Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thời Tinh Thảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 64: Chương 64
Lộ Tuệ Tuệ thấy Bùi Chi Hành vẫn còn rất mờ mịt, thì thầm nói nhỏ.
Lộ Tuệ Tuệ im lặng.
Bùi Chi Hành nói.
“Quán này không có khách.”
Bùi Chi Hành cũng nghĩ chắc cô không đói, lạnh nhạt hỏi.
Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt một lúc, vô thức đi đến ban công cạnh cửa sổ, giơ tay kéo rèm ra nhìn xuống dưới, nương theo ánh sáng màu cam ấm áp của đèn đường, cô nhìn thấy một bóng hình đang đứng đơn độc ở bên ngoài.
Lộ Tuệ Tuệ đấu tranh tâm lý mười giây, sau đó cô giơ ngón tay lên và nói.
Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy Bùi Chi Hành bình dân hơn cô tưởng, không ngờ anh sẽ đến chỗ này ăn cơm.
Cô vừa tắm gội xong, trên người còn thoang thoảng mùi hương hoa nhài nhẹ nhàng mà cô yêu thích.
Hai người đang ở lưng chừng núi nên phải xuống núi ăn khuya.
Trừ Giang Húc ra, Lộ Niên Niên và Thích Thư Ngữ cũng gửi tin nhắn cho cô, Thích Thư Ngữ nói buổi tối không cần quay phim, còn hỏi Lộ Tuệ Tuệ có cần người diễn thử hay không.
Anh dừng lại một chút rồi nói.
Có lẽ đây là di chứng còn sót lại của lần nhập viện trước đó, điều mà Lộ Tuệ Tuệ cần chính là sự đồng hành thầm lặng.
“Đi dạo trong khu này sao? Có bị chụp ảnh không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
—
Sau khi cúp điện thoại của Nhạc Nhạc thì Hạ Lỵ lập tức gọi đến.
“Các nghệ sĩ dưới Tân Ảnh có nhiệm vụ tháp tùng sếp mình đi tham dự sự kiện không?”
“Vậy có muốn ra ngoài đi dạo một chút không?”
[Sao anh biết?]
Lộ Tuệ Tuệ nhắc nhở anh.
[Cảm ơn.]
Bùi Chi Hành quay lại nhìn cô, không nói lời nào.
Giang Húc nhìn cô trả lời, gõ vài chữ rồi lại xóa đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Alo.”
“Trong hợp đồng có ghi không?”
Cúp máy, Lộ Tuệ Tuệ dùng tài khoản phụ đăng nhập vào Weibo.
“Có đói bụng không?’
Tuệ Tuệ: Ai da, cứ phải tìm cái để lấy cớ, bằng không hết cách thuyết phục bản thân mình rồi.
Mặc dù nói là cửa khu, nhưng thực tế cũng không hẳn như vậy.
Mối quan hệ giữa cô và Bùi Chi Hành thực ra cũng không sâu sắc cho lắm, thậm chí hai người còn hiếm khi nói chuyện với nhau hằng ngày. Nhưng mỗi khi tâm trạng cô không tốt, cô lại muốn ở bên cạnh anh.
Anh trả lời.
Đối diện với gương mặt tuấn tú và đôi mắt hoa đào xinh đẹp của người đàn ông, ánh mắt Lộ Lộ Tuệ Tuệ mơ hồ, cô nói.
Bùi Chi Hành nhìn vẻ mặt bối rối của cô, cười cười. Đôi môi và nét mặt nghiêm nghị của anh dường như dịu đi đôi chút, cảm giác thoải mái hơn.
Giang Húc: [Nghe bạn bè trong ngành bàn tán ý mà, họ nói cô và Phùng Chỉ San đang tranh nhau vai diễn này.]
“Ừ.”
Lộ Tuệ Tuệ nói một chút là một chút thật, cô chỉ ăn mấy miếng cải thảo, sau đó buông đũa, im lặng ngồi chờ Bùi Chi Hành.
“?”
Bùi Chi Hành đồng ý.
Sếp Quý: Tôi có thể bắt đầu ghép CP không?
“Anh…”
“Tôi vừa xem tin tức trên mạng.”
Trong lúc chờ đợi, Lộ Tuệ Tuệ không nhịn được dùng tài khoản phụ đăng nhập vào Weibo xem thử, tên cô vẫn đang nằm trên hot search, bấm vào một cái, quả nhiên toàn lời chửi rủa.
“Nếu không phải vì tin tức trên mạng, chắc hẳn anh sẽ không hỏi tôi có muốn ra ngoài đi dạo hay không.”
“Vẫn chưa, tôi vừa mới tắm xong.”
Bùi Chi Hành: “Không đâu.”
Ngày mai thử vai, cô hoàn toàn không biết bên đó sẽ bảo mình diễn đoạn nào, cho dù bây giờ cô đối diễn tốt, sợ là ngày mai cũng khó có thể nắm bắt cảm xúc tốt như lúc diễn tập.
