cữu bọn hắn vào kinh a.” Diệp Ly hỏi.

một màu xanh biếc, lại làm cho người cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái vui

cần sợ hắn như vậy. Hoàng Thượng cũng không phải là người không phân rõ

Trong lòng Diệp Ly không nhịn được mà cảm thấy buồn cười. Kỳ thật từ

không đủ. Hết lần này tới lần khác người này còn có chỗ dựa cực kỳ cường đại, đương kim Hoàng Thượng và đương kim Thái Hậu, ” Hình như ta đã gây thù hằn cho ngươi rồi hả?”

Sương, có chút vô ý mà nói: “Thanh Loan và Thanh Ngọc đều là từ chỗ cậu

Oánh thì không chừng mực thế nào, Diệp Oánh rốt cục không nhịn được bạo

Nghe xong lời của Diệp Oánh…, sắc mặt Vương thị cũng không nhịn được

là trượng phu ôn nhu mới cưới, mà là tổng quản và quản sự trong phủ đang cầm sổ sách lạnh như băng. Diệp Oánh chân chính là tài nữ cầm kỳ thư

khí này, sẽ làm bẩn khí chất thanh nhã phiêu dật của mình. Nhưng ở trước dáng vẻ nhíu mày bĩu môi của Thái phi và các quản sự, lần đầu tiên nàng cảm thấy mình là đồ đần. Hai ngày sau, khi nàng còn chưa hiểu rõ sổ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thượng không chỉ hôn ta cho ngươi cũng sẽ chỉ hôn cho người hắn xem

Trừ phi ngươi nguyện ý tự dẫm mình xuống bùn đưa lên cửa chịu nhận lỗi

bọn hắn cả đời chỉ có thể có tình cảm bằng hữu, cũng có lẽ có một ngày bọn hắn sẽ trở thành người nhà của nhau, nhưng chuyện tương lai ai có

không lấn át được sắc mặt khó coi, liền nổi giận tại chỗ, phê bình Diệp

mạnh, không biết Ly nhi mấy ngày nay có ổn không?” Diệp Ly nhướn mày,

người ngoài không nhìn ra cái gì. Nhưng quyền quý kinh thành nhà ai

“Khinh người quá đáng! Ta đi tìm Lê Vương, nhất định phải hắn cho Diệp gia ta một câu trả lời!” Diệp Thượng thư cả giận nói.

Diệp Thượng thư lạnh lùng nói: ” Đồ cưới quý giá mẹ Ly nhi lưu lại

“Không có chuyện không thể nói rõ?” Mặc Cảnh Lê rất nhanh tỉnh táo lại, đổi lại thần sắc trào phúng, “Diệp Ly, ngươi xác định?”

Ly không cần như thế, bất kể người khác nói gì, Bản vương vẫn tin tưởng A Ly.”

chuyện ngươi té xỉu tại chỗ làm trễ nải bái đường sao? Lúc này. . . Diệp Ly biểu lộ vẻ tiếc nuối thật sâu và đồng tình.

nhìn không ra? Có ai nghe nói qua tân nương tử vào cửa ngày đầu tiên

Nhắc tới khởi Diệp Chiêu nghi trong nội cung, thần sắc Vương thị càng dao động. Chỉ là nhớ tới thoáng cái lại cho ra hết vài vạn lượng bạc,

lòng với con dâu này, lại nhìn Diệp Oánh cho dù trang điểm đậm cũng

Diệp Ly lắc đầu, hi vọng chính mình nghĩ nhiều. Từ Thanh Trần không

không vừa mắt.” Bối cảnh Từ gia quá mức đặc biệt, chỉ hôn nàng cho ai

Vương thị sững sờ, lập tức cười thông suốt, ôm Diệp Oánh cười nói: ”

Diệp Ly bất đắc dĩ nhướn mày, “Vì lòng tin của ngươi, hình như ta

giờ.”

cũng chỉ có thể là đoán ra thôi. trong mắt Mặc Tu Nghiêu hiện lên vui

“Lão gia và Lão phu nhân cân nhắc chu toàn, là ta nhất thời nghĩ sai

thượng một mảnh chân thành trung tâm. Giấu giấu diếm diếm ngược lại

“Quả nhiên là. . . thù sâu như biển.” Diệp Ly im lặng. Tuy đã sớm

của Ly nhi.” Trong lòng Vương thị dâng lên một ít dự cảm không tốt, ” Đồ cưới của Ly nhi? Không phải đã chuẩn bị thỏa đáng sao? Lão gia cảm thấy còn có vấn đề gì?” Diệp Thượng thư gật gật đầu, nhìn thoáng qua Diệp

trưởng. Ca ca của hắn là hoàng đế, ca ca Mặc Tu Nghiêu là Định quốc

Thanh Loan và Thanh Sương liếc nhau, con đường nhỏ này chỉ đến ao

chính là do mẹ nó lưu lại cho nó, là Từ gia lấy ra. Đồ cưới của Oánh nhi nhiều hơn đều là từ Diệp gia đấy!”

dai.

“Cảnh Lê, ngồi đi.” Mặc Tu Nghiêu thản nhiên nói, một mặt vươn tay về phía Diệp Ly. Diệp Ly rất phối hợp cầm chặt tay của hắn đứng dậy ngồi

Vương phi.” Hoa lão quốc công liếc mắt đảo qua mọi người trong sảnh, hơi dừng một chút trên người Diệp Ly rồi mới chào Mặc Cảnh Lê và Diệp Oánh

thư.

Diệp Ly thành thực gật đầu, “Ta cảm thấy đại khái vẫn không am hiểu

Diệp Ly cười nói: “Nói có lý. Trở lại ta vẫn cần thỉnh an đại cữu cữu, vừa vặn cũng có nhiều sự tình muốn thỉnh giáo ông ấy.”

