Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Phần 2 - Sau Khi Hoán Đổi Thân Xác Với Nữ Tướng Biên Quan
Thế là, thiên kim phủ tề tướng vốn nên hiền lương thục đức lặng lẽ rút roi ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sao đại phu có thể xé thẳng tay áo ta như vậy?
Đây... không phải mặt ta.
Quay đầu nhìn lại, ta thấy một khuôn mặt góc cạnh.
Nhiều năm trước, trong xuân yến, ta từng gặp nàng và phụ thân hồi kinh báo cáo.
Ta theo nha hoàn Ngọc Long đến trường bắn.
Ngũ quan có vài phần giống Hứa Kiều Đồng, làn da hơi ngăm đen.
Nàng vừa mở mắt, lại thấy trượng phu ta vừa khéo hồi kinh, còn mang theo một bạch y nữ tử bên người.
Ta có ngốc cũng biết không thể hỏi ra câu này.
Tóc dài rối tung rơi xuống, che mất nửa gương mặt xinh xắn trong gương.
"Tiểu thư, khuỵu người xuống! Khuỵu chắc người xuống đi!"
Nhưng lúc đó ta không hiểu đạo lý này.
Người đàn ông cao tám thước, siết chặt hai tay, mắt hổ đỏ hoe…
Nhưng lại ôm kín cả đầu ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng vừa ra khỏi cửa, ta đã suýt bị gió cát thổi lùi bước.
5
Nam nữ thụ thụ bất thân, là quy củ ta biết từ khi hiểu chuyện.
Còn ta bị phạt, chỉ vì nhận tượng người của Tống Địch.
Nhưng khung cảnh xa lạ khiến ta hơi khựng lại.
Ở phủ tề tướng, nhận một cái tượng người cũng là chuyện không thể chấp nhận được.
Chỉ trong chớp mắt, ta thế mà đã đến biên cương cách xa ngàn dặm!
Ta ậm ừ đáp một tiếng: "Không sao."
Tiền đồ của phụ thân ta, nào phải một cô nương nhỏ bé như ta có thể hủy hoại được?
4
Ta im lặng một lúc, xa lạ an ủi: "Không sao đâu." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu thư Hầu phủ vốn nên văn võ song toàn chợt lại không còn múa kiếm nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồi nhỏ, ta bị phạt quỳ trong từ đường, đến mức hai chân sưng đỏ không đứng dậy được.
Ma ma thân cận của mẫu thân nói với ta:
Sau khi ta bị phạt, mẫu thân ôm ta dỗ dành: "Con ngoan, từng lời nói, từng cử chỉ của con đều đại diện cho Chúc phủ, đừng hủy hoại tiền đồ của phụ thân."
Thiếu nữ ấy mặc đồ nam trang, oai phong lẫm liệt, như một vầng thái dương chói chang.
Sau khi ngủ dậy, ta và nữ tướng biên quan hoán đổi cơ thể.
"Tam cô nương, nam nữ thụ thụ bất thân, đây là quy củ truyền lại từ xưa."
Hạ thấp người xuống, hai tay dang ngang...
Thanh kiếm dài sượt qua cánh tay ta.
Những hình ảnh ngày xưa lần lượt hiện ra trước mắt ta: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn có cả đại phu vội vội vã vã chạy đến.
Nhưng không ngờ, Hứa phu nhân ôm chầm lấy ta.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Hứa Lăng Phong mặt mày tái mét, chạy đến ôm ta, vừa gọi đại phu, vừa chạy đến lều trại bên cạnh.
"Ôi tiểu thư, người búi kiểu tóc phụ nhân này làm gì?"
"Tiểu thư oai phong!" Nha hoàn reo lên, nhoắng cái đã búi xong tóc cho ta.
Khi bảo kiếm của Hứa Lăng Phong c.h.é.m xuống, ta suýt nữa đã bàn giao hậu sự rồi.
Thoải mái hay không thoải mái thì ta không biết.
Cuối cùng là khuôn mặt hoảng hốt của Hứa Lăng Phong.
Cảm thấy vải áo trên cánh tay bị xé rách, ta hơi giãy giụa.
"Nam nữ..."
Ta chỉ biết cánh tay ta bị thương.
Sao ta lại ở trong thân thể nàng?
Sau khi biết ta bị thương, cha mẹ Hứa Kiều Đồng đều chạy đến lều trại.
