Thiên La
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 447: Sa bạo
- Cuối cùng cũng tìm được các ngươi.
- Tiểu Mộng, đi đường có mệt không ?
Chương 447: Sa bạo
Hư ảnh đại đao dài hơn trăm trượng chém thẳng về phía đám sa tặc.
Lý Tiểu Âm hét lớn.
- Á… tỷ tỷ cứu muội…
Đám sa tặc tìm kiếm Lâm Phong một lúc thì nghe được tiếng thét của yên thú nên chạy đến xem, không ngờ lại tìm được.
Cả hai tên thủ lĩnh đổi hướng bay đi, đám đồng bọn bị bỏ lại phía sau có hơn một nữa bị sa bạo dần nuốt chửng.
- Mọi người mau đi thôi, cẩn thận bọn chúng đuổi theo.
Lý Tiểu Âm vội trấn an mọi người.
- Mau tránh ra.
- Tuân lệnh.
Ánh mắt xinh đẹp của Nguyệt Thần lướt qua Trường Hà Đan cung sau đó dừng lại trên người một nữ tử, giọng nói dịu dàng vang lên.
Lý lão vừa nhìn thấy thiên ảnh ma điêu đã biết được là loại bất phàm, trên thân ẩn hiện một cổ khí bá đạo của vương giả, chỉ có những đầu yêu thú sở hữu huyết mạch thượng cổ mới mạnh mẽ như vậy.
- Ta đã phát tín hiệu, trong thời gian ngắn sẽ có người đến tiếp viện.
- Không ngờ là một đầu cổ thú, tốc độ này có thể so với tôn giả.
- Hồ huynh đi đường vất vả, mời vào thành.
Tây Phong thành là một trong đại thành trì Tây Hoang nằm dưới sự quản lý của Hỏa Dương thánh cung.
Lâm Phong vừa dứt lời thì đám đà là yêu thú hét loạn hết cả lên, phía trước bọn chúng lại xuất hiện bụi cát mù mịt.
Tất cả cùng lúc xông về phía Lâm Phong, khi đã có mặt đầy đủ hắn liền ra lệnh cho ảnh điêu bức tốc.
Trước khi mọi người rời đi, Lâm Phong đã bí mật đưa một cái ma trận cho Hàn Băng, đợi khi nàng đến chỗ an toàn chỉ cần lén ném ma trận đi là xong.
- Mọi người đã chuẩn bị chào đón muội đến, chúng ta mau đi thôi.
- Là sa bạo, chạy mau…
- Khốn kiếp.
- Ngươi đánh được sao ?
Lâm Phong lớn tiếng hét.
- Mau tới đây.
Thiên ảnh ma điêu liên tục bay nữa ngày mới thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của sa bạo, lúc này đám người Lâm Phong đã sắp trở về vị trí nghỉ ngơi đêm qua.
Đám đà la yêu cầm bắt đầu mất kiểm soát, bọn chúng liên tục nổi loạn, mỗi đầu chỉ biết liều mạng bỏ chạy không còn phân biệt được phương hướng.
Lâm Phong lập tức thả ra thiên ảnh ma điêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Mau đuổi theo.
Cả đám vội đổi hướng bỏ chạy, Lâm Phong quay đầu nhìn lại chỉ thấy sa bạo càng lúc càng gần, bụi cát đầy trời, cuồng phong gào thét.
- Đệ nghĩ bọn họ sẽ không dám đuổi nữa đâu.
Mười mấy tên sa tặc xếp thành một hàng ngang chặn đường ảnh điêu, lần này bọn chúng tuyệt đối không để con mồi lọt lưới.
Cách đó vài chục dặm, Lâm Phong vừa xuất hiện liền cưỡi đà la yêu thú bay đi, vẻ mặt vô cùng đắt ý.
Lãnh Phi Dao vừa nghe thấy tiếng thét của tên sư đệ liền ra lệnh cho đà la yêu cầm dừng lại, ánh mắt đảo vài lần qua người hắn.
- Sư tỷ, đợi đệ với.
Lý Nguyệt Thần ở Tây Hoang có địa vị siêu nhiên, có người nói rằng đến cả Hỏa Dương thánh nữ cũng không thể so sánh với nàng.
Lâm Phong nhìn cái hang đá cách đó không xa, vẻ mặt chán nản.
- ẦM… ẦM… ẦM… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tu sĩ từ Nam Hoang muốn đến Đan thành nhất định phải đi qua Tây Phong, nếu không muốn thì có thể chọn cách còn lại là băng qua Sa Nguyên rộng lớn.
Lãnh Phi Dao trừng mắt nhìn tên sư đệ, nếu không phải tên ngốc này thề thốt lung tung thì đâu gặp phải sa bạo.
- Để bọn chúng cho lão phu.
Bên trong thành trì, vô số tu sĩ vây quanh truyền tống trận, dẫn đầu là một đám người mặt đan phục, trong số đó có một mỹ nữ phong thái kinh người, phần lớn tu sĩ vây xem cũng là vì nàng.