Hiền Chiêu thái phi tự mình quản lý sính lễ, thế nào cũng không thể làm

Vương thị linh quang lóe lên, “Đúng rồi, trẻ con. Vương gia nói không sai, Oánh nhi con thực sự nên mau chóng sinh hạ trưởng tử vì Vương gia. Con phải nhớ kỹ, là trưởng tử. Tuyệt không thể để cho những nữ nhân kia sinh hạ con nối dõi cho Lê Vương trước con.” Diệp Oánh cả kinh, có chút do dự nhìn Vương thị, Vương thị nói khẽ: ” Con ngoan, đừng sợ. Mẹ sẽ

Hai mẹ con một người dạy một người học, tại thời điểm nói đến nhập thần, nha đầu hầu hạ ngoài cửa bẩm báo lão gia đến rồi.

nhàn nhạt nhìn chằm chằm vào gương mặt âm trầm của Mặc Cảnh Lê, trong

Trong Phương Nghi viện của Vương thị, Diệp Oánh nằm trong ngực Vương

Đợi đến lúc Diệp Thượng thư ngồi xuống dâng nước trà, Vương thị mới

Nghiêu, nhưng không sợ hắn. Xem không vừa mắt thì đánh một trận, coi như thua cũng không sao, một ngày nào đó hắn sẽ đánh thắng. Nhưng. . . Hắn

Mặc Tu Nghiêu gật đầu nói: ” Công chúa nhỏ nhất của Tiên hoàng Lâm

Lê cũng chưa chắc đã thích Diệp Oánh như trong truyền thuyết, đã như

với Diệp Ly mà Diệp Oánh ghét nhất. Diệp Oánh vốn tự tin với chính mình, dần dần qua thời gian nghe Hiền Chiêu thái phi lẩm bẩm ngày hôm qua khi thấy Diệp Ly, đối phương cử chỉ cao nhã đoan trang thế nào, mà Diệp

vương phủ, sự tình của vương phủ sớm nói cho nàng, tránh cho đến lúc đó

ta cũng có nhiều nữ nhân, như vậy thì có sao? Còn không phải là bị mẹ

mau đến xem xem sính lễ này Diệp phủ còn chỗ nào không hài lòng không?

càng thêm coi trọng mẹ ruột của mình. Có một lần nàng thậm chí có chút

Hoa quốc công đánh giá Diệp Ly một phen, quay lại gật đầu với Mặc Tu

với con rể này càng thêm không hài lòng. Vì cái gì hết lần này tới lần

tiếng. Ngắn ngủn hai ba ngày, Diệp Oánh đã từ một thiên kim khuê các

của bọn hắn lấy về một vị công chúa. Dù sao cái này ý nghĩa huyết mạch

“Oánh nhi xin được cáo lui trước, Vương gia và tỷ tỷ từ từ trò

“Khi còn nhỏ hắn giấu công khóa của ta, hại ta bị phụ vương đánh một

Định vương phủ thì ta cũng không cần lo lắng rồi.”

Lê tỉnh lại thì đã gần canh năm, đừng nói là động phòng, Diệp Oánh cả

lệch cũng chỉ là so ra không long trọng bằng Định vương phủ thôi. Có

mất đi quyền lợi quản lý lê vương phủ.

muốn đạt được sự khen ngợi của phụ hoàng, Mặc Tu Nghiêu đã đạt được ánh

mắt tán thưởng của tất cả mọi người kể cả phụ hoàng, thời điểm hắn vì võ nghệ cao siêu của mình mà âm thầm đắc ý thì Mặc Tu Nghiêu đã tung hoành sa trường, tăng thêm càng nhiều huy hoàng cho danh dự Chiến Thần bất

một tiếng. Diệp Oánh ngồi một bên cũng như có điều suy nghĩ, đối với thủ đoạn lung lạc phụ thân của mẫu thân, nàng vẫn hết sức kinh ngạc. Tuy

thực sự đều đã từng ám chỉ muốn gả công chúa cho Từ Thanh Trần, chỉ là

“Rốt cuộc là làm sao vậy? Chẳng lẽ Lê Vương thực sự đối xử không tốt

Diệp Oánh ủy khuất cắn môi anh đào, thấp giọng nói: “Thế nhưng mà. . . trong phủ hắn còn có mấy tiểu thiếp ah.”

hủy dung. Nói như thế nào con cũng tốt hơn nó nhiều lắm, không phải

trong lịch sử mấy trăm năm ít nhất có năm vị đệ tử cự tuyệt cưới vợ công chúa. Trăm năm trước gia chủ Từ gia càng lập gia quy đệ tử Từ gia không được có quan hệ thông gia cùng hoàng thất, coi như là con vợ kế cũng

vàng nói.

rất tốt. nha đầu kia chính là người ngoài thành đêm đó? Công phu không

có thể dừng lại, kỳ thật. . . ta có thể tự làm.”

có gì không đúng, chính con cũng rõ ràng không phải sao? Nếu thật sự có chỗ không đúng cha con cùng tổ mẫu làm sao có thể để con gả đi như vậy? Chỉ là hôn kỳ của nha đầu Diệp Ly kia định sau con, Định vương phủ cho (đọc tại Nhiều Truyện.com)

biết. Cha con hiểu con nhất, nhất định sẽ ra mặt vì con.” Vương thị vội

hôm sau ta bị mười mấy cao thủ đại nội đánh đến khó chịu, mười ngày sau

muốn nói cho hắn biết, phần lớn thời gian Mặc Tu Nghiêu ngồi trên xe lăn sẽ chỉ thấy mũi của hắn. Cho nên Mặc Tu Nghiêu kỳ thật rất ít ngẩng đầu nhìn hắn. Còn có chỉ cần nói chuyện cùng Mặc Tu Nghiêu, hắn nhất định

Vương thị hối hận chính mình quá mức sủng ái và phóng túng đối với đứa (đọc tại Nhiều Truyện.com)

như băng nói cho nàng biết, những… khoản này về sau không cần nàng xen

vương phủ.

nhưng nàng cũng không phải thật sự tại quan tâm nàng ta. Nếu như Diệp

trong đồ cưới Ly nhi thêm hai cái thôn trang, một viện nhỏ, hai gian cửa hàng cùng với tám ngàn lượng bạc.”

bằng c·h·ế·t đi cho xong…”

rể gia, lại không đưa ra hồi môn tương ứng sẽ bị người đâm cột sống chỉ

cho nó đi đâu lẽ nào bà không biết? Còn có, đồ cưới của Ly nhi nhiều ra

các nàng chú ý mà thôi. trước Đại hôn, trong nội cung có lẽ sẽ kiếm cớ triệu kiến nàng một lần. Đến lúc đó. . . mang nha đầu Thanh Ngọc của

“Bái kiến Lê Vương, bái kiến Lê Vương phi.” Giao lộ cách đó không xa, Thanh Loan Thanh Sương song song chặn đường.

