Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 37: Chương 37

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: Chương 37


Lộ Tuệ Tuệ cười.

“Ở đây à?”

Lộ Tuệ Tuệ trả lời dấu chấm hỏi.

Thích Thư Ngữ, vỗ nhẹ vai cô.

“Sao có người lại thích cười như vậy?”

Khi bốn người đến nhà hàng, đúng vào giờ cao điểm.

Ninh Thác không nhịn được bật cười.

Lộ Tuệ Tuệ diễn vai cô gái câm, trong kịch bản không thể nói chuyện, cô chỉ có thể sử dụng biểu cảm, dùng ánh mắt và cử chỉ tay mà cô đã học trong thời gian này để diễn.

“Cứ từ từ, người mới cần thời gian để nhập vai.”

Lộ Tuệ Tuệ bị lời của Thích Thư Ngữ chọc cười, im lặng cười, ngoan ngoãn nói.

Bùi Chi Hành: [Đã biết.]

Ninh Thác ngẩng đầu nhìn lên, cười nói.

“Cần chị diễn với em không?”

“Cậu ấy đang tìm thầy Ninh Thác, lát nữa có lẽ sẽ tốt hơn.”

Khi cậu ta đến, Lộ Tuệ Tuệ vừa quay xong một cảnh với Ninh Thác, vừa kết thúc liền nghe thấy tiếng la hét chói tai từ phía bên kia truyền đến.

Chương 37: Chương 37

Lộ Tuệ Tuệ tỏ vẻ tán thành.

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ vài giây, không có cách nào từ chối.

“Cậu ta nói móc rõ ràng như vậy mà em vẫn còn tưởng cậu ta đơn thuần hả?”

Cô ấy nhìn Tống Hạo Minh, nói nhỏ.

“Anh chàng đẹp trai của chúng ta đã gia nhập.”

Ra khỏi toilet, điện thoại của Lộ Tuệ Tuệ rung, cô mở ra nhìn, là tin nhắn Bùi Chi Hành hỏi cô ở đâu.

Ngày tiếp theo, đoàn phim nghênh đón Tống Hạo Minh gia nhập. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Câu đó rõ ràng cho là em tạo quan hệ tốt với đạo diễn Lý trước khi em vào đoàn, cho nên lúc quay phim cả hai em đều bị NG nhưng đạo diễn Lý lại không mắng em.”

Cuối cùng, Tống Hạo Minh thắng nhờ tư bản rồi gia nhập đoàn phim.

“Cảm ơn, tốn kém quá rồi.”

“Nói gì đó, cho tôi cùng Tiểu Tống tham gia với.”

Lại bị NG* hai lần, Lý Vĩnh Phong tức giận.

Nhạc Nhạc suy nghĩ một lát, nhỏ giọng hỏi.

Cũng bởi vậy, Lý Dịch Phong nói không quá đáng quá.

“Tôi mời.”

“...”

Tống Hạo Minh vội vàng cúi đầu xin lỗi.

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ nghĩ, nhắc nhở.

“Hình như anh ấy mang một vài thứ bố chị gửi đến cho chị, nếu em thấy trợ lý của anh ấy thì tiện hỏi xem.”

Không lâu sau, hai người đã hoàn thành khóa tập diễn và bắt đầu diễn cùng nhau.

“Chị Tuệ Tuệ! Em vừa mới nhìn thấy sếp Bùi.”

“Cất cẩn thận.”

“Tối nay chúng ta sẽ ăn ở đây.”

“Cảm ơn đạo diễn Lý, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Lúc trang điểm lại, Lộ Tuệ Tuệ đưa quà cho Nhạc Nhạc cầm.

“Chị Tuệ Tuệ.”

Thích Thư Ngữ tiến lại gần, hỏi.

Tống Hạo Minh nhếch môi.

Cậu ta nhìn Lộ Tuệ Tuệ, nụ cười chân thành.

“Cô cậu đang làm gì vậy? Hạo Minh, nói lại thoại vừa rồi.”

Thích Thư Ngữ nhìn cô, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“Tống Hạo Minh lớn hơn chị một chút phải không?”

Thích Thư Ngữ nghẹn lời, lườm cô một cái.

