Thiên Thượng Nhân Gian
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Trên đời này, ngoài sinh tử ra, chẳng có gì to tát hơn cả!!!
"Nhất trí!"
"Được rồi, về đi, ta cũng phải đi mua chút đồ để về nhà nấu bữa tối, chứ trời cũng đã ngã chiều, không nhanh chân lại muộn mất."
Tranh đấu với trời, đấu với người, cả một đời cặm cụi, khắc khổ, cố gắng để làm gì? Khi đứng trước sinh tử chẳng giúp được gì?
"Tiểu ca, tiền của huynh, nương ta nãy đưa thiếu cho huynh 5 đồng, sai ta đem đến cho huynh, cũng may huynh chưa đi xa, mệt c·hết ta rồi."
"Đừng nói, nếu Bách Hoa Cốc mà tuyển người, ta chắc chắn sẽ tham gia."
Ma Vân Cửu định thần lại trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thiên Kiếm cười nhẹ động tác pha trà thành thạo, rót nhẹ vào chén của mình, nâng lên thưởng thức.
Thiên Kiếm đang ngồi thưởng trà với Bạch Mộng Uyển trong đình viện thì từng bóng người lăng không hướng về phía bí cảnh như cá sang sông. Bầu trời Thiên Kiếm thành giờ đầy ắp người.
"Lại nhìn, không phải Tử Hà cô nương của Bách Hoa Cốc hay sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không! không! nếu như lão bản nương không thương tình ta kẻ nghèo hèn, nguyện mua củi từ ta, ta lấy gì để kiếm sống đây này. Hôm nào ta mời huynh đi ăn uống một bữa."
Hôm qua, ngay khi Tuệ Nhai đã vững chắc để xâm nhập bí cảnh, hắn vẫn luôn có linh cảm gì đó không lành đang tiến đến, ngay khoảnh khắc ấy có thứ gì ở trong đó đang vẫy gọi hắn, làm cho hắn thất thần thật lâu.
Một thiếu niên từ đằng xa chạy tới thấy vị thiếu niên này, mặt mũi tươi cười, thở dốc nói.
Định Thiên Bình thấy thế cười nói.
Đôi mắt đầy chí khí của Lăng Tiểu Nhi làm cho bầu không khí vui tươi hơn hẳn, giống như bọn hắn chuẩn bị có thật nhiều tiền tài chứ không phải là vượt qua giông bão để hy vọng có thể kiếm chút tiền tài.
Ma Vân Cửu cũng bị ảnh hưởng bởi trạng thái này của Lăng Tiểu Nhi nên tâm trạng của hắn đã thả lỏng hơn hôm qua.
Trong phủ dưới lớp ngói đầy rêu phong cũ kỹ, huynh muội Ma Vân Cửu đang xem xét lại một lần nữa hành trang của mình.
"Đây là Di Hình Phù để chạy trốn."
"Đây là Ma Bộ Vân Vũ sáo trang, có thể tăng phúc khi chiến đấu."
"Huynh đệ nói nhỏ thôi, ngươi không sợ hắn nghe thấy lại mang thù hay sao? Chúng ta đều biết tính khí của hắn mà, tội gì chứ."
Hắn cũng đã thật lâu không có thưởng trà nhàn nhã như thế này cùng với một ai đó. Đã lâu như vậy rồi.
"Đã lâu không được thưởng "Hồng Lân Ngọc Nhã Trà" mùi vị vẫn là như thế."
"Tạm Biệt!"
"Ta mong mấy vị trí trong top 20 thay đổi đi, chứ đã lâu lắm rồi, chẳng thấy ai động tĩnh gì?"
"Đây không phải Thần Tử của Thánh Ma Tông Mặc Vô Tà hay sao? Hắn được thả rồi hả?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Sư huynh, sư huynh, người ta hỏi huynh đây?"
Lăng Tiểu Nhi phùng má nhăn mặt, hai tay chống hông, nói lớn.
