Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thời Tinh Thảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Chương 82
Ôn Nhuệ Trạch nghe được hai người nói chuyện, lên tiếng.
"Em được hưởng lợi từ mẹ mình rồi."
"Có của tôi không?"
Hoắc Chính Khanh nói xong, phát hiện Lộ Tuệ Tuệ luôn thất thần.
"Nghĩ gì vậy?"
Cô nói.
"Trên mạng nói trình độ văn hóa của em không cao, đây là sự thật."
Thật ra thì có rất nhiều fans nguyên tác không phải không muốn tiểu thuyết mình yêu thích được cải biên, họ chỉ không chấp nhận được diễn viên và chế tác sửa đổi hoàn toàn nhân vật mà mình thích, sửa tình tiết truyện mình thích lộn xộn cả lên, lật đổ thế giới nội tâm bọn họ xây dựng, rồi để bọn họ tiếp nhận thêm một lần nữa.
"Có, không đủ thì em lại mua thêm cho mọi người."
"Trước kia mẹ anh nói, sau khi em bị người ta b·ắ·t· ·c·ó·c, tinh thần dì ấy xảy ra vấn đề, sau khi Niên Niên được bọn họ nhặt về nhà thì dì ấy khỏe lại một thời gian, nhưng sau đó lại tái phát." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chỗ nào?"
Loại tôn trọng này rất hiếm thấy hay phát hiện trên người các diễn viên khác.
Đôi khi Lộ Tuệ Tuệ thật sự rất muốn hỏi tác giả kia, tại sao phải để nguyên chủ sống khổ như thế, tại sao không cho họ sống thoải mái một chút, hạnh phúc một chút?
Trái tim như thắt lại.
-
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.
"Không tính là thường xuyên, từng có hai ba lần. Dì ấy biết đàn, biết làm bánh ngọt, cũng biết nấu ăn."
*Trích tiên: tiên trên trời bị đày xuống hạ giới.
Nhưng ký ức của anh ta về khuôn mặt của Tô Từ rất mờ nhạt. Nếu không, có thể anh ta sẽ phát hiện nữ minh tinh rất giống dì Tô Từ này sớm hơn cả nhà họ Lộ.
Lúc Hoắc Chính Khanh ghi hình chương trình với Lộ Tuệ Tuệ mới phát hiện, thật ra cô và Tô Từ có điểm giống nhau.
Cho nên cảnh quay giữa hai người không nhiều lắm.
Hầu hết diễn viên sẽ cảm thấy kịch bản mới, đương nhiên xem kịch bản là đủ rồi.
Từ Uyển nhướng mày.
"Được, cảm ơn."
Chương 82: Chương 82
Tất nhiên, ở trong tiểu thuyết cậu ta bị người ta căm ghét! Làm người ta hận không thể c.h.é.m cậu ta thành từng mảnh.
Lúc này, cô muốn nói chuyện với bà, trò chuyện với bà.
"Có điều anh nói trước."
Về sau, Hoắc Chính Khanh học hành căng thẳng, không gặp lại bà nữa, lại lần nữa nhận được tin của bà là khi nhà họ Lộ thông báo bà đã qua đời, cả nhà Hoắc Chính Khanh đi dự tang lễ của bà.
"Nhớ mẹ em."
Sau khi Tô Từ vào phòng bếp, không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên phát bệnh.
Cô cảm thấy Bùi Chi Hành cũng sẽ không có chuyện gì cần cô tìm Hoắc Chính Khanh giúp đỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lộ Tuệ Tuệ bật cười.
"Được nha."
Ngày hôm sau, đạo diễn và các diễn viên khác cùng biên kịch xuất hiện, tiến hành nghiên cứu thảo luận về các vấn đề phương diện của nhân vật.
Đến lúc này, cô ấy mới phát hiện, Lộ Tuệ Tuệ không chỉ nghiêm túc thích thôi, mà cô còn tôn trọng nó nữa.
Nhưng chỉ cần tôn trọng nguyên tác, chỉ cần sửa tốt, thật ra bọn họ cũng vui vẻ nhìn thấy tác phẩm truyền hình hóa.
Từ Uyển: “…”
Bởi vì đề tài này, hiếm khi Lộ Tuệ Tuệ nói nhiều với Hoắc Chính Khanh.
"Cũng có thể tin." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sinh nhật của Bùi Chi Hành, nhà họ Bùi rất ít làm lớn, toàn người thân bạn bè ở chung với nhau, ăn một bữa cơm.
"Trước kia bà ấy thường chăm sóc hai người ư?"
"Tuệ Tuệ?"
Cô thích đoàn phim tình thương mến thương, không lục đục với nhau.
