Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 85: Chương 85

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Chương 85


Nhất là Hoắc Đình Xuyên, sau khi ngửi một cái thì nói: “Chị Sương, sao hôm nay Vu Viên Viên còn nấu cơm ngon hơn bình thường vậy? Bây giờ bụng em cũng đói rồi.”

Cái tên Lục Thần này nghe như tên đàn ông.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả nguyên liệu nấu ăn, Vu Viên Viên liền nhóm lửa giúp anh ấy.

Tần Sương: “Được, vậy xem trưa nay thế nào rồi nói sau.”

Nếu không phải có mang theo mồi nhử thì sẽ có chút khó khăn.

Mà Lục Thần nghe được nhiều như vậy thì cũng sững sờ.

Cho dù có nấu khó ăn thì cùng lắm cũng chỉ để Lục Thần tự ăn.

“Dù có tính toán thế nào thì cũng là chúng ta chiếm được tiện nghi.” Vu Viên Viên nói lời này rất thành thật, đúng là đều hưởng ké may mắn của Tần Sương.

“Còn nữa, cậu đi lấy một con gà cho anh ấy, để anh ấy làm nhiều một chút, có nhiều người như vậy, sợ là không đủ ăn.”

Vốn chỉ sợ không có đủ nguyên liệu nấu ăn sẽ khiến món ăn không có hiệu quả.

“Nếu sau này anh đến ăn chung, chúng tôi đưa bao nhiêu, anh đưa bấy nhiêu là được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thật sự là mùi hương.

Tiếp đó Dương Minh Trạch chỉ thấy em gái rót vài thứ xuống mép bờ, liền ngồi xổm ở nơi đó không nhúc nhích.

“Còn nữa, nếu anh cần nguyên liệu nào thì cứ tự lấy là được, buổi trưa nấu cơm thì nhớ nấu 6 bát, bằng không thì không đủ ăn.”

Lương thực tinh đắt như vậy, tuyệt đối không thể lãng phí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bởi vì đây chính là bát lớn, cho dù có ở trong thành thì trong nhà cũng không dám ăn như thế.

Nhưng mà, với anh ấy mà nói, chỉ cần có đủ vật mình cần là được rồi.

Phù phù vài tiếng, Dương Minh Trạch và Lục Thần chỉ thấy Tần Sương đ.â.m được bốn con cá.

Sau khi trở lại nhà Tần Sương, Lục Thần liền trực tiếp đi vào phòng bếp.

“Dù sao thì mặc dù bình thường chúng tôi ăn thịt không tốn tiền, nhưng mà Sương Sương không đổi tiền, chúng tôi cũng không thể để Sương Sương quá thiệt thòi.”

Vu Viên Viên có chút ngượng ngùng nói: “Ở đây chỉ có tôi nấu cơm là ngon một chút, Sương Sương thích ăn đồ ăn ngon cho nên những vật này đều là do cậu ấy đặt mua, chúng tôi cũng chỉ mượn của cậu ấy.”

Mà Lục Thần nghe nói như thế thì lại vỗ ngực, gương mặt kiêu ngạo nói: “Có thể là chuyện khác thì tôi không làm được, nhưng mà chuyện nấu cơm thì chắc chắn rất ngon, tôi được truyền thừa tay nghề của ông nội.”

Lục Thần: “Dễ nói, chắc chắn là sẽ khiến mọi người ăn mãi không chán.”

Nhưng mà người ta cũng đã nói như vậy, không thể làm gì khác hơn là hiếu kỳ nói: “Bình thường các cô đều ăn thế sao?”

Nói đơn giản, nếu không có công lực mấy năm thì chắc chắn không thể làm được gọn gàng lưu loát như em gái.

Thậm chí còn có một số loại gia vị mà anh ấy không nhận ra.

Đương nhiên, loại tay nghề này, có lẽ cũng chỉ có Tần Sương xiên cá được, nếu đổi thành người khác thì chắc chắn là lãng phí thời gian.

“Nếu cô không tin thì trưa nay tôi sẽ bộc lộ tài năng cho mọi người xem, coi như kiểm tra xem có được không?”

Chẳng qua là Vu Viên Viên vẫn lo lắng mà đi đến phòng bếp nhìn.

Nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không thể tin được là còn có thể làm như vậy!

Chương 85: Chương 85

Rất khó tưởng tượng, một người đàn ông như vậy mà có thể nấu ăn thành thục như thế.

Ngay khi cô vừa chuẩn bị xong, Dương Minh Trạch liền kích động chỉ vào trong nước nói: “Cá, em gái cá.”

Ngay cả Lục Thần cũng hâm mộ nói: “Thanh niên tri thức Tần, cô thật lợi hại, bây giờ tôi cũng nghĩ kỹ xong nên nấu chúng như thế nào.”