Nhưng hương vị vẫn thơm lừng.
“Quán ăn này khác với chỗ chúng ta từng ăn, anh phải tự chọn đồ ăn, sau đó đưa cho nhân viên phục vụ, người ta sẽ nấu rồi mang đến cho anh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lộ Tuệ Tuệ mỉm cười nhắn lại.
Anh nhấc chân bước vào trong, Lộ Tuệ Tuệ nhìn theo bóng lưng anh hồi lâu mới nhận ra - không có ai, tức là không có ai nhận ra cô sao?
Sức mạnh của fan nguyên tác mạnh mẽ hơn tưởng tượng của mọi người rất nhiều.
“Vậy, cô Lộ đây có thể dùng bữa khuya với sếp của mình không?”
“Không phải.”
“Được.”
Lộ Tuệ Tuệ nhìn, không kiềm được nuốt nước bọt.
Bùi Chi Hành gật đầu, đứng lên muốn qua bên kia chọn đồ ăn, ánh mắt lại rũ xuống nhìn cô.
Tác giả có lời muốn nói:
“Em biết.”
Cô không thể ngờ được Bùi Chi Hành nói muốn ăn lẩu cay.
Hot search của cô vẫn đang có xu hướng đi lên, như thể đã có ai đó trả tiền đẩy cô lên đầu ngọn gió vậy. Lộ Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm một lúc, không bấm vào xem bình luận bên dưới mà đăng xuất khỏi Weibo.
“Được, một chút thôi.”
Lộ Tuệ Tuệ cũng dừng theo, cô nhìn theo ánh mắt của anh, chợt sững người.
Mệnh lệnh của sếp, cô nào dám từ chối.
Lộ Tuệ Tuệ liếc nhìn món chè hạt sen nấm tuyết mà dì Dương mang lên cách đó không xa, mơ hồ nói.
“Không đói lắm.”
Sếp Bùi: Tôi muốn xem em diễn.
Hàng mi dài cong lên, để lại hình bóng dưới mí mắt.
Anh nhìn sang.
Sau khi bước vào quán, cả hai chọn một bàn ở trong góc ngồi xuống.
Anh sẽ không nói lời an ủi hay động viên cô, cũng không hỏi cô có tin tưởng bản thân hay không, anh chỉ lặng lẽ đồng hành cùng cô như một người bạn.
“Anh thực sự muốn ăn lẩu cay à?”
Bùi Chi Hành gật đầu.
Bây giờ lên tiếng cũng không có ý nghĩa gì. Chưa kể cô còn chưa nhận được vai, cho dù có nhận được cũng không dễ dàng lên truyền thông trả lời được.
Bùi Chi hành im lặng một lúc rồi nói.
“Chắc không?”
Lộ Tuệ Tuệ sững sờ.
“Cứ để dì Dương nghỉ ngơi sớm đi.”
—
“?”
“Không cần đâu.”
Mí mắt của Lộ Tuệ Tuệ không khỏi giật, một cảm xúc khó tả dâng lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điều mà Lộ Tuệ Tuệ lo lắng bây giờ là tên cô chễm chệ trên hot search, đạo diễn của buổi thử vai ngày mai sẽ phải xem xét và quyết định lại việc có chọn cô hay không.
Bởi vì thế, Lộ Tuệ Tuệ lại một lần nữa lên hot search.
“Em đi ăn với tôi nhé?”
Lặp đi lặp lại hai lần, cuối cùng anh ấy chỉ gửi một câu.
“Tôi lấy chén gắp cho em một ít nhé?”
“Vâng.”
“Tôi chỉ ăn một chút xíu thôi.”
“Nếu không lấy được vai diễn này cũng không sao, đừng nhụt chí, em cứ nỗ lực hết sức là được.”
[Cố lên.]
“Tôi có hơi đói bụng.”
Bùi Chi Hành nhìn cô, nhẹ nhàng nói.
Đúng là Lộ Tuệ Tuệ hơi thèm, nhưng cô không thể ăn được.
Thấy vậy, Lộ Tuệ Tuệ lặng lẽ thở dài.
Bùi Chi Hành gật đầu.
Khi tâm trạng chúng ta không tốt, dù người khác có nói bao nhiêu đi chăng nữa, ta cũng không thể lắng nghe, thay vào đó chỉ muốn yên tĩnh, nhưng đồng thời lại không muốn ở một mình, như vậy rất cô đơn.
Anh chọn không nhiều lắm, đa số toàn là rau xanh, thanh đạm, không có ớt cay.
Lộ Tuệ Tuệ nào có vấn đề gì. Cô mấp máy môi, có chút không thể tin được hỏi.
Anh nhìn cô chăm chú một lúc, hầu kết chuyển động, trầm giọng nói.
Bùi Chi Hành: “Ừ.”
Lộ Tuệ Tuệ lại hỏi.