Tu sĩ trong thành không dưới trăm vạn nhưng chưa từng xuất hiện tình trạng bạo động bởi vì nơi này có đến mười vị tôn giả cùng với vài trăm vị vương giả trấn thủ.
- Thật nhanh.
Lý lão lăng không bay tới, tay cầm trường đao, khí tức tôn giả hùng mạnh bạo phát.
Lý Tiểu Âm nhìn Lâm Phong vẫn bình an vô sự, bộ dánh ngon lành, ánh mắt không giấu được kinh ngạc, hai tên tôn giả cùng với mấy chục tên vương giả mà không vây bắt được một tên linh giả, không hiểu bọn chúng làm sa tặc kiểu gì.
- Như Mộng không sao, đa tạ Nguyệt Thần tỷ tỷ quan tâm.
Lý Tiểu Âm cũng phải thốt lên, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một đầu yêu cầm có tốc độ nhanh như vậy.
Hai tên thủ lĩnh nhìn sa bạo càng lúc càng gần, vẻ mặt phẩn nộ, tiếp tục như thế này thì bọn chúng sẽ bị sa bạo nuốt mất.
- Vâng.
- RỐNG…
- Cả ngày hôm nay xem như uổng công vô ích.
- ÉC…
- Chỉ có hai tên tôn giả mà muốn bắt lão tử, ảo tưởng.
- Nếu ta biết là tên khốn nào dám để nữ thần trong lòng ta đứng đợi nhất định sẽ đánh cho hắn không trượt phát nào.
- Không biết là tiên tử đang đợi ai.
Đà la yêu thú bay được một lúc thì Lâm Phong nhìn thấy vài bóng người xuất hiện phía trước.
- Vậy thì quá tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thanh niên bên cạnh dùng ánh mắt kinh bỉ nhìn tên đồng bạn, nhân vật có thể khiến Nguyệt Thần tiên tử và cả đám thiên kiêu đứng đợi làm sao có thể đơn giản.
Hỏa Dương thánh cung phái ra nhiều cường giả như vậy vì nơi này là thành trì chủ chốt nằm trên tuyến đường nối liền Đan thành với Nam Hoang.
Không chỉ Lâm Phong mà những người còn lại đều kích hoạt pháp chỉ, từng đạo linh quang lóe sáng, công kích liên tục dồn về phía sa tặc.
Hai tên thủ lĩnh không ngờ đối phương không nói một lời đã động thủ, bọn chúng vội bay tới cản lại hư ảnh cự đao.
- Không ngờ hôm nay ta lại có thể nhìn thấy Nguyệt Thần tiên tử.
Chỉ cần là tu sĩ từng đến Đan thành không ai không nhận ra được thân phận của nàng, đệ nhất thiên kiêu đan bảng, Tây Hoang kỳ nữ Lý Nguyệt Thần.
Lâm Phong nhìn mấy chục tên sa tặc bị sa bạo rượt đuổi, hắn lấy ra một cái pháp chỉ kích hoạt.
- Trảm…
- ÉC…
- Đúng vậy.
- Bọn chúng có làm gì ngươi không ?
- Tiểu Phong tử.
- Chặn bọn chúng lại.
Tây Phong thành chủ vội bước lên tiếp đón.
- Tại hạ Hồ Mân, trưởng lão Trường Hà Đan cung đa tạ các vị đạo hữu đã tiếp đón.
Tử quang lóe lên, một cái cự võng to lớn giăng ngang trên không chặn lại đường bay của đám sa tặc.
Lãnh Phi Dao là người đầu tiên rơi khỏi đà la yêu thú, một đạo lam quang lướt tới cuốn lấy nàng bay đi.
Nam Cung Như Mộng bị Lý Nguyệt Thần mang đi, Hồ Mân trưởng lão cũng chỉ liếc nhìn rồi thôi, xem như là chưa có chuyện gì xảy ra.
Đúng lúc này truyền tống trận lóe sáng, một đám người từ bên trong bước ra, dẫn đầu là một lão giả khí thế bất phàm.
- Tất cả đều do cái miệng của đệ.
Giọng nói Huân Vũ ẩn hiện lo lắng.
- Không biết đám người đó còn đuổi theo chúng ta không ?
Đám vương giả phía sau bị khí thế của đao ảnh đánh bay mở ra một khoảng trống để ảnh điêu lướt qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Mau tránh ra.
Thiên ảnh ma điêu vừa bay được một lúc thì phía trước xuất hiện một đám người, chính là đám sa tặc lúc nãy.
- Không có, nói được vài câu thì đệ rời đi.
- Là sa bạo, chạy mau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Lý lão, đầu yêu cầm này có huyết mạch thượng cổ sao ?
Lúc này âm thanh gào thét truyền đến, đại địa chấn động, đám sa tặc vừa quay đầu nhìn lại đều xanh mặt.
Lâm Phong tự tin phán đoán, sa tặc tổn thất nhiều như vậy dù có đuổi theo cũng chưa chắc làm ăn được gì.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.