Diệp Ly nhíu nhíu mày, “Ngươi không phải đang nói với ta về sự vụ sau này của Định vương phủ chứ?” Để nàng trông coi một đám bộ đội đặc chủng thân thủ bất phàm thì không có vấn đề, thậm chí trông coi một đoàn quân nàng cũng có thể đảm nhiệm. Nhưng lại để cho nàng đi quản lý sự vụ của

nào. Bằng không, lấy công chúa là được rồi. Nghĩ tới đây, Diệp Ly

Mặc Tu Nghiêu ở đây, Mặc Cảnh Lê nhất định càng thích hất cằm bày ra vẻ

phát, cãi lại. Sau đó chọc cho Hiền Chiêu thái phi giận tím mặt, lúc

Ly nói: “Ta chỉ sợ. . . đã bị người theo dõi.”

“Lê Vương và Lê Vương phi cũng ở đây? Lão thần bái kiến Vương gia

bên ngoài Vinh Nhạc đường, Diệp Ly và Mặc Tu Nghiêu không khỏi hai mặt

thư nói: “Vì cái gì? Nguyệt nhi và Oánh nhi cũng là đích nữ của lão gia, cháu gái ruột của Lão phu nhân a. Lão phu nhân không khỏi quá mức nặng

không bằng tỷ tỷ xuất thân hiển quý. . .” Còn chưa nói xong, Vương thị

thư nhà mình ở cùng Định Vương lúc này còn cố ý đi về phía trước, không

uống. Có một lần luận võ ta không cẩn thận đá hắn xuống lôi đài, ngày

Vừa lúc bị người trong lòng của hắn thấy được.”

“Diệp Ly!” Mặc Cảnh Lê nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn nữ nhân

“Chẳng lẽ cứ như vậy là được?” Diệp Thượng thư nói, so với một Mặc Tu Nghiêu tao nhã lễ độ, Mặc Cảnh Lê mắt cao hơn đầu, Diệp Thượng thư đối

chọc vào mắt các bà tuyệt đối là có hại vô ích. Cúi đầu nghĩ nghĩ, Diệp

xuống nói tỉ mỉ.

mộ của nam tử lại khiến cho nàng hiểu, nàng cũng không sai.

Diệp Thượng thư bất mãn cau mày, nói: “Đây là ý của Lão phu nhân.”

đuối.” Diệp Ly cười nói. Xe lăn rõ ràng được chế tạo tỉ mỉ, đẩy cũng

ngày không thấy hình như có chút không giống với lúc trước. Nhưng lại bị ông quy kết rất nhanh là do con gái gả cho người đã trưởng thành, không hề hỏi nhiều.

“Ta có lòng tin với A Ly.” Mặc Tu Nghiêu mỉm cười nói.

sao?”

Nhưng về sau lớn lên giữa khuê tú kinh thành, ánh mắt khen ngợi và hâm

hôn hay nói chuyện xảy ra cùng ngày đại hôn của Bổn vương?”

một nữ tử mà gia tộc không có thanh danh cũng không có bất kỳ quyền lợi

lâu, mới nói với Mặc Tu Nghiêu: “Bổn vương có mấy lời muốn nói riêng với Diệp Tam tiểu thư.”

lý gia đình và tính toán sổ sách. Nàng đã từng ghét bỏ những thứ… tục

bất kỳ ai thấy nàng động thủ với Mặc Cảnh Lê, cho dù là Phượng Chi Dao

Nhưng mà. . . lần trước hình như đại ca nói là đã ghé qua Định quốc

Vương thị cố hết sức không để mình thét lên, đỏ mắt nhìn Diệp Thượng

chuyện.” Diệp Oánh là người đầu tiên đứng dậy hưởng ứng lời của Mặc Cảnh Lê…, tuy nhiên ánh mắt của nàng nhìn Diệp Ly đã u oán đến mức có thể

Diệp Oánh đang khóc, có chút nghẹn ngào nói: “Đứa nhỏ ngốc, chuyện này

là bây giờ nhìn thấy chuyện lạ Định vương phủ trịnh trọng xin Hoa quốc

trị đến dễ bảo hay sao? Đến, con nói rõ với mẹ một câu, mấy ngày nay

Diệp Thượng thư nghe xong, kinh ngạc nhìn nàng, “Sao vậy? Oánh nhi xảy ra chuyện gì?”

với triều đình cùng quyền thế, chỉ có thể treo một cái hư chức phò mã,

Trên thực tế mọi người đều biết, tuy Mặc Cảnh Lê là con của tiên hoàng,

quyền lợi quản gia của nàng, Vương thị và Diệp Thượng thư thế nào lại

vọt. Diệp Oánh có lẽ nhìn không ra Hiền Chiêu thái phi cố ý muốn thu

vương phủ?” Diệp Ly tò mò nhìn hắn, trong lòng thật sự có chút tò mò Từ

thư cau mày nói: “Oánh nhi, con làm gì vậy?” Diệp Oánh thấp giọng nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Thượng thư nhìn nhìn Diệp Oánh, có chút không được tự nhiên ừ

trong lòng lại co rút một hồi. Tự định giá một phen, mới buồn bã nói:

có khả năng lấy một tiểu nha đầu mười hai tuổi a. Nhưng còn có Từ Thanh Bách và Từ Thanh Viêm…

khiến người hoài nghi.”

Mặc Tu Nghiêu liếc nhìn Diệp Ly, mỉm cười không nói.

Hoa quốc công vuốt vuốt râu bạc trắng, vô cùng đắc ý cười nói: “Lão

khác Định Vương là tình cảnh thân phận như vậy? Diệp Thượng thư không

đối diện vẻ mặt vô tội cùng đồng tình, “Bổn vương không thể bái đường lẽ nào không phải như ý ngươi?”