Sau khi Lộ Cảnh Sơn tìm cô, dẫn cô và Lộ Niên Niên đi nghĩa trang một lần, nhưng vì thời gian gấp gáp, lúc đó cô cũng vừa tới nhà họ Lộ, cảm xúc còn chưa quá sâu, cũng chưa kịp nói thêm vài câu với bà.
Lộ Tuệ Tuệ "Ừ" một tiếng, quyết định đợi đọc kịch bản xong về thăm bà.
Hoắc Chính Khanh nhún vai.
Yên lặng một lúc, đột nhiên Từ Uyển nhớ tới một chuyện.
"Đúng rồi, chị nghe thầy Hoắc nói em mua tiểu thuyết nguyên tác rồi phải không?"
Tô Từ không từ bỏ việc tìm lại con gái của mình, đáng hận chính là số phận trêu người! Cho bọn họ ở chung một thành phố, nhưng chưa từng gặp được nhau.
Cô ấy nhìn, thấp giọng nói:
"Chuyện liên quan đến Bùi Chi Hành, anh không giúp."
Không biết tại sao, Lộ Tuệ Tuệ biết rõ mình không phải là nguyên chủ, cô và Tô Từ cũng không có quan hệ m.á.u mủ, nhưng nghe Hoắc Chính Khanh nói những lời này, cô không kiềm chế được sẽ khó chịu, muốn khóc.
"Khách sáo."
Nhưng mà ở chung một hồi Hoắc Chính Khanh phát hiện, cô rất không tầm thường, nên cũng hứng thú với cô hơn.
Vẻ mặt cô chân thành nhìn Hoắc Chính Khanh.
Trước khi đến, cô ấy còn lo lắng khi tiếp xúc với Lộ Tuệ Tuệ, cô ấy không hiểu biết nhiều về Lộ Tuệ Tuệ, các thông tin của cô ấy về cô đều lấy từ trên mạng nên bởi vậy mà cô ấy đã lo lắng rất nhiều.
Lộ Tuệ Tuệ ngơ ngẩn.
Hai người mù chữ im lặng nhìn nhau.
Lộ Tuệ Tuệ cười.
Vốn là Hoắc Chính Khanh nghĩ chỉ cần Lộ Tuệ Tuệ không quá phận, anh ta cũng sẽ cho cô chút mặt mũi.
Bởi vì điều này, nữ diễn viên Từ Uyển đóng vai sư tỷ rất giống cô tấm tắc lấy làm lạ, cảm thấy cô thật khó tin.
"Sẽ không đâu."
Lúc bọn họ nghe được tiếng đồng bèn chạy qua, Bùi Chi Hành đang cố gắng nắm cổ tay của bà, không để con d.a.o kia rơi vào người mình.
Nghĩ cái gì, Lộ Tuệ Tuệ nói cái đó.
Lộ Tuệ Tuệ buột miệng nói ra, sau đó cô nhẹ giọng nói.
Bất kể là nguyên tác hay kịch bản, cô đều tôn trọng.
Mấy ngày sau, Lộ Tuệ Tuệ nhanh chóng hòa mình với các diễn viên, biên kịch khác, thỉnh thoảng còn ngồi ăn thịt nướng ở các hàng quán nhỏ ven đường với các nhân viên công tác.
Tiếp theo bởi vì đi xe còn chút khoảng cách, hai người không hẹn cũng kéo bịt mắt xuống.
Đây là một tên b**n th**! Một tên ra vẻ đạo mạo! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nam thứ hai - Ôn Nhuệ Trạch là một diễn viên nam có thực lực trong giới, diễn xuất rất tốt, từng giành được hai giải nam phụ xuất sắc nhất, dáng dấp khôi ngô tuấn tú, có chút dáng vẻ sư tôn trích tiên* không dính khói lửa nhân gian trong tiểu thuyết.
...
Có một chuyện anh ta không tiện nói cho Lộ Tuệ Tuệ, đó là vào lần sinh nhật của Bùi Chi Hành, Tô Từ dẫn Lộ Niên Niên xuất hiện ở nhà họ Bùi, sau đó nhóm họ nói muốn ăn bánh ngọt của bà làm, thế là bà vào phòng bếp.
Cô không có ý gì khác, cảm thấy kịch bản cải biên từ tiểu thuyết thì nên đọc thêm nguyên tác sẽ tốt hơn, như vậy mới có thể hiểu rõ nhân vật mình diễn được xây dựng như thế nào, cũng có thể biết nhu cầu của khán giả là gì.
Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc.
Lúc Tô Từ chịu đựng sự giày vò, con gái ruột của bà cũng như thế, sống không tốt chút nào.
Biết suy nghĩ của cô ấy, Lộ Tuệ Tuệ buồn cười.