Lộ Tuệ Tuệ: [Mới đến hôm nay à?]

Kỹ năng diễn xuất của bản thân không được tốt, chỉ là một nữ diễn viên mới tập tành, mà Tống Hạo Minh còn kém hơn cả cô.

Cô ấy nhún vai, bĩu môi nói.

Lộ Tuệ Tuệ từ xa đã có thể nhìn thấy gương mặt tươi cười hồn nhiên của Tống Hạo Minh. Khi cậu ta đến gần, Lộ Tuệ Tuệ không thể không thừa nhận rằng Tống Hạo Minh thực sự có ngoại hình và dáng người làm người ta ngưỡng mộ.

Cô suy nghĩ.

Đó là ấn tượng đầu tiên của Lộ Tuệ Tuệ về cậu ta.

“Đây là quà gặp mặt tặng mọi người.”

“Tuệ Tuệ, đi toilet với chị nhé?”

“Diễn nhiều cùng Lộ Tuệ Tuệ để tìm cảm giác nhé.”

“Không vấn đề gì.”

Cậu ta cao gầy, da trắng, khuôn mặt baby, nói chuyện cũng rất ngọt ngào.

Thực tế, cảnh đóng với Tống Hạo Minh không khó, rất đơn giản.

Lộ Tuệ Tuệ nhớ lại những lời hôm nay Lý Dịch Phong nói.

Nghĩ đến Tống Hạo Minh, Lộ Tuệ Tuệ đặc biệt nhờ Nhạc Nhạc tìm một nhà hàng sang trọng gần đó và đặt một phòng riêng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì việc này, sau khi quay xong, trợ lý của Tống Hạo Minh đến tìm Lộ Tuệ Tuệ, hỏi cô có muốn cùng đi ăn một bữa cơm, cùng làm quen để tiện cho việc quay phim sau này.

Sau khi đóng cùng với Thích Thư Ngữ, Thích Thư Ngữ nói nhỏ.

Nhạc Nhạc nhìn sang phía Tống Hạo Minh đã hòa nhập với mọi người, lẩm bẩm nói.

“Hãy giữ trạng thái này, thực ra em diễn rất tốt, nhưng vì lúc nào cũng bị NG nên em mới dễ bực bội.”

Phía của Tống Hạo Minh không có ý kiến gì.

Sau vài lần như vậy, Lý Vĩnh Phong nhăn mày, giọng điệu nghiêm khắc.

Cô chọc cánh tay của Nhạc Nhạc.

“Chủ yếu là chị Tuệ Tuệ đẹp quá, tôi vừa thấy chị ấy là quên lời.”

Cô nói.

Hai người đi vào toilet, Thích Thư Ngữ không nhịn được, xổ một tràng.

Tống Hạo Minh sửng sốt, cười nói.

Minh Lộ và Lưu Trình có cảnh đêm nên không thể đi cùng. Chỉ có bốn diễn viên khác đi ăn.

Cậu ta thấy cô thì nhiệt tình chào hỏi, còn bảo trợ lý đưa quà.

“Chị Tuệ Tuệ tốn kém quá.”

“Xin lỗi đạo diễn Lý, là lỗi của tôi.”

Lộ Tuệ Tuệ: [Nếu không, anh có thể nhờ người để tại quầy tiếp tân khách sạn, quay về tôi sẽ lấy.]

Thích Thư Ngữ: “... Không thảm đến vậy, em chỉ khó nhập vai thôi, khác với cậu ta.”

Cô sợ Tống Hạo Minh để tâm những điều đó và âm thầm tủi thân.

“Có lẽ do thói quen.”

“Nói gì về đạo diễn Lý đó?”

Bùi Chi Hành: [Để xem sao, lát nữa sẽ liên lạc với em sau.]

Thích Thư Ngữ: ”Nghe lời là được”

Sau khi tìm được trạng thái tương đối ổn định, hai người bắt đầu quay lại, nhưng vẫn không mấy thuận lợi.

Nói thật, Lộ Tuệ Tuệ không nghĩ như vậy, nhưng tạm thời cô không muốn nghĩ xấu về người khác.

Nói đến đây, Tống Hạo Minh nhìn Lộ Tuệ Tuệ, tò mò hỏi nhỏ.