Nghe thấy tiếng người nói chuyện, Lục Thần ngẩng đầu nhìn lại, thấy đây là người mình không biết thì lễ phép nói: “Xin chào, tôi là Lục Thần, là thanh niên tri thức mới tới.”

Sau đó thả cá vào trong chậu, liền bắt đầu xử lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay cả Dương Minh Trạch đang làm việc cũng có chút nuốt nước miếng.

Kết quả là sau khi nhìn qua phòng bếp, anh ấy mới phát hiện là mình đã suy nghĩ nhiều.

Nhìn thao tác như nước chảy mây trôi, vừa nhìn là biết thường xuyên nấu ăn.

“Vu thanh niên tri thức, trước đây đều là cô nấu ăn sao? Đồ vật rất đầy đủ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chị Sương thích ăn, bọn họ cũng biết.

Mà Lục Thần nghe thấy lời của cô ấy xong thì trong lòng tính toán lại lượng cơm mình ăn, tiếp đó đi lấy lương thực.

Trên núi có rất nhiều thịt rừng, nhưng kẻ vô dụng sẽ không thể bắt được.

Tần Sương không nói nhảm nữa mà trực tiếp dẫn hai người đến bờ sông.

Dương Minh Trạch nhìn cá trong tay em gái, cũng là có chút kích động hỏi: “Em gái, sao em có thể làm được? Thật lợi hại.”

Nếu như làm thiếu đi thì Sương Sương nhất định ăn không đủ no.

Lúc Hoắc Đình Xuyên và Mục Nghiệp Kiêu cùng trở về thì cũng bị mùi thơm hấp dẫn.

“A a, xin chào, tôi là Vu Viên Viên, rất hân hạnh được biết anh.”

Vẫn là Tần Sương thấy thời gian không sai biệt lắm, mới đứng dậy tìm ba nhánh cây để chọc cá.

Nếu không phải đã gặp qua người đàn ông của Sương Sương thì thiếu chút cô ấy cũng bị làm cho lung lay. Lập tức mở miệng nói: “Xin chào, có cần giúp không? Tôi biết rất rõ đồ đạc ở trong bếp.”

Mà Tần Sương nói như vậy cũng chỉ là nói đùa.

“Ha ha...” Tim Dương Minh Trạch bị đ.â.m một nhát.

Mà trong lúc đó, toàn bộ cá ở bờ sông cũng chạy hết.

Tần Sương nhướng mày: “Nếu thanh niên tri thức Lục đã nói như vậy, vậy thì bữa trưa hôm nay sẽ do anh chuẩn bị.”

Hoắc Đình Xuyên nghe là người mới tới thì lập tức đi đến phòng bếp.

Phòng bếp dần dần tỏa ra mùi thơm.

“Xuỵt, đừng dọa chúng chạy.” Tần Sương nói xong thì lập tức đi đến bờ sông nâng chiếc que trong tay lên.

Tần Sương ngước mắt: “Cậu nói sai rồi, đồ ăn buổi trưa hôm nay không phải do Viên Viên làm, là bạn của anh tư Lục Thần cầm muôi, cũng là thanh niên tri thức mới.”

Tần Sương liền cảm thấy đói bụng rồi.

Nguyên liệu nấu ăn và gia vị trong căn phòng này vô cùng đầy đủ.

Tiếp đó chỉ thấy một anh trai rất ngầu, đã xắn tay áo, đeo tạp dề của cô ấy, đang nghiêm túc xử lý nguyên liệu nấu ăn.

Hai người bọn họ không biết rõ lắm cho nên cũng ngồi xổm ở bờ sông theo.

Ngay cả Vu Viên Viên nhìn vào thì cũng cảm thấy mình không lợi hại giống anh ấy.

Tiếp đó 3 người giống như tượng đá mà nhìn mặt nước không nhúc nhích.

“Đương nhiên, nếu như làm không ngon thì sẽ ném người ra ngoài.”

Đương nhiên, Lục Thần cũng không để cô ấy thất vọng.

Bởi vì thời tiết lạnh cho nên cá đều chìm xuống dưới đáy nước.

Lục Thần đang đang nấu cơm: Sống lưng lạnh buốt...

“Không có gì hiếm thấy, chỉ cần anh chịu học tập là có thể học được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hình ảnh như vậy, nhìn thế nào cũng cảm thấy có chút không hài hòa.

“Đúng vậy, đương nhiên là lương thực của đại đội phát không đủ, chúng tôi còn mua một ít ở bên ngoài, còn có một ít là do Sương Sương mua ở trên trấn, tháng nào chúng tôi cũng gửi cho Sương Sương một chút phụ cấp.”

Trong cái nhà này, chỉ có cô ấy ăn ít, còn những người khác đều là Đại Vị Vương.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Chương 85