Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thiên La

Unknown

Chương 292: Thượng cổ chiến trường

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 292: Thượng cổ chiến trường


- Bên trong là lễ vật Lâm Phong nhờ Như Mộng giao cho tiền bối.

- Nguyện vọng lớn nhất của đệ là có thể nhìn thấy ngàn vạn khối thượng phẩm linh thạch chất thành linh sơn.

Sau khi tiễn mọi người rời đi, Lâm Phong trở lại phòng tiếp tục nghiên cứu về thượng cổ chiến trường, lúc nãy hắn vừa lấy được vài thông tin từ chỗ của gian thương, rất có giá trị.

Thời gian gần đây ngũ đại thánh cung vô cùng nhộn nhịp, đại hội chiêu đồ vừa kết thúc bọn họ lại phải chuẩn bị cho thượng cổ chiến trường, đệ tử tới lui không ngừng, ngay cả thời gian nghĩ ngơi cũng không có.

Liễu Mông nhíu mày, ánh mắt ẩn hiện kinh ngạc, chuyện mà đối phương nói đã hoàn toàn nằm ngoài dự tính của lão. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Tuân lệnh.

- Là chuyện này ?

Liễu Mông nhìn hai tên hộ vệ rời đi ánh mắt dừng lại trên hộp ngọc, lão muốn xem tên tiểu tử kia có thể lấy ra được thứ gì.

Một lúc sau bên trong căn phòng lại truyền ra giọng nói kích động của lão tộc trưởng.

- Làm phiền tiểu Mộng rồi.

- Là tiểu tử đã đánh bại thiên tài Tây Hoang ?

Lâm Phong nhìn mấy cái la bàn trước mặt, ánh mắt trầm ngâm, trong số la bàn này có một cái là của Linh Mộng, trước tiên hắn phải chạy tới chỗ hẹn với yêu nữ giúp nàng tìm linh dược sau đó sẽ đến những nơi khác.

Thượng cổ chiến trường rộng lớn không thua gì hoang vực, thời gian cổ môn mở ra chỉ có ba tháng nếu khoảng cách những nơi này quá xa thì hắn cũng không kịp chạy tới.

- Khục khục… chúc sư đệ thượng lộ bình an, cáo từ.

- Là Liễu Huân Vũ.

- Người đâu.

Phong Viêm vỗ vai Lâm Phong, ánh mắt tràn đầy quan tâm.

- Có chuyện gì ?

Tuy Nam Cung Như Mộng là thiên tài ưu tú nhất Trường Hà thánh cung nhưng nàng chỉ thích bế quan tu luyện, một lòng cầu đạo, hiếm khi xen vào chuyện của gia tộc.

- Đệ có di ngôn… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Ý của ta là đệ còn chuyện gì chưa thực hiện được thì ta sẽ giúp đệ làm.

Sau khi bàn tính xong mọi chuyện thì mọi người lần lượt rời đi, Tuệ Vân nhìn tên sư đệ bên cạnh.

Lần trước thượng cổ chiến trường mở ra, một số trưởng bối của Phong gia đã tìm được vài gốc linh dược hiếm nhưng vẫn chưa thành thục, bọn họ chỉ có thể để lại la bàn vĩnh cửu đợi lần sau đến lấy.

- Đa tạ sư tỷ.

- Trong vòng ba ngày ta muốn biết tất cả thông tin liên quan đến Lâm Phong.

- Lâm Phong là kỳ tài vạn năm khó gặp, tiền bối nên suy nghĩ cẩn trọng.

- Không biết mấy thứ này có gần nhau không ?

---- Đa tạ các vị đạo hữu đã ủng hộ.

Hai tên hộ vệ từ bên ngoài tiến vào, bộ dáng cung kính.

- Không biết là cao nhân phương nào lại để ý đến tộc nhân của Liễu gia ?

- Tuân lệnh.

- Là hắn.

- Chuyện này có quan hệ trọng đại, lão phu tạm thời không thể quyết định.

Người có thể khiến cho nha đầu này phá bỏ thông lệ nhất định không phải là kẻ vô danh tiểu tốt, nghĩ đến đây trong lòng Liễu Mông lại có chút chờ mong.

