Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thời Tinh Thảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50: Chương 50
"Không có."
Đương nhiên cũng có thể là do mấy hôm trước để mặc sườn xám mà cô ăn kiêng vào buổi sáng, bây giờ ăn cái gì cũng ngon.
Cũng bởi vì vậy, Lộ Tuệ Tuệ khát vọng với mấy quán ăn ven đường.
Lộ Tuệ Tuệ trả lời Lộ Niên Niên trước, dặn dò cô ấy đi ngủ sớm một chút, trước khi ngủ nhớ khóa trái cửa phòng, lúc này mới gửi tin nhắn cảm ơn tới Bùi Chi Hành.
"Sao em biết?"
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, không hỏi anh nữa.
Lộ Niên Niên nhỏ giọng.
Mỗi ngày sau khi quay phim xong liền trở về khách sạn, thỉnh thoảng ra ngoài ăn cơm với Thích Thư Ngữ, nhưng vì nhiệm vụ quay của Thích Thư Ngữ rất nhiều, số lần cũng không nhiều.
-
Cô đang định nói gì đó, Lộ Niên Niên bỗng nhiên lên tiếng.
Lộ Tuệ Tuệ: "Muộn một chút thì em phải đón xe, chị không yên tâm."
Anh cầm đũa lên rồi buông xuống nhiều lần, cuối cùng chỉ có thể mở chai nước khoáng bên cạnh uống.
Chụp xong, Lộ Tuệ Tuệ mới ôm hoa đi tẩy trang, thay quần áo, cô không phải diễn viên chính, mọi người quay phim cũng nhanh, thế nên Lý Vĩnh Phong không sắp xếp cho mọi người ăn tiệc đóng máy nữa.
Càng không ăn được, cô càng muốn ăn.
"Vậy chị chú ý một chút, đừng để người ta nhận ra."
"Được, đợi chị quay xong chị sẽ qua bên em thăm ban."
Niên Niên: Bùi Chi Hành keo kiệt quá, không thể làm anh rể của mình.
Ở đây có món lẩu cay và bát gia vị để chấm.
Trong nháy mắt, nhân viên hoan hô.
"Chị ơi, chị giận à?"
Bùi Chi Hành: "Ừ."
Chỉ là anh không muốn ăn.
"Không nói cái này nữa."
Bỗng nhiên Lộ Tuệ Tuệ nhìn về phía anh, suy nghĩ một chút hỏi.
Lộ Niên Niên chột dạ, dời ánh mắt qua chỗ khác.
"Ừ."
Lộ Tuệ Tuệ đưa hoa cho Nhạc Nhạc.
“Sếp Bùi không ăn à?”
Thấy tư thế muốn đứng dậy của Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ vội vàng nói.
Nhưng bây giờ không được, anh là chồng sắp cưới của Lộ Tuệ Tuệ, Lộ Niên Niên hy vọng anh có thể bước xuống thần đàn, chí ít là khi ở bên cạnh Lộ Tuệ Tuệ không còn bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng ra lệnh cho người khác nữa.
"Cảnh quay ngày mai của em buổi chiều, chắc có thể uống được."
Ăn xong, Bùi Chi Hành gọi tài xế đưa cô ấy về khách sạn trước.
Nhóm người tụ lại chụp hình chung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lộ Tuệ Tuệ bật cười.
Lộ Niên Niên ở bên cạnh bật cười, bị hai người nhìn, cô ấy im bặt, vùi đầu chịu khổ.
Chỉ là cô không ngờ, chỉ trong thời gian hai ly trà chanh và một chén cháo, Bùi Chi Hành sống c.h.ế.t không đụng vào lẩu cay đã bắt đầu ăn rồi.
Nhân viên: "Không vất vả!"
"Không có."
“Để tôi đi."
"Không cần."
"Không cảm thấy."
Lộ Niên Niên chỉ một bên khác.
Tác giả có lời muốn nói:
"Đi cửa hàng bên kia mua cháo cho anh rồi."
Cái miệng nhỏ của Lộ Niên Niên đang ăn rau, lắc đầu.
Lộ Niên Niên lưu luyến không nỡ.
