Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thời Tinh Thảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 283: Ngoại truyện: Công chúa nhỏ 3
Lúc cô về nhà, Lộ An An đã lớn hơn một chút, là một cô bé xinh đẹp hồng hào như một tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc cẩn thận, tỉ mỉ.
Cô xoa bụng mình, nhẹ giọng nói:
Sau một tuổi, Hạ Lỵ bắt đầu đưa kịch bản cho cô.
“Gần đây mẹ tặng con bé quá nhiều đồ rồi, nhà cửa, xe hơi, du thuyền… cái gì cũng có.”
Trước khi Lộ An An một tuổi, Lộ Tuệ Tuệ hoàn toàn không đi làm xa nhà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh xoa đầu Lộ Tuệ Tuệ, nhẹ giọng nói:
“Anh không lo lắng à?”
Mới sinh được vài ngày, cô bé đã có thể cười với bố mẹ và chị y tá đang ôm cô bé.
Lúc Lộ An An một tuổi, cô bé đã học được cách gọi bố mẹ.
Bùi Chi Hành: “Hửm?”
“Không lo.”
Mặc dù còn nhỏ nhưng cũng có thể nhìn ra cô bé có cái mũi cao, khuôn miệng chúm chím, cô bé hơi giống Lộ Tuệ Tuệ, nhưng cũng hơi giống Bùi Chi Hành.
“Vâng?”
Vì chuyện này mà cô đã phải nhắc đi nhắc lại với Bùi Chi Hành mấy lần.
“Nhưng mà quay phim ít nhất năm tháng lận.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cello không đã thì đàn piano.
Cô hỏi:
Bùi Chi Hành: “Quyết định rồi?”
Bùi Chi Hành suy nghĩ một hồi, nghiêm túc nói:
…
Cô bé lớn lên dưới sự đùm bọc của mọi người.
Hai vợ chồng cùng phối hợp, cô tin em bé nhà họ trong tương lai chắc chắn sẽ là một đứa bé yêu âm nhạc.
Ở trong lòng Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ vĩnh viễn xếp thứ nhất.
Lộ An An là công chúa nhỏ của nhà họ Bùi và nhà họ Lộ, từ khi sinh ra đã được anh, chị, chú, dì, ông nội, bà nội và ông ngoại cưng chiều.
Vừa mới bắt đầu, Lộ Tuệ Tuệ không thấy kịch bản nào hài lòng cả.
Là một vẻ đẹp sinh động.
Lộ Tuệ Tuệ như ý nguyện, sinh được một bé gái.
Cô hy vọng con gái của mình sẽ kiêu ngạo theo kiểu tự tin phóng khoáng chứ không kiểu kiêu căng ngốc nghếch, ngang ngược và bá đạo không biết đúng sai.
Cô ấy mong chờ dáng vẻ khi trưởng thành của em bé nhà Lộ Tuệ Tuệ, mong chờ nó là một đứa bé yêu âm nhạc.
“Mẹ, con có thể nhẫn nhịn được.”
Mặc dù cả nhà cũng có thể chăm sóc tốt cho cô nhưng trung tâm ở cữ chăm sóc thoải mái hơn.
Cho đến khi Lãnh Tùng Nguyệt gửi cho cô một kịch bản.
Lộ Tuệ Tuệ nhướng mày:
Lúc nhìn thấy, Lộ Tuệ Tuệ bắt đầu tưởng tượng dáng vẻ của đứa bé nhà họ.
Tất cả mọi người đều ở nhà, đợi em bé trong bụng cô ra đời.
Bùi Chi Hành lắc đầu:
Lúc biết là con gái, Lộ Tuệ Tuệ vô cớ có chút cảm động.
Lúc đọc xong kịch bản, Lộ Tuệ Tuệ hơi hơi muốn nhận. Nhưng kịch bản Lãnh Tùng Nguyệt gửi tới có chu kỳ quay phim dài, không những thế còn rất cực, nơi quay phim cũng rất xa, không ở gần Lộc Thành.
“Yên tâm đi.”
“Là anh muốn đối xử tốt với em tốt.”
Lộ An An dần lớn lên, là người lần đầu làm bố làm mẹ, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành cũng đang dốc hết sức học tập.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh:
“Em có ích kỷ không?”
Tiếp nối thói quen lặp từ của nhà họ Lộ, Lộ Cảnh Sơn hy vọng cháu gái sẽ bình an khoẻ mạnh cả đời.
Lộ Tuệ Tuệ bị anh chọc cười:
Trước khi Lộ Tuệ Tuệ đọc kịch bản từng dặn Hạ Lỵ rằng từ giờ đến khi Lộ An An ba tuổi, cô chỉ muốn nhận kịch bản quay phim ở gần.
Bùi Chi Hành trả lời:
Anh dịu dàng nói:
“Cục cưng nhà chúng ta dù được mọi người cưng chiều, dung túng cũng sẽ không kiêu căng.”
“Chắc chắn là vậy.”
Lúc Lộ Niên Niên biết suy nghĩ này của cô, cô ấy còn hơi mong chờ.
Bất luận là gái hay trai, đều sẽ mang họ Lộ.
“Em phải tin tưởng cục cưng của chúng ta nhiều hơn.”
Tên em bé nhà họ là do Lộ Cảnh Sơn đặt, tên Lộ An An.
Bản thân Lộ Tuệ Tuệ cũng căng thẳng theo, mỗi ngày đều dè dặt. Ngoại trừ ăn uống đi dạo thì sẽ làm vài chuyện thường ngày tốt cho em bé, cô không ra ngoài chơi nữa, cũng không đi du lịch cùng Bùi Chi Hành nữa.