Hạ Lỵ lại suy nghĩ một lát, nhẹ giọng nói nhỏ.
Lộ Tuệ Tuệ: “Vậy để tôi vào nhà nhờ dì Dương làm bữa khuya cho anh nhé?”
Anh khẽ đưa mắt sang nhìn người con gái bên cạnh mình, cô có mái tóc dài buông xõa, sống mũi cao thanh thoát, ngũ quan lập thể, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú.
Bùi Chi Hành nhướng mày.
“...”
Đêm đầu thu, đường phố đầy ắp người qua lại, tiếng ồn ào vang lên không ngớt.
“Có vấn đề gì sao?”
Cô nghiêng đầu, suy nghĩ nói.
Vừa thở dài xong, một giọng nói quen thuộc từ phía đối diện truyền đến.
Chương 64: Chương 64
Vốn dĩ Lộ Tuệ Tuệ còn tưởng Bùi Chi Hành sẽ lái xe, nhưng cô không ngờ anh thực sự cùng cô đi bộ xuống núi rồi lại đi bộ vòng lên.
“Rau xanh chắc sẽ không béo đâu nhỉ.”
“Em muốn ăn không?”
Lộ Tuệ Tuệ nhìn quần âu và áo sơ mi mà Bùi Chi Hành đang mặc.
Bùi Chi Hành nhìn cô, nói tiếp.
“Tôi biết.”
Bùi Chi Hành lại bị cô đánh bại.
Lộ Tuệ Tuệ thay quần áo rồi xuống lầu.
Đang chìm vào dòng suy nghĩ, người đàn ông bên cạnh cô đột nhiên dừng lại.
Chỉ vì bị tiết lộ tin tức nóng hổi này.
Lộ Tuệ Tuệ: “Vẫn không được đâu.”
Cô nghe máy.
“Đừng quá căng thẳng. Tối nay em hãy đi ngủ sớm, ngày mai chị đây sẽ đích thân đưa em đến buổi thử vai.”
Hạ Lỵ đáp lại cô, nhẹ nhàng an ủi.
“Chị chưa xác định được là do ai tung tin, tạm thời chúng ta đừng lên tiếng.”
“Em thích ăn gì?”
“Anh vừa làm xong việc phải không?”
Cô khó hiểu nhìn người đàn ông đang ngồi đối diện.
Niên Niên: ?
Sau khi trả lời hết tin nhắn hỏi thăm, Lộ Tuệ Tuệ đi vào phòng tắm để lấy lại bình tĩnh suốt một tiếng đồng hồ.
“Thế thì sao?”
Bùi Chi Hành dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn căn phòng vẫn còn sáng đèn, trầm giọng hỏi.
Khi cô bước ra, cô nhìn thấy điện thoại hiện lên nhiều cuộc gọi nhỡ từ Bùi Chi Hành.
Cô loay hoay mất giây, đang suy nghĩ mình có nên gọi lại cho anh không thì Bùi Chi Hành lại gọi đến.
Lộ Tuệ Tuệ bật cười.
Bùi Chi Hành nhìn cô.
“Anh muốn ăn cái đó à?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tốc độ nói của chị ấy cực nhanh, thấp giọng nói.
Nhưng như vậy cũng tốt, cô có thể vận động nhiều hơn, tiêu hao một nửa calo của món chè hạt sen nấm tuyết mới ăn.
Trời đang vào thu, gió thổi về đêm thật mát mẻ.
Lộ Tuệ Tuệ cong môi.
“Được ạ.”
Không có nguyên nhân nào khác cả, Bùi Chi Hành là người ít nói, nhưng khi ở cùng người đàn ông này cô lại cảm thấy rất thoải mái.
“Ngày mai tôi còn có buổi thử vai.”
Ra khỏi khúc ngoặt, đi về phía trước năm phút là thấy ngay phố xá đông đúc về đêm.
“Em có từng nghĩ đến chuyện công khai bối cảnh của mình không?”
Cô nghiêng đầu, bắt gặp đôi mắt đen láy của Bùi Chi Hành.
Lộ Tuệ Tuệ đáp lại rõ ràng.
“Chuẩn bị ngủ chưa?”
Lộ Tuệ Tuệ uyển chuyển từ chối.
Lộ Tuệ Tuệ phát hiện ra một chuyện rất kỳ lạ.
Mười phút sau, Bùi Chi Hành quay lại với món lẩu cay mà anh đã chọn.
Nếu họ nhất quyết muốn tẩy chay ai đó, họ hoàn toàn có thể khiến người đó bị thay thế.
Sau đó, cô quay lại trả lời Giang Húc.
Khi làn gió chợt thổi qua, mùi hương thoang thoảng ấy len lỏi vào mũi Bùi Chi Hành.
Đột nhiên, một đôi đũa được đưa đến trước mặt cô.
Lộ Tuệ Tuệ: [Ừ.]
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.