Nếm thử hai miếng, Lộ Tuệ Tuệ phát hiện Lộ Niên Niên thật sự không lừa mình, lẩu cay nóng bên An Thành không tệ.
Nếu như chị ấy muốn, cô ấy và Lộ Cảnh Sơn đều hy vọng người đó là Bùi Chi Hành, chí ít có thể bảo vệ chị ấy ở mọi mặt, có thể không để chị ấy bị thế giới bên ngoài tổn thương.
Lộ Tuệ Tuệ chỉ chỉ.
Trước khi xuống xe, Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy.
Chờ hai người nói xong, Lộ Tuệ Tuệ nhìn về phía Bùi Chi Hành.
Lộ Tuệ Tuệ gõ đầu cô ấy, không muốn nói nhiều về đề tài này.
Thoáng một cái, đã đến ngày Lộ Tuệ Tuệ đóng máy.
"Ngủ sớm, ngày mai phải lên máy bay."
“Các em ăn đi.”
"Hả?"
Bùi Chi Hành nhìn cô ấy một cái.
"Chị có cảm thấy Bùi Chi Hành đối xử với chị không tệ không?"
Lộ Tuệ Tuệ: "Được rồi."
"..."
Chương 50: Chương 50
Bùi Chi Hành ở bên cạnh nhìn tình cảm hai chị em, không hiểu sao lại có cảm giác mình rất dư thừa.
"Dạ dạ!"
Lộ Tuệ Tuệ thấy anh như vậy, không kiên trì nữa.
Tuệ Tuệ: Em gái là nhất.
Cô ấy thèm cái này đã lâu, nhưng nghĩ đến cô ấy và Lộ Tuệ Tuệ đều là nhân vật công chúng nên không dám đi.
Cô nhớ mang máng, khẩu vị của Bùi Chi Hành rất nhạt.
"Cũng không tính là cố ý làm khó, em cảm thấy nếu Bùi Chi Hành muốn làm bạn trai của chị, anh ấy phải thân thiện một chút, không thể cứ cao cao tại thượng như vậy."
Tất nhiên, chị ấy không cần cũng không sao.
Hai chị em vui vẻ ăn, Bùi Chi Hành nhìn thức ăn đầy dầu mỡ trước mặt, không có khẩu vị.
Anh nhìn một vòng xung quanh.
"Tối nay em có thể uống trà chanh được không vậy?"
“Sếp Bùi.”
"Công việc của em rất bận, không thể thường đi ăn lẩu cay với chị ấy được, một người đi ăn hình như hơi cô đơn, đúng không?"
"Không có à?"
Nói cách khác, chút thủ đoạn nhỏ của cô ấy, anh hoàn toàn không để vào mắt. Anh liếc mắt là có thể nhìn thấy lý do tại sao Lộ Niên Niên phải làm như vậy.
Có lẽ là do quan hệ thân phận, Lộ Niên Niên luôn cảm thấy anh m.á.u lạnh quá, giống như động vật không có tình cảm.
Cô đứng lên.
-
"Tiềm lực vô hạn, sau này cố gắng nhiều hơn."
Quay xong cảnh cuối cùng, Lý Vĩnh Phong nhìn cô, cười nói.
Lần đầu tiên anh tới cái nơi như này, cảm giác mình không hợp với hoàn cảnh chung quanh.
Cô ấy biết Bùi Chi Hành từ rất lâu, đặc biệt là khi Tô Từ còn sống, mấy ngày như ăn tết, sinh nhật gì đó, họ đều qua lại với nhau.
"Cảm ơn mọi người, mọi người vất vả rồi."
Bùi Chi Hành: “Không đói lắm.”
Anh bình tĩnh nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bùi Chi Hành nhìn cô, nhỏ giọng nói.
Trở về khách sạn, đột nhiên Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy căn phòng trở nên trống trải yên tĩnh.
Anh nói.
"Chị đi thay quần áo."
Lúc trước, cô ấy không dám sai Bùi Chi Hành, bởi vì bất kể anh m.á.u lạnh hay là như thế nào, đều không có quan hệ quá lớn với mình.
Lúc trong đoàn làm phim, cô sẽ thừa dịp người đại diện không chú ý, lén lút ra ngoài ăn một bữa.
"Không phải anh nói không ăn sao?"
"Các em từ từ ăn."
