Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 3 - Chương 76: Thân phận Long Thiên Tuyệt bị bại lộ
“Phù trưởng lão, ngươi cũng đã biết, mọi người trong Thánh cung, người ta không muốn g·i·ế·t nhất là ngươi, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác biết thân phận của ta, ta “Không thể lưu ngươi!” Nhuyễn kiếm như rắn lung lay, đáy mắt Long Thiên Tuyệt lộ ra sát ý nồng đậm.
Tiểu Bạch quay đầu liếc nhìn phương hướng sâu bên trong khe đất, trong miệng nướt bọt nhịn được nuốt xuống, lưu luyến không rời.
” Không tốt! Có người ở trong rượu động tay chân!”
” Cung chủ, đại sự không ổn! Người Huyễn Dạ Tinh Hải đến tấn công Thánh Đảo rồi, bọn họ tới mười mấy chiếc thuyền, Thánh Đảo trong tình trạng nguy hiểm.”
Long Thiên Tuyệt ánh mắt khẩn trương, hắn đã sớm từ Thái thượng trưởng lão nghe được chuyện này, mà giờ khắc này huyền giai từ trên người hắn phóng ra khí thế kinh người, không khỏi cảnh giác. Mặc dù đều là Huyền tôn chi cảnh, song sơ giai cùng cảnh giới đỉnh cao, thiên địa khác biệt, nếu là liều mạng, hắn cũng không nắm chắc khả năng.
” Tiểu Bạch, ta hiện tại muốn thăng cấp rồi, ngươi trước giúp ta canh chừng, đợi ta thăng cấp xong tính sau.
“Là phụ thân tới! Tiểu Bạch, chúng ta đi mau!” Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn hồng nhuận, giờ phút này càng thêm hồng nhuận sáng bóng.
Mi tâm khẽ nhăn, Long Thiên Tuyệt từ từ quay đầu, chống lại thân ảnh lung lay của Phù trưởng lão, không ngờ hắn có thể chống lại mê dược.
Quyển 3 - Chương 76: Thân phận Long Thiên Tuyệt bị bại lộ
Hắn lần nữa cười điên cuồng: “Ngươi đừng vội ở chỗ này nói chuyện giật gân, ngươi muốn cứu nhi tử, cho nên mới cùng Bổn cung đánh cuộc, ngươi cho rằng Bổn cung đần như vậy, tin tưởng chuyện ma quỷ của ngươi? Long Thiên Tuyệt, hôm nay là ngươi tự mình đưa tới cửa, vậy thì đừng trách Bổn cung không niệm tình thầy trò. Ngươi tới vừa đúng lúc, Bổn cung kể từ khi thăng cấp vẫn muốn tìm người tới thử luyện một chút thân thủ, ngươi là thí sinh tốt nhất! Năm đó không thể g·i·ế·t ngươi, hôm nay g·i·ế·t ngươi cũng giống như vậy, chờ sau khi ngươi c·h·ế·t, Bổn cung sẽ cho phụ tử các ngươi đoàn viên, ha ha ha...”
Long Thiên Tuyệt tiếng lòng khẽ động, từ từ hồi bẩm: “Là Phù trưởng lão mời, cho nên theo uống mấy chén, tất cả mọi người là đồng liêu, từ chối ý tốt người khác sẽ làm xấu hòa khí”
Hắn bỏ lỡ thời cơ tốt nhất cứu Tiểu Mặc.
“Ngươi tựu thích làm người tốt.” Cung chủ cười khẽ, bỏ lại một câu nói, sau đó phất tay áo rời đi.
Long Thiên Tuyệt đôi mắt híp lại, có chút kinh ngạc, người Huyễn Dạ Tinh Hải lại tới, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Không lâu sau, tâm tư của hắn biến chuyển, ánh mắt từ từ sáng lên, bất kể bọn họ tới vì mục đích gì, đối với hắn mà nói, đều là chuyện tốt. Nước lớn mới dễ bắt cá, không phải sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn cười một tiếng, không một chút kinh hoảng: “Phù trưởng lão, ngươi nhìn lầm rồi sao? Ta khi nào muốn xông cấm địa?”
Ngoài cửa cấm địa, truyền đến âm thanh thông báo vội vàng.