La bàn vĩnh cửu có một cặp, kim la bàn luôn chỉ về phía la bàn còn lại, phạm vi hoạt động có thể lên đến vạn dặm, chỉ cần đặt một cái la bàn ở nơi cần tìm, bản thân giữ cái còn lại là được.

Nàng nói xong liền xoay người rời đi nhưng vừa đến cửa phòng thì dừng lại.

- Có lý.

- Không biết là nha đầu nào trong Liễu gia lại được một thiên tài như vậy nhìn trúng ?

Sau khi thức tỉnh thành công huyết mạch, Huân Vũ đã trở thành hạt giống được Liễu gia bồi dưỡng sao có thể để người bên ngoài mang đi, chỉ còn một cách là bắt Lâm Phong ở rễ nhưng làm như vậy sẽ đắt tội với đám lão đầu ở Cửu Huyền.

- Mời vào.

Tộc nhân của gia tộc không giống với đệ tử của thánh cung, số lượng hạn chế, mất đi một người là mất đi một phần thực lực, lựa chọn như thế nào để vừa thu được kết quả vừa bảo toàn thực lực của gia tộc không phải là chuyện dễ.

- Có một vị đạo hữu muốn cùng với tộc nhân của Liễu gia kết thành đạo lữ, hôm nay Như Mộng đến là để thỉnh giáo Liễu tiền bối.

- Hành sự tại nhân, thành sự tại thiên, tiểu tử ngươi nghĩ nhiều cũng vô dụng.

- Sư huynh nói thật sao ?

- Như Mộng tham kiến Liễu tiền bối.

- Người này có thể tiền bối đã nghe qua, hắn chính là đệ nhất thiên tài Cửu Huyền đan cung, Lâm Phong.

- Tham kiến chủ nhân.

- Như Mộng sẽ ở thánh cung chờ tin của tiền bối.

- Bảo trọng.

Lâm Phong nhìn gian thương gật đầu liền nói ra nguyện vọng của mình.

Chương 292: Thượng cổ chiến trường

Không chỉ có thánh cung mà các đại gia tộc cũng bận rộn không kém, Liễu Mông nhìn bảng danh sách trong tay, bên trên là tên của tộc nhân Liễu gia sẽ tiến vào cổ môn lần này.

- Đệ biết rồi.

Trong lúc Liễu Mông đang suy nghĩ phải lựa chọn tộc nhân nào tiến vào bí cảnh thì ngoài cửa truyền đến tiếng động.

Liễu Mông nhìn đối phương rời đi, ánh mắt trầm ngâm, hình như đây là lần đầu tiên lão nghe được nha đầu này ca ngợi một tên thiên tài cùng lứa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Tiểu Mộng tìm lão phu có chuyện gì sao ?

- Người đâu.

- Tiền bối không cần vội.

Liễu Mông là tộc trưởng của Liễu gia đương nhiên phải để ý đến mấy tên thiên tài này, nếu có thể chiêu mộ vào gia tộc sẽ có lợi ích rất lớn.

Giọng nói của lão đầu truyền đến.

Như Mộng lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho đối phương.

Lãnh Phi Dao trừng mắt, giọng nói đe dọa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Ngươi nhất định phải quay trở lại nếu không ta sẽ không trả linh thạch cho ngươi.

- Có thuộc hạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thượng cổ chiến trường nguy hiểm không thua gì Hoang Nguyên, mỗi lần cổ môn đóng lại thì số tu sĩ trở ra không bao giờ vượt quá bảy phần cho nên chuyện chọn lựa tộc nhân tham gia là vô cùng quan trọng.

- Hử ?

- Tộc trưởng, Nam Cung chấp sự có chuyện muốn gặp người.

Bên trong túi trữ vật của Phong Viêm có hai cái la bàn vĩnh cửu, đây là thứ duy nhất có thể xác định được phương hướng bên trong thượng cổ chiến trường.

- Mau gọi Huân Vũ đến gặp lão phu.

Lúc sau, một nữ từ bên ngoài bước vào, nàng vận hoàng y, dáng người uyển chuyển, mỗi bước chân đều toát lên vẻ đẹp thanh nhã thoát tục, giọng nói nhẹ nhàn.

Như Mộng vừa dứt lời thì vẻ mặt Liễu Mông liền biến đổi, nếu là vài năm trước thì lão sẽ lập tức gật đầu nhưng bây giờ tình thế đã khác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 292: Thượng cổ chiến trường