Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9:
Mặc dù vậy, với số lượng quá đông khiến Nguyên Hạo có chút choáng ngợp. Vết đốt ngày càng nhiều, đến ngay cả Y phục của Nguyên Hạo giờ đây cũng đã te tua.
Ngâm ở ôn tuyền xong, ăn cơm tối xong. Nguyên Hạo đàng hoàng chờ Tinh Vũ chỉ dạy. Trải qua này một tuần tu luyện, hắn đối với Tinh Vũ đã không chỉ là cung kính, mà là kính sợ, sợ hãi phát ra từ nội tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tối nay không cần tiếp tục, ngươi về nhà đi. Nhưng đả tọa không thể gián đoạn. Sáng mai trở lại." Tinh Vũ ném cho Nguyên Hạo một lọ bồi nguyên dịch phất phất tay, ý bảo hắn có thể đi.
Lúc này cả người Nguyên Hạo đã sưng lên một vòng, vốn là khuôn mặt nhỏ bé tuấn tú đã căn bản nhìn chưa ra liễu. Ngay cả bên trên một đôi trúc kiếm này đều có được rất nhiều dấu vết bị đốt.
Cho dù là đây hết thảy cũng là do lão sư đã an bài nhưng khi hắn nhìn đến Nguyên Hạo lúc này, cũng như cũ hít sâu một hơi, trong mắt toát ra một tia không đành lòng.
Để cho Nguyên Hạo thống khổ chính là, Tiêu Thanh không cho phép hắn ngủ.Đến ban đêm khi sức cùng lực kiệt lão sư dạy hắn một loại phương pháp đả tọa, theo Hạo nghĩ thì cái này gọi là ngủ ngồi. Nhưng lão sư có giám sát hắn, nếu như hắn không có dựa theo phương thức Tiêu Thanh dạy bảo, như vậy, không nghi ngờ chút nào, trúc kiếm trong tay Tiêu Thanh sẽ quất vào trên lưng hắn khiến hắn tỉnh lại.
Tiêu Thanh không để cho Nguyên Hạo thu thập bát đũa, nhàn nhạt hỏi
Nói rồi, trừ trong tay Quân Tiêu Thanh diễn hóa ra hình ảnh của thần ấn. Thần ấn tỏa sáng rực trên tay y, y nhìn thần ấn có chút suy cảm như đang nhớ về người chị của mình.
Cùng lúc đó Nguyên Hạo đang cảm giác thực tốt, vừa hướng dưới chân núi chạy đi vừa cảm thụ biến hóa thân thể của mình.
-Với tư chất của ngươi, hai năm là điều có thể. Và là điều kiện kiên quyết để bước vào học viện. Trong 2 năm này ta sẽ truyền thụ những chiến kĩ mà ta biết cho ngươi.
Không để chậm tiến độ, lão sư Tiêu Thanh đã trực tiếp sử dụng thần ấn lên cơ thể Nguyên Hạo. Mặc dù đây là lần đầu được sử dụng thần ấn cho quá trình tu luyện nhưng Nguyên Hạo đã có biểu hiện rất tốt.
Nước trong hồ là các dược liệu quý có tác dụng chữa lành vết thương, vì vậy không bao lâu khoảng nửa canh giờ cơ thể của Quân Nguyên Hạo đã có biến chuyển, vết thương cũng dần biến mất. Từ trong hồ, Quân Nguyên Hạo ngồi bật lên với tinh thần sảng khoái, hắn như cảm nhận bản thân đã ngủ một giấc thật dài và đã.
-Nói một chút cảm giác của ngươi hôm nay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước mặt Nguyên Hại có một cái hồ nhỏ được đào ra trên tảng đá, nói chuẩn xác, hẳn là cái hồ này đã có trước, sau đó có người ở phía trên xây dựng gian này mới đúng. Nước hồ gần như tràn đầy bên trong nước có màu nâu, đông đảo dược vật đang nổi lơ lửng.
-Tiểu tử ngốc, ngươi cho rằng bản thân tầm thường nhưng lại không biết bản thân đặc biệt cỡ nào? hai năm, ta chỉ có thể lưu lại đây hai năm, nhưng nó cũng là quá đủ, ta sẽ truyền lại cho người học sở cả đời của ta... và cả thần ấn mà mẫu thân ngươi để lại...
Tảng đá chắn cửa động đã mở ra, một cỗ cường lực đem thân thể của hắn bay lên lên, vô số Dơi Linh bị một cỗ lực lượng thần kỳ trấn áp trong huyệt động không cách nào bay ra.
Quân Nguyên Hạo dò chừng Tiêu Thanh, nhỏ nhẹ hỏi.
Sau mười hơi thở, Quân Nguyên Hạo đã làm quen được cách chiến đấu này, từng đường kiếm chém ra đều rất chính xác và ngày càng thành thục. Năng lực cảm ngộ của Nguyên Hạo thật sự rất nhanh, khả năng thích ứng chiến đấu là yếu tố quan trọng thứ mà Nguyên Hạo đang có.