” Cái gì?” Cung chủ mặt nhất thời đen như đáy nồi, lãnh mâu trừng hướng thần thái tự nhiên tự đắc của Long Thiên Tuyệt, lạnh lùng nói”Long Thiên Tuyệt, thật là thủ đoạn! Ngươi lại cùng người Huyễn Dạ Tinh Hải cấu kết lại với nhau, Bổn cung thật là xem nhẹ ngươi. Hừ, bất quá ngươi cho rằng những người này là có thể làm gì được Bổn cung? Bổn cung không ngại nói cho ngươi biết, Huyền giai Bổn cung đã tu luyện đến Huyền tôn đỉnh, tu vi võ công đã đứng đầu Ngạo Thiên đại lục! Chẳng sợ cả Thánh cung c·h·ế·t hết chỉ còn một mình Bổn cung, Bổn cung cũng không sợ chút nào!”
Cung chủ ánh mắt lóe lên, gắt gao theo dõi hắn, đó từng là đồ nhi tốt của hắn, hắn chưa bao giờ nói bừa, hay là hắn thật sự có căn cứ gì? Không thể nào, cấm địa hắn chính là dựa vào Cửu Long Hồn Hỏa dựng nên, trừ phi có người động Cửu Long Hồn Hỏa, nếu không cấm địa kiên cố như bàn thạch.
Các đệ tử không dám trực tiếp đi bẩm báo cung chủ, mà chủ sự từ trước đến nay Ngư trưởng lão đã bị bắt giam, vì vậy bây giờ dưới mắt cả Thánh cung, nếu không có cung chủ ở đây, Phù trưởng lão uy vọng cao nhất, cho nên các đệ tử đầu tiên nghĩ đến đúng là tới bẩm báo Phù trưởng lão.
” Bàn về thiên phú tập võ, vi sư không thể không thừa nhận, Ngạo Thiên đại lục không ai bằng ngươi. Chỉ tiếc, cho dù ngươi thiên phú hơn người thế nào, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái c·h·ế·t!”
“Ha ha ha. Đáng tiếc a, ngươi sợ rằng cứu không được hắn. Hắn đã bị ta ném vào dưới đất, lúc này sợ rằng đã bị Cửu Long Hồn Hỏa nướng chín. Ha ha ha...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn khóe môi cong nhẹ, dáng người cao ngất, tay áo bồng bềnh, thân ảnh ngạo nghễ cùng cô độc, khí thế khiếp người tựa như người đứng ở nơi cao quan sát thiên hạ.
” Tới bao nhiêu người? Có thể biết rõ ý đồ đến không?” Phù trưởng lão lại hỏi.
“Dạ, cung chủ. Thuộc hạ lập tức đi báo cho các vị Thái thượng trưởng lão.”Long Thiên Tuyệt thần thái tự nhiên, không nhanh không chậm, không hoảng hốt bất loạn.
“Ha ha ha, con của ngươi giờ phút này chỉ sợ đã không được, ai có thể ngăn cản được uy h**p của Cửu Long Hồn Hỏa? Nói thật ra, Bổn cung cũng thật thích con của ngươi, thiên phú của hắn kinh người, so với ngươi thậm chí có thể nói là trò giỏi hơn thầy, chỉ tiếc, hắn mệnh ngắn, không có phúc khí kia.”
Phía trên khe đất, cung chủ khẽ nhíu mày, vốn tưởng rằng đứa bé kia vừa mới rơi vào khe đất sẽ lập tức la cứu mạng cầu xin tha thứ, ai ngờ hắn càng quật cường cùng kiên cường hơn, chịu bị đốt cũng không nguyện ý cầu xin tha thứ. Quả nhiên cùng một tính tình với phụ thân hắn!
“Ngươi không phải là Cốc trưởng lão, ngươi đến tột cùng là ai?” Phù trưởng lão từ từ rút kiếm, khắp thân đều là sát khí.
Long Thiên Tuyệt sắc mặt lần nữa biến hóa, trong lòng lo lắng, hắn giờ phút này bị cung chủ ngăn trở, có thể cùng hắn giằng co đã phí sức, càng đừng nói là vọt vào cấm địa. Hắn không thể làm gì khác hơn là trầm giọng hướng trong cấm địa hô lớn: “Tiểu Mặc, đừng sợ! Phụ thân ở ngay bên ngoài!”
Trong chu vi cấm địa bắt đầu kích động, gạch ngói vụn tung bay, cành lá cuồng quét.