Bạch Mộng Uyển đôi mắt nhìn xa xăm về phía Tuệ Nhai, lúc này trong đầu nàng lướt qua rất nhiều chuyện, từ nhỏ đến lớn mọi việc đều in sâu trong ký ức của nàng, trải qua biết qua nhiêu sự việc, nàng mới nhận ra rằng khi đứng trước sinh tử, mọi việc trong đời đều chẳng đáng bận tâm. Cơ duyên, tình cảm, cảnh giới, tiền tài, địa vị...đều là thứ gì? Thật nực cười.
"Hắn cũng đến, vậy thì những thiên tài lên Thiên Kiêu bảng cũng sẽ xuất hiện."
Vừa nói xong, nhẫn trữ vật trên ngón tay hắn phát sáng lên một chút, trong tay xuất hiện một linh chu nho nhỏ. Hắn đưa tay thả linh chu bay lên trời, miệng đọc phù chú, từ một chiếc linh chu nho nhỏ đã biến thành một linh chu to bằng một toà lâu nhỏ. Linh chu màu nâu sẫm, mạn thuyền có khắc phù chú giúp nó có thể phi hành, toà lâu thì bắt mắt, bốn góc đều treo đèn lồng đỏ, mái làm bằng Mộc Bách Tùng, một loại gỗ có khả năng xua đuổi tà dị.
Khi từng vị từng vị xuất hiện, lúc này, một giọng nói to rõ vang lên bất chợt.
Thiên Cửu cũng vui vẻ đáp lại.
Hắn đưa đôi mắt ngước nhìn lên những tiên nhân trên trời kia, ước ao một ngày chính mình có thể tự do bay lượn giữa thiên địa, không bị sinh hoạt ước thúc.
Trong đám đông lúc này, có một thiếu niên, mặt mũi bẩn thỉu, mặc bộ đồ gai sởn màu rách rưới, trông bộ dáng thảm thương như một tên ăn mày.
"Tiểu ca không cần phải như thế, chúng ta mới là bên có lỗi, có tội với tiểu ca."
"Được rồi, được rồi, đi thôi."
Hai huynh muội Lăng Tiểu Nhi đã đứng trên sàn Linh Chu. Sau đó Linh Chu từ từ bay thẳng hướng về phía bí cảnh.
Một tên thanh niên soái khí bức người, khoác bộ đồ màu đen đặc hữu, hai cặp Thiên Nhãn đỏ ngầu đặc biệt hút người. Trong tay cầm cây quạt màu xanh lam ngọc bích, lộ rõ khí chất tao nhã.
"Dựa vào ngươi cũng muốn vào Bách Hoa Cốc, huynh đệ, không phải ta muốn nói xấu gì ngươi mà là ngươi không đủ tư cách. Ngươi có y thuật sao? ngươi nguyện cứu người không lấy phí sao? Ngươi chẳng có gì, còn đòi vào Bách Hoa Cốc, nằm mơ đi a!
"Đây là..."
"Tên yêu nghiệt này đáng lẽ phải cấm quan mấy chục năm mới xứng đáng, thả hắn ra sớm như thế để hắn tai hoạ người tu hành trong thiên hạ hay sao? Không biết Thánh Ma Tông đang nghĩ gì?"
"KHI NÀO CHÚNG TA ĐI ĐÂY?"
"Các vị, đã lâu không gặp."
"Sư phụ từng nói tiền bối thích trà này, nên hôm nay ta cố ý mang một phần nhỏ đến, thật may tiền bối vẫn thích nó".
Nhìn biểu cảm đáng yêu của nàng, Ma Vân Cửu cũng phải bật cười.
"Đa tạ tiểu ca, đa tạ lão bản nương."
"Không vội, chúng ta cứ từ từ thôi, đã từng tuổi này rồi, không có gì đáng quan trọng nữa cả, so với sinh tử mọi việc đều không đáng bận tâm."
....