Đã thế còn không ngừng la hét: "Nam nữ thụ thụ bất thân!"
Trong lòng ta nghi ngờ nhưng trên mặt không dám để lộ chút biểu cảm nào.
Không biết lúc đó Hứa phu nhân và Hứa hầu gia có đau lòng như vậy không.
2
"Ngoan, Kiều Kiều, không đau đâu."
Bà vẫn mặc áo giáp trên người.
Hả? Khuỵu xuống đâu cơ?
Biên cương gió lớn.
Chuyện gì đã xảy ra?
Huynh ấy ra chiêu quá mạnh, không kịp thu lại.
Ta vốn nên đẩy nàng ấy ra, sau đó gọi Lộng Ngọc của ta đến.
Chương 13: Phần 2 - Sau Khi Hoán Đổi Thân Xác Với Nữ Tướng Biên Quan
Ta và nữ tướng biên quan hoán đổi cơ thể rồi.
Thấy ta không trả lời, huynh ấy kéo ta đến trường bắn:
Vì vậy, ta đành dang chân theo tư thế trong tạp thư.
"Không sao, đánh với ca ca mấy trận là thoải mái ngay!"
Nha hoàn này rất là lạ mặt.
Bỗng nhiên, vai ta nặng trĩu.
Tóc dài được thắt lại thành một chùm, buộc cao trên đỉnh đầu, tạo thành một b.í.m tóc.
Cha mẹ ta, huynh đệ tỷ muội của ta, còn có phu quân của ta...
Không vết nào nhẹ hơn vết này.
Ta im lặng ngồi xuống bàn trang điểm, thuận tay búi kiểu tóc đơn giản.
Dù sao đại phu cũng đến kịp thời, lại bôi thuốc rồi…
Trước khi thay quần áo ra ngoài, ta đã thấy trên người Kiều Đồng có không ít vết sẹo.
"Ngươi đến giúp ta chải đầu đi, hôm qua ta vô tình bị căng cơ tay." Ta nói với nha hoàn sau lưng.
Ta tưởng mình sẽ bị mắng.
Cánh tay bà che lấy mắt ta, không cho ta nhìn đại phu bôi thuốc cho ta.
"Chờ... chờ đã..."
Tỉnh dậy, ta đã ở biên cảnh cách xa ngàn dặm, bên trong khuê phòng của đại tiểu thư phủ Tĩnh Bắc Hầu.
"Đồng Đồng, sao tư thế của muội kỳ lạ vậy? Có phải không khỏe ở đâu không?"
1
Vòng tay bà không mềm mại như mẫu thân ta.
Ta sợ tới mức buông lỏng tay ra.
"Tiểu thư bị căng cơ tay sao? Vậy hôm nay sao mà đến trường b.ắ.n được?" Nha hoàn tỏ vẻ đau lòng.
Còn chưa chờ ta hiểu rõ mọi chuyện, nha hoàn đã vào phòng, đỡ ta đi rửa mặt.
"Không, nam nữ... thụ thụ bất thân..."
Trước khi ngủ, ta còn đang ở phủ tướng quân quản lý gia nghiệp.
Tuổi còn rất trẻ, nhiều nhất chỉ khoảng mười tám, mười chín.
Huống chi là múa đao lộng thương.
Ta biết Hứa Kiều Đồng từ nhỏ đã theo phụ huynh ra chiến trường, nhưng hiện giờ không có chiến sự, đến trường b.ắ.n làm gì?
Ta cố nén đau đớn nói.
6
3
"Chờ cái gì mà chờ? Chờ nữa cánh tay này của muội không cần nữa rồi!"
Không thể là phụ thân của Hứa Kiều Đồng, vậy thì chính là ca ca của Hứa Kiều Đồng, Hứa Lăng Phong.
Ta nhận ra khuôn mặt này.
Đợi băng bó xong, ta mới nhìn Hứa hầu gia.
Ta biến thành Hứa Kiều Đồng rồi?
Một người đàn ông vì vết thương của nữ nhi mà mắt hổ đỏ hoe….
Rất nhanh, đầu ta lại bị Hứa phu nhân siết chặt: "Ngoan, đau một chút thôi, sẽ khỏi ngay."
Trưởng nữ của phủ Tĩnh Bắc Hầu, Hứa gia Hứa Kiều Đồng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.