Mặc dù là có diễn viên có bệnh sạch sẽ nho nhỏ, mọi người cũng có thể chấp nhận.
Lúc mọi người xuất hiện kéo hai người ra mới phát hiện, Tô Từ dùng d.a.o quẹt tay Bùi Chi Hành bị thương, sau đó hình như còn để lại sẹo, nhưng việc này Hoắc Chính Khanh không rõ lắm.
Lộ Tuệ Tuệ nghẹn lại.
Họ không muốn điều này.
"Em cảm thấy chắc là không có chuyện Bùi Chi Hành tìm anh giúp đỡ đâu."
"Lúc trước chị không nghĩ tới điều này, ngày đó nghe thầy Hoắc nói mới nhớ tới nên mua một quyển để xem, em không biết sau khi chị nhận vai này, có nhiều fans nhắn riêng với chị, hy vọng chị đừng làm hỏng vai sư tỷ."
...
Buổi tối biên kịch mới biết được việc này, lúc trước cô ấy chỉ cảm thấy Lộ Tuệ Tuệ rất nghiêm túc và thực sự thích nhân vật, diễn cũng rất tốt.
Từ Uyển xấu hổ cười cười.
"Có thể cho chị xem với được không?"
Bộ phim “Hắc Nguyệt Quang” này coi như là suất diễn của nữ chính, Hoắc Chính Khanh diễn nhân vật vừa chính vừa tà kia, xuất hiện khi cô ấy rơi xuống vực thành ma, trước đó, nhân vật của anh ta luôn sống trong lời đồn.
Từ Uyển khiếp sợ.
Kịch bản tiên hiệp này, có mấy chữ cô chưa từng thấy qua.
"Tại sao?"
"Em chuẩn bị chu đáo thế sao?"
Đến khi thật sự nhìn thấy và chào hỏi rồi, cô ấy mới giật mình – Tin tức trên mạng không thể tin dù chỉ một chút.
"Từ này đọc như thế nào?"
Lúc trước Lộ Tuệ Tuệ nghĩ, nếu diễn viên trong phim sẵn lòng đưa ra yêu cầu, nếu họ hòa đồng và không nghĩ nhiều, cô sẽ đưa cho họ.
Nghe Hoắc Chính Khanh nói xong, Lộ Tuệ Tuệ im lặng một lúc lâu, cười nói:
"Cho nên sau này, giống như Niên Niên, có cần anh giúp gì thì cứ nói."
"Em có chuẩn bị truyện cho mọi người, tối nay trở về chỗ ở bên đó cho chị."
Hoắc Chính Khanh nhìn cô.
"Trùng hợp thật, chị cũng không biết."
Hoắc Chính Khanh gật đầu.
Lộ Tuệ Tuệ chỉ chỉ.
-
Giai đoạn đầu, Lộ Tuệ Tuệ và nam thứ hai, cũng chính là sư phụ dùng pháp lực khá nhiều tạo ra cô ấy.
Hoắc Chính Khanh: “…”
Vừa hay Bùi Chi Hành vào phòng bếp hỏi bà có cần giúp một tay hay không, một tay Tô Từ bóp cổ anh, một tay cầm d.a.o tra hỏi anh, chất vấn anh, bảo anh trả lại con gái cho mình.
Bởi vì chuyện này của Tô Từ xảy ra ở nhà họ Bùi, sau này bà không thích ra khỏi nhà nữa.
Hoắc Chính Khanh cười khổ.
Không nói chuyện nữa.
Nhịn một chút là qua.
Đó là một người phụ nữ rất nhẹ nhàng, rất hiền từ, tính tình dịu dàng, tốt với tất cả mọi người.
Ngày đầu tiên đến Cam Sơn, Lộ Tuệ Tuệ chỉ ngồi trên xe.
Mặc dù có chút áp lực, nhưng có áp lực mới có động lực. Quan trọng hơn là mỗi một diễn viên cô tiếp xúc bây giờ đều rất hiền hòa, cũng rất dễ ở chung.
Hoắc Chính Khanh nhắc nhở cô.
Hoắc Chính Khanh nhún nhún vai.
Đương nhiên, cũng không thể vơ đũa cả nắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Có chứ."
Cô chỉ vào một từ trong kịch bản và nói:
Anh ta cố gắng nhớ lại.
"Sau khi kết thúc đọc kịch bản, chúng ta vài ngày nghỉ đúng chứ?"
Lúc trước cô bảo Nhạc Nhạc mua vài quyển là vì điều này.
"Nhưng dì ấy không thể ở lâu với tụi anh."
Ngày đầu tiên đọc kịch bản, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy rất tốt.
Lộ Tuệ Tuệ cười khẽ, ánh mắt chân thành tha thiết nhìn về phía anh ta.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.