Tiêu Thanh ném cho Nguyên Hạo một lọ bồi nguyên dịch phất phất tay, ý bảo hắn có thể đi. Nguyên Hạo như trút được gánh nặng, sau khi hướng Tiêu Vũ hành lễ, chạy đi như bay ra khỏi mộc ốc. Rốt cục có thể trở về nhà rồi.
Sau bữa cơm chiều, tu luyện sẽ lại bắt đầu, Tiêu Thanh có truyền thụ Nguyên Hạo một chút kỹ xảo hơn nữa sẽ để hắn học bằng cách kiểm nghiệm trong chiến đấy.Một ngày huấn luyện cho đến đêm khuya mới có thể kết thúc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Lão sư....người bình thường dù gì cũng phải mất ít nhất là ba năm để trở thành kỵ sĩ cấp 3.
-tạm ổn, sau này cần cố gắng thêm, với cảm ngộ như ngươi hiện giờ có lẽ cũng có thể đặt được bước chân vào một trong chín học viện Liên Minh.
Tiêu Thanh nhanh chóng cởi y phục tổn hại trên người Nguyên Hạo ra, đem thân thể của hắn cẩn thận đưa vào trong nước hồ nóng hôi hổi kia. Để cho hắn chỉ có miệng và mũi nổi lên trên. Quân Lão sư cũng ngâm mình trong đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Thanh ánh mắt nghiêm nghị quét mắt nhìn hắn một cái. Tiêu Thanh liền khoác y, đi ra trước cửa động chuẩn bị, còn Nguyên Hạo lén đi ra sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Ăn cơm trước đã.
Cứ như vậy bảy ngày liền trôi qua . Nguyên Hạo ban đầu chỉ có thể kiên trì ở trong sào huyệt của Dơi Linh nửa canh giờ đến hiện tại đã tăng thêm một khắc đồng hồ thời gian.
Ánh mắt của Nguyên Hạo tràn đầy quyết tâm, bản thân hắn cũng đã có suy nghĩ này chỉ là nó chưa thành động lực, nhưng sau khi thấy yêu cầu của Quân Lão sư ngày hôm nay, hắn muốn thoát khỏi cách huấn luyện tàn khốc này.
Ngâm ở hồ xong, ăn cơm tối xong. Nguyên Hạo đàng hoàng chờ Tiêu Thanh chỉ dạy. Trải qua này một tuần tu luyện, hắn đối với lão sư đã không chỉ là cung kính, mà là kính sợ, sợ hãi phát ra từ nội tâm.
Cứ như vậy bảy ngày liền trôi qua . Nguyên Hạo ban đầu chỉ có thể kiên trì ở trong sào huyệt của Dơi linh nửa canh giờ đến hiện tại đã tăng thêm một khắc đồng hồ thời gian.
Chương 9:
Tồn tại sừng sững ở khắp đại lục ngoài thất điện còn có cửu đại học viện. Cửu đại học viện không được tính là một thế lực nhưng lại có tầm quan trọng lớn, đây là nơi đào tạo những chiến sĩ ưu tú cho thất đại thánh điện, là nơi nhân tài của thập quốc tụ họp lại.
Đây cũng là phòng mà Tiêu Thang mang theo Nguyên Hạo vào. Vừa vào phòng, một luồng nhiệt nóng đã tỏa ra khắp phòng, có chút nồng nặc nhưng nó mang lại cảm giác chữa lành mặc dù hơi khó thở chút.
-Thưa Lão Sư, lúc đầu thú thật ta khá bất lực trong việc phòng ngự trước chúng lẫn tấn công. Nhưng lâu dần ta cũng quen với việc bị đốt, và còn có thể cảm nhận sự vật xung quanh.
-Ta sẽ không phụ kỳ vọng của ngài!
Động phủ được chia làm ba gian, trong đó có hai phòng riêng của Thanh và Hạo. Phòng còn lại Nguyên Hạo chưa từng đi qua.
...
Tiêu Thanh nhanh chóng nhét vào trong miệng Nguyên Hạo đan dược, quang mang chợt lóe lên, tốc độ lúc này không biết nhanh gấp bao nhiêu lần tốc độ khi trước, cơ hồ là sau một khắc để cho hắn mang theo Nguyên Hạo về động phủ.
-Quân Lão Sư... yêu cầu của ngài ta có thể tính là vượt qua không?
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Tinh Vũ khóe miệng toát ra một nụ cười mà Nguyên Hạo chưa từng thấy qua:
-Tốt, xem ra cũng có thu hoạch tốt. Trong vòng hai năm nữa ta sẽ huấn luyện ngươi lên kỵ sĩ cấp 3 để tham gia hội khảo tiến vào học viện.
-Tối nay không cần tiếp tục, ngươi về nhà đi. Sáng mai trở lại.
Quân Nguyên Hạo không dám nữa nói,vội vàng ngồi xuống bắt đầu ăn. Giống như là đã thật lâu chưa được ăn thứ gì, buổi tối hôm nay hắn đặc biệt đói khát, lượng cơm ăn cơ hồ là gấp ba lần bình thường. Trừ Tiêu Thanh ăn rất ít một phần ở ngoài, một lát sau, hóng gió cuốn mây tan ăn xong rồi tất cả thức ăn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.