“Tiểu Mặc Mặc, ngươi không sao chứ? Nơi này là địa phương nào?” Tiểu Bạch hiếu động nhìn xung quanh.
Đáng hận!
” Khoảng năm con thuyền lớn, cụ thể có bao nhiêu người, thuộc hạ không biết.”
Phù trưởng lão suy tư chốc lát, lắc lư đứng lên nói: “Ta đi bẩm báo cung chủ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rời đi tất cả Thái thượng trưởng lão tụ hội trong gian phòng, Long Thiên Tuyệt lập tức đổi lại thần sắc tỉnh táo, lãnh mâu chớp động, dưới chân không chút do dự hướng cấm địa đi đến.
Lời của hắn chưa dứt, lại có đệ tử vội vàng xông vào: “Cung chủ, người Huyễn Dạ Tinh Hải đã lên bờ rồi, người của chúng ta ngăn cản không nổi, kính xin cung chủ sớm định đoạt, phái cao thủ đi trước ngăn trở.”
Gió đêm thổi mạnh, thổi bay tóc đen, tạm thời che đậy dung nhan tuấn mỹ vô song, đợi tóc đen từ từ rơi xuống, hé ra hoàn toàn dung nhan thiên thần tuấn lãng.
Cung chủ muốn cất bước rời đi, đột nhiên ngừng lại, quay đầu hướng Long Thiên Tuyệt, liếc một cái đầy thâm ý. Long Thiên Tuyệt ngơ ngẩn, giờ phút này thật khẩn trương, chẳng lẽ là hắn nhìn thấu cái gì khác thường, đối với hắn sinh ra nghi ngờ?
Cung chủ sắc mặt đột biến: “Huyễn Dạ Tinh Hải? Bọn họ lại dám đến tấn công Thánh đảo?” Hắn vung tay áo, nhưng cũng không vội, từ từ hướng ngoài cấm địa đi tới.
Long Thiên Tuyệt chờ chực ở ngoài cấm địa, cố ý khuyếch đại số lượng thuyền bè của Huyễn Dạ Tinh Hải, chính là dụ cho cung chủ mau rời khỏi cấm địa, để hắn tiến vào trong cấm địa cứu người. Quả nhiên, cung chủ nghe được tin tức này liền xuất hiện.
Vân Tiểu Mặc mới vừa hô to một tiếng, đó là bé phá tan bức tường cản trở, tấn thăng đến Mặc Huyền chi cảnh, bây giờ nghe thanh âm từ ngoài cấm địa truyền tới, trong lòng hắn mừng rỡ.
Trong cấm địa, Vân Tiểu Mặc bị ném vào bên trong, trước mắt đầu tiên là một mảnh mờ mờ, sau đó là nồng đậm diễm sắc, cả người hắn nặng nề rơi xuống trên mặt đất, khắp người đau đớn, toàn thân đều là vết bỏng. Bàn tay nhỏ bé chống xuống nghe thoang thoảng mùi khét làm bé hoảng sợ rút tay về.
“Tiểu Mặc!” Long Thiên Tuyệt mi tâm nhảy lên, khó trách mí mắt hắn nhảy lên, thì ra Tiểu Mặc thật có nguy hiểm miệng, ánh mắt một trận bối rối, nhưng rất nhanh, hắn trấn định xuống, đáy mắt hiện lên vẻ vui vẻ, hắn tự nhiên cười ra tiếng: “Cung chủ sợ rằng phải thất vọng rồi, ngươi dám cùng ta đánh cuộc không? Cấm địa rất nhanh sẽ trở nên không đáng giá một đồng, thậm chí trở thành một đống phế tích!”
” Đi báo cho các vị Thái thượng trưởng lão, lập tức theo Bổn cung đi ngăn địch.”
” Sáu năm trước, Bổn cung nhất thời sơ hở, để ngươi đào thoát, nhưng là lần này, dù cho bỏ qua Thánh cung, Bổn cung cũng muốn đem ngươi hoàn toàn đánh c·h·ế·t, không lưu hậu hoạn!”
Phù trưởng lão kinh ngạc đến không thể kinh ngạc hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đầu của ta cũng thật choáng” Toàn thân không có sức lực, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?”
Phù trưởng lão miễn cưỡng chống đỡ, khó khăn nói: “Cung chủ, Thái thượng trưởng lão đều đã trúng độc, hiện tại toàn bộ hôn mê, chỉ...”