Cô là Lộ Tuệ Tuệ trước, sau đó mới là vợ của Bùi Chi Hành, rồi sau đó mới là mẹ của Lộ An An.
Bùi Chi Hành nhéo gò má của cô, cười nói:
Nghiêm Tư Nhân cười:
Ở phương diện này, Bùi Chi Hành thật sự yên tâm.
Trước đây cô đã thương lượng với Bùi Chi Hành, đứa bé đầu tiên mang họ Lộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lộ Tuệ Tuệ tựa vào lòng anh, nhẹ giọng nói:
Bùi Chi Hành mỉm cười:
“Sao anh tốt như vậy?”
Cô buồn rầu nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ừm.”
Bùi Chi Hành gật đầu:
“Con muốn nó bình an khoẻ mạnh ra đời.”
“Đừng khen em.”
Kịch bản hay sau này vẫn còn nhưng bỏ lỡ sự trưởng thành của con không có cách nào bù đắp được.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn anh:
Cuối hạ, nhà họ Bùi chào đón cô công chúa nhỏ đáng yêu nhất.
Chương 283: Ngoại truyện: Công chúa nhỏ 3
Lộ An An là một cô bé thông minh nghịch ngợm.
Bùi Chi Hành nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, khẽ nói:
Ở trung tâm ở cữ hơn một tháng, cuối cùng Lộ Tuệ Tuệ cũng có thể về nhà.
Lúc Lộ Tuệ Tuệ mang thai tám tháng, mấy người Nghiêm Tư Nhân quay về từ nước ngoài.
Bùi Chi Hành nắm tay cô, nói:
Nói tóm lại, ai nhìn thấy Lộ An An đều nói cô bé xinh đẹp.
“Bởi vì mẹ của cục cưng là một người có tâm hồn rất đẹp.”
“Không lo.”
Lộ Tuệ Tuệ nghĩ đứa bé nhỏ như thế, có thể nhìn ra vẻ đẹp sinh động gì cơ chứ.
Lộ Tuệ Tuệ lắc đầu từ chối:
Bùi Chi Hành hy vọng cô làm chuyện gì, luôn phải đặt mình làm đầu, tuân theo ý tưởng chân thật nhất sâu trong nội tâm của mình.
Ngoại trừ những thứ này, Nghiêm Tư Nhân thậm chí còn lấy túi xách yêu thích của mình đưa tới nhà, nói là cho Lộ An An.
Thật ra cô cũng có lòng tin với con gái của mình, nhưng cô chỉ sợ Lộ An An bị tiền tài che mờ mắt từ nhỏ, trở thành một cục cưng không giống bình thường, thế thì không tốt cho lắm.
Ban đầu, Lộ Tuệ Tuệ lo lắng nhiều người chiều cô bé như thế sẽ dưỡng cô bé thành cô tiểu thư kiêu căng đỏng đảnh.
Cô nghĩ chắc là sống lâu rồi, cho nên người ta mới cảm thấy cô bé xinh đẹp.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô nhìn về phía Bùi Chi Hành.
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt:
“Là sao?”
Tuy rằng nhà bọn họ có tiền cho con bé, nhưng cũng không thể như vậy được.
Nghiêm Tư Nhân sợ cô chịu áp lực lớn nên đã nhắc nhở cô mấy lần, thực ra cũng có thể ra ngoài chơi, không cần lo lắng như vậy.
Để đứa bé được hun đúc tài năng nghệ thuật, lúc được bảy tháng Lộ Tuệ Tuệ bắt đầu kéo đàn, mỗi ngày cô kéo một bản nhạc, lúc Bùi Chi Hành không bận, cô còn muốn Bùi Chi Hành chơi piano.
“Anh sẽ dẫn cục cưng đi thăm ban em.”
Cô gọi:
Không sai, người đầu tiên cô bé mở miệng gọi là bố, vì thế Lộ Tuệ Tuệ ghen tỵ rất lâu.
Đêm đó đọc xong, Lộ Tuệ Tuệ mất ngủ.
Đến tháng này, cả nhà đều trở nên cẩn thận.
Ở bệnh viện vài ngày, sau khi đảm bảo sức khỏe của Lộ Tuệ Tuệ không có vấn đề gì, cô mới đến trung tâm ở cữ.
“Không phải anh tốt.”
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt:
Đôi mắt cô bé rất to, vừa đen vừa sáng, tròn xoe như hai quả nho, cực kỳ đáng yêu.
“Thật sự sẽ không sao ư?”
“Anh và An An đều sẽ không cảm thấy em ích kỷ.”
“Không ích kỷ.”
Lộ Tuệ Tuệ cười khẽ:
Thấy Bùi Chi Hành chắc chắn như thế, Lộ Tuệ Tuệ bán tín bán nghi.
“Thật sao?”
“Vợ à.”
Bùi Chi Hành dỗ dành cô một đêm mới được.
Cô không biết tại sao, cô chỉ là rất cảm động và kích động. Sinh được một bé gái, sẽ khiến cô cảm thấy như thể nguyên chủ Tuệ Tuệ quay về rồi.
“Sếp Bùi.”
Cô không muốn cách xa Lộ An An, bỏ lỡ sự trưởng thành của cô bé.
Bùi Chi Hành cũng muốn cô có thể được chăm sóc tốt hơn nên cả nhà vào trung tâm ở cữ ở.
Mặc dù hơn một năm Lộ Tuệ Tuệ không xuống núi làm việc, nhưng kịch bản muốn mời cô xuống núi tham gia diễn xuất cũng không ít. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh thật sự không lo hả?”
Lộ Tuệ Tuệ vẫn còn chút đắn đo.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.