Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi
Nhất Oản Xoa Thiêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 343
[Rất, rất là oan uổng cho tôi luôn á…] Chung Tử Ngang vừa nghe chị Bé Giấy hỏi ngược như vậy, không hiểu sao trong lòng lại thấy hơi chột dạ, thế là cậu ấy yếu ớt trả lời: [Chị, chị à… Dù sao thì chị cũng phải nói với tôi là tôi… tôi sai chỗ nào mới được chứ?]
[Vậy thì hết cách rồi.] “Thần Hào” nhún nhún vai, tỏ vẻ “ôi vậy thì tiếc quá”: [Lúc tôi chơi vài ván với đồng đội của cậu, vốn nghĩ cũng khá ổn, muốn đấu luyện với bọn họ, tranh thủ lúc đấu chính thức giúp các cậu thăng cấp lên team chiến cấp C. Nhưng mà bây giờ,…]
Sau khi hừ một tiếng vào mặt đối phương, cả hai cùng tiếp tục xem trận đấu.
Làm fan khổ quá đi _(:з" ∠)_ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
À thì…
Nói rồi anh ấy chợt dừng lại một chút, dường như là vừa chực nhớ ra điều gì đó: [À đúng rồi, tôi nói này Đại Nhị Hào, cậu được Thần Giấy nhà tôi gánh cho thắng ké lâu như vậy rồi, chắc cũng lĩnh hội được sự lợi hại của Thần Giấy nhà tôi rồi đúng không? Vậy thì…. Có phải cậu cũng nên viết bảng kiểm điểm một nghìn chữ không nhỉ?]
Nói cách khác…
Ván thứ tư, “Thần Hào”, “Anh Ngũ” và “Ông Bing” cùng lên sàn đấu, Thần Giấy đã biểu diễn cho mọi người thấy “đường top còn có thể chơi như vậy”.
[À ừm... Hình như mọi người quên gì rồi đúng không?] Bé Giấy vừa lên tiếng thì đám người Đại Khôn Hào lập tức im miệng hết, ngay cả khu bình luận cũng im phăng phắc, bày ra bộ dáng “mị đang ngoan ngoãn nghe thiên tài nói chuyện đây”.
[Đúng zị đúng zị!]
Đúng lúc này.
Còn nhóm “fan Bé Giấy” thấy vậy thì đồng loạit hít vào một hơi thật sâu.
Lần này tới lượt “fan Bé Giấy” im lặng là vàng.
[Đúng thế, tôi cắn rơm cắn cỏ lạy mấy người đó, đừng tới bú fame nữa được không? Mặt đâu mà dày quá vậy?]
[Đại kaaa…] Support gào khóc, tuy không hề nói lời nào, nhưng ý nghĩa của những lời này đã rất rõ ràng rồi.
[Ei câu hỏi này tui có thể trả lời giùm Thần Giấy nè! Bởi vì cậu đã leo tường phản bội đồng đội đó cậu chủ nhỏ à!] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Tôi như trên.]
Rõ ràng là cậu ấy không làm gì cả mà! Rất là ngoan ngoãn ăn thắng ké thôi mà!
Từ cách trang trí của một góc phòng xuất hiện trên camera, có người đã soi ra được đây là một gian phòng ký túc xá.
Sau khi giả vờ ho khan một tiếng, anh ấy quay sang nói với Chung Tử Ngang: [Cậu chủ nhỏ à, ngoan ngoãn về nhà viết kiểm điểm đi ha.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Có.] Bé Giấy đáp, sau đó dừng lại một chút rồi nhắc nhở thêm một câu: [Bảng kiểm điểm một nghìn chữ, nhớ viết cho thành tâm chút.]
Nhưng thực tế thì, cả hai bên đều cảm thấy mất tự nhiên c·h·ế·t đi được.
Đương lúc cư dân mạng đang thổi phồng Thần Giấy lên, một bình luận yếu ớt lướt qua: [Chị Tái Tái cũng là sinh viên đó.] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chung Tử Ngang: [Hể??? Tại sao tôi phải viết bảng kiểm điểm cơ chứ?!] Cậu chủ nhỏ oan ức đáp.
Ván thứ năm, ván thứ sáu…
***
“Thần Hào” còn 37 giây nữa mới sống lại từ chối nói chuyện.