Cảnh Lê, vị Vương gia được bảo hộ quá tốt này, có thể so bì. Quá mức

hôn phu thê, nhưng càng giống bằng hữu. Đều hiểu rõ tâm tư của nhau,

vứt bỏ Đại phu nhân, nữ tử xinh đẹp ưu nhã tài hoa hơn người như vậy mà

trừng mắt nhìn Mặc Cảnh Lê, diễn tả nhân vật thiên kim tiểu thư bị oan

họa mọi thứ tinh thông, nhưng cũng không có nghĩa là nàng am hiểu quản

mặt khinh miệt nhìn người hơn so với bình thường. Kỳ thật Diệp Ly rất

thương, ngươi trúng kế Hiền Chiêu thái phi rồi. Bà ta cố ý giày vò

phía Diệp Ly, trên mặt nhiều hơn một chút kinh ngạc, sau đó càng nhiều

thỉnh an Hiền Chiêu thái phi. Bản thân Hiền Chiêu thái phi đã không hài

Mặc Tu Nghiêu gật đầu nói: “Mặc dù nói là lén vào kinh, nhưng Hồng Vũ tiên sinh cũng không tận lực che dấu hành tung. Loại chuyện này thật ra muốn tra cũng không giấu được, Diệp Thượng thư đối với đương kim hoàng

vương gia. Bọn hắn không cần kế thừa tước vị, không có bất kỳ gánh nặng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

gì? Ông ấy dám làm gì với Lê vương phủ? Lúc trước sính lễ của Lê vương

nghiêng đầu liếc Mặc Tu Nghiêu, mới cười nói: “Đa tạ vương gia quan tâm, mấy ngày nay trừ có chút bận rộn, mọi chuyện đều tốt.”

làm tấm mộc.

“Lão gia, chuyện kia. . . đồ cưới của Ly nhi…”

thế nào, nhưng nhìn thấy nam tử ôn nhuận yên lặng hôm nay Diệp Ly rất

cuộc bà cầm bao nhiêu bù vào, bà cho rằng ta cùng Lão phu nhân không

Diệp Ly gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói: “Ta vẫn không rõ ta rốt cuộc chọc tới hắn chỗ nào.”

ta và Phượng Chi Dao treo hắn trên cây liễu to trong kinh thành. Ừ. . .

luống cuống tay chân. Có gì không đúng sao?”

thì là thứ nữ của quan lớn. Diệp Oánh không ngừng nhớ lại lời dạy bảo

trận. Ta trả lại cho hắn một trận đánh của tiên hoàng. lúc Thiếu niên

công cùng Tô lão đại nhân mang sính lễ đến như vậy, lại làm cho Diệp

Con gái ngốc à, nam nhân nào trong phòng không có mấy nữ nhân? Con phải

hay sao? Hả?” So với gương mặt âm trầm lãnh khốc của Mặc Cảnh Lê thì

Thanh Trần, một công tử văn nhã như vậy sẽ biểu đạt bắt bẻ và bất mãn

Sắc mặt Mặc Cảnh Lê lạnh lẽo, ánh mắt âm trầm chằm chằm Diệp Ly hồi

cũng là một ví dụ kỳ lạ trong thế gia vọng tộc, hào phú Đại Sở. Phải

là bởi vì biểu hiện của ta không như ý hắn?”

xuống bên người Mặc Tu Nghiêu, tặng vị trí đối diện cho Mặc Cảnh Lê và

thần sắc lạnh nhạt của Mặc Tu Nghiêu dù mang theo mặt nạ cũng không biết thân thiết hơn gấp bao nhiêu lần, nhưng ngay cả như vậy, Mặc Cảnh Lê

cái gì? Lê Vương là thân đệ đệ của hoàng thượng, văn võ song toàn dung

Oánh l* m*ng vô lễ thế nào. Diệp Ly ăn nói khéo léo thế nào, mà Diệp

là một Vương gia nhàn tản không quyền không thế, còn ngồi xe lăn, lại

vẻ, gật đầu nói: “Đúng là như thế. Chỉ là. . . Cảnh Lê tuy trước sau như một không có đầu óc, nhưng hai vị trong nội cung kia còn có Hiền Chiêu

nàng cùng đi.” Diệp Ly nghi hoặc nhìn hắn, Mặc Tu Nghiêu nhẹ giọng giải

mình đi cũng không có tác dụng gì. Từ lúc bắt đầu, Diệp Oánh đã nhất

“Phụ thân, chuyện này trước hoãn một chút a. Vương gia đã đáp ứng Thái

chuyện gả công chúa đến Từ gia rồi.

lành, lúc bái đường thì chú rể té xỉu, sau khi Mặc Cảnh Lê té xỉu bị đưa về tân phòng, xin thuốc của thái y nhưng vẫn không tỉnh lại. Mà thân là thê tử mới cưới, Diệp Oánh lại chỉ có thể tự mình vạch khăn hồng, sau đó bụng đói chiếu cố trượng phu đang ngủ mê mệt. Đợi đến lúc Mặc Cảnh

con rốt cuộc sống thế nào?”

“Diệp Ly! Ngươi được lắm!” Mặc Cảnh Lê rốt cục vứt ra một câu, như một trận gió gào thét mà đi.

vào nữa. Diệp Oánh nhẹ nhàng thở ra đồng thời thực sự rõ ràng, nàng đã

lúc đó một loại uy áp vô hình khiến Mặc Cảnh Lê không nhịn được bị kiềm

Diệp Thượng thư than nhẹ một tiếng, thương tiếc nói với con gái:

phú thế gia quyền quý vẫn thích để đích thứ tử không có quyền kế thừa

“…” Thật sự là thiếu ăn đòn!

“Thật xin lỗi.” Mặc Tu Nghiêu nhàn nhạt nhìn nàng.

Nghiêu cười nói: “Diệp gia quả nhiên dạy dỗ cô nương tốt, Tu Nghiêu thật có phúc.”

trong lòng Diệp Thượng thư mềm nhũn. Nhớ tới chính mình những ngày này

“Đúng.”

Mặc Cảnh Lê hừ lạnh một tiếng, bước nhanh về hướng một đôi bích nhân

hãm, “Là Hoàng Thượng cho phép ngươi nói chuyện cùng Bổn vương như vậy

“Làm phiền Quốc công cùng với Tô lão rồi.”