"Bởi vì em từng đọc mấy tư liệu của chị ấy trên mạng."
Nếu như không phải anh bằng lòng, Lộ Niên Niên không thể đả động tới anh.
Lộ Tuệ Tuệ sao có thể giận cô ấy được.
Sếp Bùi: Đã nói là mời tôi ăn mà?
"Em đổi nghề khi nào vậy?"
"Ăn đồ ăn của em đi."
"Sếp Bùi, chị em tốt với anh nhỉ."
Lý Vĩnh Phong nhìn cô, khen ngợi.
"Cũng không thể để sếp Bùi chỉ nhìn chúng ta ăn thôi được, đúng chứ?"
Bùi Chi Hành hơi ngừng lại, nhận cháo cô mua, bình tĩnh không thôi.
Bùi Chi Hành nhíu mày.
Năm phút sau, Lộ Niên Niên mang cháo sườn về.
Hai người rất tự nhiên, mất tự nhiên chỉ có một mình Bùi Chi Hành.
"Chị em đâu?"
Lộ Niên Niên rất thành khẩn: “Bọn em không tiện lắm.”
Sợ bị từ chối, cô ấy lại chỉ Lộ Tuệ Tuệ: “Chị em rất thích trà chanh.”
Bùi Chi Hành nhìn cô ấy.
Lộ Tuệ Tuệ tiếp thu.
Lộ Niên Niên: "Vâng."
Nhạc Nhạc gật đầu.
“Vậy anh có thể sang quán bên cạnh mua hai cốc trà chanh giúp em và chị em không?”
"..."
"Cảm ơn đạo diễn."
Lộ Tuệ Tuệ sững sờ, ngạc nhiên nói.
Anh dừng lại một chút, dặn dò.
Cô hỏi.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh nghi ngờ, luôn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.
Nhưng Lộ Niên Niên cảm thấy, thật ra Lộ Tuệ Tuệ là một người rất nhạy cảm, nội tâm rất yếu đuối, chị ấy cần được nuông chiều, cần một người đàn ông dịu dàng yêu chiều ở bên cạnh chị ấy.
Chỉ là Lộ Niên Niên cảm thấy, quá khứ của Bùi Chi Hành không tốt lắm.
"Niên Niên giao cho anh, anh giúp tôi trông chừng em ấy nhé."
Bùi Chi Hành hơi giật mình, hoàn toàn không nghĩ tới đáp án này.
Bùi Chi Hành ngẩn ra.
Lộ Niên Niên hơi nghẹn, không còn gì để nói.
Sau khi Lộ Niên Niên và Bùi Chi Hành đi, cuộc sống đoàn phim của Lộ Tuệ Tuệ trở nên nhàm chán.
Lúc này thấy Bùi Chi Hành rảnh rỗi nên mới nhờ vả.
Bùi Chi Hành: “…”
"Em ăn trước đi, chị qua kế bên mua chút đồ."
Không nghe lời em gái, rồi sẽ bị thiệt thôi!
"Em đang cố ý làm khó Bùi Chi Hành à?"
Chờ Bùi Chi Hành đi rồi, cô chọc cánh tay của Lộ Niên Niên, cố đè giọng xuống, hỏi.
Bùi Chi Hành: “Không cần.”
Khi tỉnh lại, Lộ Tuệ Tuệ cảm giác toàn thân đổ mồ hôi.
Lộ Tuệ Tuệ không nói gì, ngước mắt nhìn người băng qua đường nhỏ, đến quán trà chanh phía đối diện.
"Niên Niên, em đến khách sạn thì nói với chị một tiếng."
Lộ Niên Niên và Bùi Chi Hành đều ở khách sạn Quân Thịnh, lúc này Bùi Chi Hành phải quay về khách sạn, cô cảm thấy để Bùi Chi Hành đưa Lộ Niên Niên đi cùng thì khá là thích hợp.
Lộ Niên Niên thỏa hiệp.
Lộ Niên Niên nghẹn họng, uống một ngụm trà chanh, nói.
...
"Có chuyện gì ở đoàn làm phim thì có thể nói với tôi hoặc nói với Quý Minh Tân."
Lộ Niên Niên quay đầu nhìn cô.
