Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi
Nhất Oản Xoa Thiêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 382
Đừng bàn đến võ đức!
Ừ. Bởi vậy mà có thể thấy được đàn em của các cô ấy chính là một vũ khí lợi hại.
Tô Tái Tái nghe xong, sau khi cô thở dài rồi mới thốt ra những lời nói ý vị sâu xa: "Đàn chị Đại, như thế không ổn. Chúng ta đều là học sinh, không thể làm những chuyện như thế này." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ấy là học sinh của Huyền Học Viện, chỉ số võ lực không thể so với Cổ Võ Viện nhưng cũng tương đối hơn người bình thường, vậy cũng có thể tính là "người luyện võ" chứ?
Vừa nói đến đây, Chung Tử Ngang tỏ ra có chút mất hứng, hơi bĩu môi: "Vốn dĩ em định đi tìm nhóm anh Khôn Hào chơi game, em còn cố ý dậy thật sớm nữa đó, ai mà biết mẹ em lại bảo em cùng đi đến nhà họ Phụng với bà ấy"
Khiến cho Khúc Nhiên cùng Đại Vi không khỏi nhướng mày, nhìn nhau với ánh mắt kinh ngạc.
"Chị?" Tô Tái Tái nghe Đại Vi nói xong, quay đầu nhìn về phía cô ấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khúc Nhiên ở một bên nghe vậy thì không nhịn được mà phì cười, khiến cho Đại Vi tức giận, quay lại trừng mắt với người bạn tốt của mình, nham hiểm đe dọa: "Khúc Nhiên! Cậu có tin cậu mà còn cười nữa tới lúc về tớ đánh Diện Diện nhà cậu không?!"
"..." Còn lâu chị mới tin em.
Nhìn đi, cậu ấm bướng bỉnh như thế cũng được dạy dỗ thành bé ngoan.
"Cậu chủ nhỏ, sao hôm nay cậu rảnh rỗi ghé thăm nơi đây vậy?" Tô Tái Tái có hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Chung Tử Ngang, cười nói: "Chị còn tưởng rằng cậu đã đi tìm nhóm người Đại Khôn Hào đi chơi nữa đó." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dừng một chút lại nói tiếp: "Cho nên em không thể tạo nhóm với mấy người anh Khôn Hào, cũng may cái đồ quỷ sứ chán ghét đó không ở nhà, nếu không bây giờ em vẫn phải chơi chung với nó đấy."
Tệ lắm thì... đến lúc đó lại kéo theo Diện Diện nhà Khúc Nhiên cũng ổn mà.
"Chị Tái Tái, chị muốn đi ra ngoài à? Em đưa chị đi nhé." Chung Tử Ngang nhảy đến trước mặt Tô Tái Tái, sau khi chào hỏi với Khúc Nhiên và Đại Vi thì quay sang bắt chuyện với cô.
Chị Tái Tái, dù sao bây giờ em đi về cũng vô vị lắm, chỉ có một mình em ở nhà thôi. Mọi người muốn đi đâu vậy, có thể đưa em đi cùng với được không?"
Chung Tử Ngang cau mũi một cái, nói đến mà trong lòng vẫn còn thấy sợ.
Ba người vừa cười nói vừa đi ra bên ngoài trường học, chỉ vừa đi đến cổng ra vào đã lập tức nghe thấy một tiếng gọi "Chị Tái Tái!" ngọt ngào.
"Tiểu Tái, những chuyện như thế này lần sau em nhất định phải gọi chị nhé." Đại Vi không cam tâm nhắc nhở Tô Tái Tái.
... Hứ, đã nói là đi đánh người cùng với nhau vậy mà cô lại lén đi chụp bao bố trước.
Chương 382 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì có liên quan với Tô Tái Tái nên mối quan hệ hiện tại của Chung Tử Ngang và Đại Khôn Hào cũng không tệ.
Cậu ấy dừng lại một chút rồi lại phấn chấn hơn, nhìn ba người Tô Tái Tái nở nụ cười: "Em nghĩ đằng nào cũng phải đi ngang qua cổng trường của các chị nên đến thử vận may, không ngờ rằng có thể gặp thật.
Sau khi nhìn một lượt đánh giá từ trên xuống dưới lại cười: "Đàn chị Đại, chị làm... chắc hẳn không chỉ muốn lưu danh mà lúc về còn phải ghi tội."
Tô Tái Tái nhìn lại tìm theo tiếng gọi, thấy người nhảy xuống xe chạy về phía cô đang đứng, không phải Chung Tử Ngang thì là ai.
Đại Vi yên lặng liếc mắt nhìn Tô Tái Tái, một lúc sau mới cụp mắt lại nhỏ giọng trả lời: "Chị cũng có thể làm việc tốt không cần để lại tên tuổi mà."
Sau khi dừng một chút cô lại nghiêng đầu nhìn Đại Vi, tiếp tục nói: "Hãy để đó cho người có lòng tốt, làm việc thiện nhưng không muốn lưu danh lo đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù Tô Tái Tái không thừa nhận, nhưng Đại Vi có thể khẳng định chắc chắn là do cô lén lút làm.
"..." Đại Vi trừng mắt, cảm thấy hai người này bây giờ quá xấu xa mà.
Khi Chung Tử Ngang nhắc đến "nhà họ Phụng" không biết liên tưởng đến ai mà trừ vẻ mất hứng trên mặt ra lại còn xen lẫn sự ghét cay ghét đắng với người đó.
"Hả?" Khúc Nhiên nghe thế thì nhìn Đại Vi, suy nghĩ rồi mới hỏi lại: "Cậu nói cậu bị Diện Diện đánh hả?"
Hứ. Thật bực mình.
... Nếu không phải trước đó Chung Tử Ngang tham gia ghi hình Huyền Linh Sư, các cô ấy đã biết cậu ấy là một cậu ấm bướng bỉnh thì bây giờ chỉ nhìn sơ qua chắc hẳn đã tưởng cậu ấy là một đứa bé ngoan ngoãn rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.