"Vụt"
"Các ngươi nghĩ tưởng dễ lắm sao, bọn họ đều ngang nhau cả thôi, trừ khi có ai đó vượt xa một đoạn thì may ra top 20 còn thay đổi."
Chương 9: Trên đời này, ngoài sinh tử ra, chẳng có gì to tát hơn cả!!!
"Ngươi xem đó là ai?"
Lúc này có rất nhiều người đang bàn tán xôn xao phía bên dưới bí cảnh.
Vừa nói hắn vừa lấy ống tay áo lau đi mồ hôi chảy xuống trên mặt. Một tay còn lại đưa tiền đến bên tay Thiên Cửu.
Hắn cứ nghĩ bản thân hôm nay coi như xui xẻo, bán củi có mấy đồng tiền đi đường kiểu gì để rớt mất 5 đồng, thì ra là lão bản nương đưa thiếu.
Nàng thở dài, khẽ lắc đầu để những thứ này vứt ra suy nghĩ, tay cầm nhẹ chén trà nâng lên thưởng thức.
"Vậy thì mời ta ăn Bánh Chẻo nhé, hay nước Long Tần cũng được."
"Vậy ta đi về nhé, chuẩn bị tới giờ, khách nhân có hơi đông, hôm nào huynh nhớ phải mời ta đó."
"Không phải là Khương Đại Hải của Thanh Vân Môn hay sao?"
"Sư huynh, ta đã xong rồi, khi nào chúng ta xuất phát?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đây là Túy Tiên Sầu, để giải độc."
Thiên Cửu thấy thế mừng rỡ, đưa tay nhận lấy, cất tiền vào trong túi bên hông của mình, chắp tay.
...
Từng kiện từng kiện đều được Lăng Tiểu Nhi xem xét kĩ lưỡng, cái miệng nhỏ của nàng không ngừng vang lên trong căn phòng nhỏ, có chút êm tai.
"Gì chứ?"
"Ta quên, đa tạ huynh đài nhắc nhở."
"Tiền bối, có vẻ Tuệ Nhai có thể vào được rồi!"
Ngay khi hắn đang miên man trong suy nghĩ, một con bàn tay nhỏ xinh đã quơ quơ trước mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
...
Định Thiên Bình đi khuất sau đám người để lại Thiên Cửu một mình. Giữa đám đông hắn thấy mình như kẻ lạc lõng, vô định. Lại ngước mắt lên nhìn những tiên nhân kia, đôi mắt lại tràn đầy ước ao và khát vọng. Thế nhưng nhìn ánh chiều tà dần ngã về phía Nam, hắn lại vội vàng chạy đến trong chợ, mua chút rau thịt về nhà chuẩn bị cho bữa tối.
Cuộc sống của một kẻ phàm nhân chỉ có vậy, tờ mờ sáng phải dậy đi kiếm sống, tối mịt mới về được nhà, ăn uống xong lại ngủ, sáng mai lại phải thức dậy sớm đi làm. Một vòng tuần hoàn lại một vòng tuần hoàn không một ai có thể tránh khỏi. Một cuộc đời nhàm chán vô vọng, không có mộng tưởng, không có hoài bão, không có tương lai.
Định Thiên Bình áy náy trả lời.
"Đó là điều hiển nhiên, bí cảnh lần này ta nghe nói đặc biệt to lớn, có rất nhiều tài nguyên đó nha, chuyến này thứ tự trên Thiên Kiêu Bảng lại phải thay đổi nữa rồi."
Mới sáng sớm nàng đã hăng hái thức dậy sớm hơn ngày bình thường, đặc biệt vui vẻ, không có tí gì gọi là lo lắng khi chuẩn bị vào bí cảnh. Ma Vân Cửu cũng phải bội phục cô sư muội này của mình ở khoản đó. Giống như mọi việc trong thế gian đều ít khi làm Lăng Tiểu Nhi lo lắng, sợ hãi, nàng lúc nào cũng dùng trạng thái vui vẻ để đối mặt với chúng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.