Cô trầm ngâm một lúc lâu, cười hỏi.
Mỗi lần Lộ Niên Niên gặp anh, lúc nhỏ anh hơi lạnh lùng, không thích nói chuyện, sau này lớn hơn một chút, anh trở thành người làm cho người khác không cách nào lại gần.
Bùi Chi Hành nhìn cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lộ Tuệ Tuệ há miệng, sau đó nhận ra đưa Bùi Chi Hành đi ăn cay không thích hợp lắm.
Lộ Tuệ Tuệ cười, nhận hoa của đạo diễn, cười nhẹ nhàng, nói.
Đèn đường không sáng lắm, nhưng rất kỳ lạ, cô vẫn có thể nhìn thấy bóng lưng cô độc của anh.
Hai người không phải người nói nhiều, nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô dạo một vòng, lấy điện thoại xem, không có tin gì quan trọng, dứt khoát đi vào phòng tắm rửa mặt.
Bùi Chi Hành nhìn cô một cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lộ Niên Niên quan sát vẻ mặt anh, nhỏ giọng.
Bởi vì khi còn ở nhà, bố mẹ nuôi của chị ấy chưa bao giờ cho chị ấy ăn nhiều, cũng chưa bao giờ nấu món chị ấy thích, bọn họ hy vọng chị ấy giữ dáng, càng gầy càng tốt, như vậy nhìn mới đẹp, bọn họ cũng không cho chị ấy ăn đồ ăn vặt, bởi vì nó không tốt cho da, bọn họ sợ da của chị ấy xấu sẽ ảnh hưởng tới việc kiếm tiền.
Lúc rửa mặt xong đi ra, Lộ Niên Niên và Bùi Chi Hành một trước một sau vào, nói đã tới rồi.
Lộ Niên Niên nhìn anh, bình thản nói.
“Biết.”
“Vậy anh muốn ăn gì, anh muốn bát gia vị không? Em pha cho anh một bát?”
Thời gian Lộ Tuệ Tuệ trở về không lâu, thời gian hai chị em ở với nhau càng ít hơn.
"Em không sợ Bùi Chi Hành giận ư?"
Cuộc phỏng vấn đó rất lâu rồi, lúc cô khoảng mười mấy tuổi, mới bước vào giới giải trí, Lộ Niên Niên cũng lục lọi lâu lắm mới thấy được.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn trong giây lát, thu lại ánh mắt.
"Được rồi, vậy chị phải nhớ em đấy."
"Chúc mừng, Lộ Tuệ Tuệ đóng máy rồi."
Lúc Bùi Chi Hành mua xong trà chanh quay trở lại, chỉ có một mình Lộ Niên Niên.
"Chị không giận là được, bình thường Bùi Chi Hành không so đo với em."
“Tôi sang bên cạnh mua cho anh bát cháo, anh ăn không?”
Đêm nay, Lộ Tuệ Tuệ ngủ không ngon lắm, rất nhiều chuyện hỗn loạn xuất hiện trong đầu cô, đè cô thở không nổi.
"Mua cái gì?"
Lộ Tuệ Tuệ cũng cười theo, hốc mắt đỏ hoe.
"Tuy rằng Baidu là do anti fan viết, nhưng em từng xem một cuộc phỏng vấn rất lâu trước đây của chị ấy, chị ấy nói chị ấy thích ăn lẩu cay."
Lộ Niên Niên lại gần, ghé vào tai nói nhỏ với cô.
Lộ Niên Niên trừng to mắt, rất là nghi ngờ.
"Vừa rồi không đói."
Lộ Niên Niên nói.
“Không cần.”
Lộ Tuệ Tuệ gọi anh.
Nghe lý do của Lộ Niên Niên, Lộ Tuệ Tuệ im lặng.
"Em không thể về muộn một chút sao?"
Lộ Tuệ Tuệ “A” một tiếng.
"Chị ơi."
"Chị của em cực kỳ thích ăn lẩu cay."
Lộ Niên Niên gật đầu, nhìn anh nói.
"Biết rồi."
Nhưng cũng chỉ dám một bữa thôi, cô không dám đi thường xuyên, sợ bị người đại diện phát hiện ra.
“Anh biết ăn thế nào không?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.