Hắn phất tay, triệt hồi tất cả ngụy trang, lộ ra thần thái vốn có của bản thân.
” Tiểu Bạch, đi mau a! Còn không đi, hai người chúng ta sẽ bị nướng cháy.” Vân Tiểu Mặc thúc giục, vừa tinh tế quan sát trên đỉnh đầu, lúc trước bọn họ chính là từ chỗ đó rơi xuống, nếu muốn rời khỏi, cũng phải theo từ chỗ đó ra ngoài
Cung chủ từng bước đến gần, tiến tới trước mặt hắn, hít sâu một ngụm, bỗng nhiên nói: “Ngươi uống rượu? Bổn cung nhớ ngươi chưa bao giờ uống rượu.”
“Ngươi nói cái gì? Người Huyễn Dạ Tinh Hải đến?”
Cửu Long Hồn Hỏa chính là thần hỏa, bất luận kẻ nào cũng không thể động nó, đừng nói động nó, coi như là muốn đến gần nó, cũng là vô cùng khó khăn.
Thanh âm kia mặc dù lớn, nhưng mang theo rõ ràng thanh âm non nớt, Long Thiên Tuyệt sắc mặt biến hóa, bật thốt lên: “Tiểu Mặc?!”
Phù trưởng lão cùng Thái thượng trưởng lão tu vi cao, thấy cảnh tượng trước mắt, hắn lập tức thử dùng nội công bức độc, song hắn lại phát hiện phương pháp này căn bản không thể thực hiện được. Bình tâm lại, tinh tế suy tư một phen, rốt cuộc là người nào ở trong rượu hạ độc?
“Bại hoại! Hắn là kẻ xấu! So với Tống Tu kia còn xấu hơn!”Tiểu Bạch bất mãn hất đầu, lỗ mũi hít hít, ngửi được một hương vị đặc biệt, con ngươi linh động chớp “Tiểu Mặc Mặc, ta ngửi thấy được vật tốt, ta đi xem một chút”"
“Tiểu Mặc Mặc, Tiểu Bạch tới cứu ngươi.” Trên đỉnh đầu bé, rơi xuống một bóng trắng, vừa vặn rơi vào trong ngực của bé.
Phù trưởng lão tầm mắt dời xuống, cũng chú ý tới nhuyễn kiếm bên hông hắn, song đồng chợt tỏa sáng, bừng tỉnh đại ngộ: “Cốc trưởng lão dùng là trọng kiếm, chưa bao giờ dùng nhuyễn kiếm, ngươi căn bản không phải là Cốc trưởng lão! Nói, ngươi rốt cuộc là người nào? Vì sao hạ độc trong rượu chúng ta?”
“Ta sao lại choáng váng thế này? Chẳng lẽ là bởi vì uống nhiều rượu sao?”
Phù trưởng lão nhìn đến ngây dại, ngay cả cung chủ cũng nhịn không được ngẩn ngơ.
“Ngươi nói cái gì? Đây là sự thật?” Phù trưởng lão tâm trí chấn động, hắn vẫn cho là Thiên Long tôn giả làm chuyện sai lầm, cho nên cung chủ mới đem hắn trục xuất khỏi Thánh cung, cũng cho là Thiên Long tôn giả từ sau khi rời đi Thánh cung, tính tình đại biến, xem mạng người như cỏ rác, nhưng sự việc lại không phải như hắn nghĩ?
“Phù trưởng lão thật muốn biết tại sao? Sao không tự mình đi hỏi cung chủ một chút? Hỏi một chút hắn vì sao phải đối với ta đuổi tận g·i·ế·t tuyệt, vì sao phải vu hãm ta lạm sát kẻ vô tội, lại vì sao phải nuôi thi khôi, ý đồ xưng bá thiên hạ?”
Long Thiên Tuyệt tinh thần chấn động, cũng ngưng tụ huyền giai chống lại. Mặc dù như thế, hắn vẫn là cảm thấy áp lực, song đồng ngưng trọng, hắn biết hôm nay trận chiến này dữ nhiều lành ít, chỉ hy vọng Tiểu Bạch có thể che Tiểu Mặc chu toàn, thừa dịp loạn rời xa hiểm địa.
“Tiểu Bạch, đừng có chạy lung tung, nơi này rất nguy hiểm!”
Nhìn một vòng, những người còn lại đều đã lục tục lâm vào hôn mê, không giống giả bộ, như vậy người hạ độc “Chẳng lẽ là hắn?”
