Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77: Chương 77

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Chương 77


Lục Thần bị hỏi, suy nghĩ mới trả lời: “Như vậy đi, chúng ta vào trong thôn nhìn xem trước, nếu khu thanh niên trí thức xác thật không được, tôi và cậu cùng nhau xây nhà.”

“Nếu là xây nhà mà nói, phòng gạch mộc rất nhanh, nếu là nhà ngói mà nói, phải tìm người đi mua.”

“Được, em gái cũng ăn nhiều một chút, lần sau có loại chuyện này thì để anh trai tới, đừng đánh đau tay em.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi Phong Cửu chuẩn bị xong tiền và đồ vật cũ, cũng dẫn theo anh em mã bất đình đề đi nơi giao dịch.

“Sương gia giao dịch lần sau là khi nào, hiện giờ lập tức sắp ăn tết, chúng tôi muốn kiếm nhiều chút.”

“Cho nên, anh nghĩ như thế nào?”

Thấy người đáng ghét đi rồi, Tần Sương mới lại ngồi trở lại chỗ ngồi lần nữa nói: “Ăn cơm, lạnh sẽ ăn không ngon.”

Sau đó trả lời: “Anh đã biết, anh sẽ chú ý.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Được, đến lúc đó cầm quần áo tắm rửa và đệm chăn qua là được, còn có hôm đó các anh ăn uống gì ở khu thanh niên trí thức, thì không cần ăn chung với bọn họ, sợ anh không quen, rất khó ăn!”

Tần Sương lười nhác trả lời: “Ừ, đi thôi, tôi sắp buồn ngủ c.h.ế.t rồi.”

Chờ không nhìn thấy bóng người, mới thu hòm vào không gian.

Đây là điều lúc trước cô chưa từng có.

Đã nói là anh ấy chăm sóc em gái mà?

Tần Sương rất là hưởng thụ cảm giác có anh trai thương.

Nếu không phải cô ta có tiền, anh ta cũng không muốn chung đường với cô ta, chỉ biết trêu chọc phiền toái cho anh ta.

Khó trách lão đại ngàn dặn dò vạn dặn dò, không xúc phạm đến ông ấy.

Mà toàn bộ hành trình Tần Sương đều lười biếng, một chút đều không có cảm giác khẩn trương khi giao dịch.

Chương 77: Chương 77 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chờ ba người ăn uống no đủ, Tần Sương mới mở miệng nói: “Anh tư, lời nói lúc trước, anh nghĩ kỹ chưa?”

Thương thành lấy một đồng cũng không có chuyện gì, nhưng đơn vị có thể đừng thay đổi hay không.

Không biết, còn tưởng nhóm cô dì ở nông thôn chửi đổng chứ.

Suy nghĩ sau khi trở về, vẫn cần tăng mạnh nhân thủ mới được.

Từ Phượng Kiều ôm mặt, hung tợn nhìn Tần Sương: “Tôi nhớ kỹ cô, tôi không để yên đâu!” Dứt lời đã ôm mặt, khóc lóc chạy ra ngoài.

Ba người rời khỏi tiệm cơm, Lý Dương mới quay đầu lại nhìn bọn họ vài lần.

Có thể tới bên này hỗ trợ phiên dịch cho chính phủ, năng lực rất ghê gớm.

“Đừng, hiện tại tôi sẽ đi chuẩn bị, Sương gia chờ tôi.”

Tần Sương xách theo cái hòm, ngay lập tức chui vào trong rừng cây.

“Ừ, lần này ít hơn lần trước một món ăn hoang dã, số lượng khác vẫn là số định mức lần trước.”

Cũng may sau khi Tần Sương bọn họ trở về, Từ Phượng Kiều cũng khóc mệt, mắng mệt mỏi.

Đêm đó, đúng 12 giờ, Tần Sương mới đạp ánh trăng đi về phía chợ đen. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Được.”

Dương Minh Trạch là một cái đùi tốt như vậy lại trực tiếp đắc tội, quả thật là ngu xuẩn.

Thủ hạ truyền lại tin tức, Phong Cửu mới mở miệng nói: “Sương gia, giá vẫn là giống lần trước sao?”

Mà sau khi Từ Phượng Kiều trở lại nhà khách, vẫn luôn đang mắng Tần Sương bọn họ, quốc tuý gì cũng đều có.

“Không xác định, chỉ là Phong Tứ bên kia sẽ nhiều hơn một ít, nếu anh không có hàng, vậy đi tìm anh ta, dù sao các anh đều là một nhà.”

Sau đó bảo thủ hạ nâng hòm đến, trả tiền xong mới nói tiếp: “Sương gia, ông nhận lấy, những thứ này là đồ vật cũ gần đây lấy được.”

Ngay cả Phong Cửu cũng rất bội phục.

Nếu khiến tài chủ không vui, đại ca anh ta có thể đánh c.h.ế.t anh ta.

Ngay sau đó cũng mở miệng giải thích nói: “Đây là em gái họ của tôi, không biết cũng đừng nói bừa, đừng làm người ghê tởm.”