Thần Giấy nhà họ vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường.
Nhưng Đại Khôn Hào và Chung Tử Ngang… ngược lại thì ăn thắng ké rất thoải mái.
“Anh Ngũ” giơ tay lên che miệng, khóc không thành tiếng với AD của đội Đại Khôn Hào.
Đương lúc Đại Khôn Hào chọn xong AD, cho rằng “Bé Giấy” vẫn sẽ chọn đi rừng như ván trước, ai ngờ đâu người ta lại… dứt khoát chọn support, sau đó biếng nhác mở miệng: [Cậu Chủ Nhỏ đi rừng.]
À, không có ván thứ bảy.
[Đúng zị đúng zị! Thế mà lại đi xu nịnh cái cô Tô Tái Tái kia. Ui đậu móa, nếu tôi là cậu thì sẽ chạy đi viết kiểm điểm ngay đấy! Không những thế mà còn là quỳ viết nữa cơ!]
Nếu không phải vì cô vốn là Thần Giấy thì chúng tôi đều cho rằng cô thật sự là kẻ phản bội đứng về phe Tô Tái Tái đấy!
Đặc biệt là cậu chủ nhỏ, cậu ấy còn thấy chưa thỏa mãn mà nói: [Hả, chị Bé Giấy, chị không chơi nữa sao?]
Trận đầu tiên, “Thần Hào” đi rừng, kéo theo chiến đội bốn người Đại Khôn Hào tham chiến.
Nhưng ngay khi vừa mở miệng hỏi câu này, cậu ấy đã lập tức rước lấy một cơn bão bình luận “Ha ha ha” trên màn hình.
Ngữ điệu mang chút tiếc nuối, hiển nhiên là vẫn chưa chơi chán, kiểu nói này khiến cho nhóm “Anh Hào” rất muốn nhào tới tét mông cậu bé.
Bình luận này vừa xuất hiện đã bị những người khác tấn công dồn dập.
[Ồ, nghe giọng cậu nói thì có vẻ vẫn cảm thấy mình bị oan nhỉ?] Bé Giấy lười biếng đáp.
Support tủi thân sụt sịt mấy cái.
Làm AD cảm động vô cùng.
Sang ván thứ hai, đổi thành “Anh Ngũ” lên, thay thế vị trí của AD, còn bảo anh ta mau lui xuống mà khóc đi, kỳ thật hành động này chẳng khác nào nhếch mép cười khẩy nói [Vậy thôi hả?] với người ta cả.
“Thần Hào” vừa dứt lời, “Anh Ngũ” và “Ông Bing” cũng lên tiếng theo: [Tôi cũng nghĩ vậy đấy, bây giờ… aizzz, thôi bỏ đi.]
“??!” Dài tay chuyện của tôi chi?!
… Thứ bảy
Chớp mắt một cái, câu nói “Chào mừng đến với bình nguyên vô tận” báo hiệu trò chơi bắt đầu đã vang lên, nhưng trong đầu họ vẫn còn đắn đo với câu hỏi: … Bây giờ phải cổ vũ kiểu gì đây… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
... Ui ta nói chứ, Thần Giấy này, cô đang làm gì vậy hả?
Sau đó, ở ván thứ hai, cư dân mạng đã được mở mang tầm mắt khi chứng kiến cảnh phụ trợ dí theo g·i·ế·t AD vô cùng hiếm có khó tìm.
Sau đó, từ chuyện trong ký túc xá vẫn được xài máy tính, có thể tự do lên mạng các kiểu, họ tiếp tục suy đoán có thể Thần Giấy là sinh viên!
[Nhưng đối tượng mấy người cổ vũ là cùng một đội với Thần Giấy đó nha~]
Mãi tới khi có bình luận “khuyên giải” kiểu [Thôi thôi thôi, sắp bắt đầu thi đấu rồi đó] lướt qua, hai bên mới bậc thang để bước xuống.
Không ngờ AD còn chưa kịp lên tiếng thì Đại Khôn Hào đã nổi bão trước: [AD nhà bọn này đánh rất tuyệt!]
"Thần Hào" vừa rồi bị ăn hành đến đáng thương, bây giờ cũng tỏ ra rất vui vẻ.
Cùng thì cùng, ai sợ ai chứ!