“ha hả, ha hả ha hả...”Long Thiên Tuyệt cúi đầu nở nụ cười châm biếm, chỉ cảm thấy đây là điều chê cười nhất mà hắn từng nghe thấy.
Các Thái thượng trưởng lão còn lại lập tức cũng thanh tỉnh mấy phần, hoang mang nhìn nhau.
Thanh âm người thứ ba từ giữa không trung đột nhiên xen vào, hai người nhất tề ngửa đầu nhìn lại, một thân quần áo tiêu diêu, rõ ràng chính là cung chủ quay lại.
Sắc mặt cung chủ trầm xuống, mặt lộ vẻ tức giận, quay đầu nhìn về Phù trưởng lão: “Còn không mau đi báo cho Thái thượng trưởng lão, lệnh cho bọn họ mau đi trước đối phó với địch?”
Rất tốt, hắn đã quật cường như vậy, để cho hắn tiếp tục chịu khổ. Nhìn rốt cuộc có thể chịu được bao lâu!
Vân Tiểu Mặc đứng lên, mới rơi xuống chỉ trong chốc lát, trên người đã dính đầy mồ hôi, bé không dám đứng tại chỗ lâu, hai chân cứ nhảy lên, lắc đầu nói: “Ta cũng không biết, nóng quá a! Hắn là không phải là muốn đem nướng sống chúng ta chứ?”
Thái thượng trưởng lão lảo đảo đứng dậy, muốn rời khỏi gian phòng, lại phát hiện hai chân mềm nhuyễn tựa chân tôm (sợ vãi hà~~), một bước cũng không đi nổi.
Phù trưởng lão bị hơi thở của hắn chạm đến, ngực một trận sôi trào, phun ra một búng máu, ngã xuống đất ngất đi.
Long Thiên Tuyệt kéo hắn xuống, cũng giả trang thần thái đang say, cướp lời nói: “Hay là để ta đi!”.
“Đứng lại! Có biết tự tiện xông vào cấm địa là tử tội không?”
Cửa đá mở ra, lộ ra thân ảnh màu nâu của cung chủ.
“Bùm, bùm” Âm thanh vang lên, Thái thượng trưởng lão lục tục ngã xuống đất, từ từ mất đi tri giác.
Bên trong gian phòng, mấy vị Thái thượng trưởng lão nói chuyện với nhau, trên mặt đều là sương mù men say.
Cho đến thân ảnh cung chủ biến mất, Long Thiên Tuyệt mới nhẹ nhõm thở phào thật dài, hắn xoay người muốn xông vào cấm địa, lúc này, phía sau truyền đến một thanh âm quát lớn.
“Ngươi thật sự ngụy trang rất khá, để cho Bổn cung thiếu chút nữa tin là thật, nhưng có một điều ngươi quên mất, đó chính là mùi trên người ngươi. Bản thân ngươi theo vi sư ở trong cấm địa tu luyện, sử dụng lượng lớn linh quả linh hoa, trên người tự nhiên có lưu lại một loại kỳ hương. Chỉ sợ ngươi có lòng muốn che dấu, nhưng người bên cạnh chỉ cần để sát vào ngửi thấy, vẫn có thể nghe thấy mùi thơm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Long Thiên Tuyệt ngạo nghễ cười lạnh nói: “Thắng bại còn chưa định, cung chủ hiện tại đã vội kết luận, không khỏi quá sớm đi.”
Phù trưởng lão song đồng chợt lớn hơn, lộ ra thần sắc bất khả tư nghị, hắn lảo đảo chạy ra gian phòng, hắn nhất định phải báo cho cung chủ đề phòng, người này nhất định không phải Cốc trưởng lão chân chánh!
“Ngươi quả thật thật to gan, lại dám một người một ngựa lẫn vào Thánh cung, hài tử trong cấm địa kia, là ruột thịt của ngươi? Ngươi mạo hiểm lẫn vào Thánh cung, chính vì cứu con trai ruột ngươi đi?”
“Nhưng phụ thân rất nhanh sẽ tới đón chúng ta, chúng ta nghĩ biện pháp đi ra ngoài đi, bằng không phụ thân tìm không được chúng ta, sẽ lo lắng. Cung chủ xấu kia cũng sẽ đối phó với phụ thân.” Vân Tiểu Mặc vừa nói, sắc mặt đột nhiên khẽ biến, khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ hơn.