Lộ Tuệ Tuệ nói.

Nhạc Nhạc gật đầu.

Cậu ta nói.

Bùi Chi Hành: [Hai ngày trước.]

Sau khi quay xong cảnh này, Lý Vĩnh Phong ngay lập tức quyết định hoãn cảnh quay giữa hai người, để cho họ quen nhau trước.

Sau khi mắng Tống Hạo Minh xong, Lý Vĩnh Phong quay đầu nhìn Lộ Tuệ Tuệ. Ông ấy mở miệng, thở dài nói.

Chỉ cần mắt hai người chạm nhau, cậu ta lại bật cười.

Sau khi vào phòng riêng, Lộ Tuệ Tuệ và Thích Thư Ngữ ngồi trò chuyện cùng nhau, đôi khi nói chuyện này chuyện kia không kiềm chế được bật cười thành tiếng.

“Ừ?”

Một bên khác, trước khi Bùi Chi Hành vào phòng thực ra cũng không chú ý đến trợ lý nhỏ của Lộ Tuệ Tuệ, chỉ khi Dương Hướng Minh nhắc một câu, anh mới nhìn thấy.

“Biết trước tôi cũng vào đoàn sớm, vậy thì sẽ không bị chửi như bây giờ, tôi thấy đạo diễn Lý đối xử với chị Tuệ Tuệ nhẹ nhàng hơn so với tôi nhiều.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy, vỗ nhẹ vào đầu cô ấy để nhắc nhở.

Bùi Chi Hành: [Tôi đến An Thành công tác, bố em và mẹ tôi nhờ tôi mang một số đồ cho em.]

“Chị Tuệ Tuệ, mong chị chỉ dạy nhiều.”

“Hạo Minh, cậu đang làm gì vậy! Hai câu thoại đơn giản như vậy mà cũng không nói lưu loát, cậu đã học khóa diễn xuất chưa?”

Tống Hạo Minh nói.

“Cần ạ.”

Cậu ta nhìn về phía bọn họ, hâm mộ nói.

Sau hơn hai mươi lần NG, đạo diễn Lý mới miễn cưỡng chấp nhận cảnh này. Chủ yếu là ông ấy cũng không muốn mất thời gian ở đây.

“Hai cô diễn viên nữ, khiêm tốn một chút, phòng cách âm không tốt lắm đâu.”

Cô chưa suy nghĩ kỹ, Thích Thư Ngữ đứng lên nói.

Lộ Tuệ Tuệ bị nụ cười chói lóa của cậu ta làm cho hơi khựng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chú ý khi nói chuyện.”

“Người có tư bản nhét vào đoàn làm phim còn giả vờ ngây thơ làm gì?”

Nhìn xong, Bùi Chi Hành quay đầu.

“...”

Lộ Tuệ Tuệ cười.

“Chị Tuệ Tuệ, lúc chị mới vào đoàn phim ấy, đạo diễn Lý có mắng chị không?”

“Mắng mà!”

Tống Hạo Minh cười rạng rỡ.

Lộ Tuệ Tuệ: [... Tôi đang ăn bên ngoài, dự kiến khoảng mười giờ tôi mới về khách sạn, tôi ở Quân Thịnh.]

Nhạc Nhạc gật đầu, thì thầm.

Lý Vĩnh Phong đứng không xa, nặng nề đáp lại.

Khi nghe lời trả lời của Lý Vĩnh Phong, Tống Hạo Minh nở nụ cười, cực kỳ ngoan ngoãn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thích Thư Ngữ nhận lấy, thản nhiên nói.

Đúng là vừa rồi cô thấy hơi phiền.

“Hạo Minh, gọi tôi là Tuệ Tuệ được rồi, không cần gọi chị.”

Thấy cậu ta như vậy, Lý Vĩnh Phong cũng không bày ra bộ mặt đen xì nữa, gật đầu nói.

Cậu ta nói tiếp, thở dài.

“Ngày nào em chả bị mắng.”