Bé Giấy cũng chọn đi rừng, kết quả là túm gọn AD của đội đối diện, tẩn người ta khóc bù lu bù loa, tới hai g·i·ế·t hai, tới ba tiễn ba.
Lợi hại, quá lợi hại!
Có điều từ đầu lúc phát sóng đến giờ, Thần Giấy vẫn luôn hướng camera lên trên trần nhà, khiến mọi người chỉ nghe thấy giọng chứ không nhìn thấy người.
[Cút ngay! Chạy tới chỗ này làm gì, mấy người đâu có hiểu thế nào là thi đấu thể thao điện tử.]
Ván thứ ba, “Ông Bing” chọn đi mid, Thần Giấy cũng chọn đi mid, để cho cư dân biết thế nào gọi là “chú mèo nhỏ trốn trong bụi cỏ”.
Chuyện này thì…
Anh Ngũ: “…”
Dù hai bên cách cả một thế giới ảo, nhưng người khác vẫn cảm nhận được họ đang mắt to trừng mắt nhỏ, ngây người nhìn nhau chằm chằm.
Bình luận kia vừa xuất hiện đã khiến các “fan Tái Tái” cứng họng, không biết phản biện thế nào, mãi tới khi có một người mồm mép nhanh nhẹn chửi xéo ngược lại: [Như nhau cả thôi! Giờ mấy người tính cổ vũ cho chủ nhân hay là tiếp tục gào tên Đại Nhị Hào và Cậu Chủ Nhỏ vậy?]
Thần Giấy quả thật là đã “hành hạ” người hâm mộ nhà mình một phen ra trò!
Dù vậy cũng chẳng thể cản bước d.ục vọ.ng tám chuyện mãnh liệt của cư dân mạng.
Còn Đại Khôn Hào thì sao? Đứng trơ ra nhìn phụ trợ ở trước mặt cả nửa buổi trời mới chực tỉnh hồn bỏ chạy.
Đới Côn Hạo chỉ load một lát rồi đáp chắc nịch: "Tôi rất vui vì Thần Giấy đã kéo tôi thắng, cũng rất cảm ơn cô ấy. Nhưng tôi vẫn đứng về phe cô tôi thôi!”
Câu nói vừa dứt một phát, lập tức nhận được một tràng hoan hô của “fan Tái Tái”, mọi người thi nhau gào thét [Đại Khôn Hào giỏi lắm cưng ơiiiii!]
[Thần Hào à! Đâu mất rồi!] Thành viên đi Mid gào thét trong vô vọng.
Khu bình luận lúc này chia làm hai phe, một phe thì trầm trồ khen ngợi còn một phe thì chửi bới loạn cả lên, tóm lại vô cùng náo nhiệt.
Nói đoạn, anh ấy thở dài một hơi: [Xem ra, không có duyên phận với nhau rồi.]
Cư dân mạng: […]
[Được rồi, một tiếng đồng hồ trôi qua rồi.] Lúc giọng nói nhàn nhạt của Thần Giấy vang lên, cư dân mạng và đồng đội của “Thần Hào” đồng loạt thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Giây tiếp theo, tiếng trò chơi thông báo phụ trợ của Thần Giấy đã g**t ch*t AD vang lên khắp thung lũng.
“Anh Ngũ” thấy Đại Khôn Hào ra mặt giùm AD thì bật cười hai tiếng, khiêu khích: [Nếu cậu không phục thì đổi lane đê.]
[Hừ, bọn này tới cổ vũ Đại Nhị Hào và Cậu Chủ Nhỏ thôi, tưởng bọn này thích xem thi đấu thể thao chán òm lắm hả?!]
[Không chơi nữa, bởi vì một lát nữa cậu còn có việc phải làm đấy.] Bé Giấy đáp.
Chung Tử Ngang ngơ ra một lúc, khó hiểu nói: [Tôi làm gì có việc phải xử lý đâu.]
Chương 343
Không chỉ vậy, "Bé Giấy" còn thở dài một tiếng rồi lầm bầm trong miệng: [… Chỉ có nhiêu đó thôi á hở? Anh Ngũ?]
Sếp à, tuy chúng ta mới cãi nhau một trận, nhưng sếp đúng là một người sếp tốt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.