Thiên Kim Thật Không Thèm Để Ý Anh
Mặc Tây Kha
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65: Chương 65
Mục Khuynh Dao không ngờ vẫn có thể nói chuyện với Hứa Hân Đóa, dịu dàng hỏi: "Cậu cũng tham gia thi à?"
"Người đau, không muốn đi nhiều." ấn Thiếu Sơ vừa nói, vừa đưa thẻ cơm cho Hứa Hân Đóa, "Mua cho tôi một ly trà sữa, giống cái vị lúc nãy là được."
Trong lớp Hỏa Tiễn, rất nhiều học sinh đang không ngừng làm mới mục bảng điểm, khi có người hô lên: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lộ Nhân Già vì toàn chọn A trong các bài kiểm tra mà bị đặt biệt danh là "Chị A", rõ ràng Lâu Hử đang cố ý trêu tức.
Lâu Hử cảm thấy khó hiểu:
Ấn Thiếu Sơ giơ tay lên, dựa vào lan can, cả người treo lơ lửng: "Không muốn ở trong lớp nữa."
Xa xỉ!
Ở trường quốc tế Gia Hoa, việc từ lớp thường mà vào được lớp Hỏa Tiễn không nghi ngờ gì là một vinh dự lớn – bởi chỉ có học sinh giỏi mới đủ điều kiện vào lớp này.
Lộ Nhân Già tức điên người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô chờ đến khi hết thời gian bắt buộc, lập tức nộp bài, lấy điện thoại và ra khỏi phòng thi. Khi đứng ở cạnh lan can, cô đang cảm thấy buồn chán thì Ấn Thiếu Sơ cũng bước ra, đứng cạnh cô và cùng buồn chán.
"Vậy thì đi chỗ khác đi."
Hứa Hân Đóa đáp:
Lộ Nhân Già trước đây vì bị Hứa Hân Đóa làm mất mặt mà bị người khác cười chê mấy ngày liền, bây giờ trong lòng vẫn ấm ức, không nhịn được lẩm bẩm:
"Khá tốt."
"Đăng lên rồi! Để tớ xem tớ được bao nhiêu điểm!"
Lúc Hứa Hân Đóa quẹt thẻ thanh toán, cô bị số dư trong thẻ làm cho choáng váng.
Lần phung phí nhất là cô quẹt thẻ vào một lớp học, học được mười phút rồi… trốn ra, sau đó lại quẹt vào lớp khác – chỉ để đủ điều kiện thi đấu.
Khi cô xếp hàng ở quán trà sữa, lại gặp Mục Khuynh Dao và Lộ Nhân Già.
Chương 65: Chương 65
"Xin lỗi người ta thôi, haizz." Hứa Hân Đóa nói xong chỉ tay về phía phòng thi, "Phòng thi của tớ xa lắm, tớ đi trước đây."
"Chuyện gì vậy?"
"Đùa à?"
Tuy nhiên, hiếm khi có biến động lớn.
Trong trường có một ứng dụng (APP), bảng điểm sẽ được công bố trên đó.
Hứa Hân Đóa nhìn Ấn Thiếu Sơ hỏi: "Sao vậy?"
Các lớp sở thích của trường đều có tổ chức thi đấu, thắng được sẽ có tiền thưởng. Nhưng muốn tham gia thi đấu, ít nhất phải từng học qua một buổi của lớp đó.
Sau đó cô lại quẹt thẻ thanh toán cho ly trà ô long của mình, thẻ của cô chỉ còn hơn bốn trăm tệ.
Hứa Hân Đóa đáp qua loa: "Ừ."
Hứa Hân Đóa không để ý đến họ, tiếp tục xếp hàng. Lâu Hử chạy vội tới, vừa chạy vừa hỏi: "Đoá Đoá! Cậu thi thế nào rồi?"
Lâu Hử lè lưỡi trêu chọc Lộ Nhân Già:
"Chuyện này ba năm rồi chưa từng xảy ra đấy! Tớ cứ tưởng chuyện của Sài Mỹ Sầm và Trương Nhu Thừa ba năm trước chỉ là truyền thuyết thôi!"
"Với cái trình độ nửa vời của cô ta, có thể thi tốt được bao nhiêu chứ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ cần rớt xuống vị trí thứ 51, sẽ ngay lập tức bị loại khỏi lớp Hỏa Tiễn, và người mới vào top 50 sẽ được thay thế vào.
Lâu Hử cũng nhìn thấy số dư, lập tức hỏi:
Các vị trí cuối bảng của lớp Hỏa Tiễn có thể sẽ có sự thay đổi, nên thành viên lớp này thường không ổn định.
Chỉ tiêu tiền mà không học hành gì, đối với một Hứa Hân Đóa quen tằn tiện thì điều đó thật quá sức chịu đựng. Ngồi trong lớp thứ hai, cô chỉ biết lặng lẽ rơi lệ trong lòng.
Sau kỳ thi kéo dài hai ngày, Hứa Hân Đóa bắt đầu bước vào cuộc sống chạy điểm khắp nơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thẻ của ấn Thiếu Sơ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lớp học sở thích phải điểm danh bằng cách quẹt thẻ học sinh hoặc dùng app, tính phí theo từng buổi. Mỗi môn có mức giá khác nhau, tuỳ vào chi phí dạy học và đẳng cấp của giáo viên mời đến.
Lối sống "chạy sô" như vậy kéo dài hai ngày thì kết quả của khối lớp thường cũng đã có.
Nhưng lần này lại xảy ra chuyện bất ngờ.
Bảng điểm sẽ công bố bảng xếp hạng toàn trường, gồm top 50 học sinh xuất sắc nhất, đồng thời công bố thứ hạng trong từng lớp. Thông thường, top 50 của toàn khối sẽ đều là học sinh lớp Hỏa Tiễn, vì lớp này chỉ tuyển 50 học sinh – chính là 50 người đứng đầu.
"Ừ, bye bye." Lâu Hử vẫy tay chào cô.
Vì vậy, Hứa Hân Đóa phải tính toán kỹ càng chi phí, xem tiền thưởng có xứng đáng hay không, nếu không chắc thắng thì sẽ không tham gia.
"Hôm qua chẳng phải cậu còn không ưa gì Ấn Thiếu Sơ sao?"
Đối với những học sinh học không tốt, điều này chẳng khác nào một hình thức bêu tên công khai.
Ai rảnh rỗi lại nạp cả trăm ngàn tệ vào thẻ ăn cơm chứ? Thần kinh à?
Hứa Hân Đóa cảm thấy hơi có lỗi với Ấn Thiếu Sơ, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đi mua trà sữa cho cậu.
"Cậu làm bài chắc toàn chọn A đúng không? Cậu chẳng phải thích A nhất sao?"
Một buổi học mà hơn trăm tệ lận đó…
Thật sự là quá xa xỉ!
"Ra rồi!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.