Ban đầu, Lý Vĩnh Phong muốn thay thế anh chàng rắn rỏi bằng một diễn viên nam có kỹ năng diễn để đóng cặp cùng Lộ Tuệ Tuệ. Ông ấy đặc biệt chú trọng về và mạch truyện và mạch cảm xúc của Lộ Tuệ Tuệ, ai cũng có thể thấy rõ nếu diễn vai này cùng Lộ Tuệ Tuệ có thể thu hút fans, diễn viên biết tin chộn rộn.

“Đi hỏi xem.”

Tống Hạo Minh đảm bảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Có lẽ cậu ta không có ý đó thì sao?”

Lộ Tuệ Tuệ cười, hiểu.

Lộ Tuệ Tuệ ngạc nhiên nhìn cô ấy.

Nghe vậy, mắt của Tống Hạo Minh bừng sáng.

Có điều chưa cần đợi sau, khi Lộ Tuệ Tuệ cầm điện thoại trở lại phòng, Nhạc Nhạc đang ngồi đại sảnh ăn cơm cùng với mấy trợ lý khác gõ cửa tiến vào, cúi xuống gần tai Lộ Tuệ Tuệ thì thầm.

“Biểu hiện của tôi kém quá, chắc chắn đạo diễn Lý không có ấn tượng tốt về tôi.”

Hai người đi lại phía cạnh bên nghỉ ngơi.

Nhưng mỗi khi Tống Hạo Minh nhìn cô, cậu ta lại không ngừng cười khiến Lộ Tuệ Tuệ không thể đạt trạng thái tốt nhất.

Lý Vĩnh Phong “Ừ”, nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

Và cách cô giãy dụa, Tống Minh Hạo thấy hơi buồn cười.

“Đạo diễn Lý khá nghiêm túc và cẩn thận, những lời ông ấy nói khi đang quay phim không nên để trong lòng, ông ấy chỉ sốt ruột mới nói như vậy thôi.”

“Nên mà, mọi người đều là tiền bối của tôi, tôi muốn chuẩn bị quà hối lộ, mong được mọi người chỉ dạy tôi nhiều hơn về diễn xuất.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Tôi sẽ hỏi mấy thầy cô khác xem có muốn đi cùng không, chúng ta cùng đi ăn.”

“Miễn là cậu muốn học, đạo diễn Lý và chúng tôi đều sẵn lòng chỉ bảo, phải không, đạo diễn Lý?”

Lộ Tuệ Tuệ “Ừm” một tiếng.

“Tống Hạo Minh tưởng chúng ta ngu ngơ khờ khạo hả? Nói mấy câu đó là sao?”

“Dù sao thì ngoại trừ việc quay phim, em hạn chế tiếp xúc với Tống Hạo Minh đi.”

Nghe điều này, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy có chút không đúng.

Thích Thư Ngữ nhìn cô, dặn dò.

Ninh Thác từ điện thoại di động ngước mắt nhìn hai người và nói.

“Chúng tôi đang nói về đạo diễn Lý.”

“Nhất định rồi ạ.”

Thích Thư Ngữ: “Chúng tôi đâu làm chuyện xấu gì đâu.”

“Chị biết rồi.”

“Vâng.”

Lộ Tuệ Tuệ thụ sủng nhược kinh.

“Đừng lo, chị Tuệ Tuệ, tôi sẽ không để tâm đâu.”

Sao mở miệng cứ kêu chị?

“Tuệ Tuệ tìm lại cảm giác, hai người đi đến bên cạnh nghỉ một lát, tôi sẽ quay cảnh của nhóm Minh Lộ trước.”

“Vâng, em đảm bảo sẽ tránh xa cậu ta.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Vâng.”

“Vừa rồi cảm xúc ánh mắt cô chưa đủ, làm lại.”

“Không thành vấn đề.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Không đâu, vài ngày tới chỉ cần chúng ta quay tốt, đạo diễn Lý sẽ có ấn tượng tốt về chúng ta thôi.”

“...”

Đóng cặp với Tống Hạo Minh khó khăn hơn Lộ Tuệ Tuệ nghĩ.


“Chị Tuệ Tuệ.”

Lộ Tuệ Tuệ nghĩ nghĩ, đoán rằng có thể Bùi Chi Hành cũng đang tham gia buổi tiệc nào đó ở đây.

Nhạc Nhạc ngoan ngoãn đáp lại.

“... Có.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: Chương 37