“Là thật thì như thế nào?”
Bộ dạng phục tùng cười khẽ, Long Thiên Tuyệt từ từ rút ra nhuyễn kiếm bên hông, đã bị nhận ra rồi, liền không thể bỏ qua hắn, người này chưa trừ diệt, thân phận của hắn tất nhiên lập tức bại lộ, thân phận của hắn bại lộ sớm một khắc, là thêm một khắc nguy hiểm, hắn phải cẩn thận làm việc.
“Phù trưởng lão nói rất có lý, lo trước khỏi hoạ, Thánh cung gặp nạn, chúng ta nhất định thề sống c·h·ế·t thủ vững”.
“Không thể hiểu được! Thánh cung từ trước đến giờ cùng Tam Đại Thánh Địa chưa từng lui tới, không đồng minh cũng không là địch, cũng không lui tới kết giao. Người Huyễn Dạ Tinh Hải lần này đến, đúng là có chút kỳ quặc, không thể không phòng bị,ta xem như vậy đi, chúng ta tách ra, đi trước triệu tập đệ tử chuẩn bị một chút, nói không chừng tối nay có một tràng đại chiến.”
Lúc này, từ trong cấm địa truyện tới một tiếng hét lớn, kinh động hai người trong lúc giằng co.
Phù trưởng lão ngây người hồi lâu, mới bình tĩnh lại......”Thiên Long tôn giả, cung chủ vẫn đối đãi ngươi không tệ, ngươi ban đầu vì sao phải phản bội Thánh cung, vì sao tính tình lại đại biến, lạm sát kẻ vô tội? Thiên Long tôn giả thiện lương năm đó đã đi đâu rồi?”
” Ừ, Tiểu Mặc Mặc ngươi yên tâm thăng cấp, ta ở chỗ này coi chừng dùm ngươi.”
“Phù trưởng lão chẳng lẽ là hoa mắt, ta không phải là Cốc trưởng lão, vậy còn có thể là người nào?” Long Thiên Tuyệt cười chứa đựng vẻ bí hiểm, từng bước đến gần, tay của hắn đặt bên hông, chỉ cần hắn sảo động, nhuyễn kiếm quấn ở bên hông sẽ lập tức ra khỏi vỏ.
Phù trưởng lão hai mắt nhìn chằm chằm nhuyễn kiếm trong tay của hắn, đáy mắt tinh quang lóe lên: “Đây, đây không phải là nhuyễn kiếm của Thiên Long tôn giả sao? Ngươi, ngươi là Thiên Long tôn giả?”
Khí thế cuồng bạo trong nháy mắt ngưng tụ!
“Phù trưởng lão, không xong rồi! Người Huyễn Dạ Tinh Hải đến!”
Phù trưởng lão giờ phút này đang cùng Thái thượng trưởng lão nằm la liệt, cùng nhau uống rượu mua vui, thần trí có chút hoảng hốt, một phần do say nhưng khi nghe đệ tử bẩm báo hắn lập tức thanh tỉnh được ba phần.
“Phù trưởng lão, ngươi nói người Huyễn Dạ Tinh Hải đến tột cùng muốn làm cái gì? Vì sao hết lần này tới lần khác chọn ban đêm đến đây? Hay là bọn họ có ý đồ tấn công Thánh cung?”
Tiểu Bạch lỗ mũi tiếp tục ngửi, quanh co nói: “Ngô, nhưng là ta có chút khống chế không được, thật giống như có một thanh âm kêu gọi ta.”
“Hừ? Ngươi cũng là Huyền tôn chi cảnh?” Cung chủ lộ ra thần sắc quái lạ, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là lúc trước hắn cảm ứng được có người thăng cấp trở thành Huyền tôn, không phải là người khác, đúng là đồ nhi tốt của hắn ngày xưa!
Sáu năm không thấy, phong tư Thiên Long tôn giả càng hơn trước!
“Đồ nhi tốt của ta, quả nhiên là ngươi!” Cung chủ lên tiếng, cười như điên.
Nhuyễn kiếm nơi tay Long Thiên Tuyệt phút chốc trở nên căng thẳng, không ngờ đến hắn lại đột nhiên trở lại, ánh mắt không khỏi nhìn về cửa đá, giờ phút này nếu muốn cứu Tiểu Mặc, sợ rằng đã muộn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.