“Còn có tới trong thôn không cần nói nhiều, người địa phương vẫn có tính bài ngoại.”

Chỉ cần nghĩ đang ngủ bị người đ.â.m một đao, đã nghĩ mà sợ.

Sau đó trả lời: “Không thành vấn đề, hợp tác vui vẻ!”

Nhưng hiện tại anh nhân thiết, còn không thể băng.

Cô muốn qua bên kia lấy hàng ra trước, hơn nữa lần này thương thành còn c·h·ó hơn lần trước.

Mà Tần Sương đang đợi bọn họ tới, cũng sắp mau ngồi ngủ mất rồi.

Hơn nữa người ta đều vào nhà, anh ta cũng chưa phát hiện, thật sự là kh*ng b*.

“Sương gia, xin lỗi, để ông đợi lâu, hiện tại chúng tôi đi kiểm tra hàng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khiến mỗi lần cô đặt đơn đều phải xem trọng đơn vị mới dám mua.

Tần Sương “ừ” một tiếng, xoay người rời khỏi nơi này.

Tần Sương cười nói: “Được.”

Dương Minh Trạch mê mang nói: “Nói cái gì?”

Cũng may, mặc kệ tính toán như thế nào, cô đều là có thu hoạch.

Rốt cuộc muộn như vậy, gõ cửa dễ dàng đánh thức hàng xóm xung quanh.

Vừa mặc quần áo, vừa ai oán nói: “Tôi nói này Sương gia, ông đây là sở thích gì vậy? Ban ngày không thể tới tìm tôi sao? Hơn nửa đêm nhiễu người thanh mộng!”

Tạm biệt anh tư thì trở về phòng, chuẩn bị giao dịch buổi tối.

Sau khi cô đi vào chỗ của Phong Cửu, cũng không gõ cửa, trực tiếp trèo tường nhảy vào.

Đây là không muốn thấy cô phát tài sao.

Có thể lặng yên không một tiếng động tìm được phòng anh ta, vậy không phải người bình thường.

“Được, nhất định sẽ không đến trễ.”

Thật sự là tất cả hàng của Sương gia đều là tinh phẩm, bọn họ dễ bán không nói, kiếm cũng được nhiều.

Tần Sương nhìn lướt qua, xác định không phải đồ dỏm, cũng ném tiền vào trong hòm.

Tần Sương thấy anh ấy không tin, cũng trả lời: “Chờ sau khi các anh thấy, sẽ biết em nói đúng không, rốt cuộc mắt thấy mới là thật.”

Nghĩ thầm, Từ Phượng Kiều thật sự là phế vật, một lá bài tốt lại bị đánh nát nhừ.

“Ừ, ăn xong thì trở về đi, sáng mai 8 giờ xe khách chạy, các anh phải dậy sớm, chậm sẽ không có chỗ ngồi, chỉ có thể đứng trở về, nhớ kỹ không?”

Phong Cửu giơ tay với đàn em, lập tức có người đi qua bắt đầu kiểm hàng.

Sau khi Dương Minh Trạch nghe xong, nhìn Lục Thần bên người nói: “Cậu có ý tưởng gì, là đi khu thanh niên trí thức, hay là ở chung một phòng với tôi?”

Dương Minh Trạch nghe em gái nói, luôn có một loại cảm giác bị bao dưỡng.

Anh ta cần mau chóng tìm được một phiếu cơm lâu dài mới được.

Rốt cuộc trong sân của bọn họ cũng là có trực ban, đổi thành người khác đã sớm bị phát hiện.

Dương Minh Trạch: “Được, vậy nhìn kỹ trước rồi hẵng nói.”

“Vậy được, tôi đã biết, Sương gia đi thong thả.”

“Đặc biệt là nữ thanh niên trí thức vừa rồi kia, dựa theo tính cách này, rất nhanh sẽ thành thật thôi, đại đội trưởng cũng sẽ không chiều cô ta, cho dù bối cảnh trong nhà có tốt, tới nơi này rồi là rồng cũng phải bị kiểm soát.”

Sau đó nói với Tần Sương: “Em gái, dựa theo Lục Thần nói, chúng ta nhìn xem trước, không được thì xây nhà, chỉ là sau khi đi bên kia, đồ vật của anh đặt ở chỗ em trước, anh sợ đánh mất đồ vật.”

Xem ra, anh ấy vẫn là xem thường năng lực của em gái.

“Chính là xây nhà, em đến bên này mua nhà ngói có sẵn, chỉ là phòng còn thừa em để cho các chị em ở, cho nên anh muốn xây nhà hay không?”

Mà lúc Phong Cửu ở nhìn thấy Tần Sương cũng hoảng sợ.

Lời kia thật sự là nghe.

“Ít nói nhảm, nhanh, tôi không có thời gian, hàng lần này giống lần trước, giao dịch chỗ cũ, 1 giờ không thấy người, tôi sẽ bán cho người khác.”

“Có kh*ng b* như em nói không vậy?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Chương 77