đã khóc đến nước mắt rơi lã chã, “Ô ô. . . Biết sớm như vậy, còn liên

phu vội tới làm mối cho Tu Nghiêu, mang sính lễ đến. Diệp lão phu nhân,

thị khóc nức nở nghẹn ngào rất thê thảm. Vương thị vẫy lui nha đầu trong phòng, đau lòng ôm con gái trấn an, “Oánh nhi, đây là làm sao vậy? Lúc

phong thái Từ công tử vẫn khiến cho người ta cực kỳ hâm mộ như trước.”

Diệp Ly mờ mịt, ” Lời này của Vương gia ngươi là có ý gì? tuy bình

sao có thể trách cha con? Lúc trước sính lễ của Lê vương phủ cũng không

Vương thị không nói cái gì đúng, nói sính lễ của Lê vương phủ chênh

dù việc tư trong phòng mình có chút lẫn lộn không rõ, nhưng trên chính

thư, “Bích Nhi biết lão gia nhất định sẽ vĩnh viễn đối tốt với Bích

gia vẫn luôn khinh thường ta. Cũng bởi vì xuất thân nhà mẹ ta bần hàn

ngẩng đầu hỏi: “Hiện nay trong nội cung còn có công chúa chưa xuất giá?”

Diệp Oánh rơi lệ nói: “Vương gia nói Thái phi thương tiếc con còn trẻ tuổi mới giúp con quản lý vương phủ. Chờ thêm hai năm nữa có con rồi ,

Oánh có thể theo kịp.

nhân kia tuyệt đối không thể mang thai trước con được. Hiểu chưa?” Nhìn

sẽ tự xưng bổn vương. Giống như nói như vậy có thể tài trí hơn người.

Diệp Oánh lau nước mắt khóc ròng nói: “Phụ thân còn thể có làm được

không cam lòng rời khỏi tầm mắt, trong lòng Diệp Ly khẽ thở dài một

biết?” Vương thị có chút không cam lòng nói khẽ: “Ly nhi chẳng lẽ không

Vô cùng nhục nhã!

người lúc này mới cúi đầu cung kính nói: “Vương gia, Vương phi mời.”

Tô Triết cũng rất đồng ý cười nói: “Lão quốc công nói không sai, Tam

Diệp Ly gật đầu, mỉm cười nói: “Tứ muội, ngồi xuống đi. Mấy ngày nay tốt chứ?”

“Ta biết, nhưng ngươi cũng biết ta không phải tiểu thư khuê các yếu

Nếu Diệp Ly có thể nói…, nhất định sẽ nói với Diệp Oánh: hài tử đáng

cũng không có lý do thoái thác.” Trong thâm tâm Diệp Ly rất thích loại

này mới vừa kết hôn đang tốt mà, làm sao lại như vậy? Chẳng lẽ lê Vương bạc đãi ngươi?” Diệp Oánh ngẩng đầu lên nhìn gương mặt lo lắng trìu mến của mẫu thân, bi thương từ đó dâng lên, khóc càng thêm bi thống, “Ô ô. . . Mẹ, Oánh nhi thật khổ ah. . .”

uổng một cách hoàn mỹ.

“Hi vọng ta sẽ không làm vương phủ rối loạn.”

đại hôn Mặc Cảnh Lê đã có năm tiểu thiếp. Hơn nữa nàng không thể làm gì

nhiên đắc tội rất nhiều người.” Nàng tuyệt đối có thể cam đoan không có

với con? Con gái ngoan đừng sợ, lát nữa chúng ta nói cho phụ thân con

Diệp Ly khoát khoát tay, không để ý mà nói: “Ta đoán cho dù Hoàng

“Để ta.” Diệp ly đến sau lưng Mặc Tu Nghiêu tiếp nhận vị trí của A

Oánh thật sự tố khổ với nàng, ngược lại nàng không biết nên làm sao bây

Diệp Thượng thư thở dài: “Bà cũng biết sính lễ Định vương phủ đưa đến là cái dạng gì rồi đấy. Mặc dù có mẹ Ly nhi lưu lại đồ cưới cho nàng,

chỗ này một lát.” Đúng là thời tiết đầu tháng năm, trong ao sen chỉ có

” Vấn an Hồng Vũ tiên sinh Thay ta.”

rượu đã trở về, ta đến thương lượng với bà một chút về chuyện đồ cưới

lụy nữ nhi của ta bị lão gia coi khinh, ta. . . ta lúc đầu còn không

biết rằng, tuy lấy một người nghĩa là từ nay về sau không có quan hệ

Mặc Tu Nghiêu như có điều suy nghĩ nhìn lướt qua mấy nha đầu đứng hầu cách đó không xa, khẽ gật đầu nói: “Bất kể là ai, bọn hắn đều không yên tâm. Cũng không phải nhằm vào nàng, chỉ có điều, nàng càng dễ làm cho

vật, hắn —— lại biết sợ hắn ta!

hàn quang trong mắt Vương thị, Diệp Oánh nhanh chóng nhẹ gật đầu. Vương

Diệp Oánh. Mặc Cảnh Lê không nói một lời ngồi xuống, Diệp Oánh có chút

vẻ. Xa xa bọn nha đầu theo sát lanh lợi đưa lên trà bánh liền lập tức

gặp nước, làm sao có thể thật sự dễ dàng tức giận như vậy? Rõ ràng là cố ý chọn nhược điểm của Diệp Oánh mà đâm thật mạnh, dễ dàng mượn cơ hội

“Cảnh Lê! Ngươi thực sự nên học lại quy củ cho tốt!” Mặc Tu Nghiêu

“Lão quốc công và Tô lão tiên sinh tự mình xử lý, sao có thể có gì sai

trải qua sinh hoạt cẩm y ngọc thực. Cái này đối với đệ tử hào phú có chí khí có dã tâm mà nói tuyệt đối là ác mộng. Nhưng rất nhiều đại tộc hào

hướng hoa viên, Mặc Tu Nghiêu hơi nghiêng đầu nói khẽ: “Nếu như mỏi mệt

kính trà để cho Diệp Oánh quỳ trọn vẹn nửa khắc đồng hồ. Sau cùng vẫn do Mặc Cảnh Lê không kiên nhẫn chờ được nữa mới cho Diệp Oánh đứng lên.

dù vì giữ mặt mũi cũng phải cho nó sính lễ dày hơn một ít so với con

Mặc Cảnh Lê đứng bên cạnh bàn, từ trên cao nhìn xuống Diệp Ly. Diệp

mất mặt Lê vương phủ, huống chi lúc ấy Diệp Oánh cũng rất hài lòng. Chỉ

“Tam tỷ tỷ, Định Vương.” Diệp Oánh nói khẽ.

phải quản gia, tính toán sổ sách sao? Hơn nữa còn là hai ngày sau trực

hạ độc c·h·ế·t lão phu nhân luôn dùng lỗ mũi xem mình còn thích khoa tay

tồi.”

Diệp Ly rất nghiêm túc gật đầu, “Ta hiểu được.” Hai vị trong nội cung kia còn có Hiền Chiêu thái phi có thể nói là g·i·ế·t ra đường máu từ trong mười mấy vị phi tử, mười vị nhi tử trước đây. Tự nhiên không phải Mặc

không hiểu? Nếu truyền ra lời hiềm khích gì, Diệp gia chúng ta cũng

bên này nhẹ bên kia rồi. Nguyệt nhi trong cung thì thôi, nhưng chuyện

chuyện gì nói thẳng là được. Ta và Tu Nghiêu cũng không có chuyện gì

Edit: Mặc Mặc Beta: Sakura

một cái vương phủ cùng với sản nghiệp, dù cho có những ngày này học tập

“Không, hắn và ta cho tới bây giờ cũng không có quan hệ tốt.” Mặc Tu Nghiêu lạnh nhạt nói.

nàng ta.

cũng rõ ràng điểm mấu chốt của nhau. Hiện tại có lẽ tình cảm không sâu,

lực của Mặc Tu Nghiêu, ” Cùng ngày Đại hôn? Chuyện Vương gia nói là

Nghiêu mỉm cười rót chén trà nóng cho nàng, cười nói: “Đau đầu rồi hả?”

Cẩn, A Cẩn do dự một chút cũng không lập tức buông tay. Mặc Tu Nghiêu

hôn ngày đó hắn té xỉu tại chỗ mất mặt như vậy không thể thiếu một phần

Diệp Ly gật gật đầu, thấy Diệp Oánh nói như thế cũng không hỏi nhiều. Tuy nhiên bộ dạng Diệp Oánh thật sự nhìn không ra mọi chuyện đều tốt,

mức gặp phải vấn đề như vậy. Nhưng Vương thị không hiểu, so với Hiền

Vương thị lôi kéo Diệp Oánh, đem chuyện trong Lê vương phủ tỉ mỉ nói

“Không có.” Diệp Ly lắc đầu, nàng vẫn hiểu được đạo lý thân tại kỳ vị tựu yếu mưu kỳ chính*(thân ở vị trí nào thì chịu trách nhiệm với nó),

gia tộc từ nay về sau tương dung cùng hoàng thất, ý nghĩa ân sủng của

này để Oánh nhi về sau đặt chân (*có chỗ đứng để sinh sống) thế nào ở Lê vương phủ?” Diệp Thượng thư không kiên nhẫn nói: “Bà đang nói bậy bạ gì đó? Đồ cưới của Oánh nhi xảy ra chuyện gì trong lòng bà rõ ràng. Rốt

Nếu bà còn có ý kiến thì đi nói với Lão phu nhân.” Diệp Thượng thư mặc

Thanh Trần đã hai mươi hai rồi, lại không thấy kết hôn cũng không có

” Tình hình của ta bây giờ, không quá thích hợp đi tiếp Từ tiên sinh

thêm một ít kính ý vốn không có, cung kính giao xe lăn cho Diệp Ly, quay người nhảy lên biến mất trước mắt hai người.

chuyện tám chín năm trước. Khi đó thân phận của bọn hắn rất giống nhau,

Tam tiểu thư cũng đến xem, thiếu cái gì chúng ta lập tức gọi người bổ

người vướng víu, Mặc Tu Nghiêu mỉm cười nhìn Diệp Ly nói.

thái phi lại không phải là người không có đầu óc đâu. Cho nên…”

Diệp Oánh hơi rũ mắt, nói khẽ: “Phiền Tam tỷ quan tâm, muội muội mọi chuyện đều tốt.”

mắt càng nhiều, nói: “Nàng là đương gia chủ mẫu tương lai của Định quốc

“Phượng Chi Dao nói cho ta biết, ngày đó đại hôn hắn nhặt được Lê

Mặc Tu Nghiêu đều biết đại khái. Mặc Tu Nghiêu cười nói: “Thì ra là

dung mạo mỗi người mỗi vẻ chờ đã lâu, Diệp Oánh suýt nữa phun ra một

này tới là?”

Vương thị nhớ tới danh sách sính lễ thật dài kia của Định vương phủ,

Vương thị lúc này mới ngưng được nước mắt, cảm động nhìn Diệp Thượng

mạo cũng là số một số hai trong kinh thành. Định Vương kia hiện nay chỉ

mình làm hoàng đế, nếu không tước vị của hắn cả đời này đều ở dưới Định

bọn hắn xuất thân gia tộc tôn quý nhất Đại Sở, bọn hắn đều có huynh

bọn hắn cũng không phải người quá chú ý những… nghi thức xã giao kia.

phi rồi, hiện tại cho dù đi nói cũng sẽ chỉ làm Vương gia mất hứng.”

Mặc Tu Nghiêu bất đắc dĩ nhàn nhạt cười khổ, “Nhiều năm không thấy,

định không chiếm được một quyền lợi nào xứng đáng với vị trí chủ mẫu

của Diệp Ly, Mặc Tu Nghiêu dường như nhớ ra điều gì đó ho nhẹ một tiếng, cúi đầu bật cười, “Gần đây cẩn thận một chút. Cảnh Lê người này tật xấu khác còn dễ nói, nhưng cứ thích mang thù, có thể nói là có thù tất báo. Gần đây thua lớn vài lần trong tay nàng, hắn sẽ không từ bỏ ý đồ đâu.”

rồi. Kính xin lão gia đừng nên trách, xử lý theo lời lão gia, hiện nay

con học hỏi kinh nghiệm quản lí ổn, nhận tới tay cũng không muộn.”

Lại là một phen tán thưởng khiêm tốn, Hoa lão phu nhân dùng lý do bồi dưỡng cảm tình trước hôn nhân sai hai vị nhân vật chính ra ngoài. Đứng

giơ tay lên nói: “A Cẩn, ngươi lui xuống trước đi .” Thiếu niên nhìn về

Diệp Ly nháy mắt, “Có thể nói một chút không?”

hoài nghi mình có phải thật sự cố gắng sai phương hướng rồi hay không.

hỏi nói: “Lão gia không tiếp Hoa quốc công và Tô lão đại nhân, đúng lúc

khiến đầu đau nhức. Những người này chẳng lẽ không biết mệt mỏi sao?

sung.” Diệp lão phu nhân vốn đã xem qua danh sách sính lễ một lần, ở đâu còn dám nói có gì không hài lòng. Vội vàng tươi cười đầy mặt mà nói:

dược trong rượu trên yến hội, cuối cùng cái chén rượu kia bị chính hắn

khó tưởng tượng ra Mặc Tu Nghiêu cũng có thời nghịch ngợm gây sự đùa

phủ tùy ý như vậy ông ấy còn không phải cái gì cũng không nói! Phụ thân

kiêu ngạo biến thành một oán phụ hào phú rồi? Như vậy xem ra, Mặc Cảnh

phải là bới móc sao? Thanh Sương đang muốn nói chuyện thì bên kia Mặc Tu Nghiêu đã mở miệng nói: “Mời Lê Vương và Lê Vương phi tới đi.” Hai

Diệp Ly chậm chạp đẩy xe lăn dọc theo con đường nhỏ bằng phẳng đi về

trở nên khó coi. Nếu như Diệp Oánh không có quyền lợi quản lý vương phủ, như vậy nàng, Lê Vương phi này hoàn toàn là thứ bài trí. Lần đầu tiên

nàng tại chỗ xem cảm thấy mẫu thân làm ra dáng dấp thiếu nữ ngượng ngùng này rất khiến người ta cảm thấy có chút không chịu được, nhưng phụ thân rõ ràng cam chịu một dạng này. Đại phu nhân năm đó nàng cũng nhớ rõ. Có thể nói, Diệp Oánh từ nhỏ đã lấy nữ tử như Đại phu nhân làm mục tiêu

Nhi.”

gì, cho dù ăn uống miễn phí cũng có thể cẩm y ngọc thực cả đời. Chỉ

kinh thành. gia giáo Diệp gia thật tốt.”

“Mặc Tu Nghiêu!” Thấy Mặc Tu Nghiêu và Diệp Ly đều tỏ vẻ thờ ơ với lời của mình, Mặc Cảnh Lê tức giận gầm nhẹ.

Đi đến bàn đá bên cạnh ao sen Diệp Ly ngừng lại, cười nói: ” Nghỉ ở

“Việc này truyền đi, mất mặt cũng không phải Định quốc vương phủ và

thưởng cũng là Thái hậu ban cho. Không phải đích nữ của tiểu quan lại,

khiêu chiến với Diệp lão phu nhân, những năm này đã sớm nghĩ biện pháp

không hề cố kỵ như vậy không phải nữ tử có thân thể mảnh mai như Diệp

phải trái, nếu thật sự không được chúng ta cầu Hoàng Thượng làm chủ là

được. Lát nữa chuẩn bị cho Oánh nhi một ít ngân lượng dự bị.”

vẫn kinh sợ phát hiện mình lại sinh ra chút sợ hãi bí ẩn đối với nam tử

không thể nói rõ.”

ta cũng không có tâm tư quản những chuyện này.”

Mặc Cảnh Lê, không chút hoài nghi nếu như đổi chỗ, đổi người, Mặc Cảnh Lê lúc này chắc chắn đã xé nát người đối diện rồi, “Vương gia có

đệ đệ của đương kim hoàng đế nhưng trừ phi hắn tiêu diệt ca ca hắn, tự

múa chân kia rồi.

“Được rồi, Lê Vương tuy là con ruột Thái Hậu nhưng chúng ta cũng không

con gái này rồi, nếu lúc trước dạy nàng nhiều một ít, cũng không đến

Mặc Cảnh Lê cười lạnh một tiếng, “Như thế nào? Đường này bổn vương không được đi?”

gần chờ sai khiến. Mặc Tu Nghiêu lại cười nói: “Người bên cạnh nàng đều

thế. Nhưng thật vất vả hầu hạ Thái phi dùng đồ ăn sáng xong, lúc trở lại trong sân của mình, chứng kiến bốn năm nữ tử ăn mặc ngăn nắp diễm lệ,

Diệp Ly hiểu rõ, đưa tay day nhẹ mi tâm, có chút đau đầu. Mặc Tu

muốn ủng hộ màn biểu diễn đặc sắc của nàng. Xem ra Diệp Ly thực sự không cần hắn chỉ điểm nàng cái gì, chính nàng đã có thể xử lý đại đa số sự

mình, mới nói: ” Sao Oánh nhi lại ở đây?” Diệp Oánh u oán cúi thấp đầu

“Vậy. . . Lê Vương có ý gì?” Vương thị kéo diệp oánh hỏi.

“Oánh nhi sẽ nghĩ biện pháp, nếu vẫn không được lại cầu phụ thân làm chủ.”

thị tuy ít nhiều không thoải mái, nhưng vẫn biết nặng nhẹ. Vỗ nhè nhẹ

th* d*c mới đi tới trước mặt ba người. Hiển nhiên bước chân Mặc Cảnh Lê

Vừa nhìn vẻ mặt của Diệp Ly, Mặc Tu Nghiêu đã đoán được nàng suy nghĩ cái gì rồi. Gật đầu nói: “Năm đó Hoàng Thượng thậm chí là tiên hoàng

“Đại cữu cữu đã biết rõ tình trạng hiện tại của Định quốc vương phủ,

lần đầu khi nhìn thấy Mặc Tu Nghiêu thì nàng đã phát hiện ra, Mặc Cảnh

thân cho rằng con gái ở nơi nào?” Diệp Thượng thư khẽ nhíu mày, không

tiểu thư thi thư họa đều có thể nói là nhân tài kiệt xuất trong khuê tú

cảm giác này, kỳ thật nàng ở chung với Mặc Tu Nghiêu không quá giống vị

Chiêu thái phi, đừng nói là dạy nhiều một ít, coi như chính bà ta tự

khỏi tiếc nuối nghĩ.

Lê đặc biệt thích tự cao tự đại trước mặt Mặc Tu Nghiêu. Ví dụ như có

cáo lui, chỉ để lại mấy người Thanh Sương đứng ở một chỗ không xa không

Diệp Thượng thư nói: “Đừng suy nghĩ lung tung, ta khi nào khinh thường bà?”

thể nói chắc đâu? Chỉ có thể chờ mong, không phải sao?

“Bà đang nói bậy bạ gì đó? !” Nhìn bộ dáng thê tử bi thương như thế,

trỏ đấy.

với hắn, mặc hắn làm nhục đủ, chỉ là nhượng bộ bình thường tuyệt đối

Hoàng Đế cũng sẽ không buông tâm. Tựa như mấy vị công tử Từ gia, Từ

tiết ra độc rồi. Nhìn bóng dáng Diệp Oánh mang theo lưu luyến cùng

vậy, lúc trước Mặc Cảnh Lê rốt cuộc vì cái gì mà thà vi phạm di mệnh

kia không tồi.”

đối với muội phu tương lai như thế nào.

Diệp Ly rũ mắt xuống, nói khẽ: “Tu Nghiêu có thể tin tưởng ta, thật sự là quá tốt. Bằng không thì. . . Ta thật không biết nên làm gì bây

chưa bằng số lẻ của nàng.”

bại của Định quốc vương phủ. thời Thiếu niên, hắn chán ghét Mặc Tu

Diệp Oánh vội vàng kéo Diệp Thượng thư không cho ôngđi, Diệp Thượng

“Lê Vương điện hạ.” Diệp Ly nhíu mày nhìn thần sắc âm tàn dữ tợn của

hắn hoài nghi ta dụ dỗ người trong lòng của hắn, lại để cho người ta hạ

lầm.” Thuận tay giao danh sách cho Diệp Ly, Diệp Ly cũng chỉ tùy ý nhìn

thư, thân thể cũng là bộ dáng lung lay sắp đổ, “Ta biết ngay. . . Lão

Diệp Thượng thư nói: “Lão quốc công và Tô lão đại nhân ăn xong tiệc

Chương 46: Cuộc sống tân hôn bi thảm của Diệp Oánh

Oánh ngồi ở một bên nói: “Ta đã thương lượng với mẫu thân một chút,

Phỉ công chúa năm nay đều mười hai tuổi. thế nào?”

hôn ước, Hoàng Đế cho tới bây giờ không nghĩ đến chuyện chỉ hôn cho hắn. Nàng thậm chí hoài nghi Hoàng Đế ước gì Từ Thanh Trần đời này đều không kết hôn, cho dù kết hôn tốt nhất cũng giống như Từ Thanh Trạch lấy

trừ Mặc Tu Nghiêu bất kể làm gì đều ưu tú hơn hắn! Cho nên hắn từ nhỏ đã nhìn Mặc Tu Nghiêu không vừa mắt, tại thời điểm hắn vùi đầu khổ đọc

ngươi đấy. Hiền Chiêu thái phi ở trong thâm cung vài thập niên như cá

Nếu như chuyện xui xẻo dừng ở đây, Diệp Oánh còn không đến mức như

“Nếu như sau khi nàng bị từ hôn biểu hiện thất vọng một ít, thất lạc một ít, thậm chí tìm c·h·ế·t một phen…, chắc hắn ta sẽ không nhằm vào nàng làm gì. Thậm chí. . . còn có thể bởi vì chút nguyên nhân mà đền bù cho nàng mấy thứ.” Diệp Ly im lặng, “Cho nên, sở dĩ hắn đối với ta như vậy cũng

nói: “Oánh nhi lại mặt, đương nhiên là đến chỗ mẫu thân nói chuyện. Phụ

Diệp Ly quay đầu lại nhìn Thanh Loan đang nói chuyện cùng Thanh

sách phảng phất vĩnh viễn không xem hết kia, Hiền Chiêu thái phi lạnh

Diệp Ly cười vẻ mặt thanh khiết tự nhiên, “Xem ra Mặc Cảnh Lê quả

không cần ở kinh thành làm người rồi.” Tham sính lễ phong phú của con

“Lão gia. . .” Vương thị mặt mũi tràn đầy bi thương nhìn Diệp Thượng

thích nói: “Từ đại công tử đã nói với ta, dường như y thuật của nha đầu

mới đúng. Nhưng con suy nghĩ thật kỹ, ngoài sính lễ ra thì nó còn có

những… thứ này.” Những…lục đục tính toán tâm cơ với nhau này, thật sự

Vương điện hạ hôn mê sau hòn non bộ trong hoa viên Lê vương phủ.” Thiếu

ngồi yên lặng bên cạnh ao sen. Diệp Oánh đi theo sau hắn, u oán cắn môi.

Vương thị đương nhiên không dám đi hỏi Diệp lão phu nhân, nếu bà dám

trước mắt. Điều này làm cho hắn vừa tức giận vừa xấu hổ, càng thêm không thể tin được. Ấn tượng cuối cùng của hắn đối với Mặc Tu Nghiêu đã là

Muốn hãm hại nàng để Mặc Tu Nghiêu hiểu lầm? Cấp bậc của Mặc Cảnh Lê

Diệp Ly có chút đồng tình nhìn hắn, tên này tuyệt đối không biết đại

nhưng ở chung so với vị hôn phu thê chính thức càng thêm tự tại. Có lẽ

thị lúc này mới thoả mãn lộ ra dáng vẻ tươi cười, kéo Diệp Oánh ngồi

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Cuộc sống tân hôn bi